Đại Vương Phi Phúc Hắc

chương 11: vương gia nỗi giận(tt)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

một tiếng rắc gòn tan trong bầu không khi Lục Nhi lăn lộn dưới đất khóc không thành lời.

Trần phù như nỗi điên muốn nhào lại xé xác nàng Như Dật thần đã chắn trước bảo vệ.

Lục Chí Nhanh chóng quát"Còn không mau lui xuống"

Chưa kịp trả lời Một thanh Kiếm phang một tiếng đã cấm trên bàn Dật Thần chán ghét mở miệng"Lục Chí ta nể ông là Gia Gia của Ca Nhi gọi ông hai tiếng Gia Gia Nàng ấy hôm nay đỗ máu ở đâu ta lấy máu các người làm nàng hài lòng"

Cả phủ run bật lên Lục Chí đỗ mồ hôi đầm đìa, Lục Vương Nhanh chóng mở miệng Nhưng lại bị chắn trước câu nó"Lục Tướng Quân cái màng giả nhân nghĩa của ngài nên hạ màng đi"

Câu nói đó làm Như Ca khó hiểu đứng lên Nhìn hắn rồi lại nhìn đến phụ thân mình sắc mặt trắng bệt lời tiếp theo của Hắn làm nàng suy sụp cái gì mà phụ mẫu tình thâm chứ cái gì mà cưng chiều? điều là cái bẫy nàng chỉ là tự nguyện nhảy vào thôi

"Năm xưa khi Mẫu Thân nàng mất chính ông là người muốn vứt nàng ra khỏi phủ vì không có huyễn lực Nhưng ông lại giữ lại vì một người ẩn danh cho biết đại tiểu thư Lục Phủ tròn t sẽ được trong một vị hoàng tử lấy, nên ông mới cưng chiều nàng nhưng ông lại không ngờ lớn lên nàng lại có huyễn lực cao như vậy nên ông mới lợi dụng nàng, Biết nàng ấy Năm xưa thích âu dương thiêu cung nên ông bày ra cái bẫy Đại vương phi không dữ phụ đạo, Sao đó trực tiếp đẩy con gái cưng của mình lên làm đại vương phi? Ta nói như vậy đúng không Nhạc Phụ"

Lục Vương sắc mặt chẳng khác gì con tắt kè lúc trắng lúc xanh, Con nàng tài ù ù không nghe gì hết nước mắt cứ vậy mà tuôn rơi"Thì ra các người coi ta là Con cờ thí mạng Các người đã Vô tình vậy đừng trách ta vô nghĩa"

Như Ca lấy hai viên thuốc màu đỏ nhét vào miệng Lục Nhi Và Âu Dương Thiếu cung"Như Ca ngươi cho Ta ăn cái gì"

Âu Dương Thiếu cung sắt mặt Trắng bệt muốn nôn viên thuốc ra nhưng lại nôn không được"Không cần nôn thuốc này vừa vào sẽ tan ngay thấm vào lục phụ ngũ tạng Tiêu cốt tán trong vòng ngày không uống thuốc do ta diều chết Tiêu cốt tán sẽ phát tác dụng rắn trùng sẽ uống máu ngươi mà sống trong vòng một tháng xương cốt mục nát mà chết"

Âu Dương Thiếu cung sợ tới mức muốn tè ra quần quỳ xuống mà dập đầu" Vương Phi Tha mạng ta ngu muội nghe theo lục vương hãm hại người ta ta không dám nữa người mau đưa thuốc giả cho ta đi"

Như Ca khinh Bỉ Quay đi Dật Thần lạnh nhạt bảo hai thị vệ đánh gãy hai chân hăn nén về hầu phủ.

Còn Lục Nhi đã ngất Từ khi Uống Tiêu cốt tán, Lục vương giận đến mức ho ra máu, Tam can nàng lại đau thắt như chỉ ngoản mặt "Như Ca công Phụ thân dưỡng dục ngươi bao năm Ngoan mau đưa thuốc giả cho lục Nhi"

Lòng Như Ca thật sự Nguội lạnh quát lớn" Nếu năm xưa không có lời tiên tri đó liệu ông có nuôi ta đên chưng này hay vứt ta ở xó xỉn nào rồi"

Lục Vương Ậm Ừ cả ngày không phát ra một câu Như Ca tự Khinh Bỉ Nàng Còn trong mong gì nữa đôi mắt ngấn lệ ngước lên"Phụ Thân năm qua bao giờ người thật lòng xem ta là con gái chưa?"bg-ssp-{height:px}

"Ta..Ta Ca Nhi Thật Ra..Ph."

Như Ca cắt dứt lời nói đưa tay lên lao đi dòng lệ Dật Vương Ôm Nàng Vào lòng Quay đi Như Ca lại đứng lại Cười lạnh lẽo"Lục Vương Lục Chí Ta và các người Từ đây ân đoạn nghĩa Tuyệt Lục Như Ca trước kia đã chết kể từ hôm nay người đứng trước các người là đại vương phi người thân của ta nếu các người làm hại thì đừng Trách ta ác, Muốn có thuốc cho con gái ngươi kéo dài mạng sống thì ngày sao đến phủ làm bổn vương phi vui liền cho thuốc các người"

Như Ca mặc cho Dật Thần ôm mình về phủ chỉ rút trong ngực hắn không nói gì Dật Thần đau lòng xoa mí mắt ướt kia nói"Hôm nay bổn vương phá lệ cho nàng khóc một lần khóc xong quên hết chuyện buồn yên ổn làm vương phi của ta đời này để ta yêu nàng chỉ mình ta được bắt nạt nàng"

câu nói như đụng thấu nơi yêu duối nhất của nàng úp mặt vào ngực hắn như ca như đứa trẻ tay nắm chặt hai bên hông hắn mà khóc lớn nhìn nàng khóc hắn ôm nàng vào mặt để cho nàng khóc, khóc mệt Như Ca ngủ luôn Dật Thần Chỉ nhẹ nhàng bế nàng về phòng.

khi nàng tỉnh lại đã là chuyện của ngày sao Chính là ngày Tam Tiểu thư Xuất Giá, Như Ca bung chén chè đi vào nhìn nam Nhân Đang coi sổ sách cười một cái"Vương Gia"

Hai tiếng im dịu lọt vào tay Dật Thần nét mặt dịu dang nhìn Tiểu vương phi của mình rồi chỉ lên đùi mình.

Như Ca Nhảy phóc lên mặt đối mặt cười tủm tỉm" Vương Gia Hôm nay Trắc phi vào phủ người xem không đi rước dâu"

Dật Thần đang ăn chè bị Vương phi Trêu Hung hăng hôn nàng đẩy chè từ miệng mình sang nàng cười nói" Tân Nương của ta đang ở đây còn đi đâu rước?"

"Vương Gia người nở để đêm động phòng của trắc phi một mình sao"

Dật Thần hôn lên chiếc mũi nhỏ cưng chiều nói"Cần gì đợi đêm giờ bổn vương hảo hảo tiếp nàng"

Như Ca nhảy xuống Bộ dạng đáng yêu nói"Không được Nga người ta rất mệt"

Dật Thần nhìn bộ dạng dã ngây của nàng cả người cănng cưng"Tiểu yêu tinh Bổn Vương Hảo Hảo đùa với nàng"

Như Ca nhanh chóng bỏ chạy hai người chạy vòng vòng trong phong đột nhiên cửa bật mở một Gia linh chạy vào

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio