Đan Khí Thần Tôn

chương 35: kế hoạch của trấn phong

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Nói lại lúc Phong bước vào trong Hắc Ám Chi Vân. Theo Đan Khí nhị tổ cho biết Dung Hỏa Quyết hấp dẫn dị hỏa, luyện Hỏa Quyết dùng để khống chế một loại dị hỏa và cuối cùng là hợp Viêm Quyết có thể dung hợp hai loại dị hỏa thành một. Tuy vậy nhưng Phong không muốn tính cách của Viêm Hỏa và Hắc Âm Phong Châu thay đổi. Tại sao phải bắt chúng thôn phệ nhau trong khi chúng đều là những dị vật của thiên địa. Chúng có quyền tồn tại của chúng. Phong chìm đắm vào cảnh giới của Khống Hỏa Quyết. Thuật khống hỏa không phải dùng với phương thức Dung Luyện Hợp. Chữ hợp ở đây không có nghĩa là hợp lại. Tinh quang lóe lên trong đầu Phong, hợp cũng có thể là tác hợp.

Nghĩ đến ba loại dị hỏa của Viêm Đế chí tôn là Viêm Hỏa, Hắc Hỏa và Quang Linh Hỏa. Hắc Âm Phong Châu tại sao lại có thể tồn tại? Là tồn tại nào? So với các loại thiên hỏa khác, Hắc Âm Phong Châu như đã có linh trí rất cao. Hỏa Linh Hải sinh trưởng từ thế giới đan điền của Viêm Đế sau khi vẫn lạc. Trước đó Hỏa Linh Hải là vùng đất tối tăm âm u của ma thú Hắc Ám. Viêm Đế đã đến đây tu luyện một thời gian. Hắc Âm Phong Châu lại được tìm thấy trong Tụ Linh Điện. Những tin tức và các điểm mấu chốt cứ luân phiên lượn lờ trong tâm trí Phong. Dường như Phong đang nắm bắt được điều gì.

Khí Tổ chưa từng tu luyện Hợp Viêm Quyết. Viêm Đế chí tôn nói sao thì mọi người đều biết vậy. Nếu thật sự Viêm Đế có thể dung hợp các loại Viêm Hỏa, vậy chắc chắn hắn chỉ có một loại dị hỏa mà thôi. Dị hỏa đó sẽ mang hết các thuộc tính của cả ba loại. Nhưng tại sao sau khi vẫn lạc Viêm Đế lại để lại tất cả loại dị hỏa? Không đúng mà là loại dị hỏa. Hắc Âm Phong Châu tồn tại trong Tụ Linh Điện. Hắc Âm Phong Châu lại mang thuộc tính của Hắc Hỏa và có làn khói như Hắc Ám Chi Vân. Cùng một bổn nguyên với Hắc Hỏa. Hắc Hỏa lại là thiên hỏa của Ma Nhân tộc. Đã từng tồn tại rất lâu trong Hắc Ám Chi Vụ.

Sau khi liên kết với Hỏa Long Thôn Thiên Kiếm Phong đã được Hỏa Long kể rất nhiều điều về lịch sử của Thiên Linh giới. Thần binh đã tồn tại không biết bao lâu. Họ có trí nhớ siêu việt và kiến thức khổng lồ. Ma Nhân tộc là tộc nhân giữa linh thú hóa hình và nhân loại. Sau khi tu luyện đến sinh tử cảnh, linh thú có thể hóa hình. Họ trở thành những tồn tại đáng sợ và mạnh mẽ mang hình thể nhân loại. Linh thú sau khi hóa hình cũng muốn tìm hiểu nhân sinh. Họ chung sống với nhân loại. Đôi khi sự biến hóa của họ trọn vẹn đến mức chính họ cũng nghĩ mình là nhân loại, họ yêu nhân loại và kết hôn cùng nhân loại. Truyền nhân của họ mang trong người hai dòng máu linh thú và nhân loại. Có trí khôn của nhân loại và thân thể cường hãn của linh thú. Sau bao nhiêu năm tiến hóa những hậu duệ này đã trở thành một tộc. Ma thú thôn phệ linh hồn và máu huyết của các linh thú khác để tiến hóa, còn ma nhân tộc thôn phệ bất kỳ sinh vật nào để tiến hóa. Vì vậy họ bị người đời khinh rẻ và gọi họ là ma nhân tộc. Chính họ cũng không ngại cái tên gọi đó.

Hắc Ám Chi Vụ là vùng đất cổ xưa của Ma Nhân tộc. Các tiền bối cường đại của họ đã thu gom vùng đất này vào một chí tôn khí. Khí giới này trở thành vật truyền ngôi của Ma Nhân Tộc. Nghe nói Hắc Hỏa là tồn tại sinh ra từ đó mà ra bị Viêm Đế chí tôn năm xưa lừa đi. Viêm Đế chí tôn mang trong người hai dòng máu nhân loại và ma nhân tộc. Có thể nói lão là một bán ma nhân. Không hoàn toàn là ma nhân vì lão coi bản thân mình là nhân loại. Đôi cánh của lão cũng ít khi sử dụng. Người đời chỉ ngỡ đôi cánh đó là một món thần khí tăng phúc di chuyển mà thôi.

Nếu sắp sếp lại tình hình năm đó rất có thể Viêm Đế đã luyện chế ra Ngọc nhi. Ngọc nhi vì vậy có cùng bổn nguyên với Hắc Hỏa. Trấn Phong chỉ có thể chắc chắn rằng Hợp Viêm Quyết không phải để Hợp các loại thiên hỏa lại mà là tác hợp chúng với nhau để có thể sinh ra một tồn tại cường đại hơn. Viêm Đế tận lực giấu diếm công pháp nghịch thiên của mình chỉ vì nó quá nghịch thiên. Đây cũng là điều ích kỷ của cường giả. Có bí kíp như vậy thường không muốn chia sẻ mà sẽ giấu đi để cho mình dùng.

Khi vận tuyến luyện công của tầng cuối cùng Không Hỏa Quyết hiện lên trước mắt Phong, Phong có cảm giác đây không phải vận tuyến chính xác. Khí sư phụ chưa từng luyện công pháp này. Đan Tổ và Khí Tổ cũng chưa từng hợp lại hai phần cuối. Tiếng của Khí Tổ vang vọng trong thức hải.

- Tiểu tử, NGỪNG!!!

- Sư phụ, Viêm Đế có vấn đề. Tầng cuối cùng không phải vận hành như vậy!

- Phải. Tên già đó lừa ta. Hắn chưa từng trao công pháp phần cuối thật sự ra cho ta!

- Bây giờ con phải làm sao?

- Nhờ vào quyển trung vậy thôi. Tạm thời đừng dung hợp chúng. Luyện hóa trước để con có thể sử dụng rồi tính sau đi.

Phong dùng Luyện Hỏa Quyết điên cuồng hấp thu thiên hỏa, ép thiên hỏa phải theo vận tuyến của Luyện Hỏa Quyết để vận hành. Thời gian chậm chạp trôi qua. Thức hải của Phong bị hai loại thiên hỏa cấu xé rồi cuối cùng cũng hòa hoãn. Phong mở mắt. Tay phải xuất ra Viêm Hỏa, tay trái xuất ra Hắc Âm Phong hỏa. Viêm Hỏa có hình một ngọn lửa tinh thuần đang bốc cháy thỉnh thoảng lại biến ảo thành con rồng phun lửa. Lửa của nó không khác gì một ngọn lửa bình thường được nhân loại đốt cháy từ một thanh gỗ nhỏ. Chỉ có điều là thiên hỏa này đủ sức nóng để phá tan bất kỳ loại sắt thép nào.

Phong mỉm cười hài lòng. Tuy chưa tìm hiểu được tầng cuối cùng của Dung Luyện Hợp Hỏa Quyết nhưng Phong đã có thể sử dụng được hai loại dị hỏa. Đưa mắt lên lôi bạo tầng Phong thu Đại Mao vào trong Hắc Giới. Hắc Long giang rộng hai cánh phá kết giới của phong bạo tầng. Lôi bạo tầng chứa đựng linh khí lôi thuộc tính rất nồng đậm. Đây không phải nơi cường giả bình thường có thể dạo chơi. Nhưng lôi bạo tầng của Hỏa Linh Hải không phải nơi bình thường. Tại đây linh khí và thiên địa phép tắc không đủ. Dù gì lôi bạo tầng này là do Viêm Đế mô phỏng ra mà thôi. Phép tắc không thể đầy đủ như lôi bạo tầng chính thức của Thiên Linh Giới.

Không bao lâu Phong đã xuất hiện trước mặt Long nữ và Mộ Dung Khuynh Thành. Hắc Ám nữ vương mím môi nhíu mày.

- Các hạ là ai?

- Ha ha ha... Kế hoạch của ta định ra là để gặp nữ vương bệ hạ. Ta nghĩ Long nhi đã nói cho nàng biết trong vòng canh giờ ta sẽ biến tụi Cửu Ma thi cốt vô tồn.

- Ngươi là Lôi gia tam thiếu, Lôi Trấn Phong?

- Ha ha ha... nữ vương bệ hạ chắc rất muốn biết phải không? Nhưng ta chỉ cho thân phận của ta lộ ra cho đồng minh của ta mà thôi. Nữ vương bệ hạ không biết có ý tứ thế nào?

- Ha ha ha... Đến cả ngươi là ai ta cũng không dám chắc, bảo ta tin tưởng vào một người ta không quen biết sao? Ngươi cũng quá ngây thơ rồi.

- Nữ vương tỷ tỷ coi bộ không biết sau khi ta rời khỏi, phiến thiên địa này sẽ sụp đổ. Thủ hạ của nàng sẽ không thể tồn tại.

- Ngươi chắc không biết Ma Nhân tộc chúng ta cũng có chí tôn khí. Ta có thể cứu rất nhiều ma thú rời khỏi.

- Ha ha ha... dĩ nhiên ta có nghe nói qua về Hắc Ám Chi Vụ của Ma Nhân Tộc. Nhưng bệ hạ tỷ tỷ có nghĩ đến sau khi rời khỏi Hỏa Linh Hải tộc nhân của nàng đi đâu sinh sống hay không?

- Ha! Trời sinh voi sinh cỏ. Muốn chúng ta thần phục nhân loại các người là điều không thể nào!

- Haizz... Tại sao tỷ tỷ lại nghĩ ta sẽ muốn thu phục các ngươi chứ? Lôi gia quân của ta còn chưa đủ cường đại hay sao? Tỷ tỷ còn đắn đo điều gì? Sợ ta không đủ sức đánh dẹp đám ma thú kia hay sao?

- Nhân loại các ngươi đang gặp nguy. Tầng phòng thủ cuối cùng sắp bị phá vỡ. Ngươi cần ta giúp đỡ hơn ta cần các ngươi!

- Ha ha ha... Ta có ba đại thần binh hộ thân, hiện giờ còn đứng đây tán dóc với tỷ, tỷ nghĩ ta đang tranh thủ để kiếm thêm viện binh hay sao?

Nghe đến đây Mộ Dung Khuynh Thành không thể không rung động. Nếu có ba đại thần binh này tọa trấn, nhân loại quả thật không cần phải sợ đội Cửu Ma và ma thú của chúng. Nàng đang phân vân thì Phong lại lên tiếng.

- Vị tỷ tỷ này nếu không chê thì theo ta xem cho kỹ ta làm sao khiến bọn chúng triệt để vẫn lạc.

Mô Dung Khuynh Thành khẽ gật đầu. Chỉ là đi xem thôi, nàng cũng chả mất gì.

- Được, nhưng cho đến khi hết ba canh giờ ngươi không được dùng Viêm Hỏa.

Phong cười hề hề tay phải xuất ra ngọn lửa mang hình dáng một viên ngọc. Hỏa Linh khí nồng đậm khuếch tán ra không trung.

- Không dùng Viêm Hỏa ta cũng có thể cưa chết tụi chúng.

Mộ Dung Khuynh Thành có thể cảm nhận được nguyên bổn của Hắc Hỏa trong ngọn lửa kia. Ngọn lửa lại chứa đựng chút băng hàn chi khí. Đây rõ ràng không phải Hắc Hỏa nhưng nàng đảm bảo đó là một loại thiên hỏa cũng cường đại không kém. Khuynh Thành ngơ ngác bay theo Phong và Hỏa Long phía trước. Giữa trận tuyến Hắc Dung lóe lên vài tia sáng kỳ dị rồi hô rút. Phong đứng trên lôi bạo tầng quan sát tất cả. Khi Lôi Lạc Minh kêu gào thảm thiết thì Phong không lỡ làm tổ gia gia đau lòng. Phong xuất hiện trước mặt của Minh lão. Minh lão thấy một cường giả bịt mặt thì ngơ ngác thì thào:

- Các hạ là ai?

- Tổ gia gia, là con.

Nói xong Phong tháo bỏ mặt nạ. Hắc Ám nữ vương cũng hạ xuống đứng sau Phong cùng Long nữ. Lôi Lạc Minh thấy thế thì ngơ ngác như người ở trên mây. Nguyệt Thương hóa thành linh thể mỹ nữ chân trần áo giáp bạc.

- Minh lão ngươi làm rất khá. Đóng kịch rất hay. Nhiệm vụ của chúng ta đã hoàn thành.

Nguyệt Thương nói xong rồi nhìn Hắc Ám nữ vương rồi quay sang phía Phong mỉm cười.

- Tiểu muội muội quyết định theo ca ca rồi sao?

Phong cũng gãi cằm chống chế

- Mị lực của bản minh chủ còn chưa đủ. Người đẹp còn muốn xem kịch hay. Mọi người chuẩn bị xong chưa? Chúng ta vào thôi.

Nói xong Phong giơ tay mở ra vực môn. Sau khi Phong thu phục Lôi gia bảo tháp thì mảnh đất bí ẩn của Lôi gia chỉ nhờ vị võ thần cảnh trưởng lão chống đỡ cho khỏi sụp đổ. Không gian chi cảnh của họ cũng chỉ chống đỡ được một khoảng thời gian nhất định. Phong cũng tính thời gian và đánh ra số lượng linh thạch đủ chống chế mấy canh giờ. Chỉ cần Phong thu phục thiên hỏa xong sẽ cho tín hiệu cho Hắc Dung phá bỏ trận pháp. Ma thú tưởng chúng có thể phá hủy được vòng phòng thủ cuối cùng nhưng lại không nghĩ đến đó là do Hắc Dung đã nhận được chỉ thị của Phong.

Nhờ vào sự liên kết với Hắc Dung Phong dễ dàng có thể mở ra vực môn đi vào trong trận. Trong trận Lôi gia đã bày xong phòng thủ. Hắc Dung bắt đầu khởi động ảo cảnh. Ma thú có linh hồn yếu ớt, gặp ảo cảnh của Hắc Dung như gặp phải khắc tinh. Chúng đánh loạn mà cứ tưởng đang chém giết thủ giới giả. Mọi người Lôi gia thấy một vị cường giả bí mật xuất hiện đứng bên Phong thì không nói gì. Hắc Dung ra lệnh cho mọi người rút ra ngoài. Vực môn của Lôi gia có thể mở ra bất cứ lúc nào trong vòng dặm và người của Lôi gia lại có thể tự do ra vào. Đội ma thú muốn đánh nhanh rút gọn triệt hết đường lui của tam đại gia tộc trước khi họ có thể bày ra phòng thủ và rút lui an toàn. Không may cho họ, là ngay từ đầu định mệnh của họ đã được Phong thao túng. Phong cảm thấy trận đánh này quá dễ dàng. Còn những người khác thì chỉ biết toát mồ hôi theo lệnh của Phong rút lui.

Một số người xì xào to nhỏ, vị cường giả kia là vị luyện dược sư thần bí cường đại đang làm khách của Lôi gia. Hiện giờ hình như đã thu phục được thêm nữ vương Hắc Ám. Thủ giới giả được cứu chỉ ngơ ngác rụi mắt thấy đám ma thú oanh kích thôn phệ lẫn nhau trong ảo trận. Trấn Cương cùng Lôi Lạc Minh lão tổ rút cuối cùng để lại các thần binh và Hắc Ám nữ vương ở lại.

Khi mọi người đi hết Phong quay sang phía Hắc Dung chạm nhẹ vào vai. Ảo cảnh tan đi để lộ ra một chiếc mặt nạ màu đen. Phong đeo lên vuốt mặt một cái.

- Tài hạ Lôi Trấn Phong, rất hân hạnh làm quen cùng nữ vương tỷ tỷ.

Hắc Ám nữ vương chỉ biết há hốc mồm. Không phải là ba đại thần binh, mà hắn có đến . Trong bát đại thần khí nổi danh Thiên Linh giới tên này đã thu phục được năm. Đến lúc này Hắc Ám nữ vương đã không thể không động lòng. Phải là tồn tại thế nào mới có thể khiến năm bát đại thần khí phụ tá. Đến Viêm Đế chí tôn năm xưa cũng chỉ có thể ký kết khế ước bình đẳng với Hỏa Long Thôn Thiên Kiếm mà thôi. Bát Đại Thần Khí nổi danh vì từ trước đến nay chúng chưa từng nhận chủ. Cảnh giới của Bát Đại Thần Khí tuy chỉ là cấp thần cảnh nhưng chí tôn khí cũng bị chúng đè bẹp. Những thần khí nghịch thiên như vậy đã sinh ra linh trí như nhân loại. Sao lại có thể dễ dàng nhận người này làm chủ như vậy.

Mộ Dung Khuynh Thành quá rung động không thể nói gì chỉ nhìn Phong âm trầm suy nghĩ. Chiếc mặt nạ vừa rồi rõ ràng cũng là một trong bát đại thần khí. Ảo cảnh như thế này chỉ có thể là Hắc Dung trong truyền thuyết. Mọi người chỉ từng nghe nói đến Hắc Dung, nhưng Hắc Dung là gì, có cảnh giới gì thì không ai rõ ràng. Có thể tạo ảo cảnh để thay thế vị trí chủ nhân của mình. Như vậy chiếc mặt nạ kia phải là Hắc Dung mà nàng đã từng nghe tên. Tiểu tử này thật thần bí. Nếu hắn đã thu phục được đại thần khí, vậy sau này không phải có thể thu hết bát đại thần khí hay sao?

Phong tủm tỉm cười rồi đánh ra quyết ấn. Thủ pháp nhanh nhạy đem kết giới bao phủ. Ảo cảnh bỗng chốc biến chuyển. Ma thú trong ảo trận điên cuồng hơn cấu xé thôn phệ nhau. Đội Cửu Ma cũng hoa mắt điên cuồng xông vào chiến trận. Cửu Ma đúng lý ra phải nhìn ra điều mập mờ nhưng bọn họ đánh nhau hết canh giờ cũng mỏi mệt tinh thần. Linh hồn thể đã không đủ sức để tồn tại nữa. Nhất là Hỏa Linh Hải chứa đựng hỏa thuộc tính nồng đậm khiến tinh thần lực của bọn họ bị tiêu hao. Chỉ cần thêm năm nữa bọn họ không đánh thì hồn phách cũng sẽ tiêu tán. Tồn tại suốt năm đã khiến bọn họ không còn cường đại được như lúc trước.

Nếu là lúc bọn họ còn sống, đừng nói có Trấn Phong tọa trấn, đến Trấn Phong cũng đánh không lại một người trong số bọn họ. Cảnh giới của chí tôn giả không phải gà đất chó kiểng. Tiếc thương cho số phận Cửu Ma là vì bọn họ đã đến số. Linh hồn thể muốn tồn tại thật sự không dễ dàng. Sau khi Thiên Ma chí tôn của Cổ Ma Tộc vẫn lạc vào cuối thời Hồng Hoang, Cửu Ma thề sống thề chết phải trả thù cho vương của mình. Bọn chúng đối kháng với Liên Minh Bách Tộc suốt thời gian dài cho đến tận Tân Kỷ Nguyên vào hai ngàn năm trước thì bị đả bại trong trận chiến quyết liệt của Hỏa Linh Hải. Cuối cùng cũng chỉ giữ lại được thần hồn nhưng lại bị Hỏa Linh Hải vây khốn, cách ly với các tộc nhân. Cổ Ma tộc cũng cho người rò xét xâm nhập nhưng đều bị thủ giới giả và Hỏa Long Kiếm phát hiện và thủ tiêu. Bao năm thất lạc với tộc nhân, bọn họ rắp tâm thoát khốn.

Vì muốn tăng trưởng số lượng ma thú nên bọn họ đã không tiếc công cho ma thú thôn phệ lẫn nhau. Gom góp bao năm mới được số lượng vạn, sinh tử cảnh ma thú đã thanh tỉnh. Không ngờ chỉ vì nóng lòng muốn cho ma thú cường đại lại để chúng tiến hóa quá nhanh, hồn lực của ma thú đã yếu lại càng thêm yếu để hôm nay trở thành điểm yếu cho Hắc Dung và Trấn Phong tự do bày bố lợi dụng. Đội ngũ ma thú giờ đã loạn thành một đoàn. Chúng không còn giữ được sự thanh tỉnh, không thèm nghe theo mệnh lệnh. Thấy bị nhân loại bao vây thì cứ thế liều mạng cào xé nhưng cuối cùng lại cào xé chính đồng đội của mình. Mộ Dung Khuynh Thành nhìn sang Trấn Phong không nhịn được dò hỏi:

- Tại sao đệ đoán được ra bọn chúng?

Phong mỉm cười như mở cờ trong bụng. Người đẹp chịu mở miệng rồi sao. Phong sắp xếp lại trình tự rồi cụt lủn:

- Tại bọn chúng tự khai mà!

- ??? Ai nói?

- Khi Long nhi cho giàn trận thì chỉ có linh thú tìm đến. Không lâu sau có một đám ma thú. Nhưng số lượng lớn như vậy nói rút là rút. Nếu không có vương của chúng sai bảo, ta nghĩ chúng sẽ không rút nhanh như vậy, có trật tự như vậy. Tồn tại khủng khiếp thế này chỉ có Hắc Ám nữ vương nàng, nhưng để ma thú mạo hiểm khai chiến cùng thủ giới giả ta nghĩ phải là người của Cổ Ma tộc. Chỉ là số lượng nhiều như vậy, cũng khiến ta phải mất công.

- Đệ có thể đoán ra đằng sau chúng là Cửu Ma.

- Không phải đoán, mà do Long nhi cảm ứng được. Nàng ký kết khế ước bình đẳng cùng Viêm Đế. Trong phiến thiên địa này nàng có thể tự do đi lại. Có người vào người ra nàng đều có thể ít nhiều đoán ra được. Sự tồn tại của Cửu Ma tuy không rõ rệt nhưng những tàn hồn của chí tôn giả thật sự không dễ dàng gì vẫn lạc triệt để.

- Vậy tại sao đệ đoán biết chúng muốn dụ Hỏa Long đi.

- Vì chúng sợ. Long nữ là tồn tại duy nhất khiến chúng kiêng kỵ. Không dụ Hỏa Long đi thì làm sao cho chúng vào rọ?

- Bắt cua trong rọ. Ngay từ đầu đệ đã nghĩ đến việc đưa bọn họ vào bảo địa của Lôi gia dùng ảo trận để cho chúng tự giết lẫn nhau.

Phong mỉm cười hài lòng thong thả gãi cằm như một đại quân sư bày binh bố trận.

- Có số lượng nhiều như vậy, ta giết không nổi chúng bằng ảo trận. Nhưng đến phút cuối khi đám ma thú cường đại nhất đã mỏi mệt, dùng ảo trận không thể nghi ngờ là thích hợp nhất. Không tốn một binh một tốt, giết chúng một cách triệt để.

- Nhưng vẫn còn bọn Cửu Ma, đệ đệ định tính thế nào?

- Cửu Ma chỉ là chín tia tàn hồn. Đối với tàn hồn đệ tin tưởng không đến một khắc có thể dẹp tan chúng.

Mộ Dung Khuynh Thành bắt đầu nghiêng về phía Phong. Người cường đại như vậy lại được thần binh ủng hộ. Nếu thật sự có thể dựa hơi của hắn, Ma Nhân tộc không thể nghi ngờ sẽ dễ dàng trở mình rất nhiều. Một trong những nguyên nhân Viêm Đế để lại Hỏa Long ở lại đây là vì hắn muốn giết chết bằng được Cửu Ma. Các thế lực khác có thể tự do ra vào nhưng đối với người của Cổ Ma tộc và nhất là đám người Cửu Ma bị Hỏa Long kiếm chế rất gắt.

- Tiểu đệ đệ. Kết minh với ngươi thì có thể, nhưng ta xin đệ hãy cứu lấy chín thuộc hạ của ta đang bị bọn Cửu Ma khống chế.

Phong nhíu mày nhìn vào trận pháp. Chín đầu ma thú võ thần cảnh. Đây không phải lực lượng kém cỏi. Cô gái kia thật ra còn đang giữ bao nhiêu vũ lực chưa bày ra?

- Nữ vương tỷ tỷ yên tâm. Ta sẽ tận lực hấp dẫn Cửu Ma rời thân xác bọn họ. Phiền tỷ tỷ lánh mặt một lát.

- Được.

Nói xong Hắc Ám nữ vương tìm một góc tối rồi ẩn mình vào đó. Thật không hổ là Hắc Ám nữ vương. Thân pháp của nàng so với Huyền Biến bộ của Phong còn trên một bậc. Phong không thể dùng tinh thần lực tra xét ra tung tích của nàng. Có được người như vậy kết minh cùng, chuyến này giàu to rồi.

Khi tiếng vang trong ảo trận tan dần Phong bắt đầu thu trận. Mở thức hải rộng ra hấp dẫn bọn Cửu Ma. Thức hải của Phong rộng lớn đối với linh hồn thể là liều thuốc trí mạng. Trong thức hải của Phong còn có hai vị Đan Khí nhị tổ tọa trấn với bốn loại thiên hỏa. Linh hồn thể chỉ có thể vào chứ không thể ra. Cái mà Phong hứng thú là cây ma đao. Linh hồn của nó vì mất đi chủ nhân lại phải tồn tại trong Hỏa Linh Hải, sau bao năm bị Hỏa Linh Hải ăn mòn vẫn còn sức chiến đấu cường hãn như vậy. Nếu là lúc toàn thịnh không biết nó có cảnh giới ra sao?

Rất nhanh Phong đã thu thập xong ma đao và bọn Cửu Ma. Linh hồn của ma đao đã bị diệt nhưng tài liệu luyện chế vẫn còn. Tiếng của Khí Tổ cười ha hả:

- Tiểu tử phát tài rồi. Khối linh thép lớn như vậy kết hợp với Hắc Thiết, tiểu tử ngươi đã đủ tài liệu để luyện chế ra một thần binh hay chí tôn khí rồi.

- Sư phụ cái gì là linh thép?

- Ngươi có thấy miếng thép nào có thể chui được vào thức hải của con người hay không? Tài liệu bán linh thể như vậy được gọi là linh thép. Thần binh sau khi chọn chủ mới có thể chui vào thức hải của chủ nhân để tồn tại bằng linh thể. Nhưng có một số tài liệu có thể tự do thay đổi thể chất của chúng giữa linh thể và bản thể. Tài liệu này đến chí tôn giả còn phải đỏ mắt. Thu trước tính sau, thu trước tính sau hahaha!!!

Đứng trước núi thú hạch cấp thấp và vô số linh thạch cực phẩm ánh mắt của Phong lại rơi vào một tượng đá của một con khỉ tay. Hình thù rất cổ quái. Bàn chân dẹp như vậy, kích cỡ này không thể nghi ngờ là một trong số linh thạch trì để mở cửa phòng tu luyện của Tụ Linh Điện. Phong quán trú tinh thần lực vào các móng chân và móng tay của con khỉ đá thì thấy linh thạch cực phẩm đầy ắp. Số lượng rơi vãi ra ngoài chất thành một ngọn núi nhỏ. Hắc Ám nữ vương tay run run cầm lên một bản đồ cổ vuốt ve. Nàng đã tìm thấy những gì nàng muốn.

Không đến ba ngày Hỏa Linh Hải vì không còn thiên hỏa tồn tại bắt đầu rò rỉ linh khí ra ngoài. Một số linh thú cũng theo đó chạy ra. Cũng may có đoàn đội thủ giới giả của Đấu Linh đại lục chuyên vây bắt chúng. Dân chúng vì vậy mà không bị tổn thất gì lớn lao. Linh thú nào thuần phục đều được đưa đến một nơi bí mật để tu luyện. Không chịu thuần phục vậy chỉ có con đường chết.

Sau khi rời khỏi Hỏa Linh Hải Phong cùng tam đại gia tộc. Phong một đường rong ruổi đến các nơi bày bố phòng thủ chuẩn bị cho sự tấn công của Cổ Ma tộc cùng các cường giả võ thần cảnh, võ thánh cảnh và sinh tử cảnh. Giữa các tuyến đường Phong dừng lại cùng các cường giả của tam đại gia tộc bày bố phòng thủ không cho linh thú, ma thú làm loạn Đấu Linh. Xuyên tinh toa di chuyển rất nhanh. Phòng thủ cũng không mất lâu thời gian đã bày bố xong. Khi đến Thôn Kiếm Lâm Phong đã cùng Mộ Dung Khuynh Thành xem xét địa hình. Thôn Kiếm Lâm rất rộng lớn.

Phong đứng trên một ngọn đồi cùng Hắc Ám nữ vương Mộ Dung Khuynh Thành. Người đẹp mặc trên người một chiếc sa mỏng tôn lên làn da trắng nõn và đồi núi chập trùng của nàng nhô lên nhấp xuống theo hơi thở. Cường giả có bao giờ thở gấp. Phong nghĩ thầm, bà mẹ nó, mỹ nữ thế giới này biết dụ dỗ đàn ông quá. Đôi mắt của Phong rất muốn đưa xuống nhưng tâm trí kiên cường của Phong lại nhìn vào đôi môi mọng của nàng. Nữ vương tỷ tỷ của hắn thật sự rất khiêu gợi. Nhã Lan tuy rất đẹp nhưng nàng còn quá non nớt, thiếu khí chất của một cường giả thật sự. Nhã Lan đẹp với tính cách của cô sinh viên mới lớn ngây thơ chờ người “chỉ bảo”. Còn Khuynh Thành thì đẹp theo kiểu cho đàn ông lên gối nằm luôn. Trong tâm trí đen tối của Phong bỗng dưng nổi lên ham muốn giường to ba người ngủ chung.

Nếu xét tuổi Mộ Dung Khuynh Thành năm nay phải hơn tuổi. Nhưng đối với cường giả võ thần cảnh đỉnh phong như nàng đây chỉ là độ tuổi của một “em bé”. Huống hồ chi người Ma Nhân tộc bình thường lại có tuổi tác dài như linh thú. So với nhân loại đã gấp cả chục lần. Phong rùng mình khi nghĩ đến tuổi tác Mộ Dung Khuynh Thành phải bằng tuổi Lôi Thanh Nguyệt Hà thái bà bà của hắn. Nghĩ đến đây mà lòng Phong trùng xuống. “Khí từ não” tụt xuống tim, đen chôn giấu vào lòng. Phong giữ được sự thanh tỉnh trước người đẹp cũng khiến Mộ Dung Khuynh Thành ngạc nhiên.

Nàng đã đem chủ ý muốn thu phục Phong. Mỹ nữ nào cũng muốn có được tình yêu đẹp. Tuy nàng không phải người vồ vập nhưng cơ hội trước mắt khiến nàng không thể không động lòng. Mặc chiếc áo sa vải mỏng để lộ ra những đường cong tuyệt mỹ. Khuynh Thành rất tự hào với thân hình của mình. Tự tin vào mỵ lực của mình. Nàng giữ được lại rất nhiều nét hoang dã của linh thú trong hình hài của nhân loại. Nàng được tộc nhân cử vào Hỏa Linh Hải để tìm kiếm và thu phục dị hỏa ngay sau khi Hỏa Linh Hải hình thành. Địa vị của nàng trong Ma Nhân tộc không chỉ là một nữ vương, nàng còn là chuẩn thánh nữ kế vị của cả một đại tộc. Sau khi Hỏa Linh Hải được hình thành, Ma Nhân tộc đã rời tộc. Vùng đất này đã không phải là nơi sinh trưởng lý tưởng cho Ma Nhân tộc nữa. Liên Minh Bách Tộc đã phải đền bù cho Ma Nhân tộc xứng đáng.

Cho dù Ma Nhân tộc bị nhân loại khinh thường nhưng vũ lực của họ quá mức khủng bố. Trong thế giới cường giả vi tôn này đây không thể nghi ngờ là điều đã khiến Liên Minh Bách Tộc kiêng kỵ. Sau khi rời tộc đến ngoại vực, Ma Nhân tộc đã tiếp tục phát triển nhưng mảnh đất tổ của họ vẫn là Đấu Linh đại lục. Ma Nhân tộc lúc nào cũng muốn một mảnh đất cắm dùi tại Đấu Linh. Chỉ là những ánh mắt khinh khi của người đời đối với họ khiến hai phía Ma Nhân tộc và Nhân tộc thù ghét nhau thêm sinh ra rất nhiều mâu thuẫn. Ma Nhân tộc tự cho mình là một phần của nhân loại. Còn đa số nhân tộc cho họ là những kẻ ngoại lai có huyết mạch của linh thú thấp kém.

Đối với Phong chỉ theo cách nghĩ tôi tư duy nên tôi tồn tại. Những sinh vật có trí khôn đều phải được đối sử công bằng. Sống trong một thế giới ăn thịt nhau để tồn tại Phong cũng không mấy để ý đến việc thiện ác. So với lúc còn ở địa cầu gà vịt bò lợn đều được đem lên máy chém cho vào làm thịt xay không thể nghi ngờ cũng rất dã man. Chỉ là bạn ăn hamburger nên không nghĩ đến miếng chả đã được làm ra sao. Ăn gà rán KFC nên không cần nhìn thấy quá trình làm gà theo dây truyền ra sao mà thôi. Phong không coi Ma Nhân tộc là linh thú vì sau khi linh thú hóa hình họ đã có trí khôn như nhân loại, tính tình của họ thẳng thắn nên làm việc với họ rất dễ chịu. Không như người của Vương gia, tuy cùng chung tiếng nói, cũng là đồng minh với nhau nhưng Phong không bao giờ dám đặt niềm tin và đưa lưng của mình lại cho Vương gia.

Ngắm nhìn đôi môi mọng của Mộ Dung Khuynh Thành, Phong bắt đầu lên tiếng:

- Nữ vương tỷ tỷ, ta muốn mời tỷ đến Thôn Kiếm Lâm xây dựng tộc của tỷ. Tam đại gia tộc xin hứa sẽ trợ giúp hết sức. Hiện giờ Hỏa Linh Hải bắt đầu tan rã. Linh khí bắt đầu truyền về Đấu Linh. Thôn Kiếm Lâm không thể nghi ngờ sẽ có linh khí còn nồng đậm hơn trước rất nhiều. Không biết tỷ nghĩ sao?

- Ý tốt của đệ ta tâm lĩnh, nhưng đây là việc của cả một đại tộc. Ta không thể tự quyết, tuy nhiên ta có quyền hạn của một nữ vương, ta sẽ cho thuộc hạ đến Thôn Kiếm Lâm xây dựng thế lực riêng của ta. Sau này cũng có thể giúp đệ khuếch trương thế lực.

- Nếu được tỷ tỷ trợ giúp tam đại gia tộc không thể nghi ngờ sẽ như hổ thêm cánh.

- Ha ha ha... ta không phải đang giúp tam đại gia tộc. Ta giúp là giúp đệ mà thôi.

Nói xong Mộ Dung Khuynh Thành nhìn thẳng vào mắt Phong thật lâu. Phong cũng chỉ biết nuốt nước bọt khiến Mộ Dung Khuynh Thành cười khúc khích thật duyên rồi để Phong đứng trên đồi nhìn xuống Thôn Kiếm Lâm xa thẳm. Nơi này cách Thôn Kiếm Thành đúng ngàn dặm. Cách Khoái Hoạt Lâm của Lôi gia ngàn dặm đường. Hiện giờ Khoái Hoạt Lâm, Thôn Kiếm Thành và phiến thiên địa Phong đang đứng đã tạo thành ba điểm tam giác. Đây là nơi gần Hỏa Linh Hải nhất. Cũng là nơi tiền tuyến của phòng thủ nếu Cổ Ma tộc tấn công Đấu Linh Đại lục. Phong sờ cằm suy nghĩ như một đại quân sư đang bày binh bố trận.

Không thể để Cổ Ma tộc đánh vào Thôn Kiếm Thành. Ma Nhân tộc cũng sẽ không vô cớ dính vào tranh đấu giữa hai tộc nhân loại. Vì cả hai phía đều coi khinh tộc Ma Nhân. Huyết mạch của linh thú thật sự khiến nhân loại khinh khi. Nhưng đối với tam đại gia tộc lại khác. Luyện khí sư, luyện dược sư đều là những người tiếp súc rất nhiều với các loại thiên tài địa bảo đã có linh trí. Cũng vì thế mà họ có cách nhìn khác với những sinh vật đã có linh trí cao. Ma Nhân đối với người của tam đại gia tộc cũng như một thiên cấp binh khí hay một đồng minh họ có thể đưa lưng dựa vào và tin tưởng. Phong không cảm thấy sự khinh khi hay ác cảm đối với Hắc Ám nữ vương. Ngược lại nhiều chàng trai cũng thẹn thùng đỏ mặt ấp úng khi nói chuyện cùng người đẹp.

Trên đường đi đến đây Phong cũng phải kìm nén cảm xúc của mình vì ngoài người đẹp Mộ Dung Khuynh Thành Phong còn chiếu cố cho Lôi Nhã Lan muội muội. Đàn ông ai cũng có chút hoa tâm, chỉ là làm sao kìm nén. Đối với Mộ Dung Khuynh Thành Phong cũng chỉ dám tiếp súc qua công việc vì nàng quá nguy hiểm, quá cường đại. Phong rất rõ cảnh giới của mình thật ra chưa đủ để đối kháng cùng một võ thần cảnh. Nếu không có các thần binh phụ tá, không có trận pháp nghịch thiên bảo hộ, Phong cũng không thể chống lại được một chiêu của Mộ Dung Khuynh Thành.

Phong nhắm mắt dùng tinh thần lực cường đại của mình cảm nhận linh khí tại phiến thiên địa này. Nơi này có hắc ám thuộc tính rất nồng đậm. Có thổ và mộc thuộc tính rất nồng đậm. Một số ít thủy thuộc tính và phong thuộc tính. Đối với Ma Nhân tộc, những thuộc tính này quả thật rất phù hợp. Phong cũng cảm nhận được sự biến chuyển trong phiến thiên địa này. Hỏa linh khí dần dần yếu đi, thay vào đó là các thuộc tính khác. Băng khí bắt đầu chuyển biến. Đấu Linh hai ngàn năm qua không có mùa đông. Năm nay chắc chắn sẽ khác đi rất nhiều. Phong bỗng dưng cảm giác và hiểu được rằng linh khí sung túc không phải vì có một thuộc tính mà là do có nhiều loại thuộc tính hài hòa giúp cho linh khí xoay vòng luân chuyển.

Lôi linh đại lục tuy có lôi thuộc tính nồng đậm nhưng cũng bị thổ khắc chế. Hỏa bị khắc chế bới thủy và băng. Hắc Ám bị khắc chế bởi quang minh. Ngũ hành tương sinh tương khắc còn các thuộc tính khác cũng có sự tương khắc của riêng mình. Nếu các trận pháp có thể không chỉ có năm loại ngũ hành thuộc tính mà có hết tất cả các loại thuộc tính đê luân chuyển, trận pháp sẽ khủng bố đến mức độ nào? Trong một thoáng Phong lại lâm vào cảm ngộ. Nếu trận pháp không chỉ ràng buộc tại một nơi mà cả một đại lục. Đại lục đó sẽ biến chuyển ra sao? Chưa có ai làm được không có nghĩa là việc này sẽ làm không được. Nhưng nếu muốn bày trận pháp lan rộng đến cả một đại lục, số lượng tài phú bỏ ra phải nhiều đến mức độ nào? Linh thạch trì còn quá ít trong trường hợp này. Phong nhíu mày tìm cách kiếm thêm linh thạch. Lần đầu tiên trong đời Phong cảm thấy tài phú nghịch thiên hắn đang nắm giữ vẫn còn quá ít.

Khi Mộ Dung Khuynh Thành đã chọn được địa điểm xong Phong giúp Ma Nhân tộc bày một số trận pháp phòng thủ. Ma Nhân tộc có cách phòng thủ riêng của họ. Dưới trướng của Mộ Dung Khuynh Thành còn có số lượng lớn võ thần cảnh ma thú phụ tá. So sánh võ lực Ma Nhân chi tộc của Mộ Dung Khuynh Thành đã không thua gì tam đại gia tộc. Từ trước đến nay chưa ai biết được sự cường đại thật sự của Ma Nhân tộc. Trong truyền thuyết của Thiên Linh Thế giới có nhắc đến Linh Miêu Nhất tộc. Là một chi tộc của Ma Nhân. Họ có bản thể là linh miêu (hồ ly nhiều đuôi), bán thể đầu thú hình người và nhân thể là những mỹ nam, mỹ nữ trời sinh mỵ lực. Khi Phong nhìn thấy Mộ Dung Khuynh Thành thì nghĩ đến ngay về truyền thuyết này. Tư thế đi đứng của Khuynh Thành, cách ăn nói của nàng rất hấp dẫn. Đối với bất kỳ nam nhân nào đều là sự hấp dẫn dụ hoặc kinh người.

Phong ngộ đạo và suy nghĩ liên miên về trận pháp có thể lấp đầy cả Đấu Linh đại lục. Không biết thời gian chôi qua bao lâu Trấn Phong từ từ mở mắt thì thấy Khuynh Thành nhìn Phong như nhìn một tên quái vật. Thấy Phong tỉnh lại thì nàng lắp bắp:

- Đệ đệ đệ... Thiên Nhân Hợp Nhất?

Phong nghe vậy thì chỉ mỉm cười:

- Ừm! Thỉnh thoảng ngộ đạo nhập vào.

- Đệ đệ đệ tuổi có bao lâu chứ? Ta chỉ có thể duy nhất nhập đạo như vậy một lần duy nhất lúc thăng cấp võ thần cảnh lần đầu tiên. Cũng chỉ là nửa bước Thiên Nhân Hợp Nhất mà thôi. Các chí tôn giả theo đuổi trạng thái này không biết bao nhiêu lâu. Đệ có nghĩ đến đệ là loại thiên tài loại nào không?

Phong chớp mắt nhấp nháy vài cái:

- Hì hì... thì là loại chung tình đến chết mới thôi!

Mộ Dung Khuynh Thành thấy Phong nói vậy thì ngẩn ngơ. Làm gì có loại thiên tài nào chung tình đến chết mới thôi. Chung tình đến chết mới thôi??? Phong nháy mắt cũng làm cho Mộ Dung Khuynh Thành đỏ mặt. Chàng thanh niên này đem lại cho nàng cảm giác thật khó hiểu. Hắn già trước tuổi quá nhiều. Đến một tu luyện giả tuổi vẫn còn rất trẻ con. Tính tình của bọn họ lại không chững chạc như Phong. Kể cả chí tôn giả gặp được nàng cũng phải nín thở. Nhất là người nào nói chuyện với nàng khoảng cách cự ly gần thế này.

Còn Phong thì lại không những giữ được đầu óc linh hoạt còn khiến nàng líu lưỡi. Nếu nàng biết được Phong chống được mị lực của nàng là vì hắn chê nàng già không biết Mô Dung Khuynh Thành sẽ có cảm nghĩ gì. [Nguồn: TruyenFULL.vn] Người nào mò được đến cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất mà không là những tồn tại chí tôn nghịch thiên. Nhất là với cái tuổi của Phong không thể nghi ngờ sẽ còn bước rất xa hơn nữa. Những tồn tại như thập đại cường tôn nếu không vì ngã xuống trong chiến tranh người nào mà chả còn sống đến bây giờ. Tuy các lão gia hỏa đó đã lánh đời bế quan tìm cảnh giới cao hơn để đột phá nhưng họ vẫn có đôi lúc xuất hiện trong các lời đồn đại. Trước thưở Hồng Hoang đó là thời kỳ sơ khai của thiên địa, còn có người gọi đó là thời kỳ Tiên Cổ.

Những tồn tại của thời đó đến này đâu thể chỉ dùng con số triệu năm để tính tuổi. Lôi Trấn Phong không thể nghi ngờ rất có thể trở thành một tồn tại có thể so sánh với tiên nhân của thời đại thiên địa sơ khai. Trong chốc lát Mộ Dung Khuynh Thành bị Phong khiến cho kinh ngạc rồi dần dần “đổ”. Nàng đã thần bí, Phong còn thần bí hơn. Khuôn mặt lúc nào cũng vô cảm nhưng ánh mắt lại như biết nói. Nhớ đến chí tôn khí mà Phong nắm giữ nàng cũng phải giật mình. Tuy nàng không thể nhìn rõ ảo cảnh đã bao phủ không gian mà các ma thú tộc nhân của nàng trú ngụ nhưng nàng biết chí tôn khí đó rộng hơn Hắc Ám Chi Vụ mà nàng nắm giữ rất nhiều. Một người tuổi tác mới hơn hai mươi nhưng nắm giữ thần binh nghịch thiên, lại còn một chí tôn khí cao cấp hơn Hắc Ám Chi Vụ của Ma Nhân nhất tộc hắn phải là người như thế nào? Mộ Dung Khuynh Thành không phải kẻ hám tài phú, nhưng nữ nhân đối với nam nhân cường đại đều có sự hứng thú nhất định. Bằng không nam nhân tội gì đã phải trăm phương ngàn kế để trở thành kẻ nổi bật.

Trấn Phong thấy người đẹp không nói được lời nào thì nhún vai hứng thú. Lão tử trọng sinh ăn may mà thôi. Bỗng chốc Phong có cảm giác như mình đang làm một “soái ca” chuyên lừa đảo để cướp đi sự trong trắng của các thiếu nữ xinh đẹp. Phong muốn các nàng bị mình tù binh trái tim vì mình chính là mình chứ không phải do các nàng tưởng tượng Phong là những gì hắn không phải. Phong lại trùng lòng xuống khi nhớ đến một bóng hình đã yêu Phong từ khi hắn mặc quần thủng đít. Đến chí tôn giả cũng không thể đạp đổ bức tường của sinh tử chia cách hai thế giới. Nghĩ đến đây Phong cảm thấy sự mất mát vu vơ khó tả.

Khuynh Thành cũng khó xác định được cảm giác của mình nên nàng âm trầm không nói. Trong chốc lát cả hai đều ngồi trên ngọn đồi ngắm mặt trời lặn. Màn đem buông xuống cũng là lúc Ma Nhân tộc dựa vào bóng đêm để hấp thu Hắc Ám linh khí nồng đậm. Bóng đêm được phản chiếu qua mặt trăng trở nên thuần khiết. Võ thần cảnh ma nhân hợp lực cùng Mộ Dung Khuynh Thành xây dựng căn cứ địa. Chả mấy chốc mà ảo cảnh do Khuynh Thành bày ra đã chiếm lĩnh một vùng rộng lớn. Mây đen kéo đến bao phủ cả một bầu trời. Linh thú xung quanh run rẩy chạy tán loạn báo hiệu cho một thế lực mới đã ra đời.

Hắc Ám Chi Vụ là chí tôn khí của Ma Nhân tộc có thể tạo ra vô số khói đen mây mờ tạo ra ảo cảnh bao vây kẻ thù. Có Hắc Ám Chi Vụ Ma Nhân chi tộc của Đấu Linh đại lục đã không còn sợ hãi bị kẻ thù tấn công. Hiện giờ căn cứ địa của Ma Nhân Nhất tộc, Khoái Hoạt Lâm và Thôn Kiếm Thành đã tạo ra một hình tam giác có ba cạnh bằng nhau. Mỗi nơi đều có khoảng cách ngàn dặm. Phong gật gù rồi trao cho Mộ Dung Khuynh Thành hơn viên tinh thần đan cấp thấp. Phong có cảm giác mình là tên dại gái. Số tài phú này thật sự không nhỏ.

Người đẹp đón lấy số lượng tinh thần đan mà có cảm giác nâng nâng. Tuy nàng không dùng đến những tinh thần đan cấp thấp này nhưng thủ hạ của nàng đều là những người có tinh thần lực thấp kém. Phong đưa một số lượng tinh thần đan lớn như vậy cho nàng không thể nghi ngờ là đưa than sưởi ấm trong ngày tuyết rơi. Sắp xếp xong công việc của mình cùng Ma Nhân chi tộc Phong lại bước lên xuyên tinh toa đi về hướng độ với khoảng cách ngàn dặm cách Thôn Kiếm Thành và căn cứ địa của Ma Nhân chi tộc. Cứ thế di chuyển. Tại mỗi nơi Phong lại cử cường giả võ thần cảnh của Lôi gia ra ngoài bày kết giới và bố trí phòng thủ.

Nơi thứ nhất đi đến Phong cử ra lão Hạc làm thủ lĩnh dẫn đầu một đội ngũ linh thú sinh tử cảnh và người của tam đại gia tộc. Phó tướng của lão Hạc là cường giả Độc Cô gia đã có lần bị bại dưới kiếm của lão Hạc, Độc Cô Bát Cơ. Địa điểm thứ hai Phong để lại lão Sơn và một vị cường giả võ thánh cảnh của Lôi gia làm phó tướng. Địa điểm thứ ba Phong để lại là lão Quy và một vị cường giả của Lôi gia làm phó tướng. Các linh thú đã đi theo Hỏa Long đều được sắp xếp ở lại đây phụ tá ba vị linh thú võ thánh cảnh. Nơi nào cũng có trận pháp truyền tống trận, người của tam đại gia tộc phụ trợ thủ hộ. Phong ngước về phía chân trời rồi lên xuyên tinh toa đi đến địa điểm cuối cùng. Khi tới nơi Phong nhờ Khí Tổ rút ra Lôi gia bảo tháp và ẩn phiến thiên địa này đặt tại địa điểm cuối cùng. Những kết giới của không gian thạch cuối cùng cũng được bám trụ vào không gian này. Từ nay đã không thể sử dụng đem theo được nữa.

Phong chia chiến tuyến bao bọc Thôn Kiếm Thành vào giữa. Chiến tuyến phía bắc gồm có Khoái Hoạt Lâm, Ma Nhân tộc, Lôi gia bảo tháp. Chiến tuyến hậu cần phía nam do tam lão linh thú võ thánh cảnh thủ hộ. Nhiệm vụ của các linh thú phía nam là lo việc hậu cần. Tìm kiếm tinh thần thảo, các loại tài liệu luyện dược, luyện khí và thu phục thêm thủ hạ linh thú cường đại. Chiến tuyến phía bắc cũng làm công việc sản xuất nhưng chủ yếu là lo việc phòng thủ chống lại Cổ Ma tộc. Ngoại vực đã có thiên hiểm và Liên Minh Bách Tộc thủ hộ, Đấu Linh có thể vô lo. Cổ Ma tộc muốn đánh thì phải vượt Hỏa Linh Hải để đánh vào mạn bắc của Đấu Linh đại lục.

Các căn cứ địa Phong bày tạo thành một hình lục giác bao phủ Thôn Kiếm Thành vào giữa. Mất hết nửa năm bày trận và chạy quanh Đấu Linh đại lục rớt cuộc Phong cũng vào đến Khoái Hoạt Lâm. Cô bé Nhã Lan chạy ra đón. Gặp lại biểu muội Phong không thể không rung động vì sắc đẹp của nàng. Gần nửa năm không gặp Phong chạy đi bày trận và bố trí phòng thủ còn Lôi Nhã Lan cũng chỉ cùng đường một quãng thời gian lúc đầu rồi nàng phải lãnh đội đi tuần tra đi liệp sát các ma thú điên cuồng đã thoát khỏi Hỏa Linh Hải. Hỏa Linh Hải giờ đã nhỏ bé chỉ còn lại một nửa kích cỡ so với nửa năm về trước. Phiến thiên địa cũ của Hỏa Linh Hải giờ đây đã trở thành những nơi xa mạc cằn cỗi. Ban đêm còn đem theo cái lạnh băng giá.

Linh khí từ Hỏa Linh Hải từ từ trở lại Đấu Linh đại lục, đem sức sống mới cho nhân loại và các sinh vật thể ở đó. Khoái Hoạt Lâm giờ đã cường thịnh hơn trước. Các tu luyện giả của tam đại gia tộc đua nhau thăng cấp. Linh Hải cảnh lúc trước đã là cường giả đỉnh tiêm của Đấu Linh giờ cảnh giới đó lại đứng gác cửa Khoái Hoạt Lâm. Những vị trung niên sinh tử cảnh của Lôi gia tại Thiên Minh Trung lục giờ đang lĩnh ngộ không gian chi cảnh. Nhờ vào không gian chi thạch chứa đựng không gian ý cảnh của thiên địa rất nhiều người đã có dấu hiệu đột phá. Số lượng không gian thạch cỡ nhỏ lúc trước Phong trao cho gia gia Lôi Thiên Nhất đã được gia tộc dùng làm vật bồi dưỡng võ thánh cảnh.

Lôi Nhã Lan định nắm lấy tay Phong nhưng nàng nghĩ ra điều gì tủm tỉm cười rồi chắp tay cung kính:

- Đoàn trưởng Hỏa Linh đoàn bái kiến tộc trưởng.

Phong quay đầu lại thì chả thấy ai. Quay sang phía Nhã Lan thì vẫn thấy cô bé cười tủm tỉm. Các thành viên trong đội của Lan cũng chắp tay cung kính hướng phía Phong:

- Bái kiến tộc trưởng.

Phong nhíu mày ngơ ngác chỉ tay vào mũi mình:

- Tộc trưởng? Ta á?

Nhã Lan nhún vai vẫn cười tủm tỉm:

- Nửa năm trước tổ gia gia đã đề nghị đưa huynh lên làm tộc trưởng. Ngoài cô cô ra thì không ai phản đối. Rất nhiều đại trưởng lão, thái thượng trưởng lão của tộc đều nhất trí ủng hộ huynh!

Phong xững sờ vì hắn còn quá trẻ. Đầu óc có chút hơi mơ hồ. Tộc trưởng không phải đều là những lão già thành tinh có uy tín trong tộc hay sao? Bầu ai không bầu sao lại bầu Phong? Sau khi trao đổi cùng Nhã Lan muội muội Phong mới hiểu ra thì ra biểu hiện của Phong trong Hỏa Linh Hải quá xuất sắc nên các đại trưởng lão, thái thượng trưởng lão đã nhất trí đưa Phong lên làm tộc trưởng. Tộc trưởng không cần phải làm gì cả. Chức vụ này giao cho Phong để đến khi Phong cần làm việc đều sẽ được cả tộc ủng hộ nhiệt liệt. Tam đại gia tộc cũng nhất quyết bầu Phong lên làm minh chủ của cả tam đại gia tộc. Quần long không thể không đầu. Tam đại gia tộc vì Phong mà đoàn kết, nên bọn họ cũng nhất trí bầu Phong làm minh chủ cầm đầu cả tam đại gia tộc.

Cao tầng của tam đại gia tộc sau khi nghe được chiến tích của Phong trong Hỏa Linh Hải thì cũng hơi bán tín bán nghi nhưng các trưởng lão có uy tín đã có mặt trong Hỏa Linh Hải thì đều khẳng định những điều họ đã chứng kiến. Một số lão gia hỏa bán tín bán nghi đã theo dõi tốc độ bày trận điên cuồng của Phong trong nửa năm qua thì không muốn tin cũng không được. Tuy một nửa năm qua Phong không để ý đến tin tức của Đấu Linh nhưng cái tên Lôi gia tam thiếu Lôi Trấn Phong đã trở thành truyền thuyết của Đấu Linh đại lục. Mặc dù Vương Thánh Lễ đã cấm người của Vương gia bép xép nhưng tường không cản được gió. Cái tin Lôi gia tam thiếu bày trận đả bại dự nghiệt của Cổ Ma tộc trong Hỏa Linh Hải đã lan rộng khắp Đấu Linh đại lục.

Lôi gia quật khởi cũng nhờ vào lời đồn thổi phô trương thanh thế khiến các thế lực nhất lưu kiêng kỵ không thôi. Bất quá gần một năm về trước Liên Minh Bách Tộc đã phái Vương Thánh Ân đến làm thuyết khách mời Lôi gia gia nhập Liên Minh hội trở thành thế lực nhất lưu của Thiên Linh Giới. Lôi gia chỉ nhận làm chủ của Đấu Linh và quyết định được chia sẻ tài nguyên của Đấu Linh đại lục cùng tam đại gia tộc không màng đến các loại tài bảo tại ngoại vực. Lôi gia cũng từ chối luôn sắc phong trở thành nhất lưu thế lực chỉ xin ở lại Đấu Linh làm thủ giới giả. Liên Minh Bách Tộc được lời cam kết này còn không tin nên đã dùng đến khế ước chí tôn giả để ký kết cùng Lôi gia. Người bên Lôi gia đứng ra ký là thái thượng trưởng lão ngoại vi của Lôi gia, Lôi Thiên Nhất và Lôi Thanh Nguyệt Hà tổ bà bà.

Tuy rằng Liên Minh Bách Tộc biết hai người này vẫn chưa phải là hai người có bối phận cao nhất của Lôi tộc nhưng dù sao bản khế ước này cũng đã có thể dùng để làm bằng chứng để chèn ép Lôi gia. Hiện giờ tuy rằng linh khí của Hỏa Linh Hải đã tràn về Đấu Linh Đại lục nhưng dù sao Lôi gia cũng đã ký kết khế ước sẽ tiếp tục làm thủ giới giả của Đấu Linh đại lục năm nữa nên tạm thời Liên Minh Bách Tộc đối với Lôi gia rất hòa hoãn. Khổ nhất chỉa là Vương Thánh Ân, khi đến Đấu Linh đã bị Lôi Thanh Nguyệt Hà đánh cho một trận thừa sống thiếu chết rồi bị đá đít khỏi Đấu Linh đại lục. Mãi trước khi Hỏa Linh Hải gặp biến Liên Minh Bách Tộc mới sai sứ giả khác đến để ký kết khế ước cùng tam đại gia tộc.

Sau khi cùng Vương gia Vương Thánh Lễ công bố tin tức về Hỏa Linh Hải, Lôi gia thân là lão đại mượn cớ Hỏa Linh Hải sinh biến kéo hết cường giả tọa trấn ngoại vực về thủ hộ cho Đấu Linh. Liên Minh Bách Tộc cũng vui vẻ chấp thuận và còn bố trí thêm cường giả đến giúp Đấu Linh. Hỏa Linh Hải sinh biến có nghĩa rằng Cổ Ma tộc sẽ tấn công Đấu Linh trong nay mai. Liên Minh Bách Tộc cũng thừa hiểu tầm nghiêm trọng của sự việc này. Không còn đòi hỏi tam đại gia tộc phải cống hiến cho Liên Minh Bách Tộc để thủ hộ ngoại vực nữa. Họ còn cổ vũ tam đại gia tộc làm tốt nhiệm vụ của mình tại Đấu Linh. Tam đại gia tộc lam việc tốt cũng đồng nghĩa với việc Liên Minh Bách Tộc sẽ không cần nhọc sức đối với Đấu Linh nữa.

Tam đại gia tộc làm sao lại không hiểu điều này, nhưng họ cũng tin tưởng vào hậu bối của bọn họ, tin tưởng vào hai thiên tài nghịch thiên của Lôi gia. Hỏa Linh Hải sinh biến cũng làm rung động rất nhiều thế lực. Một số chọn rút lui khỏi Đấu Linh, một số lại kéo đến Đấu Linh đầu nhập vào Trấn Phong dong binh đoàn và tam đại gia tộc. Đấu Linh đại lục như được tái sinh. Linh khí ùn ùn kéo đến khiến rất nhiều tu luyện giả thấp kém kéo đến Thôn Kiếm Thành tìm kiếm cơ hội để chuyển mình. Tuy chiến tranh kinh sợ nhưng con đường của tu luyện giả nào có yên bình. Nơi nào tranh đấu là nơi đó có cơ hội để chuyển mình.

Các nhất lưu thế lực dần dần cũng phải nhíu mày suy nghĩ về lời tiên tri của Thần Toán chí tôn hơn hai ngàn năm trước đã để lại: Hỗn Độn hiện, thiên hạ kinh. Cổ Ma Xuất, thiên địa băng. Lôi gia khởi, Đấu Linh Biến, thiên tử vong. Hỗn Độn chưa hiện Cổ Ma đã xuất. Thiên địa băng ý nói Hỏa Linh Hải sẽ trở thành nơi băng giá như tình hình hiện giờ đang dần dần chuyển biến. Mấu chốt để đánh bại Cổ Ma tộc là phải nhờ đến Lôi gia và tam đại gia tộc. Liên Minh Bách Tộc bỗng chốc trở lên hòa hoãn cổ vũ cả Đấu Linh đại lục chuẩn bị cho chiến tranh sắp đến. Bọn họ lại hoàn toàn không thể ngờ thật ra Hỗn Độn đã hiện, thiên hạ sẽ khinh ngạc nhiều hơn thế nữa khi phát hiện ra người đó có tên là Lôi Trấn Phong, Lôi gia tam thiếu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio