Đan Khí Thần Tôn

chương 73: sơ tuyển nhị thập cường giả

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Thập cường đã quyết định xong nhưng tất cả mọi người còn lại coi như đã thua một trận. Lạc Long Quân không mất nhiều thời gian đã trừ khử được Lôi Hỏa của Trận Mạc Quân. Lôi Hỏa xuất phát từ Lạc tộc nên đối với Lạc Long Quân không có uy hiếp lớn nhưng biết bao võ giả Cổ Duệ nhìn thấy mà ớn lạnh. Lôi Hỏa này mà đụng bọn họ thì chỉ có nước không chết cũng tàng tật.

Trận pháp rất nhanh lại biến hóa chia lại bảng. Khu vực thi đấu gộp lại thành . người có số điểm mạnh nhất được truyền tống đến góc khác nhau. Lạc Long Quân được truyền tống lên một đài sen. Không được thưởng rựu nhưng linh khí nồng đậm khiến Quân lập tức vui vẻ nhắm mắt dưỡng thần dùng Thiên Nhân Hợp Nhất hấp thu linh khí. Mỗi lần sử dụng Thiên Nhân Hợp Nhất Lạc Long Quân lại nghĩ đến Lôi Trấn Phong, người đã chỉ điểm cho hắn cách sử dụng Thiên Nhân Hợp Nhất tại Tiên Duyên Chi Địa lần trước. Một đối thủ như vậy không ngờ sớm ngày vẫn lạc. Quân mở mắt quan sát các đài sen phía trên thì nhíu mày khó hiểu. Cách dùng Thiên Nhân Hợp Nhất của người này sao lại giống nhau đến kỳ lạ như vậy. Tuy mỗi người đều chủ tu một thuộc tính và có nhiều điểm khác nhau, nhưng những điểm giống của bọn họ cũng nhiều đến kinh người.

Bên trong kết giới được trận pháp thủ hộ khiến người bên ngoài khó lòng nhìn thấy tất cả các chi tiết. Với cảnh giới của Lạc Long Quân ở bên trong bắt đầu cảm thấy khó hiểu. Một vài người tuy có thể có cách tu luyện giống nhau thì còn dễ nói, nhưng cả người thì hơi khó hiểu. Nhất là cả Tiêu Ngọc Lâm cũng có thể dễ dàng sử dụng Thiên Nhân Hợp Nhất như hắn là một thể cùng Hỗn Độn Thiên Địa này khiến Lạc Long Quân rung động. tên biến thái này có cảnh giới Thiên Nhân Hợp Nhất còn trên cả hắn. Thời gian chi cảnh của những người này lĩnh ngộ ra thật sự đã đến mức gần như là tận cùng của chí tôn giả. Nhưng bọn họ, cũng mới chỉ là võ thần cảnh. Cảnh giới của họ là gì? Võ thần cảnh sơ kỳ hay đỉnh phong?

Lạc Long Quân cảm thấy một tấm màn bí ẩn che phủ những cường giả này. Lạc Long Quân phát hiện Trận Mạc Quân đang từ phía trên nhìn hắn mỉm cười hòa ái. Mạc Quân hắn... nháy mắt? Tên này... sao rất giống Lôi Trấn Phong? Từ cử chỉ cho đến vóc dáng và sự thần bí. Không, phải nói Trận Mạc Quân còn thần bí hơn cả Lôi Trấn Phong lúc trước. Tàng Long – Bạch Phụng. Không biết ngoài Quyền tôn và Trận Địa Minh tôn ra hai tên này còn bái những người nào làm sư phụ? Không đúng Trận Địa Minh Tôn mãi đến chí tôn mộ địa tại Thôn Kiếm Lâm mới xuất hiện, tên này làm sao bái ngài làm sư phụ trước Lôi Trấn Phong được chứ? Trừ khi các lão bất tử kia đã thu nhận những người này từ rất sớm. Bọn họ có lẽ cùng Lôi Trấn Phong đều là đồng môn sư huynh đệ.

Lạc Long Quân là người rất thông minh. Giữa ba đường Đế Vương Đại Đạo, Bá Vương Đại Đạo và Minh Vương Đại đạo Quân còn đang đắn đo chưa biết phải chọn đường nào. Ai cũng muốn làm một hiền vương dương danh thiên cổ, chỉ có điều một hiền vương tại thế giới ăn thịt người để sống này có thể sống tốt hay sao? Lạc Long Quân đắn đo về thân thế của tất cả cường giả đỉnh tiêm. Xét vũ lực, họ có bằng Quân sao? Tại sao những tên này lại thả cho Tiêu Ngọc Lâm kia vào hàng đệ nhất? Họ có quan hệ gì với Tiêu Ngọc Lâm? Thân pháp của Tiêu Ngọc Lâm chỉ na ná giống Lôi Trấn Phong có phần. Vũ kỹ của hắn hoàn toàn mới. Quyền pháp mà hắn dùng cũng không giống ai của Thiên Linh, nhưng chắc chắn cũng không giống ai của Cổ Duệ. Tiêu Ngọc Lâm này là ai?

Lạc Long Quân âm trầm quan sát mọi người thì vẫn thấy Trận Mạc Quân thỉnh thoảng quay sang hắn mỉm cười nháy mắt. Lạc Long Quân thầm hiểu, Trận Mạc Quân biết điều gì đó mà hắn muốn biết. Vì danh dự của bản thân, vì danh dự của Lạc tộc Lạc Long Quân nhất định phải chiếm được ngôi đệ nhất cường giả Phong Thần Bảng. Quân nhìn trận pháp sư thần bí rồi quay sang nhìn Tiêu Ngọc Lâm. Lâm cảm thấy có ánh mắt nhìn thì quay sang cười mỉm rồi nháy mắt.

Sao lại nháy mắt, sao phong cách của người giống nhau thế. Quân lại lần lượt nhìn những cường giả khác thì giật mình vì người nào cũng đáp lại Quân với một phong cách cười mỉm rồi nháy mắt rất giống nhau. Bọn người này... thật sự là ai? Nếu Tiêu Ngọc Lâm kia là người đồng đội của họ, vậy hắn đang phải đối đầu với nguy hiểm rất lớn. Lạc Long Quân như nắm bắt được điều gì, lại như không. Giữa Tiêu Ngọc Lâm và tên trận pháp sư thần bí kia Lạc Long Quân nhất định phải chọn khiêu chiến một người. Suy nghĩ thật lâu Lạc Long Quân nhìn Trận Mạc Quân gật gù nắm chặt nắm đấm.

Trên đài sen rộng lớn, người phía dưới khó lòng nhìn được thần thái của kẻ ngồi bên trên này. Những võ giả có mặt tại đây đều rất hứng thú chờ đợi những khiêu chiến kế tiếp. Tiên nhân sau khi thấy phân hồn khiêu chiến thì đã thay đổi cách thức chọn ra cường giả đứng đầu bảng. Thi đấu bách cường là một cuộc hỗn chiến. Khu vực thi đấu gộp lại thành một đại chiến trường khiến tất cả cường giả còn lại vào trong cùng một kết giới. người đứng vững sau cùng sẽ lọt vào vòng bách cường. Cuộc hỗn chiến được chia ra nhiều phe phái của các chủng tộc. Phải mất đến mấy ngày mới loại xong bách cường.

Người Cổ Duệ xếp thành đội hình vững chắc cùng nhau đối kháng mọi thế lực. Tiếc rằng tất cả chủng tộc đều loại họ ra từ vòng gửi xe. Dân Cổ Duệ, tuy là nhân loại nhưng kể cả Ma Nhân cũng không thích họ. Tuy một số cường giả cũng vì đó mà bị loại theo nhưng để ngăn chặn người Cổ Duệ vào được Phong Thần Bách Cường Bảng thì người của Thiên Linh Giới đều liều chết quên mình. Vạn Hành Điền xung phong đi đầu đánh gục được rất nhiều dân Cổ Duệ nhưng cuối cùng bị trọng thương được tiên nhân truyền tống ra ngoài. Có số điểm cao hơn cả người đứng trong hạng bách cường nhưng vì hắn chống không nổi đến phút cuối nên mọi người đều công nhận thứ hạng của họ xếp thứ , và .

Nguyễn Thế Hùng cùng ba người họ tác chiến cũng lọt vào bảng người cường đại nhất. Chỉ có Cửu Nhai dưới sự che chở của thuộc cấp may mắn lọt vào vòng cường giả. Nhưng cũng bị thương quá trầm trọng cần phải khôi phục một thời gian, cuối cùng phải bỏ cuộc, xếp hạng thứ . Tuy nhiên với vũ lực của Cửu Nhai rất có thể chỉ đứng sau nhị thập cường giả một chút mà thôi. Tuy nhiên dưới bách cường đã không được tiên nhân công nhận.

người còn lại xếp vào bảng để chọn ra nhị thập cường. Điểm số của thập cường được quyết định bằng tổng số điểm của mấy vòng trước. Đây là vòng khiêu chiến quyết đấu. Quyết đấu sẽ bắt đầu từ cao xuống thấp. Tức người có điểm số cao thứ có quyền khiêu chiến người thứ nhất. Nếu thắng thì sẽ vượt lên trên, nếu thua sẽ giữ thứ hạng. Người thứ sẽ có quyền khiêu chiến người thứ hoặc người thứ . Người thứ có quyền khiêu chiến hết người trước hắn. Một người chỉ có quyền khiêu chiến lần. Khi tới phiên mình khiêu chiến mà không dùng sẽ bị mất lân. Không hạn chế số lượng tiếp nhận khiêu chiến. Tức người đứng đầu phải tiếp nhận khiêu chiến của người còn lại.

Tiên nhân xác định người cường đại nhất thì không ai có thể bàn cãi. người cường đại nhất sau khi người đứng thứ đã khiêu chiến sẽ được xếp vào bảng nhị thập cường giả. Sau khi quyết định xong bảng nhị thập cường nếu còn có người nào dưới nhị thập không phục đều có thể khiêu chiến bất kỳ người nào trên hắn, tức có được cơ hội khiêu chiến thứ .

Cuối cùng sau bao lần quyết đấu vòng nhị thập cường cũng lọt được vào người Thiên Thần tộc, Ma Nhân nhất tộc, Cự nhân tộc. Năm người còn lại xếp hạng – . được phong danh hiệu Băng, Phong, Lôi, Vân, Vũ của đợt này đó là Hàn Băng Băng. Phong Điệp Vũ, Lạc Long Nhân, Lạc Long Bình và Hồng Kim Vũ. Lạc Hồng nhị tộc bao đời vẫn rất cường đại. Tuy lần này trên bảng thập cường không có họ nhưng xét vũ lực lần này người đứng đầu của Lạc Hồng nhị tộc cũng rất mạnh. So với thế hệ trước chỉ có hơn chứ không kém.

Thiên Tôn sau khi thấy người của Thần Địa bị đánh gục thì hứng thú quan sát phản ứng của các thiên soái và các chủ. Chỉ có thành chủ Hỏa Thần Thành giữ được vẻ bình tĩnh. Những người khác đều tức tối cúi đầu. Người Cổ Duệ vì không đánh gục được nhiều người nên điểm số thấp lè tè. Hầu như giữ cuối bảng kỳ này. Cũng may là còn có một Tiêu Ngọc Lâm. Lâm như không để ý đến sự việc, buông lỏng tất cả chìm vào cảm ngộ của Thời Gian Tửu. Lâm hớp từng bát lớn uống như nước lã trước sự chứng kiến của bao người. Những phân hồn khác cũng không kém Lâm, đua nhau nhập vào thời gian chi cảnh.

Chỉ có Trận Mạc Phong là ung dung nhất, thỉnh thoảng vui miệng nốc một ngụm lớn nhưng hắn rất nhanh tỉnh lại ngay. Có thể đoán được rằng thời gian chi cảnh của Trận Mạc Phong so với các cường giả khác còn trên một bậc. Trận Mạc Phong đứng thứ trong thập cường nhưng có lẽ lôi thuộc tính của hắn còn khắc chế được hắc ám tinh thuần nhất của Tiêu Ngọc Lâm. Nếu Lạc Long Quân có thể đánh bại Trận Mạc Quân, vậy ngôi đệ nhất sẽ chắc chắn thuộc về Lạc Long Quân. Cho dù thua, thì cũng là thua cho một đệ tử chân truyền của Lạc tộc, đệ tử của Quyền Tôn. Thanh danh của Lạc tộc không bị mất.

Thiên Tôn chăm chú nhìn Trận Mạc Quân. Người này có bản chất của một kẻ hành khất, nhưng lại mang theo oai phong của một thần long thống trị toàn thiên hạ. Là vương của các vường giả. Đạo của người này lĩnh ngộ ra hoàn toàn có thể bao trùm vạn vật, bất di bất biến, không gì phá nổi. Thời gian một tuần rất nhanh trôi qua. Cũng như thường lệ, người của Thiên Thần Tộc ỷ họ có quang huy thuộc tính rất tinh thuần nên thường đứng lên khiêu chiến người Ma Nhân nhất tộc. Người Cự Nhân nhất tộc ỷ lại vào thân thể cường hãn sẽ khiêu chiến nhân loại. Ma Nhân nhất tộc thì thấy người nào yếu hơn họ là khiêu chiến loạn cả lên. sàn đấu được bày bố ra. Rất nhiều cường giả cũng muốn thử sức của mình nhưng cũng biết thứ hạng của nhị thập cường không dễ dàng chiếm được.

Thứ hạng của bảng bách cường sau một tuần mới có thể quyết định. Những người dưới bách cường đều không được xếp hạng. Cứ theo điểm số đoạt được vòng sơ loại mà quyết định. Mọi người hồi hộp mong chờ vòng khiêu chiến của bách cường với nhị thập cường. Bảng nhị thập cường không ai đứng ra khiêu chiến ai. Họ có thể nhìn ra vũ lực của mình thấp hơn người đứng trên. Chỉ có một số cường giả bách cường muốn biết sự trênh lệch mới đứng ra thử sức mình. Cho dù có đánh không lại nhưng họ đều hy vọng thông qua quyết đấu có thể rút ra kinh nghiệm để thăng tiến.

Người Lạc Hồng nhị tộc kỳ này đặc biệt cường đại. Không có mấy người khiến họ đổ mồ hôi. Cường giả Ma Nhân nhất tộc kỳ này đặc biệt có thể chống lại quang huy của Thiên Thần Tộc. Cuối cùng người của Thiên Thần Tộc còn bị đánh rớt hạng. Lâm nhìn ba cường giả Ma Nhân Nhất tộc lọt vào vòng nhị thập bảng thì mỉm cười. Đây chính là ba trong Ma Thú Lôi Trấn Phong đã cứu tại Hỏa Linh Hải. Đây là ba cự long khá cường đại. Hiện giờ họ đã bước vào võ thần cảnh đỉnh phong. Lại được hấp thu nhiều tinh thần đan nên quang huy và lôi điện khó lòng ảnh hưởng đến họ. Với thân xác cường đại và vũ lực nghịch thiên của họ đã khiến rất nhiều người bất ngờ.

Nhất là các cường giả Thiên Thần tộc ỷ mình có quang huy thuộc tính rất tinh thuần, với thân pháp nghịch thiên có cánh đã khiến rất nhiều người cảm thấy họ rất có cơ hội đả bại một trong thập cường thì kỳ này người Thiên Thần tộc lại bị loại ra ngoài nhị thập bảng. Các Ma Nhân đã được nữ vương Mộ Dung Khuynh Thành của họ căn dặn rất kỹ. Lần này vào Phong Thần Bảng, tận lực đả bại người của Lạc tộc. Cả ba Ma Nhân đang nhìn chằm chằm người Lạc Hồng nhị tộc trên họ thì một giọng nói bỗng nhiên khiến mọi người ngoái lại nhìn.

- Lạc Long Nhân, ta muốn khiêu chiến ngươi.

Là Độc Cô Cửu Nhai đứng thứ . Thật không ngờ hắn không thèm khiêu chiến bất kỳ người nào trên bách cường. Những người sau hắn đều biết Độc Cô Cửu Nhai rất cường đại nên thà chọn khiêu chiến người thứ đứng trước hắn chứ không dám khiêu chiến Nhai. Sau khi bách cường bảng cố định Cửu Nhai vẫn giữ nguyên vị trí thứ . Lạc Long Nhân rất cường đại xếp thứ hàng thứ trong ngũ tuyệt. Trên áo của Nhân hiện giờ đề một hình sấm sét. Tưởng rằng bách cường đã không còn người khiêu chiến thì ra vẫn còn một nhân vật không chịu buông. Độc Cô Cửu Nhai bước ra tay nắm song kiếm tỏa đầy sát khí.

- Ngươi muốn chết?

Lạc Long Nhân mỉm cười khinh bỉ. Chỉ là một tên Độc Cô kiếm sĩ lại muốn khiêu chiến cường giả dòng chính Lạc tộc như hắn. Tuy Độc Cô Cửu Nhai cường đại nhưng hắn không vẫn chưa đủ sức khiêu chiến nhị thập cường. Nhất là người giữ chữ Lôi lại rất cường đại. Cả quá trình khiêu chiến chỉ riêng Lạc Long Quân là được ung dung thong thả, không ai dám khiêu chiến hắn. Lạc Long Nhân bước vào hàng ngũ nhị thập cường đợt này thật ra là một điều bất ngờ, vì đúng ra Lạc Hồng nhị tộc muốn chiếm phần đông bảng thập cường. Sự có mặt của các cường giả đỉnh tiêm khiến không ai có thể ngờ nổi. Vũ lực của họ quá cường đại khiến không mấy người có thể giải thích và đoán trước.

Lạc Long Nhân không bước vào được bảng thập cường thì đang bực dọc. Muốn dùng dùng Độc Cô Cửu Nhai để trút giận. Tiện thể ra oai với người dòng thứ Lôi tộc đang có mặt luôn. Lạc Long Nhân bước nhẹ bay lên rất nhanh ung dung đón gió lồng lộng đứng trên không trung nhìn xuống.

- Hừ... một con rệp mà đòi khiêu chiến ta sao? Đến đây đi!

Các Ma Nhân nghe được thì nghiến răng. Lôi thuộc tính khắc chế bọn họ rất mạnh. Họ khó lòng khiêu chiến được người Lạc tộc. Mặc dù đã hấp thu tinh thần đan nhưng khắc hệ vẫn có ảnh hưởng nhất định. Nhất là cảnh giới của ba Ma Nhân còn dưới cơ của cường giả Lạc Hồng Nhị tộc. Nhưng cho dù là vậy thì họ cũng cảm thấy Lạc Long Nhân này rất đáng ghét. Độc Cô Cửu Nhai sát khí lẫm liệt lại bị lời nói của Lạc Long Nhân ảnh hưởng, khí tức của Nhai bỗng nhiên thay đổi. Sát khí biến chuyển thành viên mãn. Kiếm ý thập tinh viên mãn sát lục đạo như có chém rụng cả trời đất lan tỏa khắp sàn đấu. khu vực bỗng chốc gộp lại thành bao bọc hai người sắp quyết đấu vào trong.

- Hôm nay ta sẽ dạy cho ngươi biết, đừng bao giờ khinh thường Đấu Linh Thủ Hộ Giả tam đại gia tộc chúng ta. Lôi lão tổ đã lên tiếng, từ nay trở đi người họ Lôi không chấp nhận là dòng thứ của Lạc tộc.

- Ha ha ha... Việc đó do dòng thứ họ Lôi quyết định hay sao? Muốn đến là đến muốn đi là đi, ngươi khinh Lạc tộc ta không người hay sao? Kinh Thiên Nhất Trảm, chém!

- Ngươi tưởng chỉ mình ngươi có lôi thuộc tính thôi hay sao?

Một trảm của Nhân đánh ra mang theo lôi thuộc tính có thể cắt đứt mọi vật. Mặt đất bị lôi điện ăn mòn đen sì. Kinh Thiênn Nhất Trảm một trảm pháp trong Kinh Thiên Kiếm Pháp của Lôi tộc rất cường đại. Lạc Long Nhân chủ tu kiếm pháp nên đã được luyện trọn bộ kiếm pháp thiên cấp này. Mọi người tưởng rằng Độc Cô Cửu Nhai khó lòng đỡ nổi nào ngờ Nhai lấy ra một thanh kiếm cong một lưỡi đưa lên miệng cắn. Sau đó vắt chéo hai thanh kiếm trên tay cùng với thanh kiếm ở miệng tạo thành một lá chắn đỡ trọn một chiêu cường đại của Nhân.

Cửu Nhai bị lôi điện đẩy lùi mấy chục bước nhưng ý chí không sờn. Thập tinh viên mãn kiếm ý sát lục đạo đánh ra kiếm đáp trả. Hai luồng phong lôi hòa hợp vào nhau tạo thành ba vòng xoáy như cơn lốc bao phủ Lạc Long Nhân. Nhân cũng hơi bất ngờ nhưng gật gù dùng trảm pháp chém rụng cả ba vòng xoáy rồi đạp gió bay tới với tốc độ rất nhanh áp sát Cửu Nhai.

”Sẹt” một tiếng. Kiếm ảnh của Nhân chém thân hình của Cửu Nhai ra làm đôi. Nhân hơi hoang mang quay lại thì đã thấy phong nhận đánh tới từ ba góc khác nhau. Thân ảnh vừa bị chém đôi biến mất. Là tàn ảnh của Độc Cô Cửu Nhai, không phải thân hình của hắn. Tiểu tử thật thú vị. Lạc Long Nhân cười ha hả:

- Thật không ngờ ngoài Độc Cô Cửu Kiếm ra Độc Cô gia còn xuất hiện một tên biến thái không giống ai như ngươi. Độc Cô Cửu Nhai, ta công nhận ngươi rất xứng làm đối thủ của ta. Tới đây đi!

- Hừ! Tên của huynh trưởng ta là để cho ngươi gọi hay sao? Tiếp một chiêu này của ta đi. Thiên long cuồng vũ! Múa!

Độc Cô Cửu Nhai cùng một lúc xuất ra ba kiếm hóa thành ba con rồng lửa xoáy về phía Lạc Long Nhân. Rồng lửa đi đến đâu không khí bị thiêu đốt đến đó tạo thành những tiếng nổ lách tách.

- Ha ha ... Hỏa, kim, lôi, phong bốn thuộc tính. Chưa kể người đã linh ngộ ra một chút băng hàn chi ý và thuyết bao trùm vạn vật của thủy thuộc tính. Quả nhiên là một thiên tài. Tiếc rằng vũ lực của ngươi có cường đại thì cũng không bì lại thân pháp của ta. Lôi Ảnh!

Rồng lửa đánh tan lôi ảnh nhưng cũng bị suy yếu dần cuối cùng ta biến. Lạc Long Nhân di chuyển rất nhanh để lại tàn ảnh chứa đựng lôi điện khiến rồng lửa của Nhai bị suy yếu dần dần rồi mất đi tác dụng. Cửu Nhai nhíu mày cười thầm: ”Lạc tộc có hai thiên cấp vũ kỹ truyền cho các đời thiên tài là Kinh Thiên Kiếm Pháp và Lôi Ảnh thì tên này đều luyện đến mức đỉnh phong! Hôm nay gặp ta lại phải đem ra sử dụng cả hai! Cái gì mà dòng chính trội hơn? Nếu có các đoàn trưởng ở đây ngươi không chết cũng sẽ tàng tật! Thiên tài vạn năm có một cái rắm ông!”

Cửu Nhai không thèm nói câu nào cứ thế chém loạn. Linh khí ngoại phóng bay tứ tung. Lôi Ảnh của Lạc Long Nhân đi đến đâu để lại một quả bom lôi khí đến đó, không những có thể chặn lại kiếm ảnh của Nhai lại còn có thể phản kích. Đôi khi lôi ảnh còn có thể xuất chiêu như một người thật phóng chưởng đánh lại rất khó lường. Lâm quan sát lôi ảnh khiến Lâm có một số cảm nhận mới. Lâm nhìn các phân hồn khác thì tên nào tên nấy đều mỉm cười như sói, hình như bọn họ cũng hiểu ra điều gì mới lạ. Độc Cô Cửu Nhai kéo dài cuộc chiến được hơn nửa canh giờ thì thở hồng hộc. Bị lôi ảnh mấy lần đánh trúng khiến tóc tai của Nhai bị cháy rụi. Quần áo sốc sếch.

- Ha ha ha... Thế nào con rệp? Chịu thua chưa?

- Hừ!

Cửu Nhai mệt không thèm đáp thở hồng hộc nghiến rằng nắm chặt song kiếm. Mồm vẫn cố cắn vào cắn kiếm. Nhưng rồi Cửu Nhai như nghe được chỉ điểm gì ngước mắt lên phia trên thì thấy Tiêu Ngọc Lâm đã nhắm mắt. Đài sen ở trên khá cao nhưng Cửu Nhai chắc chắn người vừa chỉ điểm hắn đúng là Tiêu Ngọc Lâm: ”Trong quang huy có hắc ám, trong lôi điện có quang huy. Lợi dụng lôi điện che giấu hình thể mới có thể thủ thắng.”

Cửu Nhai như hiểu ra điều gì lấy đà phóng người thật nhanh về phía của Nhân. Thanh kiếm được cắn ở miệng theo đà lắc của cái đầu cũng chém ra một kiếm. Thật không ngờ Độc Cô Cửu Nhai này lại có cách xuất chiêu kỳ quái như vậy. Lạc Long Nhân nhìn kiếm ảnh yếu xìu đang lao tới thì khinh thường cười khỉnh. Chuẩn bị dùng một kiếm phá nát thì bỗng chốc thân hình của Nhai đã biến mất rồi rất nhanh từ một góc khác lại một kiếm ảnh xuất ra. Kiếm ảnh được tinh thần lực khóa chặt sẽ không bị lôi ảnh chặn lại. Chúng đã biết vòng qua lôi ảnh. Lạc Long Nhân trợn mắt né tránh.

”Bùm” lôi ảnh chặn lại một vài kiếm ảnh nhưng phần đông kiếm ảnh vẫn từ những góc khác nhau liên tục bay tới. Lạc Long Nhân bực mình ngó ngang ngó dọc: ”Hắn đang ở đâu?”

Thấy rồi, bên trái. Tay của Nhân rất nhanh phóng ra ba kiếm nhưng chỉ cắt được tàn ảnh của Nhai đã để lại. Số lượng kiếm ảnh bay đến về phía Nhân ngày càng một nhiều. Lúc bên trái, lúc bên phải, từ trên trời đánh xuống thậm chí còn từ dưới đất đánh lên. Nhân dùng lôi ảnh né tránh nhưng số lượng lôi ảnh chỉ cản lại được một phần nhỏ. Kiếm ảnh còn lại ngày càng nhiều, càng siết chặt vòng vây bao phủ Nhân vào bên trong. Nhân dùng lôi ảnh đã có vẻ hơi tuyệt vọng cảm thấy có điều gì lạ. Những kiếm ảnh này tưởng chừng như chậm nhưng thật ra lại nhanh hơn cả lôi ảnh? Nhân biết đã không thể thoát. Hoàn toàn buông lỏng.

- Không chạy được sao? Vậy thì đỡ. Lôi ảnh thuẫn!

lôi ảnh có hình dáng như Lạc Long Nhân đứng xếp vòng tròn bao trọn Nhân vào bên trong. Lại thêm một vòng người phía trong nữa khiến những kiếm ảnh sau khi đánh vào thì bị suy yếu. Số lượng của kiếm ảnh tuy có nhiều nhưng không tài nào lọt qua được lôi thuẫn hình người của Lạc Long Nhân. Khi lôi ảnh cuối cùng biến mất thì kiếm ảnh đã không còn. Kiếm ảnh và lôi ảnh va chạm khiến mặt đất bị lồi lõm cát bụi bay mù trời.

- Chưa xong đâu. Tiếp chiêu đi!

Từ trong đống bụi mịt mù một thân ảnh lao ra. Cả hai thanh kiếm được Cửu Nhai phóng ra bay vút về phía Nhân với lực lượng kinh người. Thanh kiếm ngậm trong miệng của Nhai nhả ra rồi Nhai nắm chắc thanh kiếm bằng hai tay tung người lên cao từ trên bổ xuống. Lạc Long Nhân cười ha hả:

- Tưởng ngươi học được một chút da lông của bọn Lôi tộc dùng tinh thần lực khống kiếm thì đã là giỏi hay sao? Lạc tộc ta cũng là một luyện khí đại gia tộc.

Nói xong thì Nhân phóng kiếm ra khỏi tay. Thanh kiếm xé gió chém rụng liên kết tinh thần lực của Nhai với hai thanh kiếm. Thật không ngờ như vậy xong vẫn chưa hết, Lạc Long Nhân còn có thể khống kiếm vòng về phía sau lưng của Nhai truy sát. Nhai mỉm cười mặc kệ thanh kiếm đang lao tới từ đằng sau với tốc độ rất nhanh như từ bỏ luôn phòng thủ, dùng hết sức từ trên không bổ xuống một kiếm: - Nhất Trụ Kình Thiên!

Hai tay đánh mạnh bổ xuống. Thế kiếm như có thể bổ đôi thiên địa.

- Kinh Thiên Kiếm Khí... TRÚNG!

Lạc Long Nhân không hề nao núng. Kinh Thiên Kiếm Khí là một chiêu hóa chỉ thành kiếm hàm chứa lôi điện chi lực rất cường đại. Kiếm khí bay vút nhằm ngực của Cửu Nhai phóng tới. Cửu Nhai nhếch mép cười trừ dùng cả hai tay phóng ra thanh kiếm đang cầm. Kiếm khí và kiếm của Cửu Nhai đụng phải nổ nát không khí tạo ra một áp lực trấn động cả kết giới. Áp lực rất nhanh lan tỏa từ trung tâm trấn bay cát đá. Hư không bị phá nát do lực lượng này. Tiêu Ngọc Lâm cũng kinh sợ. Như hai quả bom nguyên tử nổ cùng một lúc. Kết giới của tiên nhân cũng bị phá vỡ vài lớp. Lâm đưa mắt đếm. , ,... ít nhất phải nát hết vòng kết giới bị đánh nát. Nhưng đây là kết giới do tiên nhân bày ra. Vòng bảo vệ nhiều vô số kể.

Sức nổ khủng bố trấn bay luôn thanh kiếm của Lạc Long Nhân đang từ đằng sau truy sát Cửu Nhai. Trong đống tro tàn hai thân hình ẩn giấu rất kỹ thỉnh thoảng xuất ra một vài chiêu choảng nhau rồi cả hai lại biến mất. Quyền cước đối chọi cũng làm cho các tầng kết giới phải rung động. Cấp võ thần cảnh muốn đánh nhau thật sự thì phải lên Lôi Bạo Tầng hoặc Không Linh Tầng. Nếu là đánh nhau ở dưới mặt đất, chắc chắn mọi nơi sẽ biến thành bình địa. Đây là điều cấm kỵ của Thiên Linh Thế Giới. Cường giả quyết đấu mà làm người vô can bị thương thì sẽ bị vạn người truy sát. Nếu không nhờ có kết giới của Tiên Nhân cả thung lũng này đã thành bình địa.

- Còn nữa!

Từ dưới đống đất đá lổn ngổn Cửu Nhai lao lên đánh ra một quyền. Lạc Long Nhân giật mình thót tim. Tên này tự nhiên biến mất. Thì ra hắn đã cắn Hắc Kim Đan. Nhưng đó chỉ là hư chiêu. Lạc Long Nhân xoay người đón quyền thì ba thanh kiếm từ ba góc độ khác nhau đang lao tới. Cửu Nhai hóa quyền thành trảo bắt chặt tay của Lạc Long Nhân. Nhân cũng không kém lập tức dùng khống kiếm thuật chỉ huy kiếm của mình lượn một vòng thật nhanh đánh bay cả ba thanh kiếm. Khi Nhân quay mặt lại thì đã ăn một quyền hàm chứa đủ loại thuộc tính: kim, hỏa, lôi, phong, ám.

- Ngươi có những thuộc tính? Che giấu thật kỹ.

Hai tay của Lạc Long Nhân bắt lấy hai tay của Nhai giữ chặt lại.

- Chạy đi đâu. Thật không ngờ ngươi còn giữ lại hắc ám thuộc tính. Thể nào thân pháp còn nhanh hơn cả Lôi Ảnh của ta. Để xem ngươi chạy đi đâu? Khinh Thiên Kiếm Khí! Giết!

Hai tay của Nhai bị nắm chặt. Kinh Thiên Kiếm Khí của Lạc Long Nhân như một dòng điện đánh vào người của Độc Cô Cửu Nhai. Nhai cắn răng chịu đựng rồi dùng hai chân trói quanh lưng của Nhân. Nhân thót tim cảm thấy tên này đang cố ý bị bắt thì đúng hơn. Không biết hắn muốn làm gì?

Nhân dùng tinh thần lực khống kiếm vun vút lao về sau lưng của Độc Cô Cửu Nhai nhưng cũng phát hiện cùng lúc rằng có ba thanh kiếm cũng đang không ngừng bay về phía của hai người. Với tốc độ này chắc chắn sẽ xuyên thủng cả hai người. Tên này đang lưới rách cá chết.

- Lạc Long Nhân, ngươi nhớ cho ta. Đừng bao giờ coi thường chiến ý của Đấu Linh Thủ Giới Giả tam đại gia tộc chúng ta. Phiêu phiêu bất diệt, thà làm ngọc vỡ không làm ngói lành.

- Chỉ là quyết đấu, ngươi hãy buông tay ... Đừng! Buông tay! BUÔNG TAY... Ọe!

Máu của hai thân thể chảy ra xối xả. Bốn thanh kiếm gim bọn họ dính vào nhau. Mặc dù bị kiếm đâm nhưng đầu của Độc Cô Cửu Nhai vẫn đập lia lịa vào đầu của Lạc Long Nhân.

- Đừng... bao... giờ... KHINH ... THƯỜNG ... TA!

- Đừng... bao... giờ... KHINH ... THƯỜNG ... TA!

- Đừng... bao... giờ... KHINH ... THƯỜNG ... TAAA!

Sau khi nói ra một từ thì đầu của Cửu Nhai lại đập vào đầu của Lạc Long Nhân một cái. Máu từ trán của hai người tóe ra. Đến cú va cuối cùng thì mặt của Lạc Long Nhân đã nát bét gã gục. Một làn ánh sáng bao phủ hai người, tách ra hai thân ảnh. Sinh tử chi cảnh của hai cường giả nhanh chóng hấp thu linh khí tích huyết trọng sinh. Lạc Long Nhân rất nhanh tỉnh lại nhưng khi hắn mở mắt ra thì vẫn thấy Độc Cô Cửu Nhai đập đầu vào phiến kết giới như bản năng. Hắn đã mất đi thần thức bị ngất xỉu nhưng chiến ý vẫn còn.

Độc Cô Cửu Nhai đã mất đi thần thức từ lúc va đập cuối cùng. Sinh tử chi cảnh của hắn không cường đại bằng Lạc Long Nhân nên tỉnh sau nhưng trận chiến này Lạc Long Nhân đã thua không thể chối cãi. Lạc Long Nhân bị truyền tống xuống bách cường bảng. Đứng thứ . Độc Cô Cửu Nhai lại không được thế chỗ của Lạc Long Nhân mà giữ thứ hạng . Đứng bét trong nhị thập cường giả. Trận chiến này Độc Cô Cửu Nhai thắng là do chiến ý của hắn và tử ý đến chết không sờn. Tuy là vậy đi chăng nữa nhưng nếu đi so vũ lực thì vẫn thua tất cả cường giả trong nhị thập bảng còn lại. Năm nay đặc biệt, ngũ tuyệt mất đi Lôi tuyệt. Chỉ còn lại bốn người.

Độc Cô Cửu Nhai từ từ tỉnh lại. Thấy mình đứng trong vòng nhị thập cường giả thì rảo mắt nhìn lên không trung mỉm cười. Tiêu Ngọc Lâm đang nhắm mắt. Tất cả các cường giả đỉnh tiêm khác đều mỉm cười gật gù. Riêng có Lạc Long Quân là âm thầm không nói đang suy nghĩ điều gì. Thù hận của Lôi tộc giờ lại lan tỏa đến cả người Nạp Lan và Độc Cô gia. Lôi tộc cũng chỉ muốn được dòng chính công nhận và cho họ về lại cố hương cúng bái tổ tiên mà thôi. Đằng này Lạc tộc lại đuổi hết những người không có lôi thuộc tính ra khỏi Lôi Linh Đại Lục, khiến họ trở thành kẻ tha hương.

Các lão gia hỏa như Quyền Tôn đã lâu rồi không thèm để ý đến việc Lạc tộc làm gì. Ngài cũng không quan trọng họ Lôi hay họ Lạc. Họ theo đuổi cảnh giới đỉnh cao của võ đạo, đã không còn quan hệ tộc này tộc kia.

Lôi Linh đại lục linh khí ngày càng một loãng vì số lượng tu luyện giả ngày càng một đông. Nếu muốn duy trì cảnh giới và vũ lực cường đại Lạc tộc cũng chỉ có cách duy nhất là đuổi bớt những người không có lôi thuộc tính tinh thuần khỏi đại lục. Những người muốn về lại Lôi Linh thì phải lấy họ Lạc, từ bỏ gia tộc dòng thứ của mình để trở thành người dòng chính. Đây là một việc làm bá đạo. Các dòng thứ tuy sau này có người nổi bật cũng không thèm về lại Lôi Linh. Lạc tộc đã đuổi họ đi nhưng nếu xuất hiện một thiên tài nghịch thiên thì nhất quyết đòi thu phục người đó cho bằng được. Ai không phục vậy thì cũng không cần tồn tại nữa.

Độc Cô Cửu Nhai vươn vai đứng dậy nhìn bọn người Lạc Hồng nhị tộc chả nói câu nào. Sự hiện diện của hắn đúng thật đã khiến biết bao cường giả bỡ ngỡ không thể tin nổi. Theo thể lệ của cuộc thi Độc Cô Cửu Nhai thắng thì phải chấp nhận khiêu chiến. Một số cường giả đang hý hửng với sự thay đổi này tranh nhau lên thách đấu. Một cường giả Cự Nhân tộc đứng hạng cười ha hả rất nhanh bước ra khiêu chiến Cửu Nhai. Được tiên nhân dùng linh khí trong trận pháp chữa trị Cửu Nhai đã khỏe lại hẳn. Nhai bị khiêu chiến thì cười khỉnh bước ra khỏi kết giới của nhị thập cường:

- Ta bỏ cuộc.

Chỉ một câu lãng sẹt rồi bỏ đi ra ngoài. Tiêu Ngọc Lâm và phân hồn nghe vậy thì hiểu liên ra điều gì rất thú vị. Cả bọn cười ha hả. Lâm dùng tinh thần lực phóng ra một vò Thánh Tửu. Thánh Tửu thơm lừng bay đến trước mặt của Độc Cô Cửu Nhai. Nhai bắt lấy sảng khoái tu một hơi hết nửa vò.

- Đa tạ!

- Chúng ta sẽ gặp lại.

- Ta chờ ngươi tại Hỏa Linh Thành.

Chỉ vài câu cụt lủn Lâm và Nhai hai người đã trao đổi rất nhiều. Nhai cảm tạ Lâm không phải vì bình rựu mà là vì đã được Lâm chỉ điểm. Còn Lâm nhấn mạnh chúng ta sẽ gặp lại hàm chứa rất nhiều điều nhưng mọi người lại hiểu đây là một sự công nhận của một cường giả đối với một cường giả. Nhai cũng đáp lại bằng binh đao khói lửa tại Hỏa Linh Thành. Hỏa Linh Thành đã trở thành biểu tượng của sự đối đầu với người Cổ Duệ. Nhai nhắc đến Hỏa Linh Thành với đầy tự hào và khí thế hiên ngang.

Khi Nhai bỏ cuộc thì cự nhân kia khó chịu ra mặt:

- Độc Cô Cửu Nhai, lão tử kính trọng ngươi là một hảo hớn muốn cùng ngươi tỷ thí, ngươi lại khinh thường ta?

Nhai quay lại đánh giá cường giả này rồi lắc đầu:

- Ta vào đây cốt yếu là để tìm hiểu võ đạo của người Cổ Ma. Thứ hạng đối với ta không quan trọng. Ta đập tên kia chỉ vì thấy hắn ngứa mắt. Vả lại, ta cũng không thích hắn xếp hạng thứ . Ngươi rớt bảng nhị thập cường thì sẽ rớt xuống hạng . Cứ có mỗi người tụt xuống thì sẽ đánh lùi hắn và đánh lùi cả ta. Ngươi hiểu ý của ta rồi chứ?

Mọi người đến quan đấu bất giác rùng mình. Độc Cô Cửu Nhai này quả nhiên ghê gớm. Hắn bỏ phần thưởng của Phong Thần Bảng nhị thập cường giả. Chấp nhận chịu thua chỉ vì muốn xuống hạng. Người bị rớt hạng sẽ không được tiếp tục khiêu chiến. Có người tiếp tục tụt hạng đều sẽ thế vào hạng và cứ thế đánh tụt người phía sau như một dây truyền. Thứ hạng trong nhị thập cường giả liên tục có người chiếm đoạt. Mất thêm nửa ngày thì Lạc Long Nhân đã bị tụt xuống hạng . Bị đánh tụt ra khỏi ngoài bảng người cường đại nhất. Người của các phe phái và chủng tộc chỉ có thể tiếc nuối cho Lạc Long Nhân. Cảnh giới võ đạo của Nhân rất xứng đứng vào nhị thập cường. Thậm chí nếu các thiên tài đỉnh tiêm kia không xuất hiện vị trí thập cường sẽ lọt hết vào tay của người Lạc Hồng nhị tộc. Độc Cô Cửu Nhai có thể từ bỏ tất cả để phá nát cơ duyên của Lạc Long Nhân. Cá tính thà gãy không cong thấy chết không sờn của các Thủ Hộ Giả quả nhiên kinh khủng.

Nếu Độc Cô Cửu Nhai cố giữ lấy danh hiệu thứ thì thứ hạng của Lạc Long Nhân đã không hề thay đổi. Bằng cách chịu thua và để cho cường giả khác tranh đoạt, thứ hạng của Độc Cô Cửu Nhai sẽ liên tục bị đánh rớt, kéo theo luôn cả Lạc Long Nhân. Cách làm này có tính toán khinh khủng. Cuối cùng người đứng thứ lại là một Ma Nhân nhất tộc cường giả có thân hình của một sư tử có cánh. Là hậu duệ của Kim Sư thần thú. Cuộc so tài và khiêu chiến của thập nhị cường giả kết thúc. Không ai dám khiêu chiến Lạc Long Quân. người Băng, Phong, Vân, Vũ vẫn giữ nguyên vị trí. Đứng sau bọn họ là một cự nhân tộc hạng thứ và Ma Nhân cường giả từ đến .

Lâm theo dõi thì thấy rõ rệt, trong Ma Nhân tại Hỏa Linh Hải thì có người đến đây tham gia và cả đều lọt vào vòng nhị thập bảng. Kết quả này hình như không khiến phân hồn khác bỡ ngỡ. Bọn họ đã biết trước được điều này. Tiếng kẻng vang vọng báo hiệu cho một đợt khiêu chiến mới sắp bắt đầu. Khiêu chiến thập cường bảng. Biết bao anh tài đang nhốn nháo nhìn Tiêu Ngọc Lâm. Nhất là Lạc Long Nhân và người của Thiên Thần Tộc. Họ cũng biết, Lạc Long Nhân là người có khả năng nhất. Lạc Long Quân vẫn còn đắn đo phải dùng quyền khiêu chiến của mình để đấu với người nào thì Lạc Long Nhân đã hậm hực bước lên:

- Tiêu Ngọc Lâm ta khiêu chiến ngươi.

Không ngoài dự đoán của nhiều người nhưng Tiêu Ngọc Lâm lại như vô hồn không thèm để ý. Tiên nhân truyền tống Lâm vào sàn đấu Lâm vẫn ngồi xếp bằng không để ý. Trong lúc Lâm nghĩ đến Ma Thú đã gặp tại Hỏa Linh Hải thì đầu óc mông lung suy nghĩ đến Mộ Dung Khuynh Thành. Thuộc tính hắc ám của Lâm mới thật sự là điều hấp dẫn Khuynh Thành. Nhớ đến những ngày tháng êm đềm lúc còn ở Lôi tộc. Lâm đang mơ mộng thì cảm thấy uy hiếp bực mình đứng lên trong lúc Lạc Long Nhân đang lao đến. Quyết đấu đã bắt đầu từ lúc nào Lâm cũng không hay. Đang cơn bực tức nghĩ đến người đẹp mở mắt ra lại thấy Lạc Long Nhân lao tới. Thật dễ ghét.

Lâm không thèm dùng vũ khí áp sát Lạc Long Nhân dùng quyền hai cước đánh Nhân túi bụi. Lâm không nể nang gì đấm luôn vài cái vào cổ họng của Nhân. Nhân muốn đỡ cũng không tài nào đỡ được. Muốn né lại không nhanh bằng Lâm. Lạc Long Nhân như một bị cát đứng chịu trận ăn đòn. Còn Lâm thì thích thú vả mấy cái khiến Nhân rớt hết hai hàng tiền đạo. Bóp vụn đống răng sau đó nhét lại vào họng của Nhân. Lâm cảm thấy như vậy cũng chưa đủ bèn rút luôn hai chân hai tay của Nhân ra rồi tặng thêm tia băng hỏa vào tứ chi. Lạc Long Nhân muốn tay cụt mọc lại cũng phải tốn công trừ khử được thiên hỏa của Lâm. Điều này thật không dễ.

Nhân được tiên nhân truyền tống ra ngoài, nhưng thiên hỏa mặc dù đã bị dập tắt vẫn còn gây ảnh hưởng rất lớn cho Nhân. Hắn như một kẻ tàn phế cố gắng dùng linh khí của tiên nhân trừ khử thiên hỏa nhưng càng trừ khử thì hình như thiên hỏa lại càng ăn mòn linh khí của hắn. Nhân càng hấp thu linh khí thì thiên hỏa lại càng cắn nuốt hắn khiến đan điền dần bị tổn thương. Cuối cùng Lạc Long Nhân chống hết nổi ọe ra một vũng máu tươi bất tỉnh nhân sự. Thiên hỏa từ từ lớn mạnh dần rồi đóng băng toàn cơ thể của Nhân. Cũng may một vầng sáng chiếu xuống mới khiến thiên hỏa tiêu tan. Sinh tử chi cảnh của Nhân mới từ từ khôi phục, nhưng vì đan điền của hắn đã tổn thương rất nhiều nên tốc độ rất chậm. Sinh tử chi cảnh có thể tích huyết trọng sinh nhưng không có nghĩa là tu luyện giả không cảm thấy đau. Thậm chí vì hấp thu được linh khí mà các huyệt đạo đều có cảm giác rất nhạy bén. Bị xé rách hai chân hai tay ra phải đau đớn đến mức nào?

Mọi người có mặt đều rung động nhìn Tiêu Ngọc Lâm. Nói hắn là một đại ma đầu nhưng còn Lâm thì như chả quan tâm. Đánh xong một trận Lâm lại lẳng lặng bay lên đài sen như chắc chắn đã không còn ai dám khiêu chiến hắn.

Trên ngọn đồi dưới một gốc cổ thủ to lớn hai đứa trẻ gật gù thủ thỉ:

- Người đó có điều gì đó rất lạ. Ta cảm thấy rất giống Mộc Thủy nhị thúc.

- Phải, đệ cũng cảm thấy hắc ám của hắn rất giống của dì. Đối với đệ rất thân thiết.

- Ừm...

An Quốc níu tay ngước đầu lên nhìn ông ngoại nũng nịu:

- Ngoại công, có phải cha kia không? Hay ai mới là cha con? Là Mộc thúc hay Thủy thúc? Con muốn gặp cha. Nói cha về ngay.

- Quốc nhi ngoan. Cha con rất là hư, sau này lớn lên không được hư như cha có biết không.

An Quốc như hiểu điều gì gật gù:

- Ngoại công, ngài rất cường đại. Ngài nói ai sẽ thắng đợt này?

- Hmm... Tất cả bọn họ đều rất mạnh đấy. Chỉ tên hắc ám kia ... hắn có cái gì đó rất tự tin. Hình như tự tin tuyệt đối về vũ lực của hắn. Còn những người khác thì hầu như không để ý lắm đến thứ hạng. Họ chỉ muốn vào Tiên Duyên Chi Địa thôi cũng đủ. Nhưng nếu xét về khắc hệ, có lẽ chỉ hai tên Lạc Long Quân và tên Trận Pháp sư kia mới có cơ hội đả bại Tiêu Ngọc Lâm nhất.

Có biết bao cường giả ở đây đều muốn khiêu chiến Tiêu Ngọc Lâm nhưng khi nhìn thấy hắn ra tay tàn khốc và giải quyết Lạc Long Nhân nhanh chóng như vậy thì cảm thấy khiêu chiến Tiêu Ngọc Lâm là đi tìm chết một cách vô vị. Cái dũng của kẻ thất phu sẽ không khiến thiên hạ thái bình thêm một ngày nào cả. Mọi người hy vọng Lạc Long Quân có thể ra tay. Họ lại không ngờ Lạc Long Quân đứng ra lại nhìn Trận Mạc Quân cười mỉm:

- Mạc Quân huynh đệ. Chúng ta đấu một trận đi. Thế nào?

- Cái cái gì lại là ta? Tên hắc ám kia ngông cuồng như vậy tại sao ngươi không oánh hắn thành đầu heo đi. Ta chỉ là một trận pháp sư mắc mớ gì đến ta chứ?

- Ha ha ha... Huynh đài thật khiêm tốn. Ta cũng chỉ có một lần khiêu chiến. Ta đả bại Tiêu Ngọc Lâm thì mọi huynh đệ khác sẽ không kết giao với ta. Chỉ có đả bại huynh, ta mới có thể bước lên thập cường bảng và có thêm một lần cơ hội khiêu chiến Tiêu Ngọc Lâm.

Các phe phái gật gù tán thành. Nhị thập bảng khiêu chiến thập cường. Nếu Lạc Long Quân thắng Tiêu Ngọc Lâm sẽ bị đánh tụt xuống nhị thập cường bảng. Các người khác không thể khiêu chiến hắn. Nhưng nếu Lạc Long Quân đả bại Trận Mạc Phong thì sẽ bước vào vòng kế tiếp để phân chia thứ hạng đệ nhất của Phong Thần Bảng. Lạc Long Quân cũng rất tự tin vào vũ lực của mình.

Mọi người quan đấu hồi hộp chờ đợi một trận chiến gay cấn nhất sắp bắt đầu. Trận Mạc Quân vươn vai đứng dậy lắc lắc cái đầu rồi cửi bộ đồ rộng rãi của trận pháp sư ra. Hắn mặc ở bên trong một bộ đồ lụa rất đẹp có thêu hình con phượng hoàng màu trắng rất đẹp. Quân đeo vào một đôi quyền sáo, lưng đeo thanh thần kiếm màu đen nhánh. Sau lưng của Quân có giắt vài cây kiếm ngắn chỉ dài hơn dao găm.

- Đã lâu rồi ta không ra tay thật sự đấy. Có lẽ lần này tốn nhiều thần thạch đây.

Trận Mạc Quân mỉm cười thư thái. Bạch Phụng đấu Lạc Long. Đây sẽ là một cuộc long tranh hổ đấu. Thiên Tôn cười ha hả cất tiếng hô to:

- Quền Tôn chí tôn. Hai hậu bối của người sắp tranh tài. Ngươi có dám cá với bổn tôn hay không? Ta cá Tiêu Ngọc Lâm của ta sẽ là quán quân.

- Ha ha ha... Được, vậy ta cá truyền nhân của ta sẽ thắng trong Tiên Duyên Chi Địa.

Thiên Tôn mắt lóe tinh quang hừ nhẹ nghĩ thầm. Bên ngươi có đến người. Ta chỉ có một mình hắn. Cá cái rắm. Thiên Tôn muốn ra oai nào ngờ lại bị Quyền Tôn lấy số lượng đè bẹp. Người của các tộc cười ha hả nhưng không ngờ Hỏa Nhân Tà Thần lại mỉm cười bay lên lồng lộng đón gió:

- Người Cổ Duệ ta có thể thua trận, nhất quyết không thua người! Vậy ta cá với ngài, Tiêu Ngọc Lâm sẽ là người thắng lợi nhất trong Tiên Duyên Chi Địa.

- Ha ha ha... Vậy tốt. Ta cá truyền nhân của ta mới là người thắng cuộc.

- Quyền Tôn đại nhân. Vậy trong số các cường giả kia những ai mới là truyền nhân của ngài?

- Ha ha ha... Tất cả bọn họ! Để ta xem ngươi lấy cái gì ra đấu?

Dân Cổ Duệ bao đời toàn lấy thịt đè người. Không ngờ đợt này lại có nhiều người đệ tử của Quyền Tôn như vậy. Tất cả mọi người đều hiểu, trong người cường giả đỉnh tiêm nói vậy đã có người là truyền nhân của của Quyền Tôn. Thiên Tôn giật mình thót tim. Lão già này làm sao có thể đào tạo ra nhiều cường giả ra vậy? Thiên Tôn còn đang tính toán lấy gì ra đánh cá. Hỏa Nhân Tà Thần nói đúng. Thua trận nhưng không thể thua người. Lão tuy có thể nắm chắc Tiêu Ngọc Lâm rất có cơ hội thắng được quán quân nhưng vào trong Tiên Duyên Chi Địa, một mình hắn khó lòng trở ra. Tiêu Ngọc Lâm nghe đến cá cược thì hưng phấn. Sư phụ tạo cơ hội cho hắn như vậy không nắm bắt mới là đồ ngu:

- Quyền Tôn đại nhân. Bản cung cá với ngài. Ta thua tùy ngài sử trí. Ta thắng vậy thì ngài phải bảo đảm cho ta mở chi nhánh giao dịch tại Thôn Kiếm Thành.

- Hử? Một tiểu tử ngươi vào được chưa chắc ra được.

- Ha ha ha... mạng của bản cung rất cứng. Muốn lấy mạng ta sao, không dễ đâu!

- Ngươi mở chi nhánh tại Thôn Kiếm Thành ngang nhiên có thể tìm hiểu bí mật quân sự của Thiên Linh Thế Giới?

- Oái... Đại nhân quá lời. Bí mật quân sự dễ biết vậy thì bất cứ thế lực nào cũng biết Lôi gia hiện giờ có bao nhiêu chí tôn giả tọa trấn rồi phải không?

- Ha ha ha ... Tiểu tử thật thú vị. Thiên Ma Chí Tôn. Cuối cùng thì Cổ Duệ ngươi cũng xuất hiện một tên quái thai như hắn. Thật đáng chúc mừng. Ngươi có dám đem mạng của đệ nhất Thiên Soái dưới tay ngươi ra cá hay không? Chỉ cần hắn toàn mạng trở ra khỏi Tiên Duyên Chi Địa bản tôn coi như ngươi thắng cuộc. Điều kiện để mở chi nhánh buôn bán tại Thôn Kiếm Thành chúng ta có thể bàn thảo lại!

- Hử... Muốn lấy mạng của đệ nhất Thiên Soái của ta sao. Ngươi có tài lấy, vậy ta cũng không còn gì để nói. Được bản tôn cá với ngươi!

Mọi người có mặt nào tinh không đều hiểu ngay Tiêu Ngọc Lâm lần này vào được khó có thể ra. Nhưng trong lúc thế này hắn vẫn đánh cá. Nếu có thể ra khỏi Tiên Duyên Chi Địa vậy thì hắn sẽ kiếm được món lời lớn. Còn nếu không cá thì vẫn chịu nguy hiểm như vậy. Không có gì thay đổi. Còn Quyền Tôn cũng khó biết được trong Tiên Duyên Chi Địa sảy ra những gì. Các đệ tử của lão có tìm được Tiêu Ngọc Lâm kia hay không vẫn còn là một vấn đề khó biết trước. Quyền Tôn chi muốn ra oai nói cho Thiên Ma Chí Tôn (Thiên Tôn) biết Thiên Linh không thiếu nhân tài. Người dám đến chỉ có nước chết không có chỗ chôn. Cho dù Tiêu Ngọc Lâm ra được hay không ra được thì lần này Quyền Tôn cũng đã ra oai được. Thân thế của người kia chắc chắn sớm muộn gì cũng sẽ bị các thế lực bới tung lên để tìm hiểu. Nếu lúc này nói toẹt ra vậy các thế lực cũng không dám ngang nhiên đi điều tra. Sự tính toán của Quyền Tôn tròn vẹn đôi đường.

Chỉ là, cho một cường giả nghịch thiên như Tiêu Ngọc Lâm đến Thôn Kiếm Thành sẽ tạo ra thảm họa gì. Một số binh gia có tài binh sự nhanh chóng hiểu ra ngay. Thiên Linh và Cổ Duệ đấu đá đã rất lâu. Hai bên đều rất am hiểu nhau, nhưng các thế lực ngầm của Cổ Duệ đã lan rộng đến đâu thì rất khó mò ra. Cho Tiêu Ngọc Lâm vào Thôn Kiếm Thành tuy có hung hiểm nhưng sẽ tạo ra một đường điều tra mới. So với việc cứ phải đợi rắn xuất động vậy sao không dụ rắn xuất động. Quyền Tôn đi một nước cờ này rất khá nhưng chủ chốt vẫn là Tiêu Ngọc Lâm kia rất quả quyết khôn ngoan. Dám đưa thân vào hang cọp để bắt cọp con. Người như vậy có mưu có dũng rất khó lường.

Mọi người mong đợi sự đối đầu của các cường giả không kém trận đấu sắp diễn ra giữa Lạc Long Quân và Trận Mạc Quân. Hai người này sau trận chiến này không cần biết ai thắng ai thua cũng sẽ nổi danh như cồn. Các thế lực thấy hai chí tôn giả nghịch thiên cá cược thì cũng lao mình đổ đấu. Mọi người Lôi tộc và các hảo hữu của Lôi Trấn Phong, đội Ma Nhân đều cá Trận Mạc Quân thắng. Các phe khác đều cá Lạc Long Quân thắng. Lần đầu tiên tại mảnh đất khán đài của Phong Thần Bảng các chủng tộc mới bước sang nền đất của các phe khác để trao đổi và các cược. Cảnh tượng này khiến ba người thần bí tọa trấn trên cao rất hài lòng.

Bạc Tiên thở dài lắc đầu cho số phận của Thiên Ma Chí Tôn:

- Tên này ... thua chắc.

Cupido cũng vỗ cánh lắc đầu tiếc than:

- Ừm... Hắn còn tưởng Tiêu Ngọc Lâm là người của hắn. Quyền nhi kia kiểu gì cũng thắng. Chúng ta lại không thể nhúng tay. Bạc Tiên ngươi có lẽ phải nhường lại chức vị tên lừa đảo lại cho tên hắc ám kia rồi.

- Hừ... Cupido. Ngươi thật sự ăn nói rất ác. Ta có thiên chức reo giắc cám dỗ cho nhân gian. Cái gì mà là tên lừa đảo. Ta cá cược còn cho người khác một cửa thắng còn tên kia đưa ra điều kiện hễ chơi với hắn thì chỉ có thua! Quyền nhi kia đã bá đạo tuyên bố, chỉ là bọn người kia thật sự lại không ngờ đến mà thôi.

- Phải. Chuyện của bọn họ để bọn họ lo. Nhưng mà tên ma giáo kia thật sự... quá ma giáo. Hắn làm như vậy... Tửu Tiên ta thích!

- Oai... Tửu Tiên tỷ động lòng xuân rồi hay sao?

Tửu Tiên trừng mắt đá Cupido một cái thì em bé đã vỗ cánh bay đi cười khanh khách rất dễ thương. Bạc Tiên nghe Cupido nói vậy thì giật mình nhìn Tửu Tiên rất lâu.

- Nhìn cái gì!

- Không gì hề hề hề... xem kịch xem kịch!

Bạc Tiên hừ nhẹ một tiếng rồi đánh ra hơn một ngàn vòng kết giới. Các góc bỗng lóe lên các loại trận pháp quan sát quyết đấu. Các cường giả đến theo dõi cũng không cần dùng tinh thần lực rò sét nữa. Với cường độ của trận đấu này có lẽ rất nhiều chí tôn giả cũng không thể nhìn ra các chi tiết. Mọi người được Tiên Nhân tặng trận pháp để quan đấu thì vui mừng vỗ tay hào hứng luôn miệng cảm tạ Tiên Nhân. Họ không nhìn thấy những Tiên Nhân cường đại nhưng có thể cảm nhận được một tiên khí ở nơi này. Đây cũng là lý do tại sao bọn họ không dám vọng động sử dụng vũ lực với các kẻ thù truyền kiếp của mình.

Lạc Long Quân nai nịt kỹ càng bước tới rung động. Có được một đối thủ như thế này cuộc đời này mới thật sự tươi đẹp:

- Bạch Phụng. Chúng ta làm nóng người bằng quyền cước trước đi!

- Hợp ý ta! Huyền Vũ Phá Thiên Quyền thập tam thức!

- Ha ha ha... Tốt, Lôi Ảnh Thủ! Xuất!

Hai quyền giao toa làm rung động kết giới. Các mảnh kết giới như những thủy tinh bị quyền cước làm rung động vỡ nát. Cupido lắc đầu kêu ái chà chà bày ra thêm một ngàn vòng bảo hộ lắc đầu:

- Thật là một tên biến thái. Nếu hắn gộp đủ các thuộc tính thì sẽ biến thành tồn tại như thế nào đây?

Mọi người quan chiến cũng nín thở. Sự cường đại của hai người này ngay từ những giây phút đầu tiên đã có thể so sánh với các trận đấu của chí tôn giả trung kỳ. Nếu là một chí tôn giả sơ kỳ e rằng rất nhanh sẽ bị hai người họ miểu sát.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio