Đàn Ông Tương Lai Không Dễ Làm

chương 587: tử vong chi vũ!

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Ngay lập tức, toàn bộ chân trời đều giăng kín đạn sáng, bao phủ toàn bộ người Lăng Lan. Cảnh này khiến mấy Cơ Giáp Sư ghé mắt nhìn sang nên phân tâm, khiến tốc độ công kích chậm lại.

Bọn họ không thể không chú ý, chẳng biết kết quả sau cùng là thế nào. Rốt cuộc là hai gã Long Tường liên thủ đánh lén thành công, hay là Lăng Lan đột phá được bom bay bão đạn mà tránh được màn tuyệt sát này.

"Số 15, nhanh đi." Nhìn thấy đạn sáng có hiệu quả, số 11 thở phào nhẹ nhõm. Anh ta không hề ngưng bắn, liên tục công kích đối phương, không quên nhắc nhở anh ta rời đi.

Số 11 cho rằng, sau màn đạn này, không gian của đối thủ của anh đã bị phong tỏa, nếu đối phương có năng lượng tốt, cũng không thể bình an mà né hết vòng vây, cho dù không thể đánh bị thương đối phương, thì cũng sẽ khiến quang thuẫn của đối phương yếu đi. Một khi không còn quang thuẫn nữa, đối phương sẽ bó tay bó chân, lúc đó là cơ hội của anh ta.

Số 11 nghĩ thì có lý đấy, nhưng anh cũng không to gan lớn mật cho rằng anh ta hợp tác với số 15 may mắn đến mức có thể hạ đối thủ. Có thể giữ chân đối thủ, còn là chiêu sau đó ra sao.

Quả nhiên, cảnh tiếp theo khiến hai người sửng sốt. Chỉ thấy Lăng Lan điều khiển cơ giáp bay đến đây trong mưa đạn dập dờn, Cơ giáp của cô mềm mại như bươm bướm, nhẹ nhàng vờn tránh một phát lại một phát, Vũ điệu nhẹ nhàng như thể đang khiêu vũ, dẫm lên một đầu đạn, múa với tử thần. Giữa nguy hiểm như vậy, đẹp đẽ đến thế.

"Tử Vong Chi Vũ!" Tất cả những người nhìn thấy màn né đạn của Lăng Lan đều hoảng hốt la lên.

Tử Vong Chi Vũ, Kỹ năng cấp SS. Đây không phải là kĩ năng một Cơ Giáp Sư bình thường có thể học được, nó chỉ kém một cấp so với kĩ năng Thần Phong cấp SSS của Thần Cấp Sư Sĩ mà thôi. Đây là một kĩ năng số ít, mà chỉ có Hoàng Cấp Sư Sĩ có thiên phú cao mới có thể nắm giữ được mà thôi. Trong Liên Bang có một lời đồn thế này, mấy trăm năm trước có một vị Thần Cấp Sư Sĩ đã từng nói rằng, nếu muốn biết một Hoàng Cấp Sư Sĩ có khả năng đạt đến Thần Cấp hay không, thì phải xem thử đối phương có nắm được Tử Vong Chi Vũ hay không.

Trong lịch sử Liên Bang, những Hoàng Cấp Sư Sĩ có thể lên Thần Cấp Sư Sĩ, bọn họ có một điểm chung là đều nắm được Tử Vong Chi Vũ. Điều này khiến kỹ năng Tử Vong Chi Vũ trở thành một bài toán khó mà mỗi Hoàng Cấp Sư Sĩ đều phải đối mặt, bởi vì ai cũng không muốn bỏ qua cơ hội một phần vạn kia, Thần Cấp Sư Sĩ. Đó là mục tiêu cuối cùng mà mỗi Cơ Giáp Sư đều muốn đạt đến.

Số 11 chỉ cảm thấy trong miệng đắng chát, bởi vì anh ta đến tận bây giờ vẫn không thể nắm được Tử Vong Chi Vũ, dựa theo lời của huấn luyện viên của anh nói, chỉ khi nào vượt qua rất nhiều trận đấu sinh tử, anh ta mới có thể nắm được kỹ năng cao cấp này. Mà bọn họ, thiếu là thiếu điểm này. Người của Long Tường, đều là những thiên tài xuất sắc nhất của Liên Bang, là hạt giống của quốc gia, rường cột sau này của nước nhà, nếu không đến phút cuối cùng, Quốc gia sẽ không ra lệnh họ ra chiến trường.

Trong toàn bộ đội Long Tường, nắm được Tử Vong Chi Vũ chỉ có một đội số 1 mà thôi. Bây giờ nghĩ lại, muốn thành Tử Vong Chi Vũ phải có điều kiện, vậy lời đồn cũng chưa hẳn chỉ là tin vịt mà thôi..

Thế nhưng, đối phương vừa khai triển Tử Vong Chi Vũ, đã khiến cho họ biết rằng đối phương là một vị Cơ Giáp Sư trải qua sinh tử, thậm chí có thể là một vị cường giả được Liên Bang phong hào, không hề kém top 5 của Long Tường là mấy. Nếu bại dưới tay một cường giả như vậy, số 11 cũng không có gì không thoải mái nữa.

Đúng lúc này, Lăng Lan đang điều khiển Cơ Giáp tránh đạn, thì bỗng quay lại nhẹ nhàng, cô nâng súng lên, bắn ra một tia sáng, xuyên qua mưa đạn lao thẳng đến nơi họ tính ngăn Lăng Lan lại.

Số 15 đang bay vun vút bên trong, trong lòng bỗng có dự cảm không tốt, anh ta thay đổi hướng bay của Cơ Giáp, tránh trái né phải, một chùm tia sáng xuyên qua Cơ Giáp của anh ta đánh trúng mặt đất.

"Bùm" một tiếng, dưới đất xuất hiện một hố sâu.

Số 15 thấy vậy, trong lòng sợ không thôi. Nếu như anh ta không đổi hướng kịp, vậy tia sáng đó bắn trúng Cơ Giáp của anh là cái chắc, nếu vậy cho dù anh ta mở Quang Thuẫn cũng không ngăn được phát súng này.

Lăng Lan nhìn thấy Cơ Giáp né trái né phải, cô lạnh nhạt nghĩ: "Quay về phải khen Thường Tân Nguyên mới được, chùm sáng mà anh ta cải tạo, lực sát thương rất mạnh."

Số 15 quay đầu nhìn lại, đã thấy Lăng Lan chăm chú né tránh mưa đạn, còn số 11 cũng đang liều mạng nã đạn, hai khẩu súng điên cuồng bắn, tấn công đối phương, đúng như lời hứa của anh, rằng anh sẽ cố gắng hết sức mà ngăn đối phương.

Có lẽ phát súng đó, đối thủ đã dùng hết sức bắn ra rồi. Nên số 15 lấy lại bình tĩnh, tiếp tục bay về phía trước.

"Bùm" một phát, một tia sáng lại bay đến, số 15 sợ hãi né tránh, tuy anh ta có sức nhẫn nại cao, khi này cũng không nhịn được mắng ra: "Số 11, đậu xanh rau má anh mớ ngủ rồi à? Anh nói muốn ngăn đối thủ mà giờ làm gì vậy hả?" Số 15 nghi ngờ số 11 muốn mượn tay Lăng Lan giết anh ta đây này.

"Tử Vong Chi Vũ đó! Mẹ nó!" Số 11 thở hổn hển mà trả lời anh ta, nếu anh giữ được anh đã giữ rồi. Vấn đề là anh giữ không nổi. Anh thậm chí hơi nghi ngờ, nếu như số 15 thật sự thoát được đi, anh có thể chống nổi cường giả thế này sao?

Tử Vong Chi Vũ! Số 15 cũng hoảng hồn rồi, làm sao có thể? Anh ta quay đầu nhìn thoáng qua, như thể thấy cơ giáp của Lăng Lan quay đầu nhìn anh ta một cái, Số 15 như thể thấy được ánh mắt mỉa mai của đối phương, như đang muốn nói, sâu nhỏ, ngoan ngoãn mà đứng yên đó, nếu không đừng trách tôi không khách khí.

Số 15 đột nhiên sợ hãi, nắm chặt động cơ, tay mướp mồ hôi, không còn can đảm chạy đi nữa.

"Không, mình không thể bị đối phương hù dọa được, Tử Vong Chi Vũ thì sao chứ, tiến lên!" Số 15 cố gắng khởi động Cơ Giáp bay về phía sô 5, đây là một quyết định táo bạo, như thể quyết tâm khiêu chiến với sự sợ hãi trong lòng anh ta vậy.

"Bùm" Lăng Lan giơ tay lần nữa, một chùm ánh sáng đâm trúng vào khoang điều khiển của số 15!

"Bùm" một phát, Cơ Giáp nổ tung, biến thành một đống phế thải rơi lả tả xuống mặt đất, số 15 bởi vì sự kích động, sợ hãi của mình mà trả giá lớn, bị Lăng Lan bắn trúng, bại trận ngay lập tức.

"Đây là Long Tường sao?" Khóe miệng của Lăng Lan khẽ cong, cô không ngờ được, người trong đội đặc chủng của Long Tường mà không biết đoàn kết thế này, mỗi người tự mình đánh, nếu như hai Cơ Giáp cô đang giữ chịu kết hợp ngay từ ban đầu, phối hợp ăn ý với nhau thì cô không thể có được ưu thế lớn thế này. Còn nữa, tại sao người trong chiến đội Long Tường, mà tâm lí lại bất ổn như vậy, chỉ có một Tử Vong Chi Vũ đã có thể dọa anh ta rồi.

Nếu có cơ hội, cô phải hỏi cha mình một chút, đội đặc chủng Long Tường sao lại thành ra thế này! Sao lại không mạnh mẽ giống như sự tưởng tượng của cô thế này!

Lăng Lan không hề khinh thường Long Tường, nếu có thể trở thành một đội đặc chiến mạnh nhất toàn Liên Bang, là đích đến cuối cùng của tất cả người trong đội đặc chiến, dĩ nhiên là có nó có sự lợi hại riêng. Lăng Lan chưa thăm dò được thực hư bên trong, dĩ nhiên sẽ không khinh địch mà kết luận bậy bạ, nhưng những đội viên Long Tường trước mắt cô là thế nào đây, không thèm chuẩn bị trước sau gì cả, cứ vậy mà đến thôi.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio