Chương
Lâm Tử Minh đương nhiên sẽ không tức giận, hắn chính là Chủ tịch Tử Quỳnh, Chủ tịch chính là hắn, Sở Phi thích chính là một người hắn mà thôi, này có cái gì phải tức giận.
Liễu Tuấn Sinh nói: “Sở Phi, anh khuyên em vẫn là sớm bỏ ý định ấy đi, Chủ tịch Tử Quỳnh chính là Kim cương vương lão ngũ, gia sản là mấy chục tỷ, bộ dạng lại soái, hắn tùy tiện ngoắc ngoắc ngón tay, cũng không biết bao phụ nữ tranh nhau lên, làm sao còn tới phiên với em? Hơn nữa, em cũng kết hôn rồi, còn nhớ thương người đàn ông khác, thế cũng là không nên đi?”
Sở Phi bị nói như vậy sắc mặt rất khó xem, muốn nói cái gì, nhưng nhìn đến khuôn mặt tươi cười của Lâm Tử Minh, một chút chua sót trong lòng liền quét sạch, đúng vậy, chính mình đã kết hôn, Chủ tịch Tử Quỳnh như thế nào sẽ thích cô đây? Chính mình vẫn là không cần nằm mơ đi
Kế tiếp Liễu Tuấn Sinh tiếp tục thổi phồng, hắn ở Tử Quỳnh rất có tiền đồ, lãnh đạo như thế nào khen ngợi hắn, lập tức sẽ thăng chức, tăng lương, cuộc ống tốt đẹp như thế nào.
Nghe được như vậy, Liễu Tổ Hồng đặc biệt hâm mộ, còn hỏi Liễu Tuấn Sinh có thể hay không đem Sở Thiên cũng an bài vào Tử Quỳnh, cấp thấp cũng được
Sở Thiên cũng sắp tốt nghiệp đại học, là tâm can bảo bối của bà, bà vẫn luôn mong muốn Sở Thiên có thể trở nên nổi bật.
Liễu Tuấn Sinh nói đến nghiện , không chút do dự liền đồng ý, nói không có vấn đề gì, nhưng mà ngữ khí bên trong, vẫn là lộ ra, muốn an bài Sở Thiên tiến vào, cũng cần trả giá, ít nhất phải ra có chút tiền.
Lâm Tử Minh nghe nổi nữa, trực tiếp nhắn Vương Thủ Quý tin tức, không trực tiếp nói rõ, mà là nhắc nhở Vương Thủ Quý công ty không thể xuất hiện hiện tượng đút lót, tiêu chút tiền liền có thể vào Tử Quỳnh, một khi bị hắn phát hiện, hậu quả biết như thế nào rồi đấy!
Vương Thủ Quý nhìn thấy tin nhắn, lập tức bị dọa cho hoảng sợ, chạy nhanh thông tri xuống, phải nghiêm trị dựa vào quan hệ, kiên quyết ngăn chặn.
Vừa vặn, lãnh đạo của Liễu Tuấn Sinh thu được tin tức lãnh đạo cao cấp phát xuống, đem hắn dọa ra một thân mồ hôi lạnh, nhớ tới trước đó không lâu, hắn thật đúng là đem một tên tài trí bình thường đi vào, nếu như bị phát hiện, ngay cả chức vị của hắn đều khó giữ được, vội vàng gọi điện thoại cho Liễu Tuấn Sinh. “Tuấn Sinh, chuyện này cô liền giao cho cháu, chờ Sở Thiên tốt nghiệp, cháu xem an bài một chút để nó tiến vào Tử Quỳnh, Cô cảm ơn cháu, xong việc sẽ mời cháu ăn cơm.”Liễu Tổ Hồng nói.
Liễu Tuấn Sinh khoát tay, nhẹ nhàng bâng quơ nói: “Cô cứ an tâm, có cháu ở đây, đem Sở Thiên an bài đi vào, là chuyện nhỏ. Nhưng mà phía trước cháu cũng nói qua, Tử Quỳnh là công ty thương thị, điều lệ chế độ rất nghiêm, nếu Sở Thiên không cố gắng mà nói, rất dễ dàng bị đá đi, đến lúc đó cháu cũng không bảo vệ được hắn.”
Liễu Tổ Hồng dùng sức gật đầu nói: “Này cô biết, cô cam đoan sẽ không làm khó cháu”.
Liễu Tuấn Sinh vừa lòng địa gật đầu, lại ho khan hai tiếng, ý bảo Lâm Tử Minh rót trà cho hắn, thấy Lâm Tử Minh không có một chút phản ứng, đang lúc hắn chuẩn bị mắng chửi người, điện thoại hắn lại vang lên, lấy ra nhìn đến người gọi, lập tức nở nụ cười, nói, “Ha ha, lãnh đạo gọi điện cho cháu, khẳng định là muốn báo tin tốt cho cháu”.
Nói xong, hắn liền ấn mở loa ngoài, để cho mọi người đều nghe được. “Vâng, trưởng phòng, thật trùng hợp, ta đang muốn gọi điện thoại cho ngươi đây…” Liễu Tuấn Sinh thao thao bất tuyệt, cười đến thực vui vẻ, còn đối Lâm Tử
Minh nhíu mày, ra vẻ không thêm che dấu.
Điện thoại bên kia truyền đến một thanh âm của một nam nhân trung niên: “Cậu hiện tại có tiện nói chuyện không? Tôi có chuyện quan trọng muốn nói với cậu.
Liễu Tuấn sinh nghe nói như thế, hắn tinh thần chấn động, lập tức kích động đứng lên, ngữ khí đều khống chế không được mà run rẩy, “Thuận tiện, thuận tiện, thuận tiện! Trưởng phòng, ngài có cái gì cần phân phó, nói thẳng đi, tôi đều đang nghe đây”.
Đoạn thời gian trước, Trưởng phòng liền ám chỉ với hắn, sẽ cho hắn thăng chức, làm quản lý gì đẩy, Liễu Tuấn Sinh vẫn chờ đây, suy nghĩ chính mình đút lót cho Trưởng phòng hơn hai mươi vạn, rốt cục cũng có hồi báo !