Chương
Sở Phi cắn răng, nhưng mắt cô không hề có gì ngạc nhiên, bởi vì trước đây ở Thính Phong Đình, cô đã nhìn thầy một mặt phi thường của Lâm Tử Minh, mua một căn nhà bốn ngàn vạn nhân dân tệ là một chuyện quá bình thường rồi. Tuy nhiên, trong lòng cô vẫn còn rất sốc, hơn nữa, rõ ràng Lâm Tử Minh vì cô mới tiêu một số tiền lớn như vậy đề mua một căn biệt thự lớn…..trong một khoảnh khắc, cô. có chút bôi rồi.
Tất nhiên, biểu hiện tuyệt vời nhất là ba người nhà Sở Huyền, bọn họ hoàn toàn trợn tròn mắt ngơ ngác, biệu hiện giỗng như gặp phải quỷ, đối với bọn họ mà nói, hoàn toàn. nghĩ không thông được, Lâm Tử Minh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy?
Nó không phải là bốn vạn nhân dân tệ cũng không phải là bốn mươi vạn nhân dân tệ mà là bốn ngàn vạn nhân dân tệ! Cho dù cái công ty kia củ Vương Vinh Mẫn giá trị thật chỉ khoảng bốn ngàn vạn nhân dân tệ mà thôi, mà Lâm Tử Minh lại trực tiếp mua nhà lấy. ra bốn ngàn vạn, thanh toán sach sẽ trong một lân.
Hắn bây giờ bắt đầu tự hỏi có phải là bị ảo giác hay không?
Còn về Sở Huyện và Hàn Tuyết Phân biểu hiện của bọn họ thật là đặc sắc.
Lâm Tử Minh nói với một nụ cười: “Sở Huyên, đến lượt mây người rồi, chuẩn bị đủ tiền rồi chứ? Tôi đã xem xét căn biệt thự kế bên, nó cũng không quá đắt tiền, cũng chỉ ba ngàn năm trăm vạn nhân dân tệ là có thể mua được nó.”
Rồi Lâm Tử Minh trực tiếp quay ra nói với nhân viện bất động sản, “Người đẹp, đi chuẩn bị thủ tục của căn đó đi, cái cậu bạn trai của họ hàng tôi là ông chủ lớn, ba ngàn năm trăm vạn nhân dân tệ không có gì phải lo lắng cả.”
Bỗng nhiên, có một nhân viên bắt động sản, vội vàng chuẩn bị các thủ tục, đây là một đơn hàng cực lón.
Tuy nhiên, đối với Sở Huyên và những người khác, bọn họ không hào hứng như vậy, bây giờ da đầu của bọn họ đã bị tê liệt, tay và chân bọn họ lạnh ngắt, lạnh lẽo vô củng, ‘ cho dù là bây y giờ, đánh chết bọn họ cũng không hiểu tại sao Lâm Tử Minh có thê lây ra được nhiều tiền như vậy, đây là phản khoa học mà. Trừ khi xuât hiện ảo giác đúng không? Vì vậy Sở Huyên và Hàn Tuyết Phân còn dùng l béo cho mình một cái thật đau, kết quả là đau đớn đến tận chân răng.
Sau một thời gian, các nhân viên bât động sản của vịnh Du Long đã sắp xếp xong hợp đồng, chạy với tôc độ nhanh nhật qua đó, đề trước mặt Sở Hiên, vô cùng hào hứng nói: “ Xin chào ba vị sệp, đây là hợp đồng thu mua khu nhà số B của vịnh Du Long, đây là căn nha có có diện tích mét vuông, có bễ bơi và các tiện ích khác, rât sang trọng, được sử dụng những vật liệu tốt nhát đề trang trí, sông trong đó giống như một cung điện …
Người nhân vên bắt động sản đó nói lia la giới thiệu hết toàn bộ một lượt, cuôi cùng nói: “ Căn biệt thự này có giá tông cộng là ba ngàn năm trăm tám mươi tám vạn nhân dân tệ, xin hỏi mây vị là quẹt thẻ đúng không?
Chỉ cân thanh toán thành công, trong vòng nửa tiếng Sẽ chuyển giao thành công, cũng có thê đến sống vào tối hôm nay.”
Đột nhiên, mọi người đều. nhìn về ba người nhà Sở Huyên.
Ôi mẹ ơïil Sở Huyên và Hàn Tuyết Phân dùng lực nuôt nước bọt, đầu óc bọn họ bây giờ đang rồi tung rồi mù, hoàn toàn mất đi kiêm soát, bọn họ đã lớn như vậy rôi cũng chưa gặp được những điêu kỳ cục như vậy bao giờ.
“Anh yêu à…”Sau một thời gian, Sở Huyên bắt đầu lắc lắc tay Vương Vinh Mẫn, làm nũng, nhưng sắc mặt của Vương Vinh Mẫn đã đen thành than đá luồn rồi!
Ba ngàn năm trăm tám mươi tám vạn nhân dân tệ, cho dù là có bán công ty của hắn đi ngay lập tức, hắn ta cũng không thể lấy ra nhiều tiền đến như vậy.
Hăn ta lập tức giật tay mình ra khỏi tay của Sở Huyên, rút ra một điều thuốc để hút, lại phát hiện tay ăn đang có chút run rẫy.
Lâm Tử Minh lại nói: “Sao vậy, Sở: Huyên, mấy người vẫn không thanh toán à? Chắc không phải là lây ra không được tiên đây chứ?”
Đối với việc như đánh bại những con chó dưới nước là việc mà Lâm Tử Minh thích nhất, từ trước đến giờ anh không phải là một người tốt, vừa nãy ba người nhà Sở Huyện không có Ít cười nhạo anh.