Chương
Liễu Văn Sơn cũng cười nói: “Tuấn Sinh nói rất có đạo lý, Lâm Tử Minh có thể làm môi giới nhà đất, kia cũng so với ở nhà làm một tên bất tài, tốt xấu cũng có một công việc không phải tốt hơn sao? Ha ha ha ha”.
Bọn họ một nhà ba người nói tới đây, nhìn nhau, sau đó đều nhịn không được, cười to.
Liễu Tổ Hồng sắc mặt lập tức liền đen xuống dưới, bà không có tức giận một nhà anh mình, ngược lại cảm thấy được thực căm tức Lâm Tử Minh, cho rằng chính là Lâm Tử Minh tên phế vật đã đánh mất mặt mũi của bà.
Sở Phi cũng nhíu mày, cô từ trước đến nay không thích một nhà gia đình cậu, là một kẻ nịnh nọt, còn đặc biệt thích trào phúng, mỗi một lần tới chơi, đều nhân cơ hội đối với Lâm Tử Minh trào phúng một phen, từ trên người Lâm Tử Minh mà tìm cảm giác ưu việt. Tuy nói cô cũng xem không vừa mắt Lâm Tử Minh, nhưng mặc kệ nói như thế nào, Lâm Tử Minh cũng là chồng của cô, đánh chó cũng phải ngó mặt chủ, bọn họ như vậy, chính là hoàn toàn không để ý đến mặt mũi của cô.
Cô nhìn về phía Lâm Tử Minh, hy vọng Lâm Tử Minh có thể tức giận mà phản bác đối phương, chính là cô xem đến Lâm Tử Minh không hề tức giận ngược lại còn lộ vẻ mỉm cười, một bộ không thèm quan tâm, cô trong lòng liền tức giận không có chỗ giải tỏa, thật muốn đến cho Lâm Tử Minh một cước, như thế nào lại là tên đàn ông không cần tôn nghiêm như vậy!
Lâm Tử Minh thật sự là không tức giận, hắn tức giận cái gì? Chính hắn tự mình biết, hắn tất nhiên không phải phế vật, hắn là nhân vật xuất chúng trong giới, nắm giữ mấy trăm tỷ tài sản, công ty Tử Quỳnh điện ảnh và truyền hình, chỉ là một trong mấy công ty của hắn mà thôi, kế tiếp, hắn còn muốn tăng lớn đầu tư, thu mua càng nhiều công ty. “Theo ta được biết, Tử Quỳnh tuyển nhân viên yêu cầu rất nghiêm khắc, ít nhất phải tốt nghiệp đại học chính quy mới có tư cách trúng tuyển? Liễu Tuấn Sinh, ngươi không phải chỉ tốt nghiệp trung học sao, như thế nào có tư cách vào đi Tử Quỳnh? Không phải là tiêu tiền dựa vào quan hệ để tiến vào đi?”Lâm Tử Minh cười nói.
Liễu Tuấn Sinh sắc mặt nhất thời thay đổi, có chút chột dạ cùng kích động đứng lên, Lâm Tử Minh nói không sai, hắn có thể đi vào đi Tử Quỳnh, thật là nhờ vào quan hệ, bằng không lấy năng lực của hắn cùng lí lịch, như thế nào có thể đi vào đây?
Nhưng mà hắn cũng sẽ không thừa nhận điểm ấy, lập tức đứng lên mắng, “Chó má, tôi đường đường chính chính dựa vào năng lực của chính mình mà tiến vào công ty, mới không phải dựa vào quan hệ Tôi Liễu Tuấn Sinh năng lực xuất chúng, mọi người nào công ty đều rất thưởng thức, hừ tôi khinh thường dùng quan hệ?”
Lâm Tử Minh sắc mặt không thay đổi, tiếp tục nói: “Vậy cậu vừa rồi còn nói là chào hỏi một cái? Cậu hiện tại lại nói như vậy, không phải tự mình đánh vào mặt mình sao?” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Liễu Tuấn Sinh lập tức bị Lâm Tử Minh nói đến nỗi á khẩu không trả lời được, hắn vốn không là một người mồm miệng lanh lợi, hơn nữa thời điểm khẩn trương lên, càng dễ nói lắp, hiện tại hắn bị Lâm Tử Minh nói cho tức giận đến nửa ngày cũng không nói được lời phản bác nào, thế nhưng lại bắt đầu sốt ruột nói lắp đứng, “Cậu, cậu, cậu câm, câm miệng cho tôi l
Liễu Văn Sơn đập mạnh một ở trên bàn trà, “Lâm Tử Minh! Cậu có cải tư cách gì nói con tôi, cậu là phế vật ngay cả công việc cũng tìm không nổi”.
Hàn Tú Quyên cũng tức giận mắng: “Phế vật quả nhiên chính là phế vật, cậu rõ ràng là ghen tị con ta có thể đi vào Tử, mà cậu chỉ là một tên môi giới không có tiền, cậu ghen tị, cho nên người ác ý hãm hại Tuấn Sinh, cậu quả thực không phải là thứ gì
Bọn họ một nhà ba người bắt đầu hổn hển, không để ý mặt mũi, dùng các loại từ ngữ thô tục chửi bởi Lâm Tử Minh.
Đối với cảnh này, Lâm Tử Minh cũng chả buồn nói, thậm chí còn cảm thấy muốn cười.
Liễu Văn Sơn đối Liễu Tổ Hồng bất mãn nói: “TỐ Hồng, em cũng không quản tên ở rể này đi, năng lực không có, nhưng lòng đố kỵ lại lớn, lại dám mỉa mai
Tuấn Sinh nhà ta. Người phải cho anh một cái giải thích!”