Nhìn thấy ánh mắt trì u mến của Lương Th iên D ung, Lê Úy đã h iể u.
Nam chính có sự chúc phúc của ánh hào q uang nên nữ phụ lúc nào cũng một dạ một lòng, dù như thế cũng chưa đủ để ngược được cô ta.
Mấy nữ nhân v iên đang đứng trong to il et x em náo nh iệt lập tức nhìn cô Lương vớ i ánh mắt đầy hâm mộ.
Ngườ i ta nó i cô Lương tự mình th eo đ uổ i Dịch tổng, mà trước nay Dịch tổng cũng không đáp lạ i ch uyện này của cô Lương, không ngờ rằng Dịch tổng là ngườ i trong nóng ngoà i lạnh, ha i ngườ i chỉ mớ i cã i nha u mà đã không màng tớ i tôn ngh iêm, đ uổ i th eo vào cả nhà vệ s inh nữ.
Lương Th iên D ung la u đ i nước mắt nơ i khó e mắt, cô ta cườ i rồ i đ i đến bên ngườ i “Dịch Anh Lãng”, ôm lấy cánh tay anh: “Đừng nó i ch uyện ở chỗ này, chúng ta đ i tớ i văn phòng anh đ i.”
Nó i xong thì cô ta cườ i ngượng ngùng vớ i các cô nhân v iên.
Nụ cườ i g iả tạo đó có ba phần k inh thường, bảy phần đắc ý.
Lê Úy rút tay mình ra khỏ i tay Lương Th iên D ung: “Vịn tô i làm gì, cô không tự đ i được à?”
Lương Th iên D ung kê u a một t iếng rồ i ngây ngườ i.
Sao Lê Úy có thể để cô ta lợ i dụng mình để nổ i bật trước mắt ngườ i khác thành công được. Thế nên cô đẩy Lương Th iên D ung ra, đ i chậm rã i về phía mấy cô nhân v iên trước mặt.
Cô hơ i ngh iêng ngườ i về phía trước rồ i nhẹ nhàng nó i: “Cô ta nó i mình ngã vào bồn cầ u, m uốn tô i tớ i cứ u cô ta. Các cô nghĩ x em nế u cô ta xảy ra ch uyện gì ở công ty chúng ta, hình ảnh công ty sẽ không tốt đúng không?”
Nhóm nhân v iên nữ: “……”
Lê Úy cườ i xấ u xa: “Ch uyện này q uá mất mặt, cho nên các cô có thể thay cô Lương g iữ bí mật được không?”
Các cô nhân v iên đồng loạt sững sờ, sa u đó bọn họ cú i đầ u, ha i má ửng hồng.
Trong mắt của bọn họ, Dịch tổng là ngườ i ngh iêm túc và lạnh lùng, h iếm kh i nở một nụ cườ i trên kh uôn mặt đ iển tra i ấy. Bọn họ đã từng hỏ i Ngụy Bân, thế mà thậm chí ngườ i thư ký r iêng như anh ta cũng không b iết kh i Dịch tổng cườ i lên thì trông như thế nào.
H iện g iờ Dịch tổng đứng ở trước mặt các cô, lông mày t uấn tú nhướng lên, con ngươ i trong v eo, nhờ vả bọn họ g iữ bí mật.
“Dạ, chúng tô i sẽ.” – Một trong những nhân v iên nữ hồ i phục đầ u t iên nó i nhỏ.
Lê Úy đạt được đ iề u mình m uốn: “Cảm ơn, hồ i nãy đã dọa mọ i ngườ i rồ i, x in lỗ i.”
Nó i xong, cô xoay ngườ i, sả i bước ra khỏ i nhà vệ s inh một cách thoả i má i và phóng khoáng.
Lương Th iên D ung kê u “Anh Lãng”, rồ i đ uổ i th eo phía sa u cô.
“Dịch tổng, còn nó i cảm ơn vớ i tô i…”
Cô nàng nhân v iên thì thào vì mê mẩn vẻ ngoà i dị u dàng của Dịch tổng.
“Thật ra Dịch tổng không đáng sợ như tô i nghĩ”, một nữ nhân v iên khác cho b iết, “Dịch tổng nghỉ phép lâ u như vậy mớ i trở lạ i công ty, tô i cảm thấy sếp nhã nhặn và gần gũ i hơn trước rất nh iề u đấy.”
Đàn ông mặt lạnh có gì tốt, dù có đẹp đến đâ u cũng vô dụng, đàn ông dị u dàng mớ i là mẫ u ngườ i phụ nữ mơ ước ở thực tế.
Trở lạ i văn phòng, Lê Úy vẫn còn chìm trong cảm g iác dương dương tự đắc vì đã gà i bẫy được Lương Th iên D ung.
Lương Th iên D ung cũng không rờ i đ i, Lê Úy dứt khoát không đ uổ i cô ta đ i mà vẫy tay vớ i cô ta: “Cô lạ i đây.”
Lương Th iên D ung cắn mô i, cô ta đ i từng bước nhỏ đến bên cạnh Lê Úy: “Anh Lãng, có ch uyện gì vậy?”
Lê Úy l iếc nhìn khoảng cách g iữa cô và Lương Th iên D ung, có phần bất mãn nó i: “Cô cách xa tô i như vậy có ích lợ i gì? Lạ i tớ i gần đây.”
Trong lòng Lương Th iên D ung dấy lên một sự chờ mong.
Dĩ vãng cô ta đã từng ở bên cạnh Dịch Anh Lãng thế nhưng cho tớ i bây g iờ, Dịch Anh Lãng chưa bao g iờ để cô ta tớ i gần như vậy.
Chẳng lẽ cô đã chờ được đến lúc thấy ánh sáng phía c uố i con đường?
Tưởng tượng tớ i đây, Lương Th iên D ung phấn khích đến độ ngón tay cũng r un rẩy.
“Anh Lãng, em rất v u i…”
Lờ i nó i còn chưa dứt, “Dịch Anh Lãng” vịn ghế xoay rồ i đưa lưng về phía cô ta, “anh” d i ch uyển va i mình: “Lạ i đây g iúp tô i bóp va i.”
Vì một câ u này của “Dịch Anh Lãng”, những cảnh tượng được Lương Th iên D ung bổ não đã bị thổ i tan trong nháy mắt, không còn một chút cặn bã.
Cô ta mím mô i đầy mất mát, bàn tay mảnh khảnh xoa lấy bờ va i rộng của ngườ i đàn ông.
Mặc kệ nó i như thế nào thì đây cũng là lần đầ u t iên cô ta đụng chạm tớ i ngườ i đàn ông này.
Ban đầ u cô ta m uốn b iể u h iện thật tốt, nhưng Lương Th iên D ung là một cô con gá i ngàn vàng được n uông ch iề u từ bé, thế nên chỉ bóp nhè nhẹ va i ngườ i ta hơn mườ i phút thì cổ tay cô ta đã không chị u nổ i.
Cô ta than nhỏ: “Anh Lãng, tay em đa u q uá.”
Nế u anh ấy có thể tự thổ i cho mình, hoặc nó i rằng cô đã làm v iệc chăm chỉ, thì sự chăm chỉ của cô cũng xứng đáng.
Kết q uả là “Dịch Anh Lãng” chỉ là q uay đầ u lạ i, khó e m iệng g iật g iật nó i vớ i cô: “Đã mỏ i? Vậy thì cô khá th iế u canx i.”
“……”
Lương Th iên D ung thật sự không thể chị u được Dịch Anh Lãng kỳ lạ của ngày hôm nay, cô ta lù i lạ i và i bước, cầm tú i xách mắc t iền lên, khó e mô i nở nụ cườ i m iễn cưỡng: “Anh Lãng, hôm nay em còn có v iệc phả i làm, em đ i trước đây.”
Lê Úy gọ i cô ta lạ i: “Cô từ từ đã.”
Lương Th iên D ung: “Sao?”
“Có phả i lúc nãy cô đã nó i mình b iết sa i rồ i ở trong nhà vệ s inh không?” Lê Úy cườ i tủm tỉm không chị u b uông tha cho cô ta: “Cô có b iết mình sa i ở đâ u không?”
Lương Th iên D ung mờ mịt, lúc đó cô ta q uá cảm động nên mớ i nó i cho có mà thô i.
Lê Úy nó i t iếp: “Làm ngườ i thì phả i h iể u rõ bản thân mình, không bằng ngườ i khác chính là không bằng ngườ i khác, ch ua ngoa sa u lưng có ích gì, không bằng đ i thẩm mỹ để cả i th iện cho ngày sa u còn hơn. Cô nghĩ sao?” Lê Úy đẹp hơn cô nhưng cô không cần phả i q uá gh en tị vớ i cô ấy. Cô ấy là t iên nữ, cô là ngườ i phàm, làm sao ngườ i phàm có thể so vớ i t iên nữ? Đ iểm x uất phát này đã khác nha u rồ i, đúng không?”
Sắc mặt Lương Th iên D ung nháy mắt trở nên tá i nhợt, cũng không b iết là do đa u lòng hay là tức g iận, trên trán còn ẩn h iện lên mạch má u xanh nhạt.
“Cô nó i x em, tô i nó i đúng không?” Lê Úy còn làm đ iệ u bộ kh i thầy cô trong lớp hỏ i học s inh.
Khó e mắt Lương Th iên D ung co rụt lạ i, va i r un lên, cô ta khó khăn gật đầ u: “…Đúng vậy, cô ấy đẹp hơn em, em không nên gh en tị vớ i cô ấy.”
Nụ cườ i của Lê Úy dần dần trở nên đắc ý: “Đúng là vậy rồ i.”
Lần này Lương Th iên D ung thật sự không thể ở lạ i lâ u hơn nữa, cô ta m uốn nhanh chóng rờ i đ i.
Lê Úy đứng dậy t iễn cô ta, vừa đến trước cửa thì cô lạ i khom lưng, chớp mắt mấy cá i rồ i làm như vô tộ i hỏ i: “Những lờ i tô i vừa nó i có làm cô khó chị u không?”
Kh uôn mặt ngườ i đàn ông gần trong gang tấc, một mù i trầm hương thoang thoảng cứ q uanh q uẩn trên chóp mũ i Lương Th iên D ung.
Trước nay Dịch Anh Lãng không cườ i vớ i cô như vậy.
Anh ấy cũng chưa bao g iờ xịt nước hoa, hơn nữa q uần áo của anh ấy l uôn là những mà u đơn sắc và trầm tĩnh như đ en, trắng và xám.
Nhưng hôm nay anh lạ i dùng ch iếc cà vạt mà u xanh ngọc sáng ngờ i để tô đ iểm cho bộ đồ tây trên ngườ i, càng làm tăng thêm cảm g iác rực rỡ và cao q uý.
Ngườ i này l uôn có vẻ mặt lạnh lùng, t uy rằng t uấn tú không a i sánh bằng, nhưng lạ i l uôn làm cho ngườ i ta có cảm g iác xa cách và thờ ơ, kh iến cho cô không dám đến gần.
Nhưng bây g iờ ngườ i đàn ông này dường như đã trở thành một con ngườ i khác, t uy những gì anh nó i ra kh iến cô vừa g iận vừa xấ u hổ, nhưng đô i mắt đẹp k ia lạ i tràn đầy ý cườ i.
Dường như anh ấy càng c uốn hút cô hơn so vớ i trước k ia.
Lương Th iên D ung ngẩn ngườ i, đột nh iên t im đập nhanh.
“Không, sẽ không,” – Cô ta lắc đầ u, “Em vĩnh v iễn không bao g iờ tức g iận vớ i anh.”
Lương Th iên D ung để lạ i những lờ i này rồ i chạy mất.
Ngược lạ i, Lê Úy sửng sốt ở tạ i chỗ, cô tự nhủ: “Vầng hào q uang của nam chính thật là xịn xò……”
—— “……”
Con m nó chứ l iên q uan tớ i vầng hào q uang của nam chính, ch uyện này hoàn toàn là do Lê Úy ỷ vào v iệc có gương mặt đ iển tra i của Dịch Anh Lãng để tấn công ngườ i ta.
————
Thành phố S nằm ở phía nam g iáp b iển, mỗ i kh i tớ i hè có g ió nóng thổ i q ua, làm cho ngườ i ta nóng rát đến độ m uốn rớt lớp da.
Cao ốc Dịch thị, tòa nhà Thương mạ i Q uốc tế và đà i khí tượng tạo thành thế chân vạc tạo nên tr ung tâm thành phố. Vì bữa t iệc rượ u này, Hoa Ánh đã th uê và sửa sang lạ i một khách sạn cao cấp ở tr ung tâm thành phố, bao gồm cả những phòng ở tầng trên khách sạn để khách nghỉ ngơ i.
Đ iề u hòa ở tr ung tâm đã được chỉnh cho nh iệt độ trong phòng l uôn ở mức g ió thổ i độ.
Các nữ nghệ sĩ mặc áo kho e va i trần đề u cảm thấy hơ i không chị u được.
“Lê Úy”, vớ i tư cách là nghệ sĩ h iện tạ i được Hoa Ánh nâng đỡ, đương nh iên sẽ x uất h iện vớ i tư cách là tâm đ iểm lên sân khấ u trước mặt mọ i ngườ i để lấy mặt mũ i cho Hoa Ánh. Bây g iờ cô đang ngồ i trước gương trang đ iểm vớ i kh uôn mặt lạnh lùng, để cho ch uyên g ia trang đ iểm m iệt mà i vẽ vẽ bô i bô i lên mặt mình.
“Đừng nhúc nhích chứ.” Ch uyên v iên trang đ iểm thở dà i, “Lạ i vẽ sa i chỗ rồ i.”
T iể u Đường g iả i thích ở bên cạnh: “Chị Úy Úy im lặng lâ u như vậy nên cũng lâ u rồ i không có trang đ iểm.”
Dịch Anh Lãng xoay mặt mình sang một bên, ch uyên g ia trang đ iểm dùng cọ q uét tớ i q uét l u i lên kh uôn mặt anh.
Th eo anh thấy, ch iếc khay vớ i hàng chục mà u mà ngườ i đó cầm trên tay chẳng khác gì khay sơn tô mà u.
Lạ i phả i bô i những mà u này trên mặt, phụ nữ thật là ph iền phức.
Ngồ i không b iết bao lâ u, c uố i cùng thì ch uyên v iên trang điểm cũng dừng công v iệc: “Tốt lắm! Nhìn này!”
Cô né ngườ i ra, để lạ i tấm gương cho “Lê Úy”.
Dịch Anh Lãng nhìn ngườ i phụ nữ trong gương, anh rũ m i x uống vì thấy không được tự nh iên.
Không thể không nó i, khay sơn vẫn có h iệu q uả.
Má i tóc dà i của Lê Úy l uôn g iúp cô có sức sát thương rất lớn, thế nhưng lần này nhà tạo mẫ u đã vén hết tóc dà i của cô lên, làm lộ ra ch iếc cổ th iên nga mảnh khảnh và xương q ua i xanh thanh tú, chỉ có một và i sợ i tóc xoăn nhẹ rũ x uống va i như m uốn ch e đ i phần nào.
Hầ u hết các sự k iện mà Lê Úy tham dự đề u q uy tụ nh iề u ngô i sao. Các nữ m inh t inh thường tìm cách phô bày hết vẻ đẹp của mình q ua cách ăn mặc, không a i không m uốn trở thành t iê u đ iểm của báo chí, được ngườ i ngườ i hâm mộ. Độ i ngũ trang đ iểm của Lê Úy cũng h iể u đ iề u này. Mỗ i lần có sự k iện thì bọn họ đề u làm nổ i bật vẻ đẹp của Lê Úy đến mức tố i đa, ước gì có thể làm cho cô trở nên đẹp ngh iêng nước ngh iên thành, làm hỏng hết mọ i ống kính.
Đố i vớ i nữ m inh t inh mà nó i, thanh tú mộc mạc là cách nó i tránh của chữ bộ dạng bình thường.
Cô có vẻ ngoà i trong sáng và x inh đẹp, rất ít kh i có tạo hình dị u dàng mỗ i kh i tham dự các sự k iện, thậm chí mấy blogg er còn đặt b iệt danh cho cô.
Hoa mẫ u đơn chốn nhân g ian.
Hôm nay đóa mẫ u đơn chốn nhân g ian lạ i đẹp lấn át những ngườ i khác.
“B uổ i t iệc hôm nay cũng không có tất cả nghệ sĩ. Mấy ông lớn đề u có mặt nên nhóm nghệ sĩ chỉ có thể x em như làm nền mà thô i. Nế u như tạo hình q uá đậm, phong cách mang tính công kích thì ngược lạ i sẽ phản tác dụng, cho nên tô i chọn bộ này cho cô.”
Nhà tạo mẫ u đã chọn ch iếc váy mà u hồng n ud e này cho cô từ show d iễn của thương h iệ u D trong năm nay. Đa phần d iện tích vớ i chất l iệ u bằng vả i organza [] là tâm đ iểm của cả bộ váy. Phía làn váy được may xếp l i có từng lớp lướ i xếp chồng nh iề u lớp lên nha u, có đính pha lê thể h iện sự sắc sảo nhưng cũng không kém dị u dàng khéo léo, tươ i trẻ đáng yê u.
Ha i mắt T iể u Đường tỏa sáng kh i nhìn chị Úy Úy trong gương.
“Chị Úy Úy, chị đừng nhúc nhích, em sẽ chụp ảnh chị và đăng lên W e ibo.”
Nó i xong thì lô i d i động ra.
Dịch Anh Lãng nhí u mày, anh vê một lớp lướ i trên bộ đồ vớ i sự ghét bỏ.
Đúng là õng à õng ẹo.
Vì chị Úy Úy không m uốn đứng đố i d iện vớ i ống kính, T iể u Đường đã chụp một tấm ảnh vớ i góc ngh iêng, sa u đó lạ i nhanh chóng chỉnh sửa t iê u đề W e ibo cho tốt, lạ i đăng lên dướ i dạng tà i khoản W e ibo chính thức của Lê Úy.
“Thông báo hành trình chính thức của Lê Úy: Hôm nay là t iên nữ Úy ~ / thổ i g ió / [Hình]”
“Tô i không có tô i không có tô i không có.”
“T iên nữ Úy thật đẹp!!!!!”
“Chị ơ i!!!!!”
“Chị yê u đổ i phong cách!!!”
“Chị hỡ i cướ i em đ i cướ i em đ i cướ i em đ i.”
“Hình nền đ iện thoạ i, g et”
“A a a a a rất thích phong cách này của Úy Úy, cầ u W e ibo cho mình b iết thêm thông t in đ ii ii ii.”
“Trờ i ơ i ngườ i phụ nữ này, vì sao phong cách gì cũng đẹp thế này / khóc thút thít”
“Đã lâ u chị yê u không x uất h iện, thậm chí còn không đăng W e ibo. Cầ u x in chủ kênh Blogg er thúc g iục chị tô i đăng W e ibo đ i mà.”
“Đâm x uyên vào t im mấy ngườ i yê u cá i đẹp như t u i, t u i chết đây.”
“H uh uh u thật sự m uốn x em hoạt động của chị nhà, nhưng t iếc là bữa t iệc của Hoa Ánh mà chị mình tham dự lần này không được công kha i cho công chúng / khóc”
T iệc rượ u của Hoa Ánh không công kha i cho ngườ i ngoà i, đây là Dịch Anh Lãng vì Lê Úy mà yê u cầ u vớ i Hoa Ánh.
Vớ i những phóng v iên có mặt ở đây, b uổ i t iệc này làm sao trông g iống t iệc rượ u, trực t iếp gọ i là một c uộc họp báo thì hơn.
Hơn nữa, anh cũng không m uốn Lê Úy dùng thân phận của mình để lộ mặt ra bên ngoà i, a i b iết được ngườ i phụ nữ k ia lạ i làm ra ch uyện lao đầ u vào chỗ chết nào.
Nó i th eo hệ thống, đây là chương một d iễn ra c uộc gặp gỡ đầ u t iên g iữa nam nữ chính, nộ i d ung trước đó chỉ có thể co i là khúc nhạc đệm.
Dịch Anh Lãng có đặc q uyền đến m uộn, vì vậy kh i anh đến hộ i trường thì ngoạ i trừ mấy vị lãnh đạo không tớ i, hầu hết các vị g iám đốc đ iề u hành và nghệ sĩ đề u có mặt.
Vừa bước vào hộ i trường, anh đã bị mọ i ngườ i vây q uanh, các lờ i kh en ngợ i vang lên không dứt bên ta i, nhất là một số nữ nghệ sĩ tự nhận mình là đàn chị đàn em của Lê Úy.
Mù i nước hoa rất hăng, Dịch Anh Lãng bị mấy mù i này phả vào đến độ m uốn thay đổ i vẻ mặt nên anh tìm cớ để né tránh.
“Lê Úy” vừa bỏ đ i, mấy nữ nghệ sĩ vừa rồ i vẫn thân th iết như ngườ i một nhà lập tức th u đ i ý cườ i trên mặt.
“Hôm nay Lê Úy bị sao vậy? Mặc một bộ váy nhỏ nhắn tươ i tắn như vậy.”
“Không phả i bình thường cô ta thích x uất đầ u lộ d iện nhất sao?”
“Phỏng chừng m uốn g iành ch iến thắng trong bất ngờ đấy.”
“…… Không phả i chứ, cô ta cũng q uá tự t in rồ i.”
“Bữa t iệc hôm nay có rất nh iề u ông chủ lớn, mà cô ta lạ i không phả i là nhân vật chính. Có cần th iết không?”
“Cô không cho ngườ i khác tranh g iành một ph en à? Mớ i trở thành ngườ i nổ i t iếng thì đã m uốn rờ i đ i rồ i, có lẽ m uốn tìm một mục t iê u mớ i cho c uộc sống thô i.”
Một đám ngườ i cườ i khúc khích.
Không bao lâ u sa u, lúc bữa t iệc bắt đầ u được một lúc, có một sự xôn xao trong hộ i trường.
Vị k im chủ lớn nhất Hoa Ánh – Tổng g iám đốc Dịch thị – rốt c uộc thong thả tớ i m uộn.
Ngườ i đàn ông trẻ t uổ i anh t uấn đứng trong đám đông, anh tươ i cườ i bước vào sảnh.
Dịch Anh Lãng ca u mày, anh không m uốn thừa nhận rằng ngườ i đàn ông ăn mặc như một con ch im công là mình.
Bộ v est tố i mà u có ha i cúc được th iết kế r iêng vớ i k iể u cà i hờ hững còn có thể chấp nhận được, thế nhưng lạ i cố tình chọn một ch iếc cà vạt mà u tím mộng mơ, bên v iền cổ áo bên trá i còn nhét một ch iếc khăn v uông chẳng hữ u dụng.
Ng uyên gốc là mà u tím lưỡng tính (基佬紫) bở i vì mà u tím còn là mà u tượng trưng của g iớ i tính thứ ba.
Dịch Anh Lãng không thích mà u sắc tươ i sáng, càng không thích loạ i đồ có chủ ý phức tạp thế này.
Nhưng mà anh không thích thì ngườ i khác lạ i thích, đặc b iệt là phụ nữ.
Những ngườ i đàn ông vừa đẹp tra i lạ i ăn mặc chỉnh tề đề u là t iê u đ iểm ở khắp mọ i nơ i, h uống ch i ngườ i này vừa có thêm t iền tà i, chính là một cỗ máy phát ra hormon e đang dạo chơ i trước mặt phụ nữ.
Lê Úy hân hoan chào mọ i ngườ i, cô nghĩ rằng Dịch Anh Lãng sẽ m uốn cảm ơn cô vì đã tăng thể d iện cho anh ta.
Cô nhanh chóng tìm được cơ thể mình trong đám ngườ i, vòng q ua những nữ m inh t inh khác, cô đ i về phía Dịch Anh Lãng.
Nữ nghệ sĩ vừa mớ i cườ i nhạo công sức vô ích của Lê Úy trong bữa t iệc k iể u này đã lập tức hố i hận, cô ta trách mình không học hỏ i phong cách đầy bất ngờ này của Lê Úy. G iờ thì tốt rồ i, c uố i cùng thì con rùa vàng cũng bị Lê Úy câ u đ i rồ i.
Mặt Dịch Anh Lãng không có b iể u h iện gì kh i thấy Lê Úy đ i về phía mình.
Lê Úy còn chưa có mở m iệng, thế mà anh đã tạt cho ngườ i ta một chậ u nước lạnh: “Vẽ rắn thêm chân.”
Vẽ rắn thêm chân: Làm ch uyện thừa thã i và vô ích.
Kh uôn mặt v u i vẻ của Lê Úy lập tức có mây đ en kéo đến dày đặc.
Ngườ i ta nó i chó cắn Lã Động Tân là để nó i mấy ngườ i như thế này.
chó cắn Lã Động Tân: h iể u nhầm lòng tốt của ngườ i ta. []
Cô không chị u th ua, l iếc mắt nhìn Dịch Anh Lãng rồ i cườ i nhạo: “Hồng nhạt ẻo lả, nay anh bao nh iê u t uổ i rồ i?”
Dịch Anh Lãng: “……”
………………
Chú thích
[] Vải organza (vải tơ sống): Về bản chất, tơ tằm có % là khối lượng sợi và % chất keo. Tơ sống là loại vải chưa qua xử lí, vẫn còn giữ nguyên chất keo khiến tấm vải có độ cứng, phồng, mỏng nhẹ như giấy. Vì tính chất cứng, bền trước các tác nhân vật lí, khi mặc lại có độ phồng tạo vẻ uy nghiêm nên tơ sống rất được ưa chuộng.
Đây lại là chất liệu sang trọng, quý phái, được rất nhiều chuyên gia đánh giá cao bởi những ưu điểm nổi trội. Chúng được dự đoán sẽ trở thành hot trend về sau trong lĩnh vực may mặc.
[] Chó cắn Lã Động Tân: xem thêm giải thích và sự tích câu này ở đây: