Đánh Cược Trái Tim

chương 14

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Con người vốn là loại động vật có nhận thức cao,não bộ phức tạp với khả năng tư duy vô hạn ko ai biết được.Nên mới nói con người là sinh vật tiến hóa nhất trên trái đất.Trừ khi có thêm người ngoài hình tinh thì ko rõ có thể so sánh ko.

Các hành động,tư duy,lập luận của con người vốn là chuỗi quá trình phức tạp được hình thành từ từ do não bộ tập trung và tổ hợp thông tin.Giống như việc bạn học nói.Lúc sinh ra ko ai có thể nói được ngay,nhưng sau thời gian quá trình,não bộ tổng hợp ngôn ngữ,cử động hính thái lưỡi khi phát âm,ý nghĩa từ nghĩa,mà chúng ta có khả năng giao tiếp sau này.. Tương tự như vậy với rất rất nhiều hoạt động thường ngày bạn đang làm,cũng là quá trình phức tạp được bộ não thông minh của bạn thực thi chỉ trong chớp mắt.Cho nên nếu nói trên thế giới này chiếc máy tính nào là hoạt động nhanh nhất thì chính là não bộ của chúng ta.

Cũng chính vì chiếc máy tính siêu cấp này giúp chúng ta hoạt động,sinh hoạt cách thoải mái và bình thường nhất.Và nó cũng có khả năng ghi nhớ cách đáng sợ.Giống như khi bạn có thói quen nào đó hàng ngày,não bộ của bạn cũng sẽ dần dần ghi nhớ,hình thành nên thói quen cố hữu cho bạn.

Với Hoàng Tuấn Tú lúc này,thì dường như bắt nạt Trần Hiểu Nhi trở thành thói quen với anh.

“Lại có chuyện gì thế mày?” Duy hỏi vắt tay quàng cổ thằng bạn đang ngồi thất thểu bên quầy bar.

“Ko có gì!” hắn chỉ lắc đầu.

“Bà nhà mày lại làm sao hả?” Duy nhướng mày nhìn thằng bạn thân vẻ thú vị.Cái vụ ngọt ngào ở Eureka mới biết bà nhà hắn dễ thương cỡ nào.Quả thật hắn bị cô xoay như chong chóng.Nhìn thằng bạn bị lừa ngọt xớt mà nó ko thể nào nhịn được cười.Cô ta thật biết cách làm người khác bất ngờ thật đấy.Kết luận là hắn hoàn toàn nằm trong bàn tay của cô gái đó.Nghĩ tới đây Duy ko khỏi buồn cười,cái bộ dạng ngơ ngẩn của thằng bạn thân chỉ vì cái níu tay và câu nói.Nhìn thằng bạn lúc đó mặt nghệt ra y như con khỉ nó lại ko nhịn được mà ôm bụng.

“Đấy ko phải bà nhà tao!” hắn nói vô cùng khó chịu.Đúng cô rõ ràng ko phải bà nhà của hắn.Vốn với cô rốt cuộc hắn có thể cưa được hay ko,giờ hắn ko chắc chắn nữa.Sáng nay khi đi học,như mọi khi hắn tìm mọi cách trêu chọc cô,tạt nước,thậm trí chặn đường ở sân sau,ném cặp cô lên cây để rút cuộc cô phải trèo lên lấy,giờ ra chơi hắn xuống sân nhìn thấy cô từ căng tin đi ra,hắn đi ngang qua cố tình huých cô cái từ sau lưng,làm cô hơi ngã ra trước,túi nước trong tay bị nắm chặt phun ra áo đồng phục ít,thậm trí hắn còn lượn lờ sang lớp A,đi qua thấy cô ngồi trên bậu cửa cố tính vờ đẩy cô cái cho cô sợ mà ngã,ai dè cô chỉ lạnh băng ôm vào tường,ko thèm nhìn hắn lấy cái liếc mắt.. Kết cục cả ngày trêu chọc rượt đổi,đấy là cô chấp nhận hết cạm bẫy của hắn,chỉ lẳng lặng mà bước qua,hoàn toàn ko tức giận,ko phản kháng.Bản thân hắn cảm thấy mình vô cùng mâu thuẫn.Lúc đấu với cô ta sứt đầu mẻ trán,uất hận ngút trời thì hắn chỉ muốn cho cô bài học,cho cô ko thể phản kháng được mà biết đường lui.Nhưng giờ khi cô lui rồi hắn lại cảm thấy ko cam tâm.Cuối cùng thì ngày thứ ba kết thúc bằng việc hắn nhìn cô dắt chiếc xe máy bị xịt hoàn toàn lốp,đi ra hàng sửa xe,và sau đó cô lên xe đi về..Kết cục cái kế hoạch này sai ở đâu?Tại sao con khủng long bạo chúa đột nhiên biến thành khủng long ăn cỏ thế này?

“Này có phải mày dùng sai cách rồi ko?” Duy nhướng mày.

“Ý mày là sao?” Tú bỏ cốc rượu quay sang nhìn thằng bạn thân quan sát.

Cốp.. cốp..

“Thôi mày đừng có đập nữa.Gẫy cột nhà tao bây giờ!” Ngọc nhìn con bạn thân đang đập đầu vào tường mà lo lắng.

“Tao..tao sắp phát điên rồi!!Tao tao muốn trả thù..Tao muốn đập hắn ta.Tao muốn kiếm cái gậy thật to,đập hắn,như đập cái bao cát…Tao muốn..tao muốn chặt đầu hắn xuống làm ghế ngồi.. tao muốn..tao muốn ..” Nhi đôi mắt nảy lửa,khuôn mặt như sa tăng,đôi tay khum lại như móng vuốt ác quỉ,nhìn mặt nó lúc này ko khác nữ thần Medusa tí nào.Trong đầu tràn ngập nỗi hận.Hận cái thằng hotboy chết tiệt cả ngày nay đi theo ám nó.Nhưng nó lại phải nhịn.Nhịn.Nhịn.Nếu nó phản kháng thì chồng hắn sẽ đuổi học nó..Càng nghĩ càng uất hận.Cái này gọi là “bất công xã hội,bạc đãi thiên tài” đây mà.Đường đường là tác giả chính nay bị đá bật ra,đã thế lại còn thành kẻ thứ bị nhân vật nam chính vùi dập.Người khác nhìn vào thì ca ngợi tình yêu của nam chính với nữ chính,còn cái kẻ thứ là cô đây thì uất hận ngập trời.Cái gì mà tình yêu đẹp.Có lẽ cô phải ra nhập hội anti fan của nam chính thôi.Đúng là muốn phát điên mà.Cay cú nhất là chỉ vì chữ “đuổi học” cô hoàn toàn ko thể gây ra bất cứ tội lỗi nào.Càng ko muốn dây dưa với gã đó.Giờ mới hiểu cái câu sức mạnh đồng tiền là thế nào.

“Thôi thôi!Xin mày..nhà tao sập bây giờ!” nhìn gương mặt đáng sợ của con bạn thân Ngọc cố gắng ngăn nó lại.

Nhi nhìn con nhỏ bạn,bàn tay siết chặt “Được rồi!Tao cần giải tỏa stress!”

“Ko phải lại đi ăn kem chứ!Lần trước ra đó gây đại họa mày mặt dày đi thì đi tao ko đi đâu!” Ngọc nhìn con bé bạn thân nghĩ lại cái cảnh tiêu điều chiều tà hồ Tây bị nó ngon lành nuốt vào bụng ko hề thương xót,và tàn tích nó gây ra cuộc hỗn chiến.Nuốt nước bọt cái ực.Chắc từ nay tới già nó ko dám vác mặt tới đó nữa.

“Ko!Giờ kem ko tác dụng nữa rồi!” con nhỏ nói,đôi mắt bừng bừng sát khí.

Tuy nhìn gương mặt đáng sợ của con bạn,nhưng Ngọc vẫn thở phào nhẹ nhõm.Ít ra ko phải ra đó ngồi nhìn nó đập tan cảnh đẹp,phá hoại ko khí thì đúng là cô nên cảm ơn trời phật rồi.

Kết quả,Ngọc đang ở đây,mặt nhìn con nhỏ bạn thân mắt nảy lửa,dáng vẻ như con thú đang muốn giết người tới nơi.Nó chỉ biết đứng im cầm áo khoác của con nhỏ,giống như cái bình vôi.Vô cùng im lặng.

Rầm..

điểm..

Ngọc đần mặt..Nuốt nước bọt cái ực.Con bạn thân của nó..Nó nhớ lần trước tới đây Tuấn Tú chỉ đấm tới đa được là điểm.

Rầm..

..

Rầm..

Ko phải chứ?..Rốt cuộc thật sự con bạn nó khỏe thế sao?Mắt Ngọc chữ O mồm nó thì thành hình chữ nhật.Thượng đế ơi rốt cuộc là bạn nó,là trâu bò hay sao,con gái vốn lúc nào cũng thể trạng yếu hơn con trai,người cũng nhỏ hơn,nắm đấm cũng bé hơn.Làm sao..Làm sao..

“Woa..” một tiếng rì rầm ở sau lưng.Ngọc ko để ý thì ra con nhỏ bạn nó đã bị đưa vào tầm ngắm của mấy tay con trai tò mò từ lúc nào.

“Con gái mà khỏe thật đấy!” một người nói nhìn cô gái đang đứng trước cái máy đấm box.Nhi chẳng bùn chú ý tới xung quanh,tay vẫn xoa xoa nắm đấm.Quả nhiên đấm xong cũng thấy dễ chịu hơn chút.Ngọc vội vàng chạy tới kéo tay nó đi ra chỗ khác,đầu hơi cúi xuống tránh tiếng xì xầm của đám người tò mò.

“Này..kéo tao đi đâu?” Nhi hỏi vừa bị con bạn kéo đi.

“Mày..” Ngọc quay sang nhìn nó ko biết nói gì thêm.Đúng là quái nhân mà!Mày có phải con người ko thế? “Chơi trò khác đi!” Ngọc quyết định,con gái chơi đấm bao cát,thế nào cũng có người để ý.Rốt cuộc nó nghĩ ra trò,cho con bé này đạp chuột.

Tinh tong tinh tong..

Kết quả..Nhỏ bạn thân của nó phá kỉ lục của mấy.Nhạc hiệu cứ nổi lên vì best score mới.Ngọc đần mặt.Đại tỉ của tôi ơi,tôi biết cậu chơi game giỏi nhưng kiểu game này cậu cũng giỏi sao trời..Rốt cuộc tránh vỏ dưa gặp vỏ dừa người ta xúm lại xem càng đông hơn..Ngọc chỉ còn biết tự trách,lần sau chọn trò gì độ khó cao chút.Mất công lại gây chú ý.

Bây giờ đã là cuối tháng ,tuần cuối cùng trước khi nghỉ tết.Năm nay tết đến muộn hơn mọi năm,lũ học trò cũng uể oải theo cái ko khí bánh trưng câu đối đỏ,phố phường rộn ràng mai,đào,quất.Người đi sắm tết rộn ràng trên phố,đây đó trên đường Văn Miếu,những ông đồ đã dọn hàng để cho chữ.Câu đối đỏ,bánh trưng xanh,đào hồng cánh.. Chỉ cần thế thôi thì ko khí tết đã ập tới những cái đầu của học sinh cuối cấp đẩy hết toàn bộ kiến thức ra ngoài mất rồi.Tất cả học sinh toàn trường trở nên biếng nhác trong những tuần cuối.Nhưng có số ít người vẫn rất rất hăng say.

Ví dụ điển hiền là anti fan của bảo vật quốc gia chúng ta.Phải nói rằng từ sau chuyện tình học đường trong sáng,lãng mạn,sâu sắc,mãnh liệt của Trần Hiểu Nhi,nữ sinh toàn trường chia ra làm phe nhỏ và có mục đích chính.Phe thứ nhất,fc của nam sinh T, lòng yêu thần tượng của mình,nên nuôi ý trí căm ghét căm thù giặt ngoại xâm,đã nỡ cướp đi thần tượng của mình.Sau này đại bộ phận của phe thứ nhất đã lập ra thêm phe đó là phe thứ ,còn gọi là anti fan của lịch sử.Tẩy chay hiện vật quốc gia,coi thường quốc bảo của tổ quốc,tẩy chay bảo tàng lịch sử.Còn phe thứ là phe chung lập,mắt sáng ngời khi nhìn thần tượng của mình hạnh phúc,cảm động và đau lòng,nhưng anh ơi,vì em yêu anh nên anh hãy hạnh phúc nhé.Nói chung là các cô nàng rộng lượng,lãng mạn,có “tình yêu cao thượng”.

Nhưng lúc này cả phe phái của trường phổ thông trung học Đống Đa đều đang xôn xao vì tin tức mới mẻ.Sau ngày trời Tuấn Tú bám theo Nhi nhưng cô gái hoàn toàn ko có phản ứng,kết quả là giang hồ lại xuất hiện phần ngoại truyện tiếp theo của cặp đôi trung học.Theo nguồn tin đáng tin cậy,thầy quốc bảo trong sáng đã vô cùng dũng cảm đứng lên chống trả lại kẻ địch.Thầy gọi kẻ xen ngang lên văn phòng,họ cãi nhau trận nảy lửa,hờn ghen oán hận tất cả bao đau khổ chất chứa trong lòng mình lâu nay,thầy giáo B đã lần đầu tiên trong đời dám đứng lên đấu tranh cho hạnh phúc của chính mình.. Nhân vật thứ cuối cùng sau bao dèm pha tủi hổ,cuối cùng phải tìm cách trốn tránh nam sinh T,mối tình vụng trộm của họ nay đã ly tan..Thật đúng là bi kịch..

Cái GÌ?????????????????????Cái mớ củ chuối hoàn toàn ko có tính xác thực kia gọi là nguồn tin đáng tin cậy ấy hả?Nhi gần như phát khùng khi nghe thấy cái tin tức vô cùng new này.Trong đầu cô lửa hận lại bừng bừng,cả bán cầu não đều giật giật như muốn mở hộp sọ nhảy ra ngoài,chạy mạch tới lớp A đập vào cái mặt sở khanh của tên nam sinh T cái,rồi xách tai hắn lên cột cờ,đứng trước micro mà hét to rằng “Ta nói cho các người biết ta với tên khốn này hoàn toàn ko có quan hệ nào hết..Kẻ nào còn dám tung tin thì ta ko cần biết là fan club của hắn bao nhiêu thành viên,hay anti bảo vật có bao nhiêu, ta cũng giết hắn trước hỏi sau.”

Nhưng mà.. kết cục bộ não của cô vẫn ở trong hộp sọ.Cô đành lếch thếch đi vào lớp.Giờ càng tránh được hắn xa chừng nào càng tốt chừng đó.

Ngày hôm nay,Tuấn Tú ngồi trên bậu cửa sổ đợi khủng long đi qua.Người ta thì ôm cây đợi thỏ,anh thì ôm cây đợi khủng long.Nhìn cái dáng cô ta bước đi giống con khủng long Gozila là biết cô ta đang có chuyện bực mình.Đôi mắt anh hơi mơ hồ,đôi bàn tay rất rất muốn vẫy gọi cô ta trêu chọc,nhưng lại phải kìm cái thói quen này lại.Phải kìm chế..Kế hoạch tác chiến đã kéo dài như vậy,phải biết chờ đợi thời cơ,giống như thằng bạn hắn nói.Con người ta ko bao giờ biết quí những gì ở trước mắt.Để xem ko có người trêu chọc thường ngày cô sẽ ra sao.

Nhi lấp ló phía hành lang,quan sát kĩ xem mình có bị mai phục ko.Nhưng ko thấy ai,cô mới an tâm chạy như bay vào lớp.Quái lạ,hôm nay hắn ta lại tốt bụng thế tha cho cô.Trong lòng cảm thấy thở ra nhẹ nhõm.May quá suýt chút cô ko kìm chế được rồi.Tốt tốt.Đừng xuất hiện.Đừng xuất hiện.

CUối cùng ngày thứ tư qua đi nhẹ nhàng mà Nhi ko gặp bất cứ khó khăn nào.Cuối giờ ngồi quán nước ngoài cổng trường nhìn theo cái tướng vui vẻ của con khủng long tí tởn ra về mà hắn ta muốn bóp nát cái ly trong tay.

Ngày thứ năm,ngày học cuối cùng trước khi bọn học sinh bước vào nghỉ tết,các thầy cô giáo cũng dễ dãi chỉ dặn dò vài điều nhẹ nhàng,rồi cho chúng nghỉ ngơi.Bọn học trò mặt đứa nào đứa nấy hớn hở,nghĩ ra trò để chơi.

Hắn ngồi trong lớp ồn ào giờ tự quản,ko biết làm gì.Thế là lại sắp hết năm,ngày hôm nay chắc chắn cô ta cảm thấy kì lạ vì hắn ko xuất hiện chứ.Chắc chắn cũng phải hỏi tại sao đột nhiên hắn án binh bất động chứ.Bình thường bị bắt nạt nay lại ko thấy đâu thế nào cũng phải suy nghĩ chứ.Dù có là kẻ bại não mà đột nhiên có điều gì đó thường ngày ko xuất hiện thế nào chẳng có chút suy nghĩ,nữa là cô ta khá là thông minh.Cứ xem cái cách cô đối phó với hắn là biết.Nên hắn quyết định đi do thám quân tình.

Mới đi tới gần lớp A,hắn đã nghe ko khí rất ồn ào,phải nói là náo loạn như cái chợ vỡ.Tiếng hò hét,tiếng cổ vũ,tiếng cười,tiếng nói,thậm trí có đôi lúc cả tiếng gào thét.. Hắn thận trọng nép vào mép tường chỗ cửa lớp,ngó vào trong lớp.

Cái lớp A bây giờ nếu hình dung thì chỉ có thể dùng từ .. loạn.Đám con trai đứa đứng đứa ngồi,con gái thì mang hết dụng cụ đồ nghề,thậm trí cả máy là,máy làm xoăn tới lớp đang tụ họp với nhau như cái thẩm mĩ viện cũng dọn về đây rồi.Có đứa đuổi nhau còn nhảy lên bàn để chạy.Nhưng ồn ào nhất là dãy bàn phía trong cùng,đặc biết là bàn .

Hắn nheo mắt,đột nhiên thấy đôi mắt mình giật giật..Con khủng long.. con khủng long đang làm gì thế kia?Anh cảm thấy mắt trái giật giật.. Bàn tay ngày càng siết chặt hơn..Cô ta.. Cô ta… Có bị bại não ko thế?

Khuôn mặt hớn hở,vây quanh là quần chúng nhân dân đang ngồi vây xung quanh.Nhi đang cười rất tươi,đôi mắt đen láy sáng,bờ môi hồng hơi cong lên để lộ chiếc răng khểnh tinh nghịch,đôi má bị nẻ hồng hồng tươi tắn.Bàn tay nhỏ bé của cô đang nắm chặt,tay trong tay với cậu bé trai khác.Cậu ta ngồi từ bàn quay người lại nắm tay cô.

“Cố lên!”

Cậu bé nhăn mặt,gồng người bàn tay nắm chặt hơn.

“Sao hả?” Nhi mỉm cười,nắm chặt đôi tay mình lại.

Rầm..

Cả lũ quỉ nhỏ reo lên hò hét. “Thắng rồi!”

Nhi mỉm cười,nhìn cậu con trai trước mặt. “Sao hả?” cô hỏi, “Còn muốn chơi nữa ko?”

Cậu bé ôm bàn tay mình đang đỏ lừ xụ mặt,lắc đầu.

“Biết vậy sao còn ở đây!Thua phải bao nước nhớ ko?” Nhi nói nhìn cậu bé vừa vật tay thua cô.

Lũ con gái cười nham hiểm,lần này có tên thảm hại rồi.Nhìn tướng thằng bé tội nghiệp lóc cóc đi mua nước cho cả hội,mấy đứa con gái cùng cười.Đúng là nữ tặc giang hồ mà.

“Này hôm nay sinh nhật mày đúng ko?” nhỏ hỏi Nhi.

“Ukm” Nhi đôi môi hồng nở nụ cười thật tươi,đôi mắt đen lấp lánh.Hôm nay quả là ngày tuyệt vời,bắt đầu nghỉ tết,lại là sinh nhật của cô,cái tên động vật đơn bào cũng ko lảng vảng gây sự để thử độ kiên nhẫn của cô.Cô cảm thấy mình đang trên đỉnh cao của vinh quang.Trở lại cái thời kì chưa xuất hiện cái tên kẻ thù truyền kiếp kia.

“Tối nay thế nào?”

“Dĩ nhiên là phải đập phá ra trò rồi!” Nhi mỉm cười.

Mấy con nhóc quỉ bạn nó đứa bá cổ đứa vò đầu con ranh.Cả hội đứa nào cũng đang tâm trí trên mây nghĩ tới kì nghỉ.Ko phải cố gắng thức dậy sớm vào những sáng mùa đông,ko phải bù đầu nghĩ phải học bài cho ngày mai,chỉ có ăn chơi và ăn chơi.Tháng giêng là tháng ăn chơi,cũng là tháng là chúng mong đợi nhất.Kì nghỉ lớn nhất năm đang tới,chỉ mới nghĩ thôi thì tự dưng mấy đứa trẻ to đầu là chúng lại thấy háo hức kì quặc,giống như trở lại thành trẻ con háo hức chờ tết,chờ lì xì đỏ vậy.

Cậu con trai nãy lóc cóc đi xuống chịu hình phạt nay đã đi lên,mang theo những túi nước cầm tới nặng tay.Nhìn cái tướng cậu thật thấy thương cảm y chang thằng ở.Nhi vui vẻ đón túi nước từ tay cậu,cô cười rất tươi với cậu trai.

Kết quả của lần do thám này là.. Cô ta hoàn toàn,chẳng cảm thấy có chút gì kì lạ hết.Rất vui vẻ,vô cùng vui vẻ khi ko bị anh quấy rầy.

Tại quán karaoke ising,Mạnh đang ngồi ôm cô gái xinh xắn tóc hơi xoăn ngồi hát,Hiếu thì đang hút thuốc,Duy cầm cái cốc lên Hiếu khẽ gạt điếu thuốc cầm cốc lên cạch cái với thằng bạn.Trong khi đó hắn ngồi trong góc,nhìn cảnh cái phòng hát tù mù đèn,mùi thuốc mùi rượu mạnh nồng nặc,kì nghỉ tết chỉ mới bắt đầu.Nhưng hắn cảm thấy chẳng hề mong đợi cái tết này chút nào.

Nghĩ tới cái khung cảnh hỗn loạn hôm nay ở lớp A,hắn ko khỏi khó chịu.Thì ra cô khi ko có hắn luôn cười vui vẻ như vậy,thì ra cô ta khi ở lớp luôn có dàn hậu vệ hùng hậu như vậy,cô ta vui vẻ chơi vật tay với người khác,nụ cười tươi tắn còn hơn cả ánh nắng.Ko phải nụ cười nửa miệng mà hắn vẫn thường bắt gặp mỗi khi cô nghĩ kế cho hắn vào bẫy.Đôi mắt đen bình thường sáng long lanh,linh hoạt và vui vẻ.Thì ra bình thường cô với con trai cũng rất hòa đồng. Hắn cảm thấy có chút nghẹn ngào,rốt cuộc bao nhiêu chuyện hắn nghĩ ra,bao nhiêu trò hắn đã làm để đối phó đứa con gái,nghĩ rằng khiến cho người ta cũng phải có chút ấn tượng.Mỗi ngày cứ lởn vởn ở cạnh cô ta,tìm mọi cách để phá cô ta,nhưng cô ta cứ vờ như anh vô hình,đôi khi khẽ huých nhẹ vào cô ta,anh cứ nghĩ mình đã chạm được vào cô ta,nhưng thì ra đối với cô ta,thì anh mãi mãi ko tồn tại.Rất cuộc tại sao vụ cá cược này lại làm anh mệt mỏi đến thế?

Duy nhìn thằng bạn ngán ngẩm.Lại có vấn đề gì rồi đây.

Đột nhiên cánh cửa phòng bật mở,Vũ bước vào,nhìn thấy Tú đang ngồi trong phòng hắn hỏi “Ơ sao anh lại ở đây?”

“Hả?” Tú vốn đang thấy khó chịu hắn nhìn thằng đàn em bực bội,thằng nhóc này hôm nay ăn nhầm cái gì,hỏi câu dư thừa.Tụ tập dĩ nhiên thế nào chẳng có mặt anh.

“Cứ tưởng anh phải ở sinh nhật của Nhi chứ!” Vũ nhìn hắn ngơ ngác.Lúc tối hắn có nhắn tin cho Ngọc rủ đi chơi,cũng là có ý tốt muốn giúp đại ca gặp con nhỏ,ai dè Ngọc nhắn lại hôm nay em phải đi sinh nhật Nhi rồi!Hẹn anh hôm khác.

“Hả?” hắn trợn tròn mắt. “Mày nói cái gì?” hắn hỏi lại.

“Em tưởng anh đi sinh nhật con nhỏ lần trước.” Vũ bối rối nói lại như để chắc đại ca có thể hiểu hắn nói tới ai.

Hôm nay sinh nhật con khủng long?Mắt Tú mở to.Phải rồi lần trước điều tra lý lịch của cô ta,hoàn toàn chẳng thu được cái gì hết. “Ở đâu?” đôi mắt hắn mở to,ánh nâu trong mắt sẫm lại nhìn thẳng vào mặt Vũ.

Thằng đàn em bối rối “Em.. ko biết!”

“Đưa đây!” hắn nói giơ tay về phía Vũ.

“Dạ?” Vũ ko hiểu chuyện gì,ngơ ngác rốt cuộc anh muốn lấy cái gì?

“Điện thoại!” hắn nói giọng bực bội.

Đi ra khỏi quán hát rất nhanh,hắn tiến tới lấy xe trong bãi đỗ.Hôm nay hắn đi xe máy,cũng ko rõ tại sao nhưng dạo này hắn ngại lôi em Auddi ra khỏi nhà.Có lẽ tại gần tết số lượng chung chuyển đường bộ quá cao,ngồi ô tô cứ nhích từng bước,khiến lòng kiên nhẫn của hắn trước bé bằng cái bánh rán,nay teo xuống chị còn bằng miếng lót ly.Kết cục đành để em Audi ở nhà,chờ cơ hội tái xuất giang hồ.

Đi qua phố Quán Thánh,hắn tình cơ nhìn thấy con gấu bông to xụ trong cửa hàng teddy bear house.Đột nhiên trong đầu hắn nghĩ tới cảnh con khủng long,ôm con gấu to lếch thếch bước đi.Hắn dừng lại,dắt xe lên hè,đẩy cửa bước vào.

Ngọc nhìn Nhi rồi lại lo lắng nhìn cửa.Con bạn thân của nó đang ngồi chơi oẳn tù tì uống bia với lũ quỉ cái.Đúng là cái phòng hát giờ như cái chợ vỡ.Bia bật lung tung,điện thoại vứt la liệt đầy bàn,hoa quả thì cũng tứ tán,mấy con ranh con đang ngồi vừa uyên vừa uống ừng ực như mấy bợm nhậu.Sinh nhật Nhi năm nào cũng chỉ toàn con gái, vài năm cũng có con trai,nhưng sau khi bị quây tới bến bởi mấy nàng nữ quỉ,thì có là tài thánh các chàng cũng đành chào thua.Rốt cuộc cũng là cuộc chiến của cánh áo dài.Ngọc ko chắc việc nói với hotboy chỗ này có đúng hay ko.

Cánh cửa phòng bật mở,lũ quỉ đang reo hò khi Nhi vừa thua cũng đơ mặt nhìn ra ngoài cửa.Nhất loạt ko ai bảo ai,mấy nữ tặc đều đồng thanh “woa” rất to.Thậm trí còn cả đứa đang cầm mic cũng góp vui nữa chứ.

Nhi đần mặt, con gấu to sụ màu cà phê thò vào cửa phòng,sau nó là… tên mà nó ko muốn gặp nhất.Mấy ngày nay hắn ko quấy rầy cô,cô vừa vui được chút,biết ngay mà đúng là đồ đàn bà thù dai,làm sao hắn tha cô dễ dàng vậy chứ.Nhưng rút cuộc vì cái duyên cớ trời xui đất khiến thế nào,mà người cao quí thanh bạch toàn đi bắt nạt con gái như cái tên đứng ngoài cửa,lại có thể vô tình biết được chính xác nơi cô tổ chức sinh nhật mới được chứ?Bờ vai cô run run,quay người lại nhìn con bạn thân mà cô hằng yêu quí.

Nó thấy sát khí,vội cười,chạy vội ra phía cái gã kẻ thù truyền kiếp của cô,nấp sau lưng hắn.Tú thấy gương mặt khủng long bạo chúa đang vô cùng phẫn nộ của cô thì cố nặn ra nụ cười “Thật ra tại tôi hỏi,nên bạn cô mới nói!”

“Này,rốt cuộc đến bao giờ cậu mới thôi đấu với tôi đây?” Nhi bực bội nhìn gã.Rốt cuộc cái tên động vật đơn bào này thù dai tới bao giờ.Có là người thù dai lắm lắm,thì trong tháng trời đấu nhau cũng phải cảm thấy chán rồi chứ.Mỗi ngày diễn đi diễn lại từng ấy trò,hắn đầu trò ko thấy ngán,thì cô người bị hại cũng cảm thấy bội thực.

“Tôi .. tôi ko định đấu với cô nữa.Tôi đến để giảng hòa!” hắn nói,bối rối.Cảm thấy bàn tay mình toát mồ hôi lạnh,các ngón tay tự động siết chặt con gấu hơn,nếu con gấu này có cảm giác,chắc chắn nó sẽ hét toáng lên mà quay lại tát cho hắn cái đã đời mất.

“Giảng hòa?” Nhi nhướng mày nhìn hắn.Đôi mắt đen của cô ánh lên.Này động vật đơn bào,cấu tạo của cậu đơn giản thật đấy nhưng đừng nghĩ tôi cũng đơn giản như cậu.Lần trước cũng dụ ta tới để giảng hòa,rốt cuộc là sao?Rốt cuộc là gây cho ta bao nhiêu rắc rối.Tôi có phải con ngu đâu mà chui đầu vào rọ lần thứ .

Đôi mắt đen của cô phát sáng,nhìn hắn lại nhìn sang mấy nhóc tiểu quỉ bạn mình.Ánh lên cái nhìn tinh quái.

“Được để xem anh thành ý tới đâu!” cô nói “Vào đây!”

Hắn thở phào nhẹ nhõm,lúc này mới dám bước qua ngưỡng cửa tiến tới chỗ cô ngồi cạnh cô.Nhưng Nhi thản nhiên khi hắn vừa ngồi xuống thì cô đứng lên.

Lũ quỉ nhỏ bạn nó từ nãy tới giờ vẫn theo dõi cặp đôi này,vụ hoa hồng nhung với lời nhắn đã lan truyền khắp trường.Hotboy gọi Nhi “người yêu” rất ngọt ngào,ko ai có thể ko nghi ngờ,hai người này có quan hệ mờ ám.Nhưng cuối cùng thì lại thấy cô bị chơi thê thảm.Họ hiểu đúng rồi,phải thế chứ.Làm sao mà đà điểu lại là thiên nga được.Hotboy ngời ngời thế,sao mà thích nổi cái con nhỏ thô lỗ bạn chúng được.Thật sự thà tin lời đứa chỉ cái gậy bóng chày bảo đấy là con rắn còn hơn tin người này đang yêu nhau.

“Mày đi đâu đấy con ranh!” mấy con quỉ nhỏ nhao nhao.

Nhi quay đầu lại mỉm cười “Đợi tao chút!”,nói rồi lúc đi qua Ngọc đang đứng ở cửa ko quên đặt tay lên vai cô bạn thân cái thật thắm thiết.Cậu lại dám bán tôi vào đêm sinh nhật tôi.Ngọc toát mồ hôi,nuốt nước bọt khan.Vội vội vàng vàng tới chỗ ghế bên cạnh Tuấn Tú ngồi.

Trong đầu hắn lúc này thì đang nghĩ,ko phải là khủng long đi kiếm vũ khí để hạ thủ chứ?Anh đơn thân độc mã tiến vào hang ổ quân địch,khác nào mang dê tới miệng cọp.Trời ơi.Tiêu rồi.

Nhưng lúc sau,cô trở lại.Trên tay cầm bộ bài tây mới chưa bóc vỏ.Đôi môi hồng nở nụ cười nửa miệng thường gặp. “Có ai chơi cây ko?”

Lũ con gái rú lên hưởng ứng.Hôm nay có con mồi tới nạp mạng chẳng nhẽ lại ko tận tình tiếp đón.

“Chơi cược gì đây?”

“Bét uống cốc đầy?”

“Hay là.. hôn cái ” cô gái tinh quái nhìn hotboy ma lanh.

Hắn khẽ nuốt ực cái.Thôi rồi,thôi rồi.Đời trai của tôi thế là hôm nay bị vùi dập rồi.Tới dự sinh nhật lại thành bữa ăn cho lũ sói cái rồi.Ôi khốn khổ cho tôi quá,còn gì là thân thể ngọc ngà của tôi nữa.

“Chơi ăn tiền thì thế nào?” Nhi mỉm cười.Hoàng Tuấn Tú,hôm nay ko lột sạch anh dần dần,thì tôi lại ko phải sinh ngày hôm nay.Mỗi ngày chịu anh hành hạ,còn phải nhẫn nhịn kìm chế,anh đã tự đến nhận lỗi.Vậy xem thành ý của anh thế nào.

Bọn con gái gật đầu lia lịa.Gì chứ tiền thì có ai chê bao giờ đâu.Kết quả là con người, nữ quỉ, mĩ nam trâu đầu vào chơi cây.

Thời gian càng trôi qua,số tiền trong ví của Tú lại càng vơi đi.Chỉ có những gương mặt tinh quái kia vô cùng thỏa mãn.Ko rõ tại sao,mà bao giờ cũng có cô được điểm, điểm.Mà cũng ko rõ tại sao,chắc là do vía khủng long quá lớn,bài anh ván thì đến ván tịt, ván còn lại ko cũng ..

Chơi đã lâu anh quyết định nghỉ chút,các cô gái đang đếm tiền thích tay kêu lên tiếng hối tiếc.Nhi cười nụ cười ma lanh, “Ko sao anh mệt rồi thì nghỉ chút đi.Cũng chơi tiếng rồi.Chuyển cũng được rồi!”

Hắn chui ra ngoài hành lang vào nhà vệ sinh đứng hút thuốc.

“Woa..tiền.. ôi … Bác Hồ kính yêu!” tên tiểu quỉ xòe mớ polime vừa kiếm được nhìn thích cả mắt.

“Trời ơi,mới nhìn thôi đã hạnh phúc muốn chết rồi!” cô bạn khác cười tươi roi rói.

Nhi lắc đầu,lúc này cô đã né ra ngồi ngoài cùng gần cửa ra vào.Cô muốn tránh hắn ta càng xa càng tốt.Thấy mình hơi có chút nhu cầu,cô đứng dậy đi vào toa lét.

Đang đứng trước gương rửa tay và soi lại gương mặt của mình,cô nghe có tiếng vọng từ bên kia.

“Alo,phải tao đang ở sinh nhật cô ta!”

“Này,tao đã bao giờ thua trong trò này chưa?”

“Đã bảo nhất định tao cưa được cô ta là nhất định cưa được mà!Mày lo mà chuẩn bị tiền thua độ đi!” Hắn bực bội dập máy.Thằng bạn thân gọi tới khích tướng.Hắn thở dài.Hít hơi thuốc đắng nồng cả cuống họng.Nói thì có vẻ hùng dũng vậy thôi chứ bản thân hắn chẳng có tự tin chút nào.

Khi hắn vào phòng,đám con gái nhao nhao rủ hắn chơi cây uống bia.Hắn ko thể từ chối hắn biết.Nhưng hắn cứ có cảm giác đôi mắt đen của cô khang khác so với lúc hắn mới vào.Lần đầu tiên hắn thấy đôi mắt đen láy ấy lại lạnh băng như vậy.Giống như nhũ thạch đen bóng lạnh lùng.Hắn có chút mơ hồ lo lắng.

Cuối cùng thì cái chợ vỡ cũng tan,mỗi con bé chào nó rồi đứa nào cũng mệnh ai nấy về.Nó ôm con gấu bông café to sụ,khệ nệ bước ra chỗ Ngọc.

“Để tôi đưa cô về!” hắn nhìn cô bê con gấu to đùng có chút ái ngại “Cũng muộn rồi cho bạn cô về cho sớm!”

Ngọc trong lòng có chút lay động,nhưng vẫn mỉm cười “Tao ko sao!Mày để anh ấy đèo về đi.”

Nhi nhìn hắn lượt,rồi gật đầu.

Hắn ko dám tin vào chính mắt mình,rốt cuộc tại sao cô lại đồng ý.Rõ ràng hắn biết tỉ lệ cô đồng ý hắn đưa về chỉ là .%.Nhưng rút cuộc cái tỉ lệ thấp như đập đồ max lv ấy lại xuất hiện như kì tích ở đây.

Ngọc chào nó ngượng ngịu,rồi thật nhanh phóng đi.

Nhi nhìn theo Ngọc buồn bã,trong lòng cơn giận dữ như nhan thạch tuôn trào nhưng bên ngoài thì khuôn mặt vẫn lạnh băng như đá.Leo lên ngồi trên con SH,tay ôm con gấu to sụ.

Đêm Hà Nội hanh lạnh đôi khi tới buốt người.Hơi thở bị lu mờ đi phả ra như làn khói sớm.Cơn mưa phùn bất chợt của mùa đông ập tới ko thông báo,chỉ như đang vẫy gọi mùa xuân.Mưa phùn Hà Nội giăng trên dường nhẹ nhàng như những cánh hoa nhỏ đang rơi nhẹ nhẹ,đọng lại quần áo của con người từ nãy tới giờ vẫn im lặng.

Nhi chỉ thi thoảng nói với hắn rẽ đường nào,còn lại cô chỉ im lặng.Tuấn Tú nhìn như nhìn rõ từng giọt mưa trước mặt mình,nghe rõ từng tiếng thở của người ngồi đằng sau.Một cảm giác rất kì quặc như bao lấy anh.

Tới trươc nhà,Nhi xuống xe.Đôi mắt đen lạnh băng nhìn Tuấn Tú.Anh cảm giác bất an,con khủng long với đôi mắt đen sẫm ko đáy lần đầu tiên anh nhìn thấy.Cô ta đang muốn điều gì.

“Nói!” còn chưa kịp phản ứng gì anh đã thấy bàn tay nhỏ túm chặt cổ áo mình kéo xuống.

“Chuyện gì?” anh hoảng loạn,thấy gương mặt cô thật gần.Đôi mắt đen sẫm hư ko đang nhìn anh chăm chăm.

“Còn hỏi chuyện gì?Muốn chết hả?” Nhi nói với giọng đanh lại.Giống như mấy tên xã hội đen đang hành nghề đòi nợ.

“Cô ko nói sao tôi biết nói chuyện gì?” Tuấn Tú bối rối.

“Vụ cá cược!” Nhi nói.

Tuấn Tú nghe trong tim mình thắt cái,khắp người ko lạnh mà run.Cô .. cô ta phát hiện rồi sao?Làm sao?Làm sao có thế?Anh lại thấy tay mình toát mồ hôi.Lúc này nên nói gì?

“Cậu dám lấy bạn tôi ra cá cược?” Nói rồi cô lấy con gấu bông hắn vừa tặng đập hắn tới tấp. “Dám cá là sẽ cưa đổ được nó?Đổ rồi thì sao?Thì đá à?Thằng khốn này!!” vừa nói Nhi vừa tiếp tục đập.. Đập … đập..

“Ai.. Ko.. Ko phải!” Tú vừa giơ tay ra đỡ vừa nói.

“Cái gì?Còn chối!Tôi nghe rõ ràng cậu nói điện thoại!” vừa nói cô vừa tiếp tục đập.

“Ko phải là bạn cô!” hắn vừa cố đỡ đòn vừa nói.

“Còn dám nói dối!Tưởng giám thị,hiệu trưởng đứng về phía anh thì tôi sợ hả?” Nhi tiếp tục dùng gấu đập hắn.Thật đáng thương cho con gấu nhỏ.Nhưng thấy có vẻ đập bằng gấu thì êm quá.Cô tạm tha ko hành hạ con gấu quyết định tự thân vận động.

Bị móng vuốt của con khủng long bạo chúa hành hạ,lại bị thêm tấn thủ của khủng long đạp túi bụi,Tú chỉ dám giơ tay lên che chắn cho gương mặt.

“Ko phải tôi cá là cưa bạn cô.. Tôi cá là cưa đổ cô!!” hắn nhắm mắt nhắm mũi phát ngôn.

Nhi dừng lại,đờ mặt nhìn hắn.

“Thật?” cô hỏi tay nắm đấm vẫn giơ lên.

Hắn gật đầu.Cô vốn ko đần độn,còn có thể nói là cái đầu ko giống ai.Tại sao chuyện dễ hiểu như vậy cô lại ko nhận ra.Có phải là khủng long bạo chúa nên nghĩ những hành động đó ko được xem là tấn công ko?Cũng phải với động vật thì phương thức tán tỉnh,gọi bạn tình mỗi loài khác.Khủng long cũng thế chăng..

Nhi đôi mắt đen nhìn thẳng hắn cương nghị “Cuối cùng anh cá cái gì?”

Hắn đành nhắm mắt đưa chân kể rõ mọi chuyện với cô.Nói đến đoạn cuổi “Kết quả là..” thì hắn ko dám nói nữa,len lén nhìn sang cô.Cứ tưởng là sẽ thấy vẻ tức giận vô cùng hãi hùng của cô nhưng trái lại,điều hắn thấy là điều ngoài sức tưởng tượng của hắn.

Nhi đang cười,thậm trí cười rất tươi.Giống như nụ cười của cô trong lớp A sáng nay vậy.

“Ha ha ha … ”

“Tại sao.. tại sao cô cười?” hắn hỏi.

“Ha ha.. với kĩ thuật cưa gái của cậu,mà cậu cũng dám cá cược như vậy.Tôi thật sự nể phục cậu lắm đấy,động vật đơn bào!” cô tiếp tục cười.

“Cái.. cái gì… này thế nào gọi là động vật đơn bào hả?Cô cô.. mà tôi kĩ thuật có chỗ nào ko tốt?”

“Vậy có chỗ nào tốt?” Nhi vẫn tiếp tục cười quay sang nhìn hắn,ko khỏi thương xót.Cười đã rồi cô nói “Được rồi!Cái này trả cậu!Tôi ko nhận.”

“Hả?” Hắn nhìn con teddy café cô đang đưa ra cho hắn.

“Còn đây là số tiền cậu thua bạc.Tuy tụi nó khóc lóc nhưng tôi ko thích nợ ai.Giờ xem như chúng ta ko ai nợ ai.” Đôi mắt đen láy của Nhi thẳng thắn nhìn hắn.

“Khoan.. ý cô là sao?” hắn bối rối.Quà sinh nhật trả lại.Tiền thua bài cũng trả luôn.Rốt cuộc cái ko ai nợ ai là sao?

“Tôi trước đây cũng gây ko ít phiền phức cho cậu.Nên xem như ko ai nợ ai.Giờ chuyện cũng sáng tỏ rồi.Chúng ta xem như hòa.Chưa bao giờ từng xảy ra chuyện trước đây!”

“Ý cô là?” hắn vẫn khó hiểu ý là hắn có thể bắt đầu lại từ đầu với cô,hay ý là cô ko còn giận hắn nữa,hay ý là chuyện trước đây ko tính mà tính chuyện bây giờ??Rốt cuộc là ý nào?

“Tôi đã nói cậu là động vật đơn bào mà.Ý tôi là tôi với cậu xem như hòa.Chuyện cũ đừng ai nghĩ nữa.GIờ chúng ta quay lại cuộc sống trước đây của mỗi người ok?” cô nói đôi mắt đen lấp lánh ánh dịu dàng.Ko cần phải đấu nhau nữa.CŨng hiểu nguyên nhân hành động của hắn.Thù cũng trả rồi.Năm tới còn mang hận làm chi?Cô lại ko phải người nhỏ mọn thế.Giờ ko ai nợ ai,người nào lại quay về cuộc sống bình thường của người nấy.Cô sẽ vứt cái chuyện tình học đường lẫn vụ cưỡng bức ko thành của hắn vào sọt rác.Xem như chuyện hắn khiến Ngọc khóc chưa từng tồn tại.Cứ như trước kia làm người ko quen,vui vẻ thế là được rồi.

Hắn nghe trong lòng hắn có chút rạn nứt.Chỉ tiếng bụp rất nhỏ.Nhưng lại khiến hắn khó chịu vô cùng.Vô thức hắn buột mồm “Ko thể làm bạn gái tôi sao?”

Đôi mắt đen của cô phút chốc đang yên bình lại chuyển sang chế độ phát lửa.Cái tên đầu đất này.Cô ko giận hắn vì mang cô ra cá cược thì hắn nên thắp hương lễ phật rồi.Lại còn được voi đòi Hai Bà Trưng à?

Hắn cũng bối rồi với chính câu nói của mình. “Ý tôi là cô ko thể giả làm bạn gái của tôi thời gian sao?”

“Vậy thì có lợi gì cho tôi?” cô hỏi.

“Tôi.. tôi có thể cho cô bất cứ thứ gì cô muốn!” hắn đáp ko ngần ngại.Phải với tiềm lực vững mạnh như hắn.Nuôi con khủng long bạo chúa chẳng có gì khó hết.Mỗi ngày bắt người cho cô ăn thịt cũng được luôn.

“Nhưng tôi lại chẳng muốn gì hết!” Nhi thản nhiên trả lời.

Hắn nhíu mày.KHủng long bạo chúa thật cô ko cần gì?Thịt người cũng ko cần sao?

“Nhớ cho kĩ tôi sẽ ko làm bạn gái cậu đâu!” nói rồi Nhi bước đi để lên nhà.

Hắn đứng trong khoảng sân trước cửa nhà ngơ ngẩn nhìn theo cô bước đi ko buôn quay lại.Chẳng nhẽ cô thật sự ko có thứ gì muốn có.Hắn hy vọng có thể gọi cô lại,nhưng lại ko biết phải làm sao.

Nhưng đột nhiên Nhi quay lại,cô thật sự đã quay lại.

Bốp..

Hắn cúi gập người vì cú đá hiểm ác của con Gozila..Cô ta..cô ta tập kích bất ngờ.

“Cái đó là vì những cô gái bị cậu lừa.Dám mang con gái ra cá cược hả?Mấy người nghĩ mấy người là ai!” nói rồi dẫm thêm cái nữa vào bàn chân hắn,Hắn vừa phải ôm của báu,lại vừa phải nhảy loi choi vô cùng đáng thương.

Ai bảo là quên hết chuyện cũ?Là cô nói đó!Ai là người vừa bảo là ko ai nợ ai?Là cô nói đó!!Ai là người bảo chúng ta hòa nhé?Là cô nói đó!Ai bảo là xem như ko quen biết?LÀ CÔ NÓI ĐÓ!!ĐỒ KHỦNG LONG ĐÁNG GHÉT..Sau này bố mẹ tôi ko có cháu bế nhất định tôi bắt cô chịu trách nhiệm!!!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio