Danh Kiếm Hoa Hương

chương 143: ước định tam chiến 3

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Bình thường, cây thiết chử to lớn trong tay Tôn Đại Hổ sử chiêu thức nặng nề, uy lực gần như vô cùng tận, nhưng trước Bạch y sứ giả, gã hầu như không sao thi triển ra nổi được lấy một thành, sau khi qua lại chừng chục chiêu, ngoài trừ chiêu đầu song phương cùng ở thế công, chín chiêu kia gã bị địch thủ dồn vào thế chỉ thủ, không sao phản công.

Rõ ràng, võ công Bạch Long sứ giả mà gã cứ tưởng thuộc loại trứng ung, thật sự nó lại cao siêu hơn gã xa lắc.

Sang đến chiêu thứ mười một, chẳng hiểu vì sao thế công của Bạch Long sứ giả bỗng có phần lơi lỏng.

Tôn Đại Hổ gặp dịp lấy lại hơi thở được một chút, gã thét to, vung mạnh cây thiết chử ra, một chiêu "Thái sơn áp đính" dũng mãnh bủa vào đầu đối thủ.

Sức mạnh trong chiêu thức đó nặng ngàn cân, uy lực cực lớn, xem ra cho dù bất cứ ai đó bản lãnh ngất trời, cũng chưa chắc đỡ nổi.

Bạch Long sứ giả chẳng xuất chiêu nào để đỡ, thân ảnh hắn giống như cánh bướm vờn hoa, đã lướt tránh một cách tuyệt mỹ, khi cây thiết chử dáng tạt xuống, thân mình hắn đột nhiên nhẹ nhàng bốc lên cao.

Tiếng hoan hô rộ lên như sấm.

Cho dù là người phe hắn hay là bang chúng Kim Kiếm bang, ai nấy đều bị tuyệt kỹ kinh người đó chinh phục.

Tiếng hoan hô còn chưa dứt, thân mình hắn đang lơ lửng trên không, thanh trường kiếm đã vẽ ra một ánh cầu vồng, liền lạc một hơi bẩy chiêu liên hoàn, mỗi chiêu được sử ra trong tư thế cùng phương hướng khác hẳn chiêu trước.

Theo dõi đến ngang đấy, thần sắc Cao Phong hệt như một người lìa xa quê hương từ ấu thơ, bất ngờ, hốt nhiên gặp gỡ đồng hương gã từng nhớ nhung đã lâu, gã vừa kinh hãi, vừa nghi ngại, vừa kỳ lạ, mà lại trộn lẫn vô vàn nỗi mừng vui.

Gã chợt nhớ lại một chiêu trong "Kinh long kiếm pháp" mà gã sử ra để chống đỡ chiêu "Địa ngục kiếp sát", chiêu thức này gã chưa hề được học hỏi qua, chỉ là vì gặp nguy cấp thì đầu óc thúc đẩy gã sử chiêu "Kinh long phi thiên" ứng phó, Thôi Mẫn Sinh hồi ở Thuý Trúc trang, kết cục cả hai đều thọ thương trầm trọng suýt bó mạng.

Chiêu kiếm mà Bạch Long sứ giả lăng không sử ra, tuy khác chiêu "Địa ngục kiếp sát", nhưng tình huống thì y hệt nhau, đều cùng mang một thế tấn công tuyệt diệu.

Nói chỉ là để so sanh, cái uy lực trong chiêu kiếm của Bạch Long sứ giả xem chừng không gì sánh nổi, chiêu thức do hắn tuỳ tâm thu phát, tựa hồ tiện tay phóng ra!

Truớc chiêu thức tấn công tuyệt diệu nhường ấy, lòng Tôn Đại Hổ kinh hãi để đâu cho hết, gã liên tục thối lui, cây thiết chử trong tay khômg ngừng bật mạnh lên cao để đỡ đòn.

"Đinh ...!đinh ...!đinh ...!đinh ...! đinh ...!đinh ...!đinh", một loạt bẩy tiếng nối nhau vang lên, chân Tôn Đại Hổ đã lùi về sau đúng bẩy bước, bẩy nhát chém liên hoàn của Bạch Long sứ giả đều đã dược ngăn chặn.

Mỗi lần vung ngọn chử lên chống đỡ, gã đều toàn lực tập trung hết sức lực vào đấy.

Bạch Long sứ giả cười nhạt, rồi quát lớn:

- Giỏi!

Người vẫn lơ lửng trên không, làn kiếm phong đột ngột biến đổi, nghe thanh kiếm rền lên một tiếng như rồng hú, một kiếm chiêu cực kỳ dũng mãnh đang thần tốc dáng xuống.

Tôn Đại Hổ muốn tiếp tục lùi, nhưng gặp một vấn đề, cho dù hai bên đang giao thanh trên một cỗ thuyền rất lớn, thế nhưng thuyền phải lớn đến cỡ nào đây? Trong chớp mắt, gã đã mấp mé ngay be thuyền, lùi thêm một bước nữa là gã sẽ rơi tòm ngay xuống biển.

Vân Phi Tường, Khúc Lâm Giang cùng một số đông hảo thủ Kim Kiếm đều hết sức cập rập, mà không có cách chi giúp gã.

Cao Phong, Lôi Vũ, Phí Ngữ Thư cùng một loạt người khác trên thuyền này cũng lồi mắt ra nhìn, thấy rõ kết cục trận đấu đang vào thời điểm quyết định.

Chỉ thấy Bạch Long sứ giả đang tung ra một chiêu kiếm tàn độc, kiếm thức như ma quỷ, vẻ như vừa muốn chém thẳng mặt Tôn Đại Hổ, vừa muốn xả xuống tiện đứt cánh tay gã.

Tôn Đại Hổ lùi không đất lùi, tránh không chỗ tránh, biết tánh mạng mình đang hồi kết liễu, gã bèn ra sức vung một chử vào trung diện đối thủ, với ý đồ "Vây Ngụy cứu Triệu".

Biến hoá của ngọn đòn đó, dường như Bạch Long sứ giả đã có tính sẵn rồi!

Lưỡi kiếm của Bạch Long sứ giả lướt theo chiều ngọn chử, chém thẳng xuống, như một con đại bàng bổ nhào xuống sớt miếng mồi là con thỏ rừng, cùng với lưỡi kiếm bủa xuống, tả thủ hắn chụm thành trảo, chụp vào yết hầu của Tôn Đại Hổ.

Chỉ trong một sát na đó, hắn đã bóc trần toàn bộ sơ hở nơi Tôn Đại Hổ.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio