Danh Kiếm Không Thể Duy Tâm

chương 19

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Vị Vụ còn chưa kịp trả lời, lão Trương đã xớn xác xen mỏ vô: “Tui biết nè! Ổng…”

Mic của lão Trương tự dưng bị Vị Vụ tắt.

Ác như cá thác lác.

Vị Vụ: “Tổng kết buổi danh kiếm hôm nay xong đi rồi nói.”

Tuế Tuế nghe tôi tường thuật lại, cô nàng không hài lòng, nói vào mic của tôi: “Ai ai ai, cùng là chiến hữu trong một đội với nhau, lén mở họp riêng bàn kín là không được đâu à nghen?” Nói xong, Tuế Tuế giành một bên tai nghe của tôi.

Vị Vụ: “Vậy chiến hữu bao phân phối đối tượng không?”

Toàn hiện trường lặng yên không một tiếng động.

Qua một lát sau, Kiếm ca bất mãn hừ một tiếng: “Mấy người có thể tôn trọng danh kiếm một chút được không?”

Không biết là cái chức nghiệp Kiếm Thuần này làm trễ nãi Kiếm ca, hay là Kiếm ca làm bại hoại cái chức nghiệp Kiếm Thuần này nữa…

Ôm quyền với Kiếm ca!

Vị Vụ làm người thuyết trình chính, Tuế Tuế làm người thuyết trình số hai, tiến hành phân tích và tổng kết toàn bộ tình hình đánh ngày hôm nay, nội dung chủ yếu gồm phê bình tôi chết quá nhanh và lão Trương không biết đang làm cái gì mà cứ đi lung tung khắp nơi, cùng với hai vị người thuyết trình nịnh hót nhau một cách thương mại.

Chậc.

Sau đó, Vệ Tân tiến hành mát xa tâm lý cho tôi với lão Trương, đáng tiếc đang xoa bóp được nửa chừng, ảnh đã bị Vị Vụ dắt đi rồi.

Tôi với lão Trương vẫn chưa hết thòm thèm ——

Được nghe bạn bè tâng bốc, có là rắm cũng thơm.

Sau khi Vệ Tân biến mất cùng Vị Vụ, tâm hồn hóng hớt của Tuế Tuế vẫn còn chưa dứt, cổ vũ tôi đi nghe trộm.

Làm một trái cầu lông trắng tinh khôi, tôi rất là “yêu quý lông chim” đó, cho nên từ chối: “Như vậy không ổn lắm đâu…”

Tuế Tuế giáo dục tôi rằng: “Nghe ba má nói chuyện, có thể gọi là nghe trộm sao?”

Tôi: “…” Ba thì tui hiểu, nhưng má là ra răng!

Tuế Tuế tiếp tục đe dọa tôi: “Cậu mà không quan tâm đến tình cảm của ba với má, xong ba má ly dị, khổ chính là cái đứa nhi đồng mồ côi cậu đấy!”

Tôi: “…” Tôi vậy mà không có cách nào phản bác!

Tôi moi cái acc YY phụ cất kỹ lâu năm ra, mò vào phòng nhỏ bên dưới chỉ có Vị Vụ và Vệ Tân, đồng thời thông mic tại chỗ cho mấy người kia.

Cái đồ trai thẳng lẳng lơ như lão Trương còn chưa đi thì tôi hiểu, nhưng mà anh giai men lì như Kiếm ca cũng ở lại hóng hớt là thế nào!

Bởi vì phòng dưới không có ai nói chuyện, tôi bèn hỏi sắt thép thẳng nam Kiếm ca tại sao phải làm khó dễ mình như thế.

Kiếm ca: “Mấy cái Tuế Tuế cảm thấy hứng thú, anh cũng phải bồi dưỡng một ít.”

Tôi thực sự lắm mồm mà!

Cơm chó nóng sặc cổ họng.

Mà lão Trương, lại còn bắt chuyện với Kiếm ca xin kết bạn trong tíc tắc, muốn học ké mấy câu châm ngôn vàng ngọc của Kiếm ca.

Tôi nghĩ đến tính cách của Kiếm ca, rồi lại nghĩ tới cái tính diễn sâu đủ kiểu của lão Trương, không nhịn được rùng mình một cái.

Phòng dưới bắt đầu nói chuyện, tụi tôi tức khắc im tiếng.

Giọng nói của Vệ Tân nghe có chút thấp thỏm: “Phía dưới bài viết về buổi offline đồng tính trong vòng bạn bè của em ấy… Anh có ấn like, cho nên anh biết em là…”

Tuế Tuế lườm tôi, tôi ngoan ngoãn giao điện thoại ra.

Tuế Tuế dặn dò: “Lão Trương, ông đi kiểm tra vòng bạn bè. Bên Cầu Lông không thấy, tui thì là người lạ, không xem được gì cả.”

Lão Trương: “Kiểm tra rồi, không thấy.”

Tuế Tuế: “Có vấn đề! Không chừng là chỉ cho duy nhất Vị Vụ thấy.”

Vị Vụ trong phòng dưới trả lời: “Ừm, tôi biết. Tôi không ngại.”

Ngữ điệu của Vệ Tân hơi hạ xuống: “Ồ…” Sau đó lại giả vờ vui vẻ lên, “Vậy thì tốt!”

Bên dưới lại yên lặng một chập.

Tôi cầm lấy tay của Tuế Tuế, rất là lo lắng. Tuế Tuế không ngừng động viên tôi bình tĩnh, nhưng tôi bình tĩnh không nổi —— Vệ Tân lại thật sự đơn phương thầm mến đại sư huynh! Chẳng trách lúc trước khi ảnh nghe tôi nói hớ một câu “Giới tính bất đồng, không xứng đáng yêu đương cùng đại sư huynh”, ảnh bảo “Vậy thì tốt”.

Đại sư huynh rất tốt, Vệ Tân cũng rất tốt nha!

Vệ Tân lại hỏi: “Anh có người mình thích rồi sao?”

Vị Vụ: “Vốn dĩ không có, nhưng gần đây có.”

Giọng của Vệ Tân càng trầm xuống: “Vậy à…”

Lại yên lặng thêm một hồi.

Vệ Tân: “Em ngủ trước đây, ngủ ngon.”

Vị Vụ: “Ngủ ngon.”

Vệ Tân bổ sung: “Em vẫn sẽ đánh danh kiếm với anh.”

Vị Vụ tàn nhẫn đáp một câu: “Vậy thì tốt.”

Tốt cái méo!

Một chút cũng méo tốt!

Tôi khổ sở muốn chết.

Nếu không phải Tuế Tuế đang véo mặt tôi, tôi đã kêu rên thành tiếng rồi.

Bên kia kết thúc, Tuế Tuế đúng lúc thoát acc YY phụ của tôi ra ngoài, sau đó thả khuôn mặt của tôi ra.

Tôi: “Tuế Tuế! YY của Vệ Tân có tiếng nhắc nhở, ảnh khẳng định biết mình vào nghe lén. Làm sao bây giờ?”

Tuế Tuế bảo tôi đi an ủi Vệ Tân, tôi vừa định cảm thán Tuế Tuế thật tử tế, thì nghe thấy cô nàng bổ sung: “Dụ ảnh khai ra mấy câu bị sót cho mình.”

Tôi: “…”

Chị đại Tuế Tuế.

Vì drama, không chừa thủ đoạn nào.

Dưới sự chỉ đạo của Tuế Tuế, tôi thành công hỏi đến nội dung trọng điểm bị tụi tôi bỏ qua. Cái vấn đề vi diệu kia, Vị Vụ trả lời là: “Phải, cũng không phải.” (câu mà Vệ Tân hỏi cuối chương ấy)

Tuế Tuế vứt tôi đang trù ụ cả mặt sang một bên, bắt đầu cuộc tọa đàm với lão Trương:

Chủ đề thứ nhất, người Vị Vụ thích là đồng nghiệp Vệ Tân có bao nhiêu xác suất?

Chủ đề thứ hai, Vệ Tân với Vệ Tân cùng là một người có bao nhiêu xác suất?

Đối với chủ đề thứ nhất, bọn họ triển khai tranh luận kịch liệt, từ trong dấu vết phân tích, tư liệu sống chủ yếu đến từ ký ức của lão Trương.

Tôi yếu ớt xen mồm: “Mình cảm thấy là %.”

Tuế Tuế mưu toan đoạt quyền phát ngôn của tôi, vẫn là Kiếm ca luôn giữ im lặng nãy giờ làm chỗ dựa cho tôi, tôi mới nhận được cơ hội mở miệng quý báu. Tôi moi điện thoại ra, bấm vào vòng bạn bè của Vị Vụ: “Vị Vụ từng đăng một tấm hình, là vào hôm mình với lão Trương về Thiên Tân ấy, ổng với anh đồng nghiệp Vệ Tân cùng đi xem triển lãm tranh, bóng lưng này, là Vệ Tân.” Sắc mặt của Tuế Tuế từ từ dịu dàng, tôi mới có dũng khí nói tiếp: “Vòng bạn bè của đại sư huynh từ trước đến nay chưa từng xuất hiện ảnh của bất kỳ ai, bao gồm chính ổng.”

Tôi giơ tay bổ sung: “Hơn ba năm.”

Tuế Tuế và lão Trương tiến hành diễn văn khích lệ sự tiến bộ của tôi, cuối cùng lão Trương rên một câu: “Lão đại ít có quá đáng lắm! Cái bài viết này tui còn không xem được!”

Nói xong, lão Trương muốn tìm Vị Vụ khóc lóc kể lể một trận, bị Tuế Tuế túm lại.

Kiếm ca bổ một đao: “Cậu bị ngáo à, muốn làm lộ ra hết?”

Lão Trương: “Kiếm ca nói đúng!”

Tôi: “…”

Đối với chủ đề thứ hai, Tuế Tuế yêu cầu tôi và lão Trương riêng biệt kể lại, từ góc độ của một đứa thiểu năng trì độn và góc độ của một đứa thiểu năng nhạy cảm để xem xét vấn đề này.

Sau khi nghe tụi tôi kể xong, Tuế Tuế lên tiếng nói: “Mấy cậu nói thử, có khả năng như thế này không… Vệ Tân kỳ thực biết Vị Vụ đang chơi trò này, sau đó đuổi theo Vị Vụ qua đây, dùng acc phụ tiếp cận ổng!”

Lão Trương vỗ tay bộp bộp.

Tôi kinh ngạc đến cạn lời —— Trước đây tôi thật sự nói oan cho lão Trương rồi, trí tưởng tượng của Tuế Tuế còn phong phú hơn nhiều.

Tuế Tuế nhấc cằm của tôi lên, tiếp theo phân tích: “Nghe mình nói nè. Đã biết là Vệ Tân thích Vị Vụ, vậy ảnh nhất định sẽ quan tâm Vị Vụ. Chúng mình cũng biết là Vệ Tân số một Thương Vân và Vệ Tân số hai đồng nghiệp đều đi công tác. Thế nhưng Vệ Tân số hai đi công tác về sớm, mà Vệ Tân số một nói trong nhóm chat rằng gần đây không đánh danh kiếm được, nhưng ảnh không có nói là bởi vì đi công tác chưa về, có thể là bận việc khác, cũng có thể là vì che giấu!”

Tôi: “Che giấu cái gì?”

Lão Trương: “Ngốc! Che giấu cả hai Vệ Tân là cùng một người chứ gì!

Tuế Tuế tiếp tục cosplay Conan: “Lão Trương kể, Vị Vụ vì không để Vệ Tân biết, không nhắc đến chuyện hai người sắp đến Bắc Kinh ở trong nhóm chat, thế nhưng buổi sáng hôm đó, sau khi mình làm tóc cho Cầu Lông xong, có dùng WeChat của Cầu Lông đăng một tấm hình, tiết lộ hành trình của cậu ấy.”

Tôi nghi ngờ hỏi: “Nhưng mà ngoại trừ câu “Tiên nữ Tuế Tuế thật lợi hại”, thì chỉ có câu “Lần thứ nhất gặp bạn trên mạng tuyệt đối không thể chịu thua” thôi mà?”

Tuế Tuế chậc một tiếng, chọt trán tôi một cái: “Cậu thật ngố, tính cậu khờ như vậy, lần thứ nhất đi offline, nhất định là gặp bạn trên mạng, vậy xác xuất gặp Vị Vụ có .%.”

Tôi không tin.

Lão Trương: “Coi như không phải, nhưng nếu là người mình thích, cũng phải đánh cược một lần!”

Cô giáo Tuế Tuế điểm danh tuyên dương lão Trương, tiếp tục phân tích: “Căn cứ vào miêu tả của lão Trương và Cầu Lông, Vệ Tân số một trước đây luôn rất hàm súc, nhưng ngày hôm nay đột nhiên lại hỏi vấn đề trên, hơn phân nửa là vì lần trước đi uống rượu với Vị Vụ đã xảy ra chuyện gì đó, tiếp theo là đăng vòng bạn bè được Vị Vụ like, thế nên khi mà Cầu Lông với lão Trương nhắc đến đề tài này, Vệ Tân không kìm nổi mới mở miệng hỏi.”

Lão Trương hô to xuất sắc, đổi kịch bản tâng bốc Tuế Tuế, đã vậy còn tiện mồm cà khịa tôi.

Một đấm một đạp không được đâu nhé lão Trương!

Sắt thép thẳng nam Kiếm ca không nhịn được chen vào: “Không đến nỗi vậy chứ, một thằng con trai sao diễn sâu như thế được.”

Tuế Tuế: “Anh không đặt mèo hoang nhỏ Tây Vực lão Trương của tụi mình vào trong mắt à?”

Lão Trương ưỡn ngực tìm cảm giác tồn tại.

Kiếm ca gượng nói: “Theo đuổi một người thôi, gì mà đến mức trình diễn vô gian đạo thế?”

Tuế Tuế cười lạnh: “Hừ, anh quên hồi trước làm sao cua em rồi hả?”

Kiếm ca thức thời tắt mic.

Tôi không cam lòng bảo: “Đây chỉ là cậu tưởng tượng thôi…”

Tuế Tuế suy nghĩ một lúc, nói: “Bây giờ chỉ cần xác nhận hai việc, có lẽ sẽ có thể chứng minh suy đoán của mình.”

Tôi: “Chuyện gì?”

Tuế Tuế: “Cái bài viết trên vòng bạn bè mà cậu mới cho tụi mình xem lúc nãy ấy, Vệ Tân có thể xem được hay không. Với lại, Vệ Tân số hai bình thường dùng phần mềm liên lạc nào với Vị Vụ.”

Tôi cảm thấy mông lung như một trò đùa, chuyện này làm sao chứng minh chứ?

Tuế Tuế bèn lộ ra một nụ cười nguy hiểm.

Editor lảm nhảm: Chị đại Tuế Tuế à, mấy cái group bóc phốt bắt tuesday mà thiếu chị thì quả thật là thiếu sót lớn!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio