Editor: Hắc Thiên
Beta-er: Nhạc Dao
Sau khi Chu Hạo Hiên gặp Phùng Vân Hi ở sân bay, Chu Hạo Hiên đưa vé máy bay cho Phùng Vân Hi, rồi đứng cách cô khoảng ba mét, cậu ta hít sâu một cái để bình tĩnh lại, thâm trầm nói ra một câu: "Gần đây tôi đã hiểu ra rằng cuộc đời ảo diệu thế nào, công danh lợi lộc chỉ là mây bay..."
Phùng Vân Hi nhìn lướt qua vé máy bay trong tay rồi mới mở miệng nói: "...Nói tiếng người."
"Thì là, bây giờ tôi không hề nhớ nhung cảm giác được lên trang nhất. Vì chúng ta là anh em tốt nên nếu cô cần thì tôi sẽ dốc toàn lực trợ giúp. Vậy mà, hai ta cuối cùng vẫn đường ai nấy đi." Nói xong, nước mắt và nước mũi của Chu Hạo Hiên tuôn ra như suối: "Sau khi cô để lộ ra tin tức chấn động rồi lại không thèm trả lời ai, quản lý của cô cũng không không thèm đáp lại, làm tất cả các phóng viên đều tới tìm tôi. Chẳng hạn như ngày hôm qua, xém chút nữa là tôi không ra được sân bay. Nếu hôm nay tôi lại cùng cô đi ra ngoài thì sau tôi không cần đi máy bay nữa, tôi tự bay luôn."
Phùng Vân Hi cất vé máy bay vào, cười cười nói: "Vậy cậu nghĩ lại xem tại sao tôi lại có scandal lớn như vậy?"
Trong nháy mắt, Chu Hạo Hiên liền mất bình tĩnh: "Tôi chưa nói hết đâu, ý của tôi đây là trường hợp sẽ xảy ra khi là tình anh em bình thường. Quan hệ giữa hai ta là gì? Quan hệ giữa hai ta đâu phải là mối quan hệ bình thường, sao chúng ta có thể đường ai nấy đi được chứ, cô nói phải không?" Nói xong, cậu ta từng bước từng bước đến gần chỗ Phùng Vân Hi, hiên ngang lẫm liệt nói: "Chúng ta lên đường thôi."
"Được thôi, trước hết cậu thử bay một cái cho tôi xem nào."
"..."
Chu Hạo Hiên: Đây không phải là sự đau lòng bình thường đâu.
Xét lại từ lúc để lộ hàng loạt tin tức lớn cô chưa từng lộ mặt một lần nào, nên khi cô đột ngột xuất hiện ở sân bay tạo ra chấn động lớn như thế nào là việc hoàn toàn có thể lường trước được.
Phóng viên chờ sẵn ở sân bay đều vô cùng kích động.
"Cô và Thẩm Tử Mặc có dự định kết hôn không?"
"Cô có ý kiến gì không về việc gả vào hào môn không, người nhà của Thẩm Tử Mặc có chấp nhận cô không?"
"Cô muốn mở công ty riêng, ý là muốn tự lo sao? Thẩm Tử Mặc có ý kiến gì với việc này không? Hoặc là, anh ta có nhắc đến việc đầu tư cho cô không?"
Rơi vào tình huống như này, nghệ sĩ đều không trả lời hoặc là trực tiếp phá vòng vây để đi ra ngoài. Nhưng Phùng Vân Hi thì ngược lại, cô không nóng nảy đi ra ngoài, còn từ tốn nhắc nhở nam phóng viên đứng gần: "Tôi sẽ không chạy đâu, anh đừng kích động như vậy, coi chừng đụng trúng em gái đứng ở đằng sau đó."
Chu Hạo Hiên đang đi phía sau: "..." Quả nhiên, cậu vẫn không hiểu được thế giới của Phùng Vân Hi.
Phùng Vân Hi kéo áo Chu Hạo Hi rồi nói: "Chúng ta có thể ở đây thêm bao lâu nữa thì phải lên máy bay?"
Chu Hạo Hiên nhìn đồng hồ đeo tay: "Ở lại thêm phút nữa cũng không sao."
Phùng Vân Hi gật gật đầu rồi nói với phóng viên: "Được rồi, mọi người cứ lần lượt từng người đưa ra câu hỏi, đừng chen chúc nhau. Nếu được thì hãy nhìn các fan đằng sau, đừng đẩy trúng họ."
"..."
Họ chưa bao giờ gặp tình huống này, cái gì mà từng người từ từ đặt câu hỏi rồi còn đừng chen lấn. Còn có, sẵn tiện nhìn fan ở đằng sau, đừng đụng trúng họ nữa. Dã man thật!
Khi phóng viên quay đầu lại, tất cả đều bị sốc.
Họ thấy hội Only Phùng Vân Hi đứng sau lưng fan, sắp xếp đội hình của fan rồi sau đó đứng yên tại chỗ.
Hội viên của hội này đều phụ trách công việc hậu cần cho Phùng Vân Hi.
Thần kỳ thế!
Tuy mọi người không xếp hàng nhưng ít nhất thì cũng trật tự hơn lúc nãy rất nhiều rồi, Phùng Vân Hi nói: "Tốt lắm, mọi người có thắc mắc gì thì cứ hỏi, nhưng đừng hỏi những câu tương tự nhau. Nếu không thì sẽ làm chậm tiến độ, người khác không đặt câu hỏi được."
Chu Hạo Hiên mỉm cười: Cậu cảm thấy Phùng Vân Hi sắp thăng thiên được rồi.
Mất một lúc lâu thì các phóng viên mới hiểu ra tình huống hiện tại, người phản ứng đầu tiên yếu ớt đặt một câu hỏi cho Phùng Vân Hi:"Cô có ý kiến gì không về việc gả vào hào môn không?"
Phùng Vân Hi thành thật trả lời: "Dù anh ấy giàu hay không cũng không quan trọng nên tôi không có ý kiến gì về việc gả vào hào môn."
Phóng viên kia tiếp tục hỏi: "Vậy ý của cô là, tình cảm cô dành cho người ấy sẽ là bên nhau vĩnh viễn?"
Phùng Vân Hi: "Đúng vậy, bên nhau vĩnh viễn!" Cô chưa từng nghĩ sẽ có ngày cô rời xa Thẩm Tử Mặc, bất kể tình huống gì.
Chu Hạo Hiên: "Xin mọi người hãy yêu quý cẩu độc thân là tôi đây."
"Chu Hạo Hiên kìa!"
"Xin hỏi, suy nghĩ của cậu về chuyện tình giữa Phùng Vân Hi và Thẩm Tử Mặc là gì?"
Chu Hạo Hiên: "..."
Đây là một buổi phỏng vấn đặc biệt hài hoà, trừ Chu Hạo Hiên ra thì tất cả mọi người đều rất vui vẻ. Sau câu hỏi cuối cùng còn có một vị phóng viên nhắc nhở Phùng Vân Hi, không để cô bị trễ máy bay.
Phùng Vân Hi vẫy tay tạm biệt các phóng viên và fan, lúc cô đang đi đột nhiên quay đầu lại nói: "Mọi người có thể giúp tôi một chuyện không, hãy giúp tôi ở trong bản thảo của mọi người thêm một câu rằng, "Thẩm Tử Mặc, Phùng Vân Hi nhờ mọi người nói cho anh biết, cô ấy rất thích anh."
Cô gái à, làm ơn hãy chừa đường sống cho cẩu độc thân đi mà.
Phùng Vân Hi vốn dĩ định trước khi lên máy bay sẽ gọi cho Thẩm Tử Mặc nhưng sau khi ngẫm nghĩ thì cô quyết định để báo chí truyền tin thay mình.
Thẩm Tử Mặc, Phùng Vân Hi nhờ chúng tôi truyền lời cho anh, cô ấy rất thích anh.
Hãy xem tôi là trái ớt đầy màu sắc: Phô trương vậy sao, tôi còn tưởng nữ thần sẽ xử lý đoạn tình cảm này một cách khiêm tốn, ai ngờ cô ấy vừa ra tay đã ngược chúng ta rồi.
Hãy xem tôi là một quả trứng rực rỡ: Đột nhiên chạy ra show ân ái thế này, đúng là không coi ai ra gì cả.
Hãy xem tôi là một chiếc lá màu lam: Đừng ai cản tôi, hôm nay tôi sẽ lướt Weibo nguyên ngày luôn, để tôi xem Thẩm Tử Mặc sẽ đáp lại như thế nào.
Hãy xem tôi là một chiếc lá màu cam: Kể từ lúc nữ thần công khai yêu đương đến nay, chị ấy đã có thêm một kỹ năng nữa - ngược cẩu FA. Chúng ta cầu nữ thần bớt ân ái nhưng lúc nào nữ thần cũng ân ân ái ái.
Vẻ mặt của Ôn Tuấn khi đọc tin tức đó cực kỳ khó tả. Hơn nữa, tin nhắn riêng của công ty trên Weibo đã sắp nổ tung, toàn bộ đều là câu: "Thẩm Tử Mặc, Phùng Vân Hi nhờ chúng tôi nói rằng, cô ấy rất thích anh."
Anh ta chưa đi vào phòng làm việc của ông chủ thì Trần Viễn đã đẩy anh ta ra, vọt lẹ vào rồi. Cậu ta cầm một xấp báo và tạp chí, trong số đó, có một vài tờ là tự cậu ta in.
Đi vào phòng làm việc, Trần Viễn đặt những thứ đó lên bàn làm việc của Thẩm Tử Mặc: "Anh Thẩm à, chị dâu nhỏ nhờ chúng em nói cho anh biết, chị ấy rất thích anh đó."
Ôn Tuấn đang đứng ngoài cửa: "..."
Thẩm Tử Mặc tùy ý lật một quyển tạp chí trên bàn, nhìn tựa đề một lát.
Sau đó, đôi mắt sâu thẳm của anh tràn đầy vui vẻ rồi gật đầu một cái: "Tôi biết rồi, Ôn Tuấn nhắn lại cho em ấy là hãy về sớm một chút."
Ôn Tuấn: Hai người thú vị thật, sao không tự nói với nhau mà truyền lời từ xa chi vậy.
Trần Viễn vẫn đứng chờ trong phòng làm việc của Thẩm Tử Mặc. Lý do ấy hả? Dĩ nhiên là đợi Thẩm Tử Mặc khen cậu chứ sao. Việc đầu tiên cậu làm khi nhìn thấy tin tức là đến tìm anh Thẩm đó, hên là cậu nhanh hơn Ôn Tuấn , giây, không thì cậu không thể lộ thay chị dâu rồi.
Thẩm Tử Mặc nhìn bề ngoài Trần Viễn tiện tay quăng tài liệu lên bàn nhưng thật ra cố tình đè lên những văn kiện anh đang xử lý: "Cậu đến đúng lúc lắm, lát nữa sẽ có một bữa tiệc với anh cậu đó, chúng ta cùng nhau đi đi."
Trần Viễn: "..." Vì sao chị dâu nhỏ lại không cho em đi cùng chị!!
Sau đó thì Phùng Vân Hi, Thẩm Tử Mặc nói cô hãy về sớm một chút. trở thành hot search, dần dần trở thành topic hot nhất. Nhưng Phùng Vân Hi không biết được hot search này, vì cô vừa xuống máy bay thì tổ tiết mục đã tịch thu hết tất cả các thiết bị điện tử.
"Thử thách cực hạn" là show truyền hình thực tế mới nổi lên thôi nhưng tỉ lệ người xem rất cao. Những chương trình có tỉ lệ xem cao nhất nhiều năm liền cũng phải cúi đầu chào thua chương trình này.
Tiết mục này hot ở chỗ nó quay trực tiếp. Hơn nữa, chương trình sẽ bắt đầu quay nghệ sĩ từ lúc xuống máy bay, họ sẽ bị lấy hết toàn bộ thiết bị điện tử và ví tiền. Nói chính xác hơn là, nghệ sĩ tham gia với hai bàn tay trắng.
Không phải Phùng Vân Hi bây giờ mới ngơ ngác đâu, cô đã trong tình trạng này khi vừa bước xuống máy bay rồi.
Ban đầu, show này không mời Phùng Vân Hi nhưng sau khi Chu Hạo Hiên gọi điện thoại bảo muốn dẫn Phùng Vân Hi tham gia thì tổ tiết mục cũng đồng ý.
Không phải vì Phùng Vân Hi rất hot nên tổ tiết mục mới đồng ý cho cô tham gia. Bởi vì việc phân tổ xảy ra vấn đề nên theo dự tính là Chu Hạo Hiên sẽ một mình một nhóm. Bây giờ, họ còn chưa tìm được người, tự Chu Hạo Hiên Hiên đã dẫn thêm người đến thì họ ăn mừng còn không kịp nữa là.
Đạo diễn tổ tiết mục ngồi bên cạnh hai người, cười cực kỳ thân thiện: "Đừng hồi hộp, nhiệm vụ hôm nay của chúng ta khá đơn giản - bảo các bạn đi mua một ít đồ rồi ở trong núi vài ngày thôi."
Phùng Vân Hi: "...Nhưng ví tiền đang ở trong tay của các người thì sao chúng tôi có thể mua đồ?"
"Phải tự kiếm tiền chứ sao. Các bạn có một ngày để kiếm tiền và mua đồ, nhớ là phải mua vật dụng gì đó cần thiết một chút nhé. Vì các bạn chỉ được dùng đồ đã mua khi ở trong núi thôi. Sau khi vào núi thì tổ tiết mục chỉ cho một gian nhà tranh thôi."
Chu Hạo Hiên và Phùng Vân Hi nhìn nhau rồi lẳng lặng cúi đầu.
Cậu hoàn toàn không biết show này sẽ như này, quản lý của cậu đưa cậu cách thức liên lạc với chương trình này rồi để cậu tham gia luôn.
"Các cô cậu đừng nhìn tôi như vậy, khiến tôi cảm thấy cực kỳ áp lực đó." Đạo diễn tổ tiết mục vừa nói xong liền kêu dừng xe, ông đưa cho hai người một thẻ nhiệm vụ: "Được rồi, hai người xuống xe đi. Đừng hồi hộp quá, hãy duy trì dáng vẻ hào hứng khi tham gia một chương trình thực tế đi nào."
Bàn tay nhận lấy thẻ nhiệm vụ của Chu Hạo Hiên cứng đờ giữa không trung, cậu nhìn ra đường cao tốc rồi nói: "Ông cho bọn tôi xuống ở đây ư?"
Đạo diễn tổ tiết mục như nhớ ra chuyện gì, ông nói với Phùng Vân Hi: "Vốn dĩ tôi không định cho các bạn lên xe đâu nhưng Thẩm Tử Mặc đã nhờ chúng tôi nói với cô rằng cô hãy về sớm một chút, nên tôi đành cho hai người lên xe vậy."
Phùng Vân Hi: "..."
Chu Hạo Hiên: "Hay là, ông đưa chúng tôi về sân bay luôn đi? Vậy thì chúng tôi có thể bắt được xe đó!"