Danh Môn

chương 559: toái diệp phong vân (15)c

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Toàn bộ ba mươi chiếc xe thang của địch quân đã bám chắc lên tường thành rồi. Đồng thời với đó là một vạn kỵ binh Hô La San cũng đã tiếp ứng đến nơi. Như vậy tính đến giờ phút này, chủ soái bên phía Đại Thực đã cho bốn vạn quân tham gia chiến đấu. Trong đó bao gồm cả quân chủ lực của bọn chúng – Hô La San quân. Số quân Hô La San này đang dần thay thế cho số quân Ai Cập trong chiến đấu. Một vạn quân Hô La San ào tới như những đợt thủy triều. Bọn chúng tên nào tên nấy cũng xông lên vô cùng hung hãn, cảm tưởng như chúng không sợ chết vậy. Trang bị của số quân này cũng rất chắc chắn: đầu đội hắc khôi, người mặc áo giáp, sức chiến đấu rất cường hãn, như những con ác thú khát máu. Trong khi đó Đường quân ở bắc thành này phần lớn lại là nỏ quân, khả năng cận chiến giáp lá cả có phần thua thiệt. Đã có vô số quân Hô La San lên được tường thành rồi, chúng ra sức chém giết. Đường quân chống cự rất vất vả, xuất hiện nhiều thương vong. Bắc thành Toái Diệp lại một lần nữa rơi vào tình thế nguy hiểm.

Chính trong lúc này, hai ngàn Mạch Đao quân từ dưới thành đã xếp thành đội ngũ xông lên. Việc Mạch Đao quân tham gia chiến đấu, khiến cho thế trận trên tường thành lập tức có sự đảo ngược. Với việc được trang bị trọng giáp và mạch đao bọn họ đứng dàn hàng cứ như là một bức tường án ngữ ngay đầu thành. Ngay lập tức Mạch Đao quân huy động mạch đao, ánh đao sắc lạnh lóe lên, kéo theo đó là huyết nhục của địch nhân văng tứ tung. Cả người lẫn thang đều bị chém thành những mảnh nhỏ. Thế tiến công của Đại Thực lại bị bẻ gãy một lần nữa.

Đi kèm theo những tiếng động đùng đùng như sấm nổ là ba trăm bộ mô hình đá nhỏ được đưa lên trên mặt thành. Đây là các bộ mô hình sử dụng kết cấu bàn xoay rất tinh vi và khéo léo. Kết cấu đơn giản chỉ có bao nhiêu đó thôi. Và cũng chỉ có bốn người điều khiển. Tầm bắn tối đa của nó chỉ có tám mươi bước trở lại, nhưng sự linh hoạt và cơ động của cỗ máy này khiến nó trở thành bảo bối trong việc phòng ngự ở cự ly ngắn.

Cơ chế hoạt động của nó cũng khá đơn giản: Hai gã Đường quân dùng sức quay cái bàn xoay. Cả cỗ máy chuyển động lạch cạch, cái bàn xoay được vặn căng hết sức. Trong khi đó một tên Đường quân khác nhanh chóng lắp đạn, và tên lính còn lại thì châm ngòi nổ. Đợi cho ngòi nổ cháy được một chút, hắn lập tức phất tay ra hiệu, hô to một tiếng: “ Phóng” . Thế là thanh gỗ liền được thả cho bật tung ra, kéo theo đó là một quả đạn lôi màu đen được bắn vọt lên không trung. Bên cạnh nó là mấy trăm quả đạn lôi khác cũng thi nhau mà vọt lên. Những quả đạn lôi này vẽ lên không trung những đường cong, chúng hướng phía dưới chân thành mà rơi xuống.

Mấy trăm quả đạn pháo được bắn ra rơi thẳng xuống trận địa đang dày đặc người của quân địch ở dưới chân thành. Những tiếng nổ mãnh liệt vang lên, tưởng như có thể khiến cho trời long đất lở. Chiến mã hí vang, lửa đỏ rừng rừng ngút trời. Và kèm theo đó là những tiếng gào thét thảm thiết như điên như dại cùng tiếng rên la dậy đất. Sau một loạt tiếng nổ khủng khiếp đó là mấy trăm cột khói đen từ mặt đất ngùn ngụt bốc thẳng lên trời. Không chỉ có người chết mà mười mấy bộ xe thang công thành cũng bị nổ tan tành, chỉ còn là những mảnh vỡ. Chính trong lúc này bỗng vang lên những tiếng tù và phát ra từ chiến tuyến của Đại Thực. Đây là lệnh thu binh. Ở dưới chân thành, tất cả binh lính Đại Thực lại như một con thủy triều đồng loạt rút về phía sau.

“ Nhanh chóng bắn triệt hạ bọn chúng” Vương Tư Vũ lúc này dường như không cần nghĩ ngợi gì cả, ông ta đang hạ lệnh theo bản năng. Và hưởng ứng lời của ông ta, những hỏa cầu từ trên thành lại tới tấp được bắn xuống dưới khiến cho cả mặt đất như chao đảo.

Nhưng những điều gì xảy ra sau đó lại không hề giống với những gì mà Vương Tư Vũ dự đoán. Toàn bộ Đại Thực quân ở phía đối diện bỗng nhiên yên lặng, án binh bất động. Đồng thời hơn một trăm chiếc máy ném đá hạng nặng cũng được từ từ cho lui về phía sau. Và theo thông tin nhận được từ chiến trường ở mặt đông và mặt nam thành thì quân Đại Thực cũng đang có những chuyển biến tương tự như thế.

Đường quân dường như cũng dự đoán được chuyện gì sắp xảy ra. Bọn họ ngẩng đầu nhìn về phương xa kia, ở đó có mấy con quái vật khổng lồ, đen sì bỗng nhiên chuyển động. Tất cả Đường quân không khỏi có một phút kinh tâm về mấy con quái vật kia và những giây phút chiến đấu với nó sắp tới. Theo sự chuyển động của chúng mặt đất cũng bắt đầu có sự chấn động, những tiếng rầm rập lại một lần nữa vang động ở phía chân trời kia. Lần này Đại Thực quân không chỉ sử dụng có công thành chùy ở một mặt trận. Mà cả ba mặt trận phía đông, phía bắc, và phía nam thành đều đồng loạt sử dụng công thành chùy để tấn công. Mấy con quái vật này cứ thế lầm lũi tiến sát tới chân thành. Quân Đại Thực ở phía dưới im lặng, không một tiếng động, còn Đường quân đứng trên thành ai nấy sắc mặt tái nhợt, ngây người nhìn những cỗ công thành chùy kia tới gần, Đây chính là đòn sát thủ cuối cùng của Đại Thực quân rồi.

“ Đem phá chùy khí (vũ khí phá công thành chùy) tới đây” . Vương Tư Vũ sắc mặt trầm trọng, nhìn chăm chăm vào cái công thành chùy kia ra lệnh cho Đường quân. Không biết phá chùy khí mà Đường quân mới phát minh ra có đủ để đối phó với những cái công thành chùy khổng lồ của Đại Thực này không nữa.

Dưới thành, A Lan cũng lạnh lùng và chăm chú nhìn vào con quái vật công thành chùy đang tiến gần tới tường thành. Hai tháng trước đây khi con sông bảo vệ thành còn chưa đóng băng, cái công thành chùy này không thể làm ăn gì được. Nhưng giờ đây mặt sông đã đóng băng, lớp băng kết cũng dầy và chắc chắn, và như vậy là không có bất kỳ chướng ngại nào nữa. Để xem Toái Diệp thành lần này có thể kiên trì được trong bao lâu nữa.

“ Tiến công” A Lan đã ban ra điều lệnh thứ nhất.

Bốn trăm thớt lạc đà kéo công thành chùy đã được giải tán, thay vào đó là ba ngàn tên lính trực tiếp dùng sức người đẩy nó về phía trước. Một khắc đồng hồ sau, công thành chùy đã cách tường thành không tới bốn trăm bước.

“ Mai Tái Nhân tướng quân, ta cảm giác như có điều gì đó không ổn” Phó tướng Mặc Nhã Lợi nhìn chừng chừng lên tường thành: “ Quá yên tĩnh, Đường quân chẳng lẽ lại bó tay chịu chết hay sao, thật kỳ quái”

A Lan được bộ tướng của mình nhắc nhở, nên ông ta cũng để ý về sự yên lặng của cả Toái Diệp thành. Sự yên tĩnh này khiến cho người khác cảm thấy thật ma quái. Quả thật là không nên yên lặng như thế chứ. Chẳng lẽ là Đường quân lại dám xuất thành để tập kích công thành chùy hay sao.A Lan nhướng mày suy đoán và ngay sau đó ông ta ra lệnh: “ Lệnh cho một vạn kỵ binh Hô La San lập tức xuất kích bảo vệ công thành chùy. Nếu Đường quân dám xuất thành công kích thì chiếm ngay cổng thành”

Lệnh vừa ban ra, một vạn Hô La San liền lập tức xuất phát chia làm ba đội, tiến về phía ba chiếc công thành chùy kia, và hộ vệ cho chúng ở dọc hai bên sườn. Các công thành chùy tiếp tục được đẩy nhanh về phía trước. Còn hai trăm bước là tới chân thành. Ai nấy cũng đều hồi hộp, đến nỗi dường như tim đã thót lên tới cổ họng rồi … Và còn năm mươi bước, ba mươi bước nữa, ba chiếc công thành chùy đều gia tăng tốc độ lấy đà để tạo ra một cú đâm đầu tiên thật kinh thiên động địa

Chính trong lúc này, từ trên đầu tường thành, bỗng nhiên có mấy trăm chiếc dây thừng chão được ném xuống. Mỗi cái dây thừng này to đến bằng cả cổ tay người, dài chừng trăm trượng. Mỗi đầu dây chão này được buộc vào một chiếc móc câu sắt rất lớn. Sau tiếng va chạm của những thứ kim khí chạm nhau thì người ta thấy có ít nhất là những chiếc móc câu của hơn một trăm chiếc dây thừng đó đã quặc vào những xích sắt của công thành chùy.

Rồi, các dây thừng chão này đột nhiên căng thẳng. Sở dĩ như vậy, là vì trên đầu tường thành thì mỗi dây thừng chão này được hơn một trăm Đường quân cầm kéo. Cả mấy trăm chiếc thừng chão ấy đồng loạt hò dô mà kéo. Công thành chùy tưởng chừng chắc chắn là thế nhưng đến giờ nó đã bắt đầu lung lay sang trái một chút rồi lại sang phải. Và rồi, dần dần con quái vật ấy lung lau dữ dội lắm. Quân Đại Thực ở phía dưới công thành chùy thấy vậy thất kinh, rối rít bỏ chạy tứ phía. Bỗng nhiên, cả công thành chùy bị co kéo mạnh mất trọng tâm nên đổ vật sang bên cánh phải. Một tiếng “ Uỳnh” thật lớn vang lên, cả cái cỗ công thành chùy khổng lồ dường như không chịu nổi sức co kéo của Đường quân nên đã phải đầu hàng mà ngã vật xuống. Mặt đất đầy bụi bay lên sau cú ngã của con quái vật đó.

“ Thành công rồi” . Ở trên thành nổi lên những tiếng hoan hô, nhảy múa vui mừng của Đường quân. Tiếng hân hoan gào thét của họ vang dội cả một góc trời Toái Diệp. Tình hình ở mặt trận phía nam và phía đông của Toái Diệp cũng diễn ra tương tự như ở bắc thành. Cả ba con quái thú khổng lồ kia đồng thời đã bị sự mưu trí của Đường quân làm cho hư hại đi rồi. Thế cho nên trên tường thành Toái Diệp đâu đâu cũng thấy sự vui mừng.

A Lan chứng kiến cả ba cỗ công thành chùy đều bị hạ đo ván một cách chóng vánh, cho nên ông ta rất tức giận, sắc mặt xanh mét. Ông ta hét lớn một tiếng: “ Bắn đạn dầu hỏa cho ta. Ta xem ở trong biển lửa, còn kẻ nào có thể phá đám được nữa không”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio