Danh Môn

chương 579: thị sát xưởng (c)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Quách Đông chủ vội vàng khoát tay.

- Giá cả đều như nhau, đây là luật lệ, ta không thể bán thấp hơn so với chợ phía Tây, nếu ta không tuân thủ, tất cả các cửa hàng sẽ không mua hàng của ta, chỉ có điều nếu trựa tiếp mua hàng của ta ở đây thì có thể mua nhiều hơn một chút, hơn nữa hàng lại có đủ, những hồ thương kia đều là những người nôn nóng.

Mọi người vừa nói vừa đi, Trương Hoán lại đột nhiên ngồi xổm xuống hỏi một nữ công nhân dệt tuổi còn nhỏ:

- Ngươi một tháng có thể kiếm được bao nhiêu?

Nữ công nhân kia mặt đỏ lên, cúi đầu nhỏ giọng nói:

- Ta mới tới nửa năm, còn chưa thuần thục, tháng trước kiếm được ba mươi lăm tiền.

Một xâu tiền tiêu chuẩn là một trăm văn, nói cách khác nàng buôn bán sẽ lời ba xâu năm trăm văn, một viên quan cửu phẩm tiền lương cũng chỉ năm xâu tiền, tất nhiên, huyện úy có thể thu được tiền đất đai và lương thực, nhưng kể cả như vậy, cũng là không tồi.

Trương Hoán đứng lên, nói với Quách Đông chủ:

- Chúng ta đi xem dệt khinh dung đi.

Khinh dung hay còn gọi là sa mỏng vô hoa, trước mắt hiện lên một loại sa nhẹ nhất, cầm trong tay không cảm giác được gì, nhìn thợ may dệt, tựa như một tầng sương mù bình thường, loại sa dệt này cực kỳ trân quý, đáng lẽ chỉ có Bạc Châu có hai phường dệt thế gia, đề phòng kỹ thuật dệt bị lộ ra ngoài, hai phường dệt thế gia này thông hôn với nhau để không cho kỹ thuật tiết lộ ra, tuy nhiên vào sáu năm trước khi Trung Nguyên loạn lạc, Bạc Châu cũng bị đánh tới, hai phường dệt thế gia này có vài người chạy trốn tới Trường An. Quách Đông chủ nhận được tin tức, liền bỏ ra số tiền lớn để học kỹ thuật từ trong tay một gia đình trong đó, hiện tại sa mỏng này là hàng hóa hắn kiếm lợi nhất, cung không đủ cầu, giá cả rất cao, đơn đặt hàng đã sắp xếp đến tận tháng mười năm này, cả khu Quan Trong cũng chỉ có phường dệt Quách Ký có thể làm ra loại sa mỏng này.

Hiện tại xưởng dệt khinh dung của Quách Đông chủ chỉ có ba mươi nữ công nhân dệt, mỗi người đều do hắn tỉ mỉ lựa chọn, thân thế trong sạch, hơn nữa đều có khế ước với hắn, sẽ không đem kỹ thuật truyền ra ngoài, tương tự thu nhập của các nàng cũng là cao nhất, người cao nhất mỗi tháng thậm chí có thể đạt được hai mươi xâu tiền.

Ra khỏi cửa chính xưởng Bạch Điệp, lỗ tai cảm thấy an tĩnh lại, xưởng dệt khinh dung nằm một mình trong sân, hơn nữa lại có tường bao quanh xưởng, cách xa các xưởng khác, có người gác, ngoại trừ quan lớn triều đình đến tham quan, người khác ai cũng không được phép vào.

Vào cửa, Trương Hoán thấy trong này canh gác sâm nghiêm, liền cười nói với mọi người:

- Xem ra, nếu Quách Đông chủ giữ bí kíp trân quý như vậy, chúng ta không nên tiến vào.

Quách Đông chủ liền vội vàng khom người nói:

- Hoàng thượng đi vào thì không sao, loại sa mỏng này kỹ thuật hết sức phức tạp, người ngoài nghề xem cũng không hiểu?

Trương Hoán đi tới trước cửa sổ, thấy bên trong gian phòng lớn cũng truyền đến tiếng máy dệt rất nhỏ, ba mươi nữ công nhân đang chăm chỉ dệt lụa mỏng, hắn quay đầu cười nói với Quách Đông chủ:

- Trẫm có một yêu cầu không an phận muốn mời Đông chủ đáp ứng.

Quách Đông chủ sợ tới mức vội vàng quỳ xuống:

- Bệ hạ xin cứ nói, thảo dân sao dám không đáp ứng.

- Là thế này.

Trương Hoán trầm ngâm nói:

- Hoàng hậu của trẫm vô cùng thích loại sa mỏng này, nàng cũng lập một nhóm cung nữ trong cung dệt sa mỏng, nhưng dù làm thế nào cũng không được như phường dệt, lần này trẫm tới thị sát, hoàng hậu đã đặc biệt dặn dò trẫm thỉnh một nữ công nhân tiến cung làm thầy dạy, không biết có được không?

Quách Đông chủ nội tâm nhảy dựng lên, như thế này chính là truyền kỹ thuật dệt sa mỏng đi. Hắn sao dám không đáp ứng, chỉ đành cắn răng nói:

- Yêu cầu của bệ hạ, thảo dân nào dám không đáp ứng, thảo dân nhất định sẽ phái nữ công nhân ưu tú nhất tiến cung dạy nghề.

Dứt lời, hắn nói với đốc công:

- Đi kêu Ngô nương tới đây.

Hắn lại quay đầu nói với Trương Hoán:

- Ngô nương trượng phu là quân nhân, năm trước bị điều đến An Tây tham chiến, thân thế rất trong sạch, xin bệ hạ chờ một lát. Một nữ tử trẻ tuổi mặc quần trắng bị dẫn tới, Trương Hoán từ xa nhìn thấy nàng, thấy nàng chỉ khoảng chừng hai mươi lăm hai mươi sáu tuổi, bộ dáng thanh tú, đến gần cảm thấy nàng có chút quen mặt, giống như đã gặp ở đâu, Ngô nương kia tiến lên đối diện với Trương Hoán, nàng cũng sững sờ, đột nhiên quỳ xuống cao giọng nói:

- Tiểu nữ tử khấu kiến hoàng đế bệ hạ.

Trương Hoán chần chờ hỏi:

- Trẫm thấy ngươi có chút quen mắt, chúng ta đã gặp nhau ở đâu rồi?

- Bệ hạ đã quên sao? Năm đó bệ hạ từng thị sát tại Vũ Uy việc di dân đến Thiên Bảo huyện, cha ta cùng bệ hạ đã nói chuyện về guồng nước, bệ hạ lúc đó còn cho ta một danh thiếp.

Trương Hoán nghĩ lại, sau đó đây chính là người phụ nữ tới Kim Thành cáo trạng, lật lại việc Trần Bình tham ô lương thực cứu tế, hắn cười ha ha nói:

- Thật sự là nhân sinh nơi nơi khó gặp, chúng ta lại có thể gặp nhau tại đây. Trẫm nhớ rõ ngươi họ Lưu, mau đứng lên, tại sao ngươi lại ở đây?

Ngô nương cũng hết sức cao hứng, nàng đứng lên nói:

- Phu gia của tiểu nữ tử họ Ngô. Hắn chính là một thân binh năm đó chém bị thương cha ta, bị bệ hạ xử phạt. Hắn áy náy lương tâm, thường xuyên tới chiếu cố chúng ta, thời gian dài sau này, tiểu nữ tử gả cho hắn, cũng sinh hai đứa con trai, hắn là người huyện Phụng Thiên, tích công được thăng làm đô uy, năm trước bị điều đến chiến tranh An Tây, hai đứa con hiện nay đều đang học ở Trường An, ta liền tới đây làm công, kiếm tiền trả học phí cho bọn chúng.

Trương Hoán nghe thấy thân binh của hắn biết sai có thể sửa, trong nội tâm cảm thấy vô cùng vui mừng, hắn liền cười nói với Ngô nương:

- Thật sự là khéo, thê tử của trẫm đang muốn mời một vị nữ công dệt sa mỏng tiến cung dạy các nàng tài nghệ dệt, Quách Đông chủ đã giới thiệu ngươi cho trẫm, ngươi nguyện ý đi không? Trẫm sẽ không bạc đãi ngươi, chỉ khoảng nửa năm, ngươi có thể tùy lúc xuất cung đi thăm con của ngươi.

Ngô nương nghĩ nghĩ liền gật đầu đáp:

- Tiểu nữ nguyện ý tiến cung dạy hoàng hậu nương nương kỹ thuật dệ sa mỏng.

- Hảo, ngươi đi thu thập đồ đi, chờ một lát trẫm phải về cung.

Trương Hoán quay đầu nói với Quách Đông chủ:

- Lần này trẫm đến thị sát cũng muốn nghe một chút ý kiến của thương nhân các ngươi, cảm thấy luật pháp triều đình có chỗ nào không hợp lý, cứ việc nói ra, trẫm muốn nghe lời nói thật.

Quách Đông chủ liền vội vàng khom người thi lễ nói:

- Thảo dân cảm thấy hiện tại triều đình đối với thảo dân đã rất rộng rãi, tuy nhiên thảo dẫn cũng thấy quả thật có hai điểm nho nhỏ không hợp lý lắm.

Có người đưa một chiếc ghế nằm cho Trương Hoán, hắn ngồi xuống, để cho Lý Kỳ ngồi bên cạnh mình, sau đó nói với Quách Đông chủ:

- Quách Đông chủ mời nói.

Quách Đông chủ nghĩ nghĩ liền nói:

- Thảo dân muốn nói về phần lớn các loại pháp lệnh triều đình áp dụng cho các thương nhân, có rất nhiều điểu mâu thuẫn. Năm kia có gian thương Hà Đông bán trà giả hãm hại dân chúng, triều đình liền áp đặt tất cả thương nhân Hà Đông đều không được bán trà, điều này thật sự là không hợp lý, đây là việc thứ nhất, ngoài ra thảo dân năm ngoái từng mở một nhà xưởng ba trăm máy móc tại Dương Châu, bên này phường dệt Quách Ký của ta ở Trường An đã đăng ký thương tịch, dựa theo chiếu thư Khánh Trị năm thứ mười ba quy định, xưởng ở Dương Châu có thể cùng nộp thuế ở Trường An, nhưng Diêm Thiết giám ở Dương Châu bên kia lại nói ta mở xưởng tại Dương Châu, theo chiếu thư Đại Trị năm thứ hai quy định, ta phải nộp thuế tại Dương Châu. Theo lý nếu dùng quy định Đại Trị làm bản chính, nhưng quy định Khánh Trị năm thứ mười ba lại không có hủy bỏ, kết quả ta phải đồng thời nộp thuế cả hai bên, bất đắc dĩ ta đành phải đổi tên xưởng ở Dương Châu, đăng ký thương tịch tại Dương Châu, chỉ có thể làm như vậy. Phường dệt Quách Ký này của ta đã nổi tiếng khắp nơi, theo ý của thảo dân, liệu triều đình có thể chỉnh sửa một quyển thương luật đầy đủ, không cần phải thay đổi hạ chiếu liên tục được không.

Trương Hoán trầm tư một lát rồi nói:

- Chuyện này trẫm biết, lại nói trong “Luật Vĩnh Huy” cũng có liên quan, chỉ là không đầy đủ, tháng trước trẫm đã hạ chỉ, lệnh cho Thôi tướng quốc đứng đầu Hình bộ, đem một số pháp lệnh bổ sung thêm, trong đó có cả thương luật, tương lại Đại Đường ta xử án hết thảy dùng “Luật Vĩnh Huy” này làm chuẩn, bất luận kẻ nào cũng không được tự ý vi phạm, nếu có vi phạm, cần trình báo Hình bộ cân nhắc quyết định. Ngươi nói tới những tình huống này, có thể ghi thành văn thư, Hình bộ tất nhiên sẽ tiếp thu.

Quay về Trường An đã là hoàng hôn, thị vệ đưa Ngô nương mang về cung, Lý Kỳ cũng trở về Ung Vương phủ của mình, còn Trương Hoán thì đi thẳng tới ngự thư phòng gặp các thần tử của mình, hôm nay một ngày không có trong triều, hẳn là tích lũy không ít tấu chương. Vừa đi tới cửa, hoạn quan An Trung Thuận liền vội vàng tiến lên bẩm báo:

“ Bệ hạ, Hàn Quốc công chúa đã trở lại.”

“ Hàn Quốc công chúa?”

Tin tức này đột nhiên tới làm cho Trương Hoán ngây ngẩn cả người, trước đó một chút tin tức hắn cũng không biết.

“ Nàng hiện tại ở đâu? Còn Bùi Minh Viễn? Hắn cũng trở về sao?”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio