Thể loại:& Điền văn, Sủng, Thanh xuân vườn trường,& Không gian tùy thân Nhân vật chính: Trương Thiến x Tôn Đông Mặc Nam chính mặt than, phúc hắc. Nữ chính chậm chạp trong chuyện tình cảm. Ai nó...
Một cô gái trẻ bị thất tình, xui xẻo gặp tai nạn máy bay quay về hai năm trước, lợi dụng Boss để đá đàn ông, lại bị Boss ăn xong lau sạch. Sau khi Đỗ Cận trọng sinh chỉ có ba nguyện vọng: Kiếm được nhiều tiền, tiếp cận người giàu, câu được soái ca! Người nào đó đánh mắt nhìn sang: Nói cái gì? Lặp lại lần nữa.
Đỗ Cận cắn răng: Kiếm được nhiều tiền, chăm sóc ông xã… Người nào đó thỏa mãn gật đầu. Cuộc sống sau khi kết hôn của Đỗ Cận là như vầy. “Ông xã, bộ quần áo hôm nay của anh thực vừa vặn, thực đẹp trai!” Người nào đó vẻ mặt chăm chú nhìn Đỗ Cận: “Muốn mua gì, nói thẳng.” Đỗ Cận u oán nhìn thoáng qua người nào đó: “Em không có… Được rồi, kỳ thật… ở cửa hàng kia mới vừa mới ra một bộ đồ nhìn cũng không tệ.” Người nào đó gật gật đầu: “Không tệ.” Vẻ mặt Đỗ Cận nịnh nọt: “Cho nên…” Người nào đó bỗng nhiên bật cười: “Cho nên, em nên giảm béo rồi.” Đỗ Cận: “…”
Có lúc trong thâm tâm tôi thật sự hi vọng chuyện vào năm 2012 chưa từng xảy ra, như vậy tôi mới có lý do gặp lại anh. Cho đến ngày tận cùng của thế giới.
~~~~~~~~~~ Có lúc tôi thật sự hy vọng chuyện vào năm 2012 chưa từng xảy ra, như vậy tôi mới có lý do gặp lại anh.
Giới thiệu truyện: Đây là câu chuyện về "thời gian đem gừng nấu thành đường" của đôi bạn trẻ mà bạn có thể nhìn thấy ở khắp mọi nơi trong cuộc sống. Đôi lời: Nếu thực sự bạn đi tìm một câu chuyện cảm động đến rơi nước mắt hay kịch tính đến đứng tim thì có lẽ những gì tôi viết ra không thỏa mãn được bạn. Những câu chuyện của tôi chỉ nhẹ nhàng giống như bạn đang tận hưởng một cơn gió trong ngày hè nóng nực. Hãy cảm nhận nó bằng một tâm hồn rộng mở. Xin cảm ơn tất cả mọi người.
Cô, vốn hy vọng sống một cuộc sống độc lập, không bị người khác ức hiếp nữa.
Vì cái gì ngay tại lúc này lại vẫn cứ muốn cô phải hy sinh vì cái gia đình không hề có tình người này, nhìn hai mắt mẹ đẫm nước mắt, cô cũng chỉ có thể thuận theo.
Nhưng cô không cam lòng, cô mới 19 tuổi, cô không muốn cứ như vậy gả cho một người đàn ông có thể làm cha của cô.
Cô đã ngoan ngoãn suốt 19 năm rồi, tối nay cô muốn buông thả cho bản thân, cô trao mình cho một anh chàng xa lạ đẹp trai. . . . . .
Một vị vua ăn sung mặc sướng ngày nào giờ chỉ vì một cái đùi gà mà bị tống giam.
Một tướng quân oai dũng ngày nào giờ một người đi đôi giày cỏ hở cả ngón chân, mặc chiếc áo choàng vá chằng vá chịt. Giang sơn đổi chủ, cuối cùng thì "chàng tướng quân" ấy cũng rũ bỏ được lớp vỏ nam nhi, trở lại nguyên hình là một nữ tử thiếu nữ tính. Là trọng phạm của triều đình, nàng dắt theo ông vua con trốn đông trốn tây. Trốn một hồi tưởng chết đến nơi thì chẳng hiểu sao lại đứng trước long sàng của tân hoàng rồi? "Ngươi cũng chẳng phải lần đầu ngủ trên giường của trẫm, còn không mau qua đây?" “Bệ hạ, tội thần không phải phi tần hậu cung của người, không có nghĩa vụ thị tẩm!” “Ồ vậy sao... An Dật quả là rất có khí tiết mà! Nếu đã không muốn thị tẩm, dám kháng chỉ, vậy lôi ra ngoài chém!”
Adam King, triệu phú và chủ nhân của vùng đất rộng hai mươi mẫu Anh, sẽ khôi phục trang trại của gia đình trở lại huy hoàng như xưa. Bị ám ảnh mãnh liệt, anh thậm chí còn nghĩ đến việc kết hôn với cô hàng xóm.
Cha của Gina Torino sẵn lòng “bán” cô để đổi lại một vùng đất rất được thèm muốn. Gina phát giác ra vụ thoả thuận đầy cám dỗ của cha mình... và quyết định tự mặc cả với Adam. Cô sẽ lấy một chủ trang trại lạnh lùng. Anh có khu đất. Còn cô sẽ có đứa con của nhà King.
Anh muốn ôm em; Anh muốn áp tay vào đôi má của em , hôn lên môi em Anh muốn nắm tay em đi tản bộ Anh muốn đánh cầu lông với em, cùng em khiêu vũ Anh muốn khi chúng ta đi chơi có thể chụp thật nhiều ảnh đẹp cho em Anh muốn khi em khóc , anh sẽ ở bên lau đi giọt lệ nơi khóe mắt em Anh muốn khi em bị thương , bị đau ốm , có thể ngồi bên ôm em , đưa em đi bệnh viện. Nhưng mà tất cả những chuyện đó ,cả đời này anh không thể làm được. Cho nên, Tiểu Kết, thực xin lỗi, chúng ta không thể ở bên nhau. Diệp Tư Viễn! Anh là đồ vương bát đản! Rốt cuộc trong đầu anh chứa cái gì vậy! Những chuyện anh nói căn bản em không cần ! ! Em chỉ muốn hỏi anh một câu ! Anh có yêu em không?
Dương Ngọc Hàn Lâm: chủ tịch hội đồng hội học sinh trường "Thiên Phục" trường rất có danh tiếng, chỉ có con nhà đại gia mới vào đây học (chỉ số IQ cao ngất trời 230 ), là một con nhóc cực kì xinh girl và giỏi võ (cả “công dung ngôn hạnh” cũng giỏi, nói chung là nhỏ rất toàn diện). tính tình của nhỏ rất ương bướng, thích ăn chơi hơn thích học hành (zậy mà thông minh khủng khiếp), nhỏ sau này sẽ bị lạc vào thời gian quá khứ và trở thành hoàng hậu (lúc đầu là quí phi) Dương Tôn Hải Thiên: anh “chai” của Hàn Lâm, là chủ tịch tập đoàn đá quý "Hồng Ngọc". Hải Thiên rất cưng chiều và yêu thương em gái ( người ngoài mà nhìn vào tưởng họ là tình nhân đó) anh có khuôn mặt cực kỳ đẹp “chai” (và hơi giống ai đó trong…… sau này sẽ biết). Thân phận của anh rất kỳ bí……… trong chap tớ sẽ nói rõ hơn………… Trương Tôn Quân Bảo: (hehe… nam nhân vật chính nè, đẹp "chai" số zách đó)…. Tính tình kiêu ngạo, lạnh lùng, ít nói, chả coi ai ra ký lô gì…. Là một tên bạo chúa khát máu, nhưng khi Hàn Lâm xuất hiện thỳ………. hồi sau sẽ rõ………… Tuyên Phương Hoàng Trung: vị tướng trẻ bên cạnh Quân Bảo (rất trung thành), và rất được Quân Bảo xem trọng, nhìn thỳ cũng ư là bảnh trai……………………… Trương Hà Phương Trinh: còn gọi là Quảng Ngọc công chúa, em gái của Quân Bảo, một người hết sức dễ thương và hiền dịu, cô rất thân với Hàn Lâm, cô luôn giúp đỡ Hàn Lâm những lúc khó khăn…… Hihihi…. Mình giới thiệu tới đây thui (nếu còn nói nữa chắc mệt xỉu quá). Bây giờ bắt đầu zô chap….. mà quên, nói trước cho các bạn biết rằng: truyện này là hư cấu (tuy nhiên sẽ có vài điểm thật) nên mong mọi người hok trách mình bịa ra lịch sử………….hihihihihihi
Thể loại: Hiện đại, ngôn tình, HE Nam chính: Lâm An Thâm Nữ chính: Giản Lộ Phối hợp diễn: Nhiều không đếm xuể Thâm trầm, bí ẩn, tài hoa, phi phàm. Đây là toàn bộ những gì mọi người biết về Lâm An Thâm. Thân làm trợ lí của anh nhưng những gì cô hiểu về anh chỉ nhiều hơn người khác hai điều. Một, Lâm An Thâm không bao giờ tiếp chuyện với bất kì ai bằng bất kì phương thức nào, vô luận là lời nói, ánh mắt hay cử chỉ. Hai, Lâm An thâm ghét tất cả các loại âm thanh, vô luận là giọng nói, tiếng hát dễ nghe hay không cũng vậy. Giới thiệu nhân vật vắn tắt: Lâm An Thâm. Nam chính. Giản Lộ. Nữ chính. Giới thiệu tình tiết vắn tắt: Một nam một nữ, không có pháo hôi (ý chỉ kẻ chen ngang đó mà) chỉ có yêu. Lí do yêu: Ngọt ngào. Trải qua: ngọt ngào. Cao trào: ngọt ngào. Giới thiệu xong , over! (nguyên lời tác giả) Độc giả có hiểu, tin tưởng tôi. (lời tác giả) Giản Lộ trợn mắt: Ai cũng không thể nói chồng ta tự kỉ! Anh ấy chẳng qua chỉ là yên lặng mà thôi! Lâm An Thâm: … Giản Lộ trợn trừng mắt: Ai cũng không thể nhúng chàm vợ của chồng ta! Anh ấy có ghen! Lâm An Thâm: … Giản Lộ chống nạnh: Ai cũng không thể câu dẫn chồng ta! Anh ấy có ép ta ghen! Lâm An Thâm: … Giản Lộ phóng hỏa: Ai cũng không thể ép Tiểu thư Điên viết văn án! Bả thật sự viết không hiểu! Lâm An Thâm: … Tiểu thư Điên: … Cám ơn. Rút dao tương trợ… Nội dung chính: ngôn tình hiện đại. Thông tin cơ bản: Nhân vật chính: Giản Lộ, Lâm An Thâm Phối hợp diễn: nhiều không đếm xuể Warning: Xin nhớ lấy, bệnh tâm lý, không phải bệnh thần kinh! Tác giả: Tiểu Thư Điên. Lâm An Thâm nói: Làm bạn gái của anh. Trích: Lời tác giả: Kỳ thật đây cũng không phải một truyện tôi mới viết xong, tôi đã xếp nó trong máy tính rất lâu rồi. Một ngày âm thịnh dương suy nào đó mở ra, rồi phải lòng một người đàn ông tên là “Lâm An Thâm”. Lâm An Thâm, anh yêu một người phụ nữ, chính là cả đời. Lâm An Thâm, anh yêu một người phụ nữ, chính là âm thầm, im lặng đợi chờ một cơ hội không biết bao giờ tới, đây là một người đàn ông biết tuân thủ nguyên tắc trong tình yêu lại si tình. Anh trầm mặc ít lời lại tài hoa hơn người, cộng thêm vài phần phúc hắc, thật đáng tiếc chỉ có một người đàn ông như vậy trên đời. Vậy nên tôi cảm thấy đọc xong quyển truyện này hẳn ai cũng phải rống lên một tiếng: Ban cho tôi một người đàn ông như vậy đi, nhất định tôi sẽ tìm được anh nhanh hơn nữ chính! Lúc anh thầm mến tôi, tôi sẽ cho anh hy vọng, không để anh dày vò nhìn tôi bên cạnh người đàn ông khác cãi nhau ầm ĩ. Tôi sẽ đến và nói với anh: Lâm An Thâm, em cũng thích anh từ rất lâu rồi, cưới em đi!!
Thể loại: Quân nhân Nhân vật chính: Trần Mặc x Miêu Uyển Thời gian gần đây, đàn ông tử tế hoặc là đã kết hôn còn không thì là gay Nếu một người đàn ông đã bước sang tuổi ba mươi hai, anh ta chưa kết hôn cũng chẳng phải gay, thậm chí chưa từng có cả bạn trai lẫn bạn gái, vậy thì chắc chắn anh ta có thiếu sót về sinh lý rồi. Nếu không có thiếu sót về sinh lý, thì tâm lý nhất định bị tổn thương, nếu như chỗ nào cũng không có khiếm khuyết, vậy chỉ còn lại một lời giải thích mà thôi, anh ta là người sao Hỏa. Miêu Uyển chưa bao giờ nghĩ là có một ngày cô sẽ cùng người sao Hỏa nói chuyện yêu đương! Thời gian gần đây, con gái ngoài hai mươi luôn có vô số những ý tưởng kỳ quái. Các cô khi thì giận dỗi lúc lại vui vẻ, khi thì giống mèo con ngoan ngoãn, lúc lại khóc lóc đòi chia tay. Trần Mặc cho rằng các cô gái đều là sinh vật đến từ ngoài hành tinh, anh chưa từng nghĩ tới có một ngày, anh sẽ cùng sinh vật ngoài hành tinh sống trên Trái Đất. Anh là một tay súng bắn tỉa, lặng lẽ tiếp cận mục tiêu, trăm phát trăm trúng chưa bao giờ thất bại, anh trời sinh là quân nhân, thứ duy nhất anh từng yêu là một cây súng thon dài. Cô là chuyên gia về bánh ngọt, trên đầu ngón tay tràn ngập hương thơm bánh kem và mật đường, dịu dàng mềm mại, nụ cười trong trẻo, giống như hoa tường vi mới nở. Khi họng súng băng giá gặp gỡ hoa tường vi dịu dàng. Khi bơ ngọt ngào hòa tan vết máu loang lổ. Cuộc sống, khiến cho những người không thể yêu nhau, yêu nhau. Đó là một thời khắc vô cùng kỳ diệu, trong lòng Trần Mặc nghĩ: một tay anh cầm súng, cây súng này vừa mới bắn ra một viên đạn đoạt mạng một người, còn tay kia lại nắm tay một cô gái, một cô gái đơn thuần mà tốt đẹp, trong cuộc đời mình, có lẽ cô chưa từng tưởng tượng đến giết chóc và cái chết. Trong những câu chuyện này, thứ tình cảm chỉ từng xảy ra trong câu chuyện của người khác, thứ tình cảm từng ghi lại trong sách của kẻ khác, vốn tưởng rằng nhiều năm bụi phủ như vậy đã sớm mất đi, nhưng khi bất chợt xuất hiện trong đời anh lại tựa như một đóa hoa ngượng ngùng, bừng nở nơi góc tường. Lãng mạn, chính là bạn sẵn lòng vì một ai đó, làm chuyện mà bình thường bạn sẽ chẳng bao giờ làm. Ngọt, là những ký ức hạnh phúc dịu dàng nhất, gần gũi nhất, non nớt nhất trong đời anh. Anh muốn giấu em đi, chỉ thuộc về mình anh, giấu em trong chiếc hộp vững chắc, bỏ vào túi áo bên trái. Thoạt đầu, chúng ta đều không hiểu yêu là gì, cũng không biết cảm giác yêu thương một người ra sao, cứ ngỡ rằng tình yêu rất bí ẩn, nó đến từ chốn ảo tưởng hư không. Chúng ta cho rằng yêu tựa như sấm sét vang dội, như cuồng phong bão táp. Chúng ta làm rất nhiều việc, có rất nhiều nguyện vọng, chúng ta lo lắng bồn chồn, đau xót miên man, vừa hạnh phúc vừa đau khổ, cuối cùng mới hiểu được, tình yêu cũng không giống như tưởng tượng.
Nàng - Tà Y là người thế kỷ hai mươi mốt, làm mưa làm gió trong cả hai giới hắc bạch đạo, lạnh lùng vô tình không có tâm, nhưng là một nữ nhân tuyệt mỹ. Hắn là Chiến Thần của Phong Mâu đế quốc, tung hoành sa trường - Nhiếp Chính Vương, cùng lạnh lùng thị huyết giống nhau, là một nam nhân tuấn mỹ. Nàng là thần y cũng độc y, một thanh ngân đao đi dọc thiên hạ, độc y song tuyệt, tài năng kinh thế. Nghe đồn, nàng cứu người chỉ xem tâm tình, không làm theo lẽ thường, làm cho người ta vừa yêu lại vừa hận. Nghe đồn, trên đời này, chỉ có người nàng không muốn cứu, không có người nàng cứu không được . Nghe đồn, hắc bạch đạo đối với nàng tôn kính như thần, e ngại như ma. Hắn là chiến thần cũng là ma chủ, một phen tà ma ngạo nghễ quần hùng, quyền khuynh thiên hạ, tà mị vô song. Nghe đồn, hắn là Ma chủ Ma Vực, là Thần Long quanh năm thấy đầu không thấy đuôi. Nghe đồn, hắn không gần nữ sắc, nữ nhân nào gần hắn ba thước tất phải chết. Nghe đồn, hắn độc sủng Vương phi, ba ngàn giọt nước chỉ chọn lấy duy nhất một giọt. Đoạn ngắn nhất: “Phụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết: “Nữ nhi Trấn quốc Tướng quân U Tà, dịu dàng hiền thục, trí tuệ hơn người, quả thật là tiểu thư khuê các nổi bật, đặc biệt ban thưởng là ‘Lan U công chúa’, ngày hôm đó phải đến Phong Mâu quốc hòa thân với Nhiếp Chính Vương Liệt Hỏa Kình Thương, khâm thử!” “Thần, tạ chủ long ân “ “Quản gia, lập tức phái người tiến đến Diệp Thành đưa đại tiểu thư hồi phủ!” “Ân, tướng quân!” Đoạn ngắn nhị: Ngày đại hôn, Nhiếp Chính Vương Phong Mâu quốc Liệt Hỏa Kình Thương đã đi biên cảnh bình định chiến loạn. Bốn chữ cứng cáp hữu lực “Nhiếp Chính Vương phủ” ở dưới nắng vàng càng thêm rạng rỡ, “Vương phi đi đường ngày đêm chắc đã mệt mỏi, Vương Gia nhà ta đã đi đến biên cảnh bình định chiến loạn, không tiếp đón Vương Phi được, xin Vương Phi thứ lỗi!” Hồn Thiên, Hồn Ảnh hai người vừa nói xong, bốn phía một mảnh yên tĩnh, sau đó một đạo thanh âm trong trẻo nhưng lạnh lùng từ trong hỉ kiệu truyền ra “Không ngại” . “Nghe nói không, Phong Mâu quốc Chiến Thần Nhiếp Chính Vương trước mặt tứ quốc tuyên bố cuộc đời này chỉ thú một người này làm Phi” “Còn có a, nghe nói thiên hạ đệ nhất mỹ nhân Hoa Lộng Ảnh trước kia nhục mạ Nhiếp Chính Vương Phi, liền bị Nhiếp Chính Vương móc hai mắt!” “Cái này cũng không tính cái gì, các ngươi biết không, Nhiếp Chính Vương Phi là chủ nhân phía sau của Lưu Ly trai a!” Đoạn ngắn tam: Rèm lụa tung bay, một mỗ nam tuấn mỹ đến cực điểm đang ủy khuất nhìn người bên cạnh trong trẻo nhưng lạnh lùng . “Tà Nhi, thời gian ba tháng đã qua, có thể chứ?” Dứt lời, nữ nhân nhăn mày liễu nói “Ta thượng ngươi hạ”, sau đó không để cho nam nhân này từ chối đã xoay người mà lên. Đoạn ngắn tứ:Một cái nam nhân tuấn mỹ đến vô cùng đang đứng khoanh tay ở ngoài cửa phòng, khớp xương bàn tay giờ phút này gắt gao nắm chặt, đó là biểu hiện của việc hắn đang lo âu cùng bất an. “Mẫu thân, nghe nói thiếu trang chủ Long Tứ Thiên của Ngự Long sơn trang là nam nhân tuyệt đỉnh yêu nghiệt nha “ “Đúng vậy mẫu thân, còn có Vụ Ảnh Khuynh Thành lạnh lùng như băng kia cũng là nam nhân hiếm có trong thiên hạ ” hai tiểu nam hài phấn điêu ngọc trác vây quanh mỹ nữ đang dựa ở trên xích đu lải nhải. Đột nhiên, một cái thân ảnh cao lớn lửa giận ngập trời xuất hiện ở phía sau bọn họ, mà hai tiểu nam hài kia vẫn không hề phát hiện, vẫn cao hứng như trước nói, trong giây lát, lại phát hiện chính mình không đứng trên mặt đất , sợ hãi quay đầu nhìn lại, đến khi nhìn rõ người đằng sau là ai lại lập tức nịnh nọt nói: “Phụ thân, ngươi đến đây lúc nào a”, “Chết tiệt, hai thằng nhóc này, dám đục khoét chân tường của lão tử!” Vừa dứt lời hai thân ảnh nhỏ lập tức bay ra ngoài cửa.
Thể loại: hiện đại, nhẹ nhàng, thanh mai trúc mã, HE
Tân Hạ Noãn thầm mến Lục Tử Ngân từ nhiều năm trước nhưng lại chưa bao giờ dám nói. Bởi anh luôn coi cô như em gái. Lúc anh xuất ngoại, tâm tình khó đoán để lại cho cô một câu hỏi như thực như hư: “Sau này, nếu em chưa cưới ai, anh chưa lập gia đình, chúng ta kết hôn nhé?” Cô trong lòng chất đầy phiền muộn, không khỏi cười trừ cho tình cảnh của mình, tùy ý gật đầu: “Được.” Thế rồi, trong lúc cô cô đơn sầu não nhất, anh trở về, câu đầu tiên nói cùng cô là: “Hạ Noãn, kết hôn đi.” Anh, không còn gọi cô là em gái nữa … Mọi người cũng như cô đều nghĩ, cô được ở bên cạnh anh, là may mắn của cô. Nhưng rồi cô bỗng phát hiện, cô đã sai lầm. Anh từ rất lâu đã khắc sâu hình ảnh cô trong lòng mình, cả cuộc đời chỉ cần có cô: Tân Hạn Noãn, cả cuộc đời này dành tặng cho em. Lời của Kat (editor): một câu chuyện tình nhẹ nhàng, lắng đọng tâm hồn. Mong rằng các tình yêu sẽ thích câu chuyện tình này như ta và nàng Xanh nhá.
Cái gì ? thị nữ bên người ??? Hắn cơ bản là một nam nhân nha ! Mọi người như thế nào lại không thể phân biệt được nam nữ ? Được rồi! được rồi! Nếu bộ dạng xinh đẹp như vậy, nam nhân thì nam nhân cũng rất tốt. Chính là …chính là, hắn cũng quá là đẹp đi, tính tình thì cũng hỏ bạo không kém. Nàng thật sự không nghĩ qua chính mình liền liền liền yêu thích người ta a !!!
Cuộc đời có lẽ giống như một chuyến tàu, có rất nhiều trạm dừng, nhưng mỗi con người lại chỉ có một bến đỗ, có người nhầm, có người không, nhưng điều quan trọng nhất là mạnh mẽ để bước tiếp, cho đến khi tìm được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời mình. Lâm Hiểu Khiết là một cô gái bình thường như bao cô gái khác, làm nhân viên của một công ty, vô tình được cấp trên tỏ tình trong một bữa tiệc, rồi trước lễ cưới lại phát hiện ra một sự thật đau lòng. Sự xuất hiện của một nữ minh tinh nổi tiếng đã khiến cô nhận ra rằng, câu chuyện của chàng hoàng tử và lọ lem vĩnh viễn chỉ là những câu chuyện có trong cổ tích, thực ra, người con trai kia chẳng hề yêu cô. Chạy trốn với vết thương lòng, một vết thương không hẳn vì tình yêu, mà bởi lòng tự trọng, bởi lòng tin, cô đến Thượng Hải. Lâm Hiểu Khiết đã gặp được hành khách thực sự quan trọng trên chuyến xe cuộc đời mình, người khiến cô lấy lại niềm tin và tiếp thêm cho cô sức mạnh. Nhưng cuộc sống với những lo toan bộn bề, gánh nặng của công danh, sự đeo bám của quá khứ, liệu cô gái nhỏ Lâm Hiểu Khiết có thực sự tìm được bến đỗ hạnh phúc của cuộc đời mình?
Diêu Mật bị dồn đến đường cùng, hô hấp vừa gấp lại vừa nóng phải hé miệng thở ra một hơi, chỉ nghe một tiếng “Rầm” vang lên, chàng trai trước mắt thân hình mềm nhũn, hai mắt mê mang như bị trúng mị hương, trong chớp mắt đã nằm oặt xuống đất!
Vũ Hoàng Minh: nó là nv chính, rất thu hút, hờ hờ, giống như 1 quả bóng nảy tưng tưng, thường xuyên lướt trên chiếc ván trượt màu xanh dương, là đại ca bí mật của Dark Moon
Vũ Hoàng Anh: anh trai nó, tính cách mạnh mẽ nhưng luôn núp mình trong vỏ bọc khác, có vẻ biến thái (=.=") nhưng rất thương em
Lục Tiểu Thiên: hơi khùng khùng, hắn nghĩ những điều ko ai biết được, làm những việc kì quái, siêu đẹp trai
Lý Nhã Nhã: xinh, cố chấp, luôn cho rằng Hoàng Minh là 1 nửa số phận của mình