Thể loại: thanh xuân tiểu thuyết, thanh xuân huyễn tưởng
Hệ liệt: "Cấm ái"
- Chi nhất:
1. Nhất dạ mê tình
2. Nhất dạ thâu hoan
3. Nha hoàn thâu tâm
- Chi nhị:
Nhất dạ tiêu hồn
[Warning của editor ] Truyện hơi bị “sắc”‘, yêu cầu suy nghĩ kĩ trước khi “dùng”
Bản thân tự cảm thấy nhân cách của mình rất tốt, là một sát thủ của Phi Ưng bang, Hạ Tử Lung chỉ cần tiền không cần mạng, ra giá hợp lý thì trộm cắp, giết người, gian dâm phóng hỏa, cô cũng chẳng từ
Nhưng nói thì nói vậy, những kẻ cô giết chắc chắn chẳng phải là hạng tốt lành, còn tiền kiếm được hả, chỉ là sẵn tiện ghé thăm vài nhà giàu có, đa số vẫn là tranh giành bang phái, vơ vét súng ống đạn dược mà thôi, còn chưa từng làm bất cứ chuyện xấu nào hết. Thế mà vô duyên vô cớ, cô mù mờ bị xuyên không.
Tới thời không ngàn năm trước, tư duy hiện đại của cô không hề bị bó buộc nào cả, chấp nhận sự thật mình thích "đại ca" của mình, dự định sẽ làm một đôi uyên ương đầu tiên tuyên dương tình yêu cấm kị nơi cổ đại. Ấy vậy mà kế hoạch bị bóp chết từ trong trứng nước vì một đạo thánh chỉ, gả cô vào Vương phủ
Đêm tân hôn, trượng phu của cô say trong lòng giai nhân khác. Cô thì hồng hạnh xuất tường, đêm tân hôn quỷ dị nhất lịch sử, cùng lắm cũng chỉ thế này thôi...
Leo tường, thâu hoan, thất thân, lăn lộn đã đời cô lại không biết “tình nhân” của mình trông như thế nào. Thứ có thể thấy, chỉ là chiếc mặt nạ lạnh như băng. Chậc chậc, bức tường này xuất ra... Hạ Tử Lung phát thề, chỉ có một đêm.
Ngày ngày không cảm thấy hắn quá nhiệt tình, đêm đêm lại nỗ lực “cống hiến”. Thậm chí cùng với kẻ đã là vợ người ta như nàng bí mật sống chung, trình diễn một hồi oanh oanh liệt liệt “trèo thường ký”. Ơ, tại sao nàng đối với mặt nạ của “tình phu” lại thấy quen như vậy, lẽ nào…
quyển 2 chương 23: chi bằng ung dung đi một chuyến