Thể loại: Ngôn Tình, Gia Đấu, Hệ Thống, Vả Mặt, Vô Tri, Hiện Đại, Hài Hước, Sủng, Gia Đình, Ngọt
Team dịch: Bé Hạt Tiêu
Trích đoạn:
Khi Hồ Trân Trân tỉnh dậy, phát hiện ra bản thân mình đang nhắm mắt dựa lưng vào ghế.
Lông mi như có keo dính, tổn rất nhiều sức để mở mắt ra bình thường.
Cô sờ được sống mũi, trái tim vẫn đập nhanh vì chưa thoát khỏi bóng đen cái c.h.ế.t trong một vụ tai nạn xe cộ.
"Cô ta bị sao vậy? Không phải mới quen Giang Hoa được một tuần sao? Yêu đến mức như vậy luôn?"
Hồ Trân Trân cụp mắt xuống, nghe được tiếng người phụ nữ ở đối diện khẽ nói.
"Ôi, ngày nhận chứng nhận kết hôn đã khắc c.h.ế.t chồng, nếu đổi lại là tôi, tôi sẽ không xuất hiện ở nhà tang lễ, cô ta ngồi ở đây đương nhiên là đóng kịch cho người ngoài chúng ta xem rồi!"
Nghe thấy lời này, Hồ Trân Trân giật mình.
Đây không phải là cốt truyện trong tiểu thuyết tối hôm qua cô đọc sao? Chẳng lẽ cô thật sự xuyên sách rồi? Bộ truyện “Ảnh đế toàn năng” tối hôm qua thật sự đặc sắc, bởi vì cô trùng tên với mẹ kế của nam chính, Hồ Trân Trân lúc đó vẫn còn đùa giỡn ở khu vực bình luận, tuyên bố phải đọc thuộc lòng hết cốt truyện, đề phòng xuyên không.
Nhưng ai ngờ sáng nay cô bởi vì ngủ không đủ giấc, nên đã xảy ra tai nạn xe cộ, vừa mở mắt đã tới đây.
A a a, sao lại cố tình xuyên qua vào lúc này chứ, cô sắp nhận được một triệu, điều này khiến Hồ Trân Trân rất khó chịu, cô là người yêu tiền, giấc mộng cả đời chính là trở thành triệu phú, rất vất vả ước mơ mới thành hiện thực. Lúc này, người đã xuyên qua đây sao lại không khó chịu chứ.
May mắn thay, cô có khả năng chỉnh lại cảm xúc rất tốt, nhanh chóng tự an ủi mình.
Có thể sống thêm một lần nữa cũng không tệ, kiếp trước ước mơ chưa hoàn thành vẫn có thể thực hiện ở kiếp này.
Tác giả: Trí Thương Thái Đê Hội Truyền Nhiễm (智商太低会传染) IQ quá thấp sẽ lây nhiễm Thể loại: Hiện đại, ngọt sủng, mỹ công CP: An × Nas (Mèo stundere mắt hai màu, ông chủ công × Con người tao nhã, tiểu thuyết gia thụ)
Văn án
“Redamancy” có nghĩa là “khi bạn yêu một ai đó, thì người đó trong lòng cũng có bạn”
—————-
Trong một con hẻm không có gì bắt mắt trên phố nghệ thuật có một tiệm cà phê bài trí cổ điển, chỉ ai từng đến mới biết ông chủ là một chú mèo mắt hai màu tên An, chú mèo này khác với những chú mèo khác, nó biết biến thành người, diện mạo gần như là chói loá, và bí mật này chỉ có một tiểu thuyết gia trẻ tuổi tên Nas biết.
Mỗi tối Nas đều đến, mỗi ngày An sẽ ở cùng anh, đến khi Nas rời đi thì y mới đóng cửa, dù cho có muộn đến đâu.
Khi ấy cuốn sách của Nas mới viết được mở đầu, lúc kết sách đã là nửa năm sau, hôm mà tác phẩm kết thúc cũng là ngày mà anh và An gặp nhau lần đầu, anh viết một câu cuối cùng ở lời cuối sách, ngoài mặt là nam chính nói với một nam chính khác, thực ra là lời anh muốn bảo với An.
Anh viết rằng -- tôi đã bạo dạn yêu người, tại thời đại bình thường này.
Nghe nói đại ma đầu là một đại mỹ nam, dung mạo tuyệt trần, vì luyện công tẩu hoả nhập ma mà chuyên đi tìm các đại hiệp giang hồ giao hoan.
Sau đó không biết làm soa các đại hiệp kia lại chuyên tâm nhớ nhung đại ma đầu mà thôi.
Một vị đại hiệp cực kì phong lưu nghe thế nảy sinh tò mò, không biết rốt cuộc đại ma dầu kia công phu trên giường điêu luyện cỡ nào nên nóng lòng muốn thử.
Sau đó là màn chạm trán giữa đại ma đầu và đại hiệp.
Cô ở phòng 1101, anh ở phòng 1102, vì tiếng ồn ào mà họ gặp nhau, nảy sinh mâu thuẫn. Thế nhưng, dần dần, hai người từ chán ghét nhau lại chuyển sang... Dịch Nhất Y: Đời này không ngờ mình từ yêu đương đến kết hôn đều bị lừa vì một con mèo. Cô liếc nhìn người nào đó đang vuốt ve con mèo, đằng sau màn kịch "bị lừa" này, chính là chủ nhân mèo xảo quyệt.
Thể loại: Cổ Đại, HE, Ngược, Sủng, Chữa Lành, Gả Thay
Team dịch: Tiểu Lạc Lạc
Giới thiệu
Ta thay tiểu thư nhà ta gả cho một tên đồ tể, đêm tân hôn, ta nói: "Từ nay chàng g i ế t lợn, ta bán thịt, vợ chồng ta cùng nhau vun vén cho cuộc sống, sinh con thì cho đi học tư thục, cố gắng thoát khỏi số phận làm đồ tể."
Sau đó, vị tướng công có chút tuấn tú của ta xoa trán cười lớn.
“Đại cô nương! Đại cô nương! Có chuyện vui lớn!” giọng nói kích động của Thanh Tước từ xa vọng vào tai.
Ta không tự chủ được mở mắt ra, muốn nhìn đại nha hoàn hoạt bát tươi đẹp trước kia.
Nàng ấy c..hết vì ta, nhưng ta chưa bao giờ gặp nàng ấy trong mơ. Đây là lần đầu tiên.
“Nhỏ tiếng một chút!” Thanh Mai thấp giọng quát: “Cô nương thật khó khăn mới nghỉ ngơi được một lát, ngươi hốt hoảng như thế đã đánh thức cô nương, xem ta xử lý ngươi như thế nào.”
Ta theo giọng nói nhìn về phía Thanh Mai, trong lòng càng kinh ngạc.
Thanh Mai cũng không còn lão hóa và tiều tụy nữa, khôi phục thành dáng vẻ thiếu nữ.
Một giấc mộng cũ, hai vị cố nhân, có cả Thanh Mai...
"Khi rời đi em nới với tôi, xin đừng yêu nhau vào mùa hè."
Dụ Hà luôn cảm thấy mình phải lòng Khương Hoán là việc hết sức bình thường, cho dù chỉ trong một mùa hè.
Cậu những tưởng tình yêu là một thước phim điện ảnh, song Khương Hoán - người đã đóng phim mười năm - nói với cậu rằng tình yêu là cuộc sống.
-
Diễn viên phim nghệ thuật bốn bể là nhà x Sinh viên ưu tú khoa Kiến trúc bề ngoài ủ rũ nội tâm ấm áp.
Mối tình ngắn ngủi nơi thị trấn nhỏ xa xôi, thực chất là cả hai cùng chạy về phía nhau.
Khương Hoán x Dụ Hà
-
1. Niên thượng cách nhau chín tuổi, HE, 1v1.
2. Công là anh trai tóc dài cool ngầu có vẻ hơi khó theo đuổi (tán đổ rồi thì rất dễ dỗ), thụ là chó con ủ rũ nhưng không bao giờ bỏ cuộc, cả hai đều cho rằng mình thích người kia nhiều hơn.
3. Không hẳn là gương vỡ lại lành, có trắc trở nhưng không máu chó.
Dây đàn đứt đoạn, một muỗng rượu đục, ánh nến thuyền khách hai ba ngọn, hạc Thinh Châu bốn năm con, sa trường rong ruổi sáu bảy năm, quỳ lạy trước Phật miệng miệng niệm, trở về, trãi hồng trang mười dặm, đồng ý bạc đầu không rời xa
"Tiểu cô nương, ta thấy lệ chí (*) này có được đúng là rất rõ, vậy ngươi có biết lệ chí này rất sâu xa khó hiểu hay không?"
Tiểu cô nương cau mày, một mặt cảnh giác nhìn hắn nói: "Có bao nhiêu sâu xa khó hiểu?"
"Cái gọi là lệ chí, tức kiếp trước sinh lệ, kiếp này chí. Truyền thuyết là bởi vì thời điểm chết của kiếp trước, khi người yêu ôm ngươi gào khóc, nước mắt rơi xuống ở trên mặt do đó hình thành dấu ấn, lấy ba đời sau sử dụng gặp lại, người có lệ chí, mang theo kí ức của kiếp trước, nối lại nhân duyên dang dở. Mà ngươi chủ định kiếp này nhiều lệ, cầu mà không được, dây dưa lẫn nhau, không chết không thôi, mãi đến tận vì là đối phương trả lại nước mắt của kiếp trước, mới có thể tu được chính quả"
"Lão tiên sinh, ngươi có phải đối với ta có bất mãn gì hay không?"
Người kia cười ha ha, đặc biệt thờ ơ nói: "Ta chỉ muốn khích lệ ngươi, phải kiên cường" Nói xong, phẩy tay áo bỏ đi
(*) Lệ chí: lệ là nước mắt, chí là nốt ruồi, ở đây là bên khóe mắt của nhân vật có một nốt ruồi, người ta gọi là lệ chí
Tag: Hiện đại, Công mắc trầm cảm x Thụ mặt trời nhỏ, song hướng thầm mến, chữa lành, hơi chua xót, một chút bối cảnh showbiz, HE
Văn án:
"Một câu chuyện cả hai cùng yêu thầm nhau. Là mối tình đầu còn dang dở và một người thương mến từ xa. Thầy giáo lớp diễn xuất của Hà Gia Hảo nói, tất cả những bộ phim điện ảnh trên đời này đều có liên kết với nhau, những nhân vật mà bạn từng đóng, cũng sẽ dung hoà vào sinh mệnh của bạn. Sau khi Trần Nhược Khát mười chín tuổi diễn xong bộ phim điện ảnh ở thị trấn nhỏ kia cùng với Hà Gia Hảo, thật sự cũng giống như nhân vật chính trong bộ phim đó, một người công thành danh toại, trở thành một ngôi sao điện ảnh nổi tiếng, một người vô danh tiểu tốt, quay về nhà thừa kế quán cơm lâu đời."