[Có dũng có mưu thiên kim năng động vs. ngoài lạnh trong nóng, hung ác nham hiểm thất hoàng tử.]
Tống Trừ Nhiên chỉ nói vài câu nói hùng hồn, liền xuyên không vào tiểu thuyết, trở thành nữ nhân ngốc nghếch và bi thảm mà chính nàng vừa mới chê bai.
Trong mắt của Tống Trừ Nhiên, nguyên chủ là một người bị tình yêu làm mờ mắt, sẵn sàng bị lợi dụng, nhìn huynh trưởng bị hãm hại, cha bị ép buộc, và toàn bộ nhà họ Tống bị đẩy đến cảnh cửa nát nhà tan, tất cả chỉ vì tình yêu mù quáng.
Cuối cùng, nguyên chủ rơi vào bẫy của kẻ khác, và kết thúc cuộc đời mình trong sự thê thảm tại biệt viện bị bỏ hoang.
Sau khi xuyên vào tiểu thuyết, Tống Trừ Nhiên phiền muộn thở dài một hơi. Nàng quyết tâm dựa vào kiến thức của mình về cốt truyện để tránh xa nam chính cùng những tranh đấu quyền lực, an phận làm một thiên kim ngoan ngoãn được nhà họ Tống yêu thương.
Tuy nhiên, nàng không ngờ rằng người biểu tỷ luôn tính kế hãm hại nàng trong nguyên tác lại mang theo ký ức kiếp trước mà tái sinh, và đã sẵn sàng lên sân khấu từ trước.
Triển khai cốt truyện liền đại biến, Tống Trừ Nhiên vốn tưởng rằng mình như nhà tiên tri nắm chắc kịch bản trong tay, lại không ngờ rằng kịch bản đã bị hoàn toàn cải biên.
Tống Trừ Nhiên nghĩ tới nghĩ lui, quyết định đem bàn tính hướng vào người nhẽ ra bị nam chính mai phục đánh tới tàn hơi, bất đắc dĩ phải rời bỏ quyền mưu – hung ác nham hiểm nam phụ Thịnh Kỳ.
Để cứu Thịnh Kỳ và huynh trưởng, nàng đến phủ ngự vệ, đưa ra chiếc túi thơm bình an do chính tay mình thêu thảm đến không nỡ nhìn.
Để phá Thịnh Kỳ và nữ nhạc sư có dụng tâm kín đáo kết duyên, nàng nhanh trí diễn xuất một màn bị Thịnh Kỳ bội bạc tâm ý.
Tin tức thất hoàng tử đùa bỡn với con gái Trấn Quốc đại tướng quân lan truyền nhanh chóng.
Thịnh Kỳ hỏi: “Tống Trừ Nhiên, rốt cuộc ngươi muốn gì?”
Tống Trừ Nhiên đáp: “Ta đã huỷ hoại thanh danh, ngươi phải cưới ta!”.
Dù nàng vô cớ gây rối, năn nỉ ỉ ôi, cuối cùng Thịnh Kỳ cũng phải dùng kiệu tám người nâng để đưa nàng về phủ thất hoàng tử.
Sau khi kết hôn, mỗi ngày Tống Trừ Nhiên tự nhắc nhở mình: Không động tâm, không tham niệm, không nợ nhau.
Chỉ cần hợp tác cùng Thịnh Kỳ để đánh bại nam chính, nàng sẽ hòa li và rời đi, tuyệt đối không chậm trễ đối phương.
*
Thịnh Kỳ cao ngạo, lạnh nhạt, chưa bao giờ để ý quá nhiều đến tình cảm nhi nữ, nhưng lại vì một túi thơm nhỏ mà khó được tâm động.
Nhìn Tống Trừ Nhiên liên tục cố ý tiếp cận, cố ý tán tỉnh, hắn trầm khuôn mặt ra vẻ phiền chán.
Vốn tưởng rằng chỉ cần phụ hoàng ra một tờ hôn thư là có thể ôm mỹ nhân về, nhưng lại phát hiện mỹ nhân đối với hắn chỉ là tình cảm giả dối.
Toàn kinh thành đồn đại rằng hắn đối với nàng bội tình bạc nghĩa, nhưng thực tế là hắn mới là người bị bội tình bạc nghĩa.
Khi nàng ánh mắt tránh né mà đưa ra yêu cầu hòa li, hắn đè nàng xuống bên trong hương trướng.
Mười ngón tay gắt gao đan chặt, mang theo ý vị trừng phạt.
“Tống Trừ Nhiên, lúc trước không thể thiếu ta chính là nàng, điều này nàng phải nhớ cả đời.”
chương 188