Đạo Chu

chương 564: cửu bảo lưu ly tháp

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Người đến phòng Đại Sư không ngờ là một lão già khoảng trên tám mươi tuổi. Lão giả có thân cao trên hai thước, vóc người cao gầy, thẳng tắp như tiêu thương, khí thế mạnh mẽ. Võ hồn phóng ra, thân thể của hắn cũng không có biến hóa gì đặc thù, nhưng trong tay lại có thêm một thanh Xà Mâu. Dài chừng hai trượng, đầu mâu uốn lượn, khí thế mạnh mẽ tựa như lưỡi rắn phân nhánh, Xà Mâu toàn thân tím xanh. Làm người khác sợ hãi nhất chính là chín cái hồn hoàn xoay quanh trên Xà Mâu này, đó là Hai vàng, ba tím, bốn đen. Vị Phong Hào Đấu La này làm cho người ta có cảm giác như lao thẳng về phía Độc Cô Bác chỉ có chuôi Xà Mâu này, mà cũng không có người.

Khí thế lão già mạnh mẽ toả ra. Đã không phải đơn giản chỉ là người và mâu hợp nhất, mà là một loại dung hợp hoàn toàn. Không cần tận lực làm gì mà Xà Mâu cùng bản thể cũng đạt tới loại khế hợp kinh khủng này. Khí hồn sư Phong Hào Đấu La, thường thường so với Phong Hào Đấu La thú hồn sư càng thêm đắng sợ hơn.

Âm thanh lão già cũng vì thế mà trở nên lạnh lẽo hơn: “lão Độc Vật, danh dự Giáo Hoàng không dung khinh thường. Cho dù hắn có là ai đi nữa. Đại Sư, hắn nhất định phải chết. Chỉ có như vậy mới không có người dám khinh nhờn danh dự Vũ Hồn Điện chúng ta.”

“Đại Sư vốn là viện trưởng học viện Thiên Địa chúng ta!” Độc Đấu La hơi vươn người một cái, hắn chẳng quan tâm khí thế lão già kia áp tới. Khoé miệng Độc Đấu La mang theo tươi cười tự tin: “Ta làm sao có thể để cho ngươi tổn hại được, lão Xà Mâu!”

Vụt! Đột nhiên thân thể Độc Đấu La biến mất, hắn đã sát gần lão già Xà Mâu. Bàn tay vươn ra vừa chạm vào lên người Xà Mâu đấu la. Xà Mâu đấu la bị tốc độ này của Độc Cô Bác làm cho hoàn toàn chấn kinh, hắn ngay lập tức xoay người vung thương lên. Sau lưng tạo nên một chuỗi tàn ảnh dài. Làm cho người ta cảm giác hư ảo khó lường.

Vụt! Lúc này, Độc đấu la cùng với Xà Mâu đấu la đã xuất hiện ở trên bầu trời. Thân thể Độc Cô Bác cũng biến đổi, chín cái hồn hoàn của hắn xuất hiện. Bao trùm thân ảnh Độc Cô Bác là một bộ hồn cốt nguyên bản. Đằng sau lưng mọc hai cánh, trên đầu xuất hiện một sừng. Hai tay, mỗi tay mọc từ mu bàn tay bốn cái lợi trảo sắc bén.

Tản ảnh từ cây mâu đâm về phía Độc Cô Bác tới tốc độ cực kỳ nhanh chóng. Chúng trực tiếp biến thành chín ảnh mâu sắc nhọn bắn nhanh về phía Độc Cô Bác. Mũi mâu sắc nhọn muốn đem cơ thể Độc Cô Bác xuyên thủng.

Bốn nữ nhân trở lại nhà nghỉ Hoa Hồng, Thiên Thủ Cương Thủ vươn vai một cái vô cùng thích ý. Tiểu Y thì trừng mắt nhìn về phía nàng một cái. Dường như có sự việc gì đó xảy ra giữa hai người với nhau. Rõ ràng là chủ nhân và võ hồn nhưng mối quan hệ giữa hai người có vẻ chút phức tạp.

“Ngày mai, chúng ta phải đi đăng ký học viện Sử Lai Khắc!” Vũ Vô Cực ho khan mở miệng nói: “Ở học viện, chúng ta không tốt lắm... Ý ta là nơi đó có quy củ của học viện. Chúng ta sẽ thiếu đi sự tự do. Thế nên ngày hôm nay, ta nghĩ... À ừm...”

“Đoạn...” Thiên Thủ Cương Thủ trực tiếp mở miệng nói: “Ngươi cứ bà bà mẹ mẹ như vậy... có gì thì cứ nói thẳng!”

“Ông chồng đẹp trai của em...” Chiếu Mỹ Minh mỉm cười, ngón tay khẽ quẹt miệng. Ánh mắt mang theo tò mò và hài hước nhìn về phía Vũ Vô Cực hỏi: “Anh muốn cùng mọi người quan hệ tình dục sao?” Giọng nói không mang theo ngượng ngùng chút nào, nàng quay ra nhìn về phía Diễm Linh Cơ nói:”Diễm Diễm, điều này trách nhiệm thuộc về cô đi. Ngày nào cô cũng trêu chọc ông chồng đẹp trai a!”

“Nga... là lỗi của ta sao!?” Ngồi ở trên giường, một chân Diễm Linh Cơ bắt chéo, bàn tay đặt má với vỗ vỗ sau đó cười nói: “Vậy hãy để ta chuộc lỗi như thế nào? Chồng yêu, hôm nay hãy để em thoả mãn anh!” Vừa nói nàng khẽ nháy mắt đối với Vũ Vô Cực.

Mặt Thiên Thủ Cương Thủ theo đó đen lại, Vũ Vô Cực cảm giác sát khí lạnh lùng từ Tiểu Y và Cương Thủ truyền đến. Đặc biệt trên trán Cương Thủ xuất xuất hiện nổi gân vì giận dữ. Bàn tay Vũ Vô Cực đặt ở miệng của mình lên tiếng ho khan vài cái: “Khụ, khụ... ta là nam nhân đương nhiên cần phải biết giữ vững lời hứa của mình.”

Mấy nữ nhân nghe thấy vậy thì bĩu một khinh thường nhìn hắn. Vũ Vô Cưc lại xúm xít hướng về phía Cương Thủ nói: “Cương Thủ, nếu không hôm nay chọn ngày chi bằng trực tiếp. Anh giao thân thể trong trắng này cho em thế nào!” Chỉ thấy bàn tay Thiên Thủ Cương Thủ nắm lại, gân xanh trên tay Cương Thủ xuất hiện.

Phanh! Một quyến đấm thẳng vào má Vũ Vô Cực phát ra âm thanh to và rõ ràng. Thân thể Vũ Vô Cực bị bắn ra, cả thân thể Vũ Vô Cực bị đập mạnh vào tường. Bản thân hắn lún thẳng vào trong tường sâu bên trong. Vẻ mặt giống như bàng hoàng thất thổ mở to, mái môi thì chìa ra ngoài trông vô cùng buồn cười.

“Có chút đáng tiếc...” Diễm Linh Cơ đặt tay lên má nhìn về phía Vũ Vô Cực bị đánh lún vào trong tường. Ngón tay chỏ theo thói quen vỗ vỗ má của mình: “Em nhưng không ngại Chiếu Mỹ Minh cùng em phục vụ anh. Đến lúc đó anh có thể nhất long song phượng, hẳn là rất thú vị đây. Đáng tiếc, xem ra anh không có muốn a!”

“A... ó...ể... ổi... ý... ao (Ta có thể đối ý sao?)” Giọng nói lắp bắp từ trong miệng Vũ Vô Cực phát ra.

“Rôm rốp...” Bàn tay Thiên Thủ Cương Thủ đưa lên nắm vào nhau phát ra từng tiếng răng rắc. Con mắt màu nâu nhìn trừng trừng về Vũ Vô Cực, âm thanh tràn ngập khinh bỉ: “Đồ biến thái, ngươi không biết cơ thể này của ta mới mười hai tuổi thôi sao? Vậy mà ngươi còn muốn làm chuyện đó với ta trong cơ thể này!”

Thân thể Vũ Vô Cực trực tiếp rời khỏi bức tường rách nát, bàn tay đưa lên nhẹ nhàng đem hàm bẻ lại đúng vị trí của mình. Âm thanh khó chịu mở miệng nói: “Còn không phải ai đó muốn lần đầu sao? Hừ... bây giờ như thế nào lại đổi ý!”

“Ngươi nói cái gì!?” Thiên Thủ Cương Thủ lập tức quát lên một tiếng. Vũ Vô Cực lập tức im bặt không có mở miệng. Âm thanh Thiên Thủ Cương Thủ tràn ngập uy hiếp: “Ta cấm ngươi quan hệ với nữ nhân khác. Lần đầu tiên của ngươi nhất định phải giao cho ta. Còn nữa, chờ cơ thể ta lớn lên ngươi mới có thể làm chuyện đó. Biết hay chưa hả?” Tiểu Y nghe được ở bên cũng có chút khó chịu trừng mắt nhìn về phía Cương Thủ.

Bản thân Cương Thủ là võ hồn của nàng, một phần cơ thể và linh hồn nàng tạo thành. Khi Vũ Vô Cực quan hệ tình dục hoặc làm gì đó với Cương Thủ, nàng cũng có thể cảm nhận được. Hiện giờ cơ thể nàng cũng đã có kinh, nàng hoàn toàn có thể quan hệ tình dục với Vũ Vô Cực. Ở thế giới trước thì tuổi này đã có thể gả chồng kết hôn.

Hai đời làm người, Tiểu Y cũng muốn có cuộc sống hạnh phúc của một nữ nhân. Đặc biệt khi hai bên quan hệ tình dục không những có thể khiến hai bên tăng cao tu vi, đạt được cực sướng mà còn làm cho tình cảm hai bên thêm gắn bó hơn. Tiểu Y đương nhiên cũng muốn hy vọng có thể làm tình với Vũ Vô Cực đầu tiên.

Thất Bảo Lưu Ly tông tại thành Thiên Đấu, ở một toà kiến trúc cao cao giống như hình tháp và có nhiều tầng. Đây chính là kiến trúc tiêu chí biểu hiện cho Thất Bảo Lưu Ly tông. Trong một căn phòng quan rộng rãi và sang trọng, Ninh Phong Trí ngồi xếp bằng. Hai tay bắt đầu kết ấn, cả cơ thể hắn bắt đầu tiết ra những chất đen xì và mùi hôi thối toả ra.

Cốt đấu la Cổ Dung ở bên cạnh hắn cũng phải nhăn mày một cái. Cơ thể Ninh Phong Trí như thế nào càng ngày càng thối. Cho đến khi toàn bộ làn da Ninh Phong Trí biến thành đen xì và mùi thối khắp phòng toả ra. Ngay cả Ninh Phong Trí cũng bị mùi thối gây tỉnh.

Hắn từ từ mở mắt ra sau đó lập tức mở miệng nói: “chú Cốt, phòng ta như thế nào lại thối như vậy!?”

“Ngươi không nhìn cơ thể mình một chút!” Cốt đâu la trực tiếp dùng tay bịt mũi, ngón tay còn lại chỉ về phía Ninh Phong Trí. Ngay sau đó Ninh Phong Trí nhìn thấy cơ thể mới giật mình kinh hãi. Lại nghe được Cốt đấu la mở miệng nói: “Đúng rồi, hồn lực của ngươi thế nào rồi!?”

“...” Ninh Phong Trí nhớ đến gì đó, hắn ngay sau đó kinh hãi cảm nhận được hồn lực mình đã vượt qua 79 cấp tiến vào 80 cấp. Vừa nhớ đến đây, Ninh Phong Trí cũng nhớ đến hình như bản thân mình cũng quên đi cảm giác thối hoắc. Hắn vội vã triệu hồi ra võ hồn của mình: “Chú Cốt, ta đột phá tiến vào 80 cấp.”

“A... thực sự là đột phá!” Cốt đấu la cũng hơi kinh ngạc hô lên. Dù ban đầu hắn biết đám người học viện Thiên Địa tặng thứ này nhất định sẽ hữu dụng. Bất quá Cốt đấu la giật mình nhìn về phía toà tháp lấp lánh trong tay Ninh Phong Trí nói: “Phong Trí, ngươi màu nhìn xem toà tháp của ngươi...” Vừa nói thì mùi hôi thối xộc vào mũi, lão vội vã bịt mũi, thân hình lùi về phía sau.

“Một, hai, ba bốn...” Ninh Phong Trí bắt đầu đếm tầng tháp của mình, vẻ mặt hắn kinh hãi: “Chín... chín tầng. Một, hai, ba...” Hắn không tin lại đếm lại lần nữa: “Thực sự là chín tầng. Võ hồn của ta vậy mà tiến hoá lên chín tầng. Vậy chẳng phải ta cũng có thể trở thành phong hào đấu la!?”

“Thằng nhóc này... thối chết lão phu rồi!” Một tay bịt mồm, một tay phẩy phẩy, Cốt đấu la mở miệng mắng: “ngươi còn không mau đi tắm ngay cho ta. Thối, thối quá...”

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio