Đạo Diễn, Anh Tự Vả Có Đau Không?

chương 38: 38: thiếu

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ

Beta: Xuân Hoàng

Trình Dập đi rồi, Giản Ninh ngồi trên giường ngẩn người.

Cô quả thực không thể tin được mình vừa nghe được điều gì, Trình Dập vậy mà lại cho cô quay cảnh giường chiếu rồi hả? Đây là Trình Dập thật hả?

Nhưng mà trước kia anh không cho cho cô quay cảnh giường chiếu là vì để ý cô, chẳng lẽ sau khi chia tay, anh ra nước ngoài nghỉ phép xong đã quên cô luôn rồi?

Lòng Giản Ninh tràn đầy khó hiểu, càng nghĩ càng loạn.

Cô xem đồng hồ, hình như giờ này Dương Hi vẫn chưa ngủ, vì thế gọi điện thoại cho Dương Hi.

Dương Hi: “Hello, Ninh Ninh.

Nhớ chị rồi à?”

Giản Ninh: “Đúng vậy, nhớ ngày tháng chị có thể cùng em đến đoàn phim.

Khi đó buổi tối chúng ta ngủ chung một giường, tám từ chuyện của đoàn phim đến chuyện nhà người ta, nói một lúc mọi phiền não đều có thể buông bỏ.”

Dương Hi: “Nghe em nói như vậy, tâm trạng em có vẻ không tốt lắm đâu?”

Giản Ninh: “……”

Cô nghĩ chốc lát mới cô đơn kể: “Trình Dập đồng ý cho em quay cảnh giường chiếu.” Một lát sau lại như hờn giận mà bổ sung một câu: “Anh ấy còn bảo em cố gắng quay cho đạt, đừng khiến Trục Ảnh mất mặt.”

Dương Hi nhịn không được mà phá lên cười: “Chúc mừng em, cầu được ước thấy rồi.”

Giản Ninh bị nghẹn không trả lời được, hít một hơi sâu: “Ban đầu em cảm thấy hiến thân vì nghệ thuật, em thân là diễn viên chuyên nghiệp cũng không nên kén chọn cảnh diễn, nhưng sau khi biết cảnh kia là vì muốn tạo drama cho phim thì trong lòng em cảm thấy phản cảm đến mức ghê tởm.” Mũi cô có chút ê ẩm, tủi thân tố cáo: “Em còn tưởng Trình Dập có thể giúp em nghĩ cách, vậy mà anh ấy còn như vậy.”

Dương Hi hoàn toàn không tin Trình Dập sẽ cho Giản Ninh quay cảnh nóng, chắc chắn anh sẽ nhúng tay: “Ninh Ninh, em có từng nghĩ đến, em khổ sở như vậy, rốt cuộc là vì phải quay cảnh nóng hay vì ông chủ Trình?”

Giản Ninh không trả lời nhưng đáp án lại vô cùng rõ ràng.

Dương Hi: “Được rồi, đừng nghĩ nhiều như vậy, thuận theo tự nhiên đi.”

Giản Ninh chuẩn bị ngắt điện thoại, lại đột nhiên nhớ tới một chuyện: “Đúng rồi, bảo vệ lúc trước chị sắp xếp cho em đâu?” Cô nghĩ lỡ đâu nếu cô không muốn quay, có bảo vệ che chở có thể giúp cô an toàn rời đi.

Dương Hi cười: “Người có giá trị cao nhất trong Trục Ảnh đều đã đến chỗ em, em còn hỏi chị bảo vệ đâu? Em có bị ngốc hay không…”

Ai? Trình Dập sao? Không phải anh tới để bàn phim với Lư Hoài ư?

Hiện tại Giản Ninh nghĩ đến anh, trong lòng lập tức loạn cào cào, hận không thể đến gõ cửa phòng anh hỏi rõ ràng mọi chuyện.

Buổi sáng, tại phim trường.

Lư Hoài vẫn đến trễ, cả đoàn phim vẫn phải chờ ông ta như cũ.

Trình Dập ngồi cạnh Giản Ninh, Giản Ninh đã thay quần áo trang điểm xong, tuy rằng bên ngoài là lớp áo lông, chỉ cần nhìn mặt đã biết là một mỹ nhân cổ điển.

Nhưng mỹ nhân, sáng sớm không mấy hăng hái, có chút tiều tụy, phấn nền có thể che được quầng thâm mắt nhưng cũng không có cách nào che được tơ máu trong mắt cô.

Trình Dập hỏi: “Tối hôm qua ngủ không ngon à?”

Giản Ninh nghe thấy anh hỏi han quan tâm thì lại quay đầu đi không để ý tới anh, nghĩ thầm còn không phải bởi vì anh…

Trình Dập không biết suy nghĩ trong lòng cô, đầu đầy dấu chấm hỏi.

Anh đi sang bên, châm điếu thuốc.

Giản Ninh xoay người, lén lút nhìn anh, vậy mà anh cũng đang nhìn cô, hai người bốn mắt nhìn nhau, Giản Ninh như là chuột bị mèo tóm được, lập tức quay người đi giả vờ như chưa từng xảy ra chuyện gì.

Trình Dập rít thuốc rồi cười cười.

Sau khi Lư Hoài tới, bắt đầu quay phim.

Từ khi Trình Dập gia nhập đoàn làm phim “Giang sơn mỹ nhân”, người thay đổi lớn nhất không phải Lư Hoài thì là ai.

Chẳng những hạn chế được tật xấu sửa loạn kịch bản, đối xử với nhân viên đoàn phim cũng không còn hô hô quát quát như trước, có lẽ là không muốn danh tiếng của mình hư thối trước mặt đạo diễn lớn.

() Hư thối: Gốc là mặt ngã vào phn.

Giản Ninh nhân lúc rảnh giữa lúc quay thường thường nhìn lén Trình Dập.

Lúc đầu còn định lén lút như chú chuột, sau số lần tăng lên nên dứt khoát thoải mái mà nhìn.

Cô nghĩ, lần này Trình Dập tới, chắc chắn là vì cô.

Chẳng qua vịt chết vẫn còn cứng mỏ, mới không chịu thừa nhận.

Cô còn nghĩ, nếu người ta đã thật lòng muốn giúp mình thì mình cũng đừng vờ vịt làm kiêu, chủ động bước lên trước một bước, cho anh một bậc thang.

Cảnh quay trong ngày đều đã quay xong, hiệu suất quả là cao bất ngờ.

Giản Ninh nấn ná

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio