Dưới sự trợ giúp thôi miên trong lúc vô ý của bác sĩ tâm lý Mia, Claire cuối cùng cũng xâu chuỗi được toàn bộ những giấc mơ vụn vặt từ nhỏ đến lớn lại, rốt cuộc nhớ được tên của người trong mộng kia —- Du Khiêm Hòa.
Du Khiêm Hòa là con trai độc nhất trong nhà, cha Du Thiệu Kinh là chủ một công ty giải trí lớn, năm ấy khi y tốt nghiệp đại học chỉ mới có tuổi, bởi vì tuổi còn nhỏ, cha y lo lắng không dám giao công ty cho y, chính y cũng không muốn làm chuyện gì cũng phải dựa vào cha, vì thế giấu diếm thân phận, thông qua thông báo tuyển dụng của công ty trở thành một người trợ lý đại diện.
Y là người mới vào nghề nên tất nhiên không thể lập tức tiếp quản một ngôi sao, công ty sắp xếp cho y đi theo một nghệ sĩ nhỏ. Người kia tên Quý Nhiên, là một diễn viên hạng ba không có tên tuổi gì, nghe nói từ khi ra mắt tới nay chỉ mới diễn qua một số vai phụ và vật hi sinh. Du Khiêm Hòa nhìn tài liệu của hắn, kỳ thật trong lòng cũng không để vào mắt, cảm thấy người này lăn lộn nhiều năm như vậy mà chỉ diễn được người qua đường giáp, khẳng định chẳng có tiền đồ gì.
Kết quả, khi bản thân tận mắt nhìn thấy Quý Nhiên, Du Khiêm Hòa lại cảm thấy ngoài ý muốn —- Quý Nhiên bên ngoài khá hơn rất nhiều so với trong ảnh, bộ dạng rất tuấn tú, tính cách sáng sủa dương quang, nụ cười ngây ngô mà xán lạn, biểu tình khi nói chuyện còn vô cùng chuyên chú, ở trong vòng giải trí ngư lòng hỗn tạp này, thật khó có người nào vẫn giữ được chút thuần túy của người mới giống như Quý Nhiên.
Cảnh cuối cùng trong mơ là một lễ kí kết hợp đồng, Quý Nhiên viết tên của mình xuống bản hợp đồng, vươn tay nói: “Chúng ta cùng tuổi, tôi gọi cậu là Khiêm Hòa được không?”
Đối diện mới đôi mắt đen láy của hắn, Du Khiêm Hòa không nhịn được mỉm cười: “Được chứ.”
Quý Nhiên vui vẻ bắt tay với y: “Sau này, xin hãy chiếu cố nhiều hơn.”
Du Khiêm Hòa nói: “Tôi cũng là người mới, cùng nhau nỗ lực nhé.”
Lúc này, bác sĩ Mia lại đánh thức Claire dậy. Claire im lặng dùng rất nhiều thời gian để sắp xếp lại những mảnh trí nhớ hỗn độn. Ký ức này quá chân thật, khiến nó nhất thời phân không rõ rốt cuộc bản thân là Du Khiêm Hòa hay Claire, nhưng mặc kệ chuyện gì đã xảy ra, nó vẫn có loại trực giác kỳ quái, chuyện này không nói cho bất cứ ai biết. Vì thế Claire lấy cớ “vấn đề tâm lý” làm nữ bác sĩ thả lỏng cảnh giác, cũng xin bác sĩ tạm thời giữ bí mật.
Claire và Cevi dùng nhau trở về ký túc, trực tiếp nằm lên giường đi ngủ dưới ánh mắt nghi hoặc của Carlos, hy vọng có thể tiếp tục nhìn thấy chuyện xưa của Quý Nhiên ở trong mộng.
Quả nhiên, sau khi ngủ say, trong mộng của nó lại lần nữa xuất hiện ký ức của Du Khiêm Hòa.
Mùa hè năm ấy, Quý Nhiên nhận được một công việc, là làm thế thân diễn cảnh đánh võ cho một ngôi sao. Từ nhỏ Quý Nhiên đã thích học võ thuật, công phu rất lợi hại, động tác khi diễn vô cùng lưu loát, chẳng qua, thế thân dù sao cũng chỉ là thế thân, Quý Nhiên không có tiếng tăm ở trong tổ kịch không chiếm được nhiều tôn trọng, hơn nữa đạo diện bộ phim kia yêu cầu rất khắc nghiệt, cho dù Quý Nhiên đã có nền tảng võ thuật cũng liên tục bị bắt quay lại.
Quý Nhiên thường phải đứng dưới ánh mặt trời đến mấy giờ liền, mồ hôi ướt đẫm, Du Khiêm Hòa vừa thấy hắn có cơ hội nghỉ ngơi liền lập tức lấy khăn mặt cho hắn lau mồ hôi uống nước, Quý Nhiên ngẩng đầu lên tu cả chai nước khoáng, sau đó lại động lực mười phần chạy tới chỗ diễn, dường như không biết mệt là gì, toàn thân đều tràn ngập nhiệt tình.
Buổi tối sau khi trở lại ký túc xá, vẻ mặt Quý Nhiên giống như không có việc gì cuộn ống quần của mình lên bôi thuốc mỡ vào đầu gối, Du Khiêm Hòa nhìn từng mảng máu đọng lớn trêи hai chân hắn, không nhịn được nhíu mày đi đến trước mặt hắn, nói: “Đề tôi giúp cậu.”
Quý Nhiên cười nói: “Không cần phiền vậy đây, tự tôi làm được.”
Nhìn cậu thiếu niên đẹp trai cúi đầu nghiêm túc xử lý vết ứ trêи chân mình, thật giống như dã thú cô độc ngồi trong góc phòng ɭϊếʍ vết thương, trong nháy mắt đó, đáy lòng Du Khiêm Hòa đột nhiên dâng lên một loại đau lòng mãnh liệt —- Là vì từ nhỏ đã không cha không mẹ, quen tự mình xử lý vết thương, cho nên động tác mới có thể thuần thục như vậy sao? Cũng không biết từ nhỏ đến lớn hắn đã phải chịu nhiêu tổn thương, khắp hai chân còn lưu lại rất nhiều vết sẹo thật nhỏ, khiến người ta nhìn mà ghê người.
Kỳ thật Quý Nhiên là một người rất nghiêm túc, cố gắng lại vô cùng kiên cường, hôm nay đạo diễn của bộ phim kia bắt hắn phải diễn đi diễn lại hơn mười lần, nhưng hắn không hề oán hận một câu nào, cho dù chỉ là một kẻ thế thân, hắn cũng cực kỳ nghiêm túc làm tốt từng động tác, tuy rằng mệt đến thở hồng hộc, nhưng trêи mặt hắn lại vẫn luôn mang theo nụ cười rực rỡ như mặt trời.
—- Người này đáng lẽ phải có một tiền đồ rất tốt, chứ không phải làm một diễn hạng ba nho nhỏ bị mai một.
Du Khiêm Hòa đột nhiên sinh ra một khát vọng mãnh liệt, y muốn nâng đỡ cho Quý Nhiên, mặc kệ phải dùng cách gì, y nhất định phải giúp cho Quý Nhiên trở thành ngôi sao hàng đầu trong giới giải trí!
“Claire, tỉnh tỉnh, sắp bị muộn rồi.” Carlos dùng sức lay bả vai xá hữu, mạnh mẽ cắt đứt giấc mơ của Claire.
Claire mở to mắt, đi toilet rửa mặt, trong lòng nghĩ hoặc nghĩ thầm: “Còn chuyện sau đó đâu?”
Nó chỉ hận không thể ngủ một hơi xem hết toàn bộ chuyện một năm, thế nhưng không có biện pháp, cảnh trong mơ luôn bị người khác cắt ngang ở thời khắc mấu chốt.
Có lẽ là thôi miên của bác sĩ tâm lý đã giúp Claire tìm ra phương pháp xâu chuỗi trí nhớ lại, giống như rốt cuộc cũng tìm được một cái chìa khóa, mở ra cánh cửa bước vào thế giới xa lạ. Vô số mảnh ký ức giống như thủy triều tuôn ra trong đầu, ban ngày khi Claire đi học liền không nhịn được nằm ngủ, buổi tối lại ngủ rất sâu, chỉ trong vòng vài ngày ngắn ngủi, nó đã dần dần nhớ lại tất cả về Du Khiêm Hòa và Quý Nhiên.
Vào năm tuổi, Quý Nhiên trong mộng rốt cuộc cũng tìm được cơ hội, gia nhập vào tổ phim của một vị đạo diễn nổi tiếng.
Vị đạo diễn trẻ tuổi kia là bạn của cha Du, vì nể mặt Du Khiêm Hòa nên mới để Quý Nhiên diễn một vai trong đó, trong tổ kịch tập hợp toàn nhân vật tai to mặt lớn, một tiểu trong suốt không có tiếng tăm như Quý Nhiên chỉ thể diễn một vai nam thứ không có nhiều đất diễn. Nhưng Quý Nhiên vẫn diễn vô cùng nghiêm túc, thuộc làu làu kịch bản không nói, động tác còn vô cùng chuẩn xác, cảnh của hắn gần như đều là một lần đã qua, rất ít khi đọc sai lời kịch.
Thái độ nghiêm túc và diễn xuất trời phú của Quý Nhiên nhanh chóng nhận được sự tán thưởng của đạo diễn, cũng trở thành bạn bè với rất nhiều người trong tổ làm phim.
Hôm đó trong buổi liên hoan của tổ phim, tâm tình Quý Nhiên rất tốt, uống đến say mèm, cười tủm tỉm bắt lấy cánh tay Du Khiêm Hòa nói: “Khiêm Hòa, tôi biết, tôi có thể nhận được bộ phim này nhất định là nhờ cậu giúp tôi, cảm ơn cậu, thật đó, người tôi muốn cảm ơn nhất chính là cậu.”
Nhìn người con trai trước mặt hai má phiếm hồng, Du Khiêm Hòa cố gắng kìm nén xúc động muốn cúi đầu hôn hắn, nhẹ nhàng ôm lấy eo hắn, nói: “Định cảm ơn tôi như thế nào đây? Mời ăn cơm?”
Quý Nhiên nghĩ nghĩ nói: “Mời ăn cơm chẳng có ý nghĩa gì hết. Không bằng… Tôi dạy cậu học bơi đi? Nghe nói cậu là một con vịt trêи cạn.”
Khóe miệng Du Khiêm Hòa cong lên, nhẹ nhàng sờ sờ mái tóc mềm mại của hắn, nói: “Được, tùy cậu.”
Quý Nhiên cứ như vậy mơ mơ màng màng ngủ mất, nhìn người con trai ngủ say trong lòng, Du Khiêm Hòa đột nhiên sinh ra một loại xúc động kỳ quái —- Hắn muốn bảo vệ người con trai này cả một đời, muốn làm cho người có nụ cười sáng như ánh mặt trời này, vĩnh viễn ở lại bên cạnh mình.
Du Khiêm Hòa động tâm với Quý Nhiên, nhưng Quý Nhiên chỉ thích nữ sinh, Du Khiêm Hòa cũng không vội vã tỏ tình với hắn, mà là lặng lẽ đuổi hết như nữ minh tinh, nữ phóng viên có ý đồ với Quý Nhiên đi, mấy năm qua Quý Nhiên vẫn không vướng phải chuyện xấu nào, ngoại trừ giữ mình trong sạch không xằng bậy bên ngoài với các nữ minh tinh ra, nguyên nhân quan trọng hơn là vì Du Khiêm Hòa.
—- Không một ai có thể vượt qua vị đại diện thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn này để tiếp cận Quý Nhiên.
ɖu͙ƈ vọng độc chiếm mãnh liệt của Du Khiêm Hòa đối với Quý Nhiên càng ngày càng rõ ràng, lộ trình hàng ngày của Quý Nhiên đều do y tự mình sắp xếp, hoàn toàn không để cho Quý Nhiên có thời gian hẹn hò với phụ nữ. Rất nhiều người đều biết rõ chuyện này, những nữ minh tinh thích Quý Nhiên đều biết khó mà lui, nhưng Quý Nhiên lại hoàn toàn không nhận ra, hắn luôn thần kinh thô đặt toàn bộ tâm tư vào việc đóng phim.
Con đường sau đó vô cùng thuận lợi, dưới sự trợ giúp cực lớn của Du Khiêm Hòa, Quý Nhiên liên tục nhận được những bộ phim lớn. Người con trai trẻ tuổi dáng người thon dài, vẻ ngoài đẹp trai, nụ cười rạng rỡ và thân thủ gọn gàng lưu loát, nhanh chóng hấp dẫn được rất nhiều fan hâm mộ, Quý Nhiên cũng thành công gia nhập vào hàng ngũ ngôi sao, thù lao tăng lên gần mười lần so với lúc trước.
Vào lễ trao giải điện ảnh lần thứ sáu mươi, Quý Nhiên lại lần nữa giành được giải nam diễn viên xuất sắc nhất, khoảnh khắc đó, toàn bộ ánh sáng trong khán phòng đều chiếu rọi trêи người hắn, hai tay của hắn nâng chiếc cup màu vàng lên, nụ cười vẫn xán lạn và chói mắt như vậy.
Thật muốn ôm hắn vào trong lòng, hung hăng giữ lấy hắn —- Du Khiêm Hòa ngồi dưới đài nghĩ như vậy.
Thế nhưng, Du Khiêm Hòa cũng không có hành đồng gì, bởi vì tính cách của Quý Nhiên vô cùng cứng cỏi, mạnh mẽ bẻ cong một thẳng nam hoàn toàn không thực hiện được, Du Khiêm Hòa càng thích phương pháp “Nước ấm nấu ếch” hơn, chậm rãi làm cho Quý Nhiên thích mình, dù sao sau này vẫn còn rất nhiều thời gian.
Vốn đang nghĩ muốn nhân cơ hội nghỉ ngơi lần đó, mang Quý Nhiên đi thư giãn một chút, thuận tiện bồi dưỡng tình cảm. Nhưng ai có thể ngờ tới, trêи đường y lái xe đưa Quý Nhiên đi nghỉ phép, lại bất ngờ gặp tai nạn xe cộ, chấm dứt tất cả tốt đẹp.
Lần nữa tỉnh lại khỏi giấc mộng, Claire rốt cuộc cũng hoàn toàn sắp xếp lại ký ức một cách rõ ràng.
Nó chính là Du Khiêm Hòa.
Bằng không, ký ức này sẽ không rõ ràng như vậy, tình cảm đối với Quý Nhiên cũng không thể mãnh liệt như vậy.
Có lẽ là vì bị thương nghiêm trọng trong trận tai nạn xe cộ, cho nên ký ức trong đầu Du Khiêm Hòa mới trở thành từng mảng hỗn loạn. Trong trận tai nạn thảm khốc kia, Du Khiêm Hòa tận mắt nhìn thấy bộ dáng máu thịt mơ hồ của người yêu, đây là kϊƈɦ thích quá lớn đối với y, cho nên sau khi sống lại mới có thể thường xuyên mơ thấy máu, hơn nữa vừa nhìn thấy máu đã choáng đầu.
Ký ức cuối cùng, là vụ nổ khói lửa ngút trời. Vụ nổ mạnh như vậy không có khả năng có người còn sống, nói cách khác, Du Khiêm Hòa hẳn là đã chết trong trận tai nạn xe cộ kia, sau đó liền đầu thai đến thế giới mấy trăm năm sau.
Cứ như vậy, mọi chuyện đều đã được giải thích.
Ngày tháng vừa vặn là ngày xảy ra tai nạn xe cộ, Du Khiêm Hòa sau khi chết trong tai nạn liền trọng sinh đến thế giới này biến thành Claire, nhưng trí nhớ bị phân tách thành từng mảnh nhỏ, ẩn giấu ở sâu trong trí óc của Claire.
Hiện giờ, bị bác sĩ tâm lý vô ý thôi miên nên gông xiềng trong đại não đã được mở ra, rốt cuộc hoàn toàn thức tỉnh tất cả trí nhớ đã phủ đầy bụi.
Claire kinh ngạc nhìn thế giới xung quanh, hốc mắt không nhịn được hơi hơi nóng lên.
Như vậy… Quý Nhiên của y đâu?