Đao Kiếm Thần Hoàng

chương 470: liệt thiên kiếm tông (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Không hiểu sao Đinh Hạo cảm giác tòa cổ thành này giống như trạm binh.

Khi Đinh Hạo phóng thần thức ra được kết luận trong dự đoán, tòa cổ thành phía xa có lực lượng bí ẩn như chiếc thuyền bay, thần thức không thể thẩm thấu vào.

- Hạo ca, tổng cộng một trăm ba mươi một chiếc thuyền bay đã kiểm tra xong, đều có dấu chân người.

Biểu tình Lý Đình khỉ ốm bất an quay về, nói:

- Hơn nữa ta dám khẳng định là cùng một nhóm người, bọn họ đến trước chúng ta. Ta đoán vài thứ trên thuyền bay đã bị bọn họ lấy đi, còn bày vài cấm chế trên thuyền, mới rồi không cẩn thận đụng vào.

Đinh Hạo nhíu mày hỏi:

- Cấm chế?

Lý Đình khỉ ốm nói:

- Là tiểu trận pháp giống như cảnh báo, ta đoán bọn họ đã biết chúng ta ở trên thuyền.

Là người nào điều tra những chiếc thuyền này?

Là địch hay bạn?

Đầu óc Đinh Hạo hiện lên vài khả năng.

Đinh Hạo lắc đầu, vuốt ve thân thueyèn loang lổ, quan sát kỹ minh văn. Đây là lần đầu tiên Đinh Hạo gặp minh văn có thể ngăn cản thần thức của hắn. Đinh Hạo muốn phá giải lực lượng minh văn này, nếu thần thức cứ bị ức chế thì như người mù, làm Đinh Hạo bất an.

Đao Tổ lên tiếng:

- Đừng nhìn, mấy cái đó là minh văn thời đại thượng cổ.

Đao Tổ khẽ thở dài:

- Đã lâu không thấy minh văn nguyên thủy như vậy, chúng nó thất truyền ở bên ngoài thế giới rồi. Mấy trăm vạn năm trôi qua, thiên địa pháp tắc, nguyên tố ngũ hành đều thay đổi, những minh văn nguyên thủy mất đi hiệu lực vốn có ở thế giới bên ngoài. Chỉ có trong không gian kỳ dị của chiến trường bách thánh còn tồn tại thiên địa pháp tắc thời đại thượng cổ là những minh văn này có uy lực không thể nghĩ bàn.

Kiếm Tổ cảm thán rằng:

- Đúng vậy. Chúng nó là minh văn đã bị nước lũ năm tháng đào thải, không có ý nghĩa tồn tại.

Đinh Hạo gật gù.

Thì ra là vậy.

Những đường nét như người nguyên thủy sống trong hang vẽ trên thân thuyền là khởi nguồn minh văn sao?

Đinh Hạo thấy tò mò, vẫn quan sát kỹ khắc ghi đồ án vào não.

Một lát sau.

- Đi, đi tòa cổ thành.

Không phát hiện cái gì quan trọng trong thuyền bay, Đinh Hạo quyết định đi vào tòa cổ thành ở phía xa xem thử. Đinh Hạo có trực giác mãnh liệt hắn sẽ gặp cố nhân trong tòa cổ thành như thành chết kia.

Năm người Điền Năng lùn khỏe, Lý Đình khỉ ốm theo sát sau lưng Đinh Hạo.

Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm dự cảm đến nguy hiểm.

Vì đám người Đinh Hạo, Lý Đình khỉ ốm, Điền Năng lùn khỏe bay nên tốc độ siêu nhanh, chớp mắt đã đến trước tòa cổ thành.

Chính lúc này . . .

Vù vù vù vù vù!

Tiếng xé gió chói tai, vài luồng sáng bắn lên cao hóa thành ba thanh niên mặc y phục kiếm sĩ màu đỏ rực che trước mặt năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm, Đinh Hạo. Người dẫn đầu gò má cao, thói quen nheo mắt, biểu tình cảnh giác.

Thanh niên gò má cao hung dữ quát to:

- Người đến hãy dừng bước, xưng tên ra!

Điền Năng lùn khỏe khẽ kêu, nhỏ giọng nói bên tai Đinh Hạo:

- Hạo ca, bọn họ là kiếm tu của Kiếm Châu, trước khi vào chiến trường bách thánh ta từng thấy tên có xương gò má cao này. Tên của hắn là Ngải Thanh, đệ tử Liệt Thiên Kiếm Tông.

kiếm tu của Kiếm Châu?

Liệt Thiên Kiếm Tông?

Nói vậy Ngải Thanh cũng là đệ tử nhân loại Bắc vực vào chiến trường bách thánh?

Đinh Hạo ngần ngừ. Lý Đình khỉ ốm giỏi quan sát mặt người, vội vàng đi lên, lớn tiếng báo tên tông môn của mình. Kiếm tu Kiếm Châu rất nổi tiếng trong Bắc vực, năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm Phong Châu không dám chậm trễ.

- À, thi ra cũng là đệ tử Bắc vực vào rèn luyện.

Ánh mắt Ngải Thanh lướt qua từng người, ngừng lại trên người Đinh Hạo. Con mắt híp bắn ra tia sáng, không biết Ngải Thanh suy nghĩ gì.

Một lúc sau Ngải Thanh dịu sắc mặt nói:

- Tòa binh trạm viễn cổ đó là doanh địa tạm thời của Liệt Thiên Kiếm Tông ta, mấy người hãy đi tìm chỗ khác.

Suy nghĩ Đinh Hạo nhanh như chớp bắt giữ lời nói ẩn ý của Ngải Thanh.

Doanh địa tạm thời của Liệt Thiên Kiếm Tông ta?

Tức là người Liệt Thiên Kiếm Tông đều tụ tập một chỗ?

Cái này không có khả năng. Khe nứt thời không vào chiến trường bách thánh đều truyền tống tùy cơ, bảy mươi đệ tử Tuyết Châu bị tách rời ra. Năm người Điền Năng chắc khỏe, Lý Đình khỉ ốm Phong Châu may mắn mới được đưa đến cùng nhau, tại sao người Liệt Thiên Kiếm Tông trong thời gian ngắn có thể tụ tập lại?

Có hai khả năng?

Một là siêu đại phái như Liệt Thiên Kiếm Tông nắm giữ bí quyết khiến đệ tử truyền tống cùng nhau.

Hai là sau khi Liệt Thiên Kiếm Tông bị truyền tống tùy cơ thông qua thủ đoạn nào đó tụ tập lại.

Nhưng mấy chuyện đó không liên quan gì đến Đinh Hạo, hắn thấy đám người Ngải Thanh biểu tình không thân thiện thì gật đầu, không muốn xung đột với họ. Đinh Hạo xoay người định đi nhưng hắn cúi đầu thấy chiếc nhẫn màu bạc chợt lóe một tia sáng rất nhạt, chỉ lóe một cái rồi tắt. Nếu không phải Đinh Hạo cảm giác chiếc nhẫn màu bạc kỳ lạ thì hắn còn tưởng là mình nhìn lầm.

- Chiếc nhẫn sáng lên? Điều này chứng minh gần đây có đệ tử Vấn Kiếm tông, là ai?

Tinh thần Đinh Hạo rúng động, tim đập nhanh, hắn bình tĩnh phân tích. Lúc ở trên chiến thuyền chiếc nhẫn màu bạc không sáng lên bây giờ lóe ánh bạc nói lên chắc chắn có đệ tử Vấn Kiếm tông ở trong binh trạm cổ thành. Không được, hắn không thể đi, hắn phải vào tòa cổ thành nhìn xem.

Mấy kiếm tu Liệt Thiên Kiếm Tông bày răt thế người lạ không được vào, biểu tình cảnh giác. Không lẽ Liệt Thiên Kiếm Tông làm chuyện gì xấu xa không để ai biết trong tòa cổ thành?

Vó khi nào đệ tử Vấn Kiếm tông nằm trong tay mấy người này?

Liệt Thiên Kiếm Tông bắt đệ tử Vấn Kiếm tông làm gì?

Trong khoảnh khắc vô số suy nghĩ xẹt qua đầu Đinh Hạo.

Đinh Hạo âm thầm lấy một khối thiên địa huyết cốt từ trữ vật giới chỉ ra, cười đưa qua.

Đinh Hạo cười nói:

- Vị sư huynh này, ngươi nhìn xem có thể châm chước được không? Mặt trời sắp xuống núi, buổi tối trong chiến trường bách thánh quá đáng sợ, chúng ta có thể ở trong thành một đêm không? Đợi sáng sớm ngày mai chúng ta lập tức đi ngay!

Ngải Thanh ngây người.

Ngải Thanh xuất thân từ địa môn phái như Liệt Thiên Kiếm Tông nên kiến thức rộng rãi, liếc sơ tay Đinh Hạo nhận ra đó là thiên địa huyết cốt hiếm thấy.

Một khối thiên địa huyết cốt tượng trưng cho một loại thần thông.

Ngải Thanh không ngờ tên mặt trắng này chỉ có cảnh giới nhất khiếu Đại Tông Sư cảnh ra tay rộng rãi đưa bảo bối như vậy. Nên biết rằng Ngải Thanh vào chiến trường bách thánh mấy ngày vì bận rộn kế hoạch tông môn nên không có thời gian săn giết những mãnh thú tuyệt thế đẳng cấp vương có thần thông để lấy thiên địa huyết cốt. Ngải Thanh thấy thiên địa huyết cốt thì kiềm không được thèm muốn.

Ngải Thanh còn chú ý thấy lúc tên mặt trắng nhỏ lây thiên địa huyết cốt ra khỏi trữ vật giới chỉ ất là tùy ý, tức là nói hắn không quan tâm một khối thiên địa huyết cốt, có lẽ trong không gian trữ vật còn nhiều thiên địa huyết cốt.

Nghĩ đến đây Ngải Thanh nổi máu tham.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio