Đao Kiếm Thần Hoàng

chương 973: thoải mái giết chóc.

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Từng có cường giả yêu tộc đặt bãy muốn nửa đường giết Thiên Xu đại gia, Đinh Hạo nhưng bị tổn thất trầm trọng, toàn bộ cường giả yêu tộc bị giết sạch. Trong phút chốc các phạm vi Lan Châu, Công Châu, Định Châu một vài cường giả yêu tộc khát máu hiếu sát đều ngoan ngoãn nhiều, không dám ngược giết nhân loại khắp nơi.

Ngày hôm nay đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt vào lãnh thổ Càn Châu.

Càn Châu xem như đại châu thiên thượng cương vực trong mây trăm châu của Trung Thổ Thần Châu, có các siêu thế lực tông môn nhân loại như Lạc Vũ Các, Bạt Đao Trai, Thính Đào Hiên trú đóng. Siêu Thiên Thần Điện rất chú trọng che chở Càn Châu, quanh năm trú đóng mấy trăm Siêu Thiên Thần Vệ.

Cho nên lực lượng nhân loại ở Càn Châu cường đại hơn các châu vực như Lan Châu vô số lần.

Đinh Hạo lầm bầm:

- Hy vọng Càn thành thủ phủ của Càn Châu chưa rơi vào tay yêu tộc.

Trên đường đi đoàn người Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia, đại ma vương Tà Nguyệt trông thây từng tòa thành thị biến thành phế tích, vô số tông môn nhân loại bị trừ sạch, thôn xóm nhân loại cư trú chất đống xác chết. Khắp nơi là yêu vật dã thú tàn phá tung hoành, khói bốc lên ngàn dặm, vạn dặm thê lương. Không còn phộn hoa ngày xưa, thường không thấy một người sống trong mấy vạn dặm.

Tình cảnh bi thảm này khiến lòng Đinh Hạo nặng nề như bị nhiều ngọn núi cổ đè.

Một đường đánh nhau với yêu tộc làm Đinh Hạo có ảo giác nhân loại trên thế giới đã bị giết hết, hắn và Thiên Xu đại gia là hai người duy nhất sống sót. Nỗi cô đơn, cô độc, tức giận thật khó hình dung.

Lúc này Đinh Hạo thấy một người sống xuất hiện là hắn sẽ hưng phấn mấy ngày trời.

Thiên Xu đại gia nhận rõ phương hướng đi trước dẫn dường:

- Năm trăm dặm phía trước là đến đại thành thứ hai của Càn Châu, Thiên Nguyên Thành. Chỗ này là tông môn Bạt Đao Trai, thế lực lớn trong Trung Thổ Thần Châu cư trú, chắc chưa bị đánh chiếm, chúng ta đi nhìn xem.

Nhìn xuống mặt đất hoang tàn, khắp nơi là dấu vết chiến đấu, chém giết.

Dần dầnp hía trước vang tiếng nổ kịch liệt như có thiên quân vạn mã chém giết. Tiếng gầm rống, gào thét, giận dữ, khóc chói tai mơ hồ truyền đến. Trong không khí có dao động huyền khí, yêu khí va chạm như thủy triều từ xa lan đến.

- Có cường giả đang chiến đấu!

Đinh Hạo, Thiên Xu đại gia liếc nhau, tăng tốc độ. Hai người không tiếc tiêu hao huyền khí nhanh như chớp xẹt qua không trung chạy nhanh tới trước.

Thiên Nguyên thành.

Thành lớn thứ hai của Càn Châu.

Dù trong toàn Trung Thổ Thần Châu thì quy mô của Thiên Nguyên thành đủ lọt vào ba trăm hàng đầu, lại có Bạt Đao Trai, tông môn đao pháp xếp ba mươi hàng đầu trong Trung Thổ Thần Châu tọa trấn. Thiên Nguyên thành là một trong các trọng trấn của nhân loại.

Ngày xưa trong ngàn dặm Thiên Nguyên thành không có cường giả yêu tộc nào từ Tiên Thiên Võ Tông cảnh trở lên xuất hiện.

Nhưng hôm nay mọi thứ đã thay đổi.

Yêu khí cuồn cuộn bốc lên trên bầu trời, rậm rạp che kín. Các chiến hạm bảo khí của yêu tộc như châu chấu lấp đầy bầu trời Thiên Nguyên thành, tụ tập từ bốn phương tám hướng. Chiến hạm toát ra yêu khí che kín trời, như yêu vân rũ xuống, trong thiên địa tràn ngập sát ý nặng nề.

Thiên Nguyên thành đã bị vây khốn một tháng.

Đại năng yêu tộc bày trận pháp quanh Thiên Nguyên thành ngăn cách không gian vực môn, cho nên vực môn Thiên Nguyên thành đã không thể truyền tống, không được viện quân. Nhân loại trong Thiên Nguyên thành như cá trong thúng chỉ có thể liều mạng chiến đấu.

Từ lúc mới bắt đầu nhân loại cũng hơi chiếm ưu thế, thậm chí tổ chức phản công mấy lần giết lùi đại quân yêu tộc nhưng ngày càng nhiều yêu ma câp thấp, vài đại tông môn yêu tộc tham gia chiến đấu, số lượng yêu tộc tăng vọt thì có vài lần nhân loại thua, lực lượng mạng sống nhân loại không ngừng bị tiêu hao dần rơi vào thế yếu.

Đến hôm nay Thiên Nguyên thành cơ hồ đã là nỏ mạnh hết đà.

Các loại huyền tinh thạch, cất chứa năng lượng trong Thiên Nguyên thành đã tiêu hao sạch, cao thủ trên Tiên Thiên Võ Tông cảnh chết hơn phân nửa. Mắt thấy đại trận hộ thành sắp bị công phá, màn sáng vàng nhạt cuối cùng trên bầu trời lung lay như chứng trồng lên nhau. Yêu tộc không ngừng oanh kích vào nó, màn sáng vàng kêu rít rít tùy thời tan vỡ.

Yêu ma rầm rộ trên bầu trời.

- Ha ha ha ha ha ha! Giết, bọn họ sắp không chống nổi nữa! Lao vào Thiên Nguyên thành, tùy ý cướp sạch mười ngày!

- Đại trận hộ thành sắp bị phá, ai là người thứ nhất giết vào thành thì bốn nữ đao khách Bạt Đao Trai sẽ thuộc về kẻ đó. Ha ha ha ha ha ha! Nữ cường giả được gọi là xinh đẹp trong nhân loại, ha ha ha ha ha ha! Chắc mùi vị rất đã!

- Giết vào Thiên Nguyên thành, tiêu diệt Bạt Đao Trai, chia thần tàng của bọn họ!

Trên bầu trời đủ các tiếng gào thét cười dữ tợn vang lên không dứt, Thiên Nguyên thành run rẩy trước uy quyền của yêu tộc.

Bên dưới cửa chính địch lâu Thiên Nguyên thành.

Mấy trăm cao thủ nhân loại tụ tập lại vây quanh một bà lão tóc bạc run run.

Bà lão mặt đầy nếp nhăn, mặt đen thui, gầy da bọc xương, hàm răng vàng sắp rụng hết, mắt đục ngầu, tóc rối thưa thớt. Bà lão như người mới chết bò ra khỏi quan tài, hơi thở mong manh một cơn gió có thể thổi bay.

Trước mặt bà lão cắm một cây chiến đao to còn cao hơn bà lút sâu vào mặt đất nửa thước, thân đao sáng tỏ như thu thủy phản chiếu đao quang làm người run rẩy, khiến ánh sáng xung quanh sáng lên.

Sau lưng bà lão có bốn nữ đao khách tư thế hiên ngang, áo trắng như tuyết đứng thẳng. Bốn nữ đao khách đoan trang thanh tú, rất xinh đẹp, thoạt trông khoảng hai, ba mươi tuổi nhưng khí thế mạnh mẽ, các nàng đều là cao thủ đẳng cấp Võ Đế cảnh.

Một số cao thủ nhân loại khác đều là người cầm quyèn các thế lực lớn nhỏ trong Thiên Nguyên thành, giờ đây ai nấy biểu tình cực kỳ khó xem, người bị thương.

Một nam nhân bốn, năm mươi tuổi mở miệng nói:

- Đao chủ, không phòng thủ được Thiên Nguyên thành nữa. Người là cường giả tuyệt đối thánh nhân cảnh, có lực lượng công kích yêu tộc, không thể chết tại đây. Hãy mang theo đệ tử tinh anh của Bạt Đao Trai nhanh chóng rời đi, núi xanh còn đó sợ gì không có củi đốt? Sau này còn cơ hội vùng lên!

Một nam nhân trung niên khác phụ họa:

- Đúng vậy. Yêu tộc vây thành hơn tháng, chúng ta bị tiêu hao trầm trọng, không thể mở vực môn ra. Ài, những người chúng ta không trốn thoát được, đao chủ mặc kệ chúng ta đi, không thì sẽ không ai đi được.

- Đúng vậy. Đao chủ, người là hy vọng cho Thiên Nguyên thành chúng ta báo thù, mau đi đi!

- Đao chủ, Hoàng Nguyên Thánh ta lúc trước quái đản, thô lỗ, không có tiếng thơm trong Thiên Nguyên thành, nhiều lần đắc tội các tỷ muội Bạt Đao Trai. Lần này được đao chủ cứu Hoàng ta một mạng . . .

Một nam nhân trung niên cao gầy mắt tam giác biểu tình kích động nói:

- Tuy tính cách Hoàng ta không tốt lành gì nhưng biết có ơn phải trả, lần này hãy để hoàng ta và các huynh đệ Huyết Đao bang bám chân yêu ma, xin đao chủ mau đi đi!

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio