Phần này em xin phép kể về bản thân em...
Một chàng trai vô cùng dễ thương, xinh đệppp, nết na thùy mị không ai sánh bằng, đang độc cmn thân và vô cùng bựa,... em sinh năm , chuyện xảy ra đến với em thì cũng không có gì nỗi bật ngoài chuyện đi chung với chú Lâm
Hồi năm , lúc đó em cũng được tuổi rồi, chú Lâm thì cũng gần rồi các bác ạ, ổng thường hay kể cho em nghe về những chuyên tâm linh mang đậm màu sắc bựa như này,...
Có lần vào một buổi tối ở chơi nhà ổng, em nghe phía sau nhà ổng có tiếng sột soạt, tính em thì cũng tò mò y như ổng hồi trước nên cũng bò ra sau coi thử sẵn vô bếp kiếm đồ ăn luôn vì lúc đó cũng h hơn rồi, em thức khuya lắm chủ yếu là lên mạng tìm truyện ma đọc cho dễ ngủ, hông hiểu sao tối đêm đó trời cho coi trực tuyến luôn hông biết nữa, cửa sau nhà ổng ko khóa, em hé cửa nhìn ra... một khung cảnh rất đẹp, nó đầy thơ mộng...
Phía sau là một cái nghĩa địa, những ngôi mộ được xây lên rất gọn gàng, thẳng hàng trên một mảnh đất bằng phẳng, cây cối mọc le que, những con quạ cứ kêu ken két mà nghe nhói cả tai, em giật mình nhìn qua bên trái thấy chú Lâm ngồi tựa ghế bố ngoài hiên phía sau nhà, em mới hỏi:
Chú làm gì giờ này ngồi đây vậy
Lâm: sao giờ này chú mày chưa ngủ? Tao ngủ ko được nên ra đây tâm sự với mấy cô chú một chút!
Long đập chai: ủa, con có thấy gì ngoài kia đâu?
Lâm: chú mày lại đây tao cho một ít nước mắt trâu nè, mới mua ngoài chợ kim biên:))
Long đập chai: a đù, có luôn hã chú...!!!
Nói xong em chạy vô nhà lấy ghế ta ngồi kế ổng, ổng nhỏ cho giọt mát lạnh vào mắt, trước khi mở mắt ra ổng còn trích máu em, nhưng ko biết để làm gì, em có nói với ổng là đừng trích nhiều quá, em bị tiểu đường, mới hết:))...
Sau khi xong xuôi ổng kêu em mở mắt ra, em choáng luôn các bác, cảnh tượng như một cái chợ, trăng thanh gió mát mà ngồi coi ổng nói chuyện với ma mà như nói với người thường vậy... đang ngồi coi ổng live stream trực tiếp với đám ma
Em giật mình hết hồn, vừa rồi có một bác vừa vỗ vai em, e quay qua bên thấy ông chú ngồi ngay sát em đang hút thuốc, tính em vốn sợ ma lắm mà hông biết sao hôm đó lại gan đến như vậy, bọn họ chỉ rõ ở phần trên thôi còn phần dưới thì cứ là đà mờ mờ ảo ảo, người bệnh chết thì nhìn đỡ chứ mà bị đụng xe hay tai nạn khủng khiếp ấy thì thôi rồi luôn, người thì mất chân, mất tay có khi là mất đầu hay là bị lòi ruột nhìn phải nói là hết muốn ăn chào lòng luôn các bác ạ,...~_~ mà thú thật là hôm đó mồ hôi mồ kê chảy ra như tắm, lâu lâu cứ bị mấy cô mấy bác hù lén, muốn rớt trái chym ra ngoài luôn,... mà chế Lâm nhà em cũng bựa chẳng kém cạnh gì ông T, chắc do đi theo luyện suốt ngần ấy năm trời nên bị lây, ngồi nghe ổng chém mà cười đau bụng, ...
Kể từ hôm đó em hầu như là em ko qua nhà ổng chơi nữa, toàn đợi ổng qua nhà mình...