Đập Nồi Bán Sắt Đi Học

chương 201

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“vết máu trên vai”

Tất cả những gì xảy ra trên đấu trường rừng mưa nhiệt đới lần này đúng là khiến các phương tiện truyền thông lớn hưng phấn đến cực điểm. Trước tiên là chuyện một cơ giáp sư trường Damocles tự nhiên bị loại. Lúc kênh phát thanh vừa báo là chuyện này đã lập tức lên ngay trang đầu mạng Tinh Võng, ai nấy đang thảo luận không chừng lần này trường Damocle lại không lấy được điểm xếp hạng.

Từ trận đầu tiên đến bây giờ không khó để nhận ra đội ngũ trường Damocles hành động thái quá, về cơ bản là muốn làm thế nào thì làm thế đó.

Rất nhiều người bắt đầu bình luận trên Tinh Võng, cho rằng mỗi lần trường Damocles giành được chức vô địch toàn dựa vào may mắn. Đừng nói tới đấu trường lạnh lẽo, đó là do Vệ Tam cưỡng ép để lấy được thứ hạng. Trên đấu trường Tháp Tây, nếu không phải Vệ Tam bất ngờ mang chỉ huy chính của trường Đế Quốc đi, hiển nhiên học cũng không lấy được vị trí số 1.

Hiện tại cơ giáp sư chính của trường Damocles bất ngờ bị loại, kế tiếp đừng nói thứ nhất, ngay cả thứ ba cũng là quá sức.

Trường quân sự nào ở mấy giải trước mất đi cơ giáp sư mà còn có thứ hạng chứ? Trừ phi cơ giáp sư bày ra cái bẫy ở vạch đích.

Sức nóng của sự kiện này chỉ kéo dài chưa đầy một tiếng trên Tinh Võng, sau đó thì bị phá vỡ bởi sự xuất hiện của nấm ham m.uốn khổng lồ. Tất cả các kênh truyền thông đã nhắm mục tiêu vào mệnh lệnh của ban tổ chức khi yêu cầu sinh viên ở lại để đối phó với cây nấm đó.

Không biết lấy từ đâu ra được tin tức ngầm, quần chúng biết mệnh lệnh này được Quân khu 13 đưa ra.

[Quân khu 13 muốn tất cả sinh viên ở lại chôn cùng?]

[Cũng không cần phải chôn cùng. Tình huống khẩn cấp đấy, huống hồ bọn họ chỉ cần chống đỡ một hồi thì sẽ có người chạy tới cứu viện.]

[Tôi hiểu rồi. Chắc là bởi vì trường Damocles không còn hy vọng với chức quán quân lần này nên Quân khu 13 muốn tất cả các trường quân sự ở lại đây, ít nhất là để tiêu hao sức mạnh của các trường quân sự khác. Không ngờ Quân khu 13 toàn là những người như vậy, thất vọng.]

[Trước kia còn tưởng rằng người của Quân khu 13 cương trực ngay thẳng, giờ xem ra cũng chỉ là như thế.]

[Thôi đi, trước kia toàn giả bộ hết. Cậu xem bây giờ bọn họ có thực lực, đội chủ lực của trường Damocles phách lối thế kia kìa.]

...

Những bình luận gièm pha như vậy không dứt trên Tinh Võng cho đến khi trường Damocles và các trường khác hợp tác để bao bọc đầu nấm ha.m muốn khổng lồ, giải quyết vấn đề bào tử.

Tại thời điểm này, Truyền thông Lam Phạt ngay lập tức làm một video trong đấu trường của trường Damocles, kéo nhịp điệu trở lại.

Hiển nhiên video lấy đội chủ lực của trường Damocles làm nhân vật chính, tất cả đều là những khoảnh khắc bọn họ ăn trúng mấy quả dị, có thể nói là tập hợp đủ các khuôn mặt.

Hơn nữa bên Lam Phạt cố ý thúc đẩy, không thể nói là lập tức thay đổi dư luận nhưng cũng có thể hấp dẫn phần lớn cư dân mạng và quần chúng khán giả xoay vần.

Nhưng rất nhanh trên mạng có một nhóm muốn bôi nhọ trường Damocles và Quân khu 13 đằng sau.

Tất cả đều là mấy kênh truyền thông, không thể nào không thấy rõ có âm mưu ẩn đằng sau những thứ trông có vẻ hợp lý này.

Dù chẳng biết kẻ chủ mưu đằng sau nó, nhưng người chịu trách nhiệm chính lại có mối quan hệ chặt chẽ với Truyền thông Sequoia.

Đến cùng thì Truyền thông Lam Phạt có sự đầu tư của đội chủ lực trường Damocles. Tất nhiên để giúp các cổ đông của mình, bọn họ có khả năng định hướng dư luận, đây là công việc của một kênh truyền thông xuất sắc.

Huống hồ buồn ngủ đã gặp chiếu manh, Vệ Tam của trường Damocles còn biết sửa chữa cơ giáp cấp 3S, đây chính là vừa thợ vừa chiến sĩ thứ hai trong lịch sử Liên bang.

Nói trường Damocles dựa vào vận may mới đạt được thứ hạng? Anh thử dựa vào vận may để vừa làm thợ vừa chiến sĩ coi.

Vào đêm khuya hôm đó, Truyền thông Lam Phạt có hơn một chục bản thảo đã được soạn xong và phát toàn Tinh Võng, để cho người dân Liên bang để xem cái gì mới gọi là thực lực.

Thực lực chính là đội chủ lực của trường Damocles mất đi một cơ giáp sư, mà chiến sĩ độc lập của bọn họ còn làm được cơ giáp sư thay thế. Nhìn xa hơn, đội ngũ trường quân sự nào có thể làm điều đó đây?

Cuối cùng, Truyền thông Lam Phạt còn viết một tiêu đề bắt mắt người ta: [Một người vừa thợ vừa chiến sĩ xuất hiện tại trường Damocles, rốt cuộc là thiên mệnh hay là trùng hợp.]

Sức nóng chuyện Vệ Tam kiêm hai nghề treo được cả đêm, đến sáng lại bị những người khác cướp đi danh tiếng.

Lần này không phải là trường Đế Quốc, cũng không phải viện Bình Thông, mà là trường South Pasadena, một trường vẫn bình thường không có gì lạ. Sơn Cung Ba Nhận, người mất em gái để phối hợp, chính là chiến sĩ độc lập cấp 3S.

Đến cùng là cũng giống như Jill Gil Wood đã tiến hóa gần đây, hay là ẩn giấu thực lực khi trước.

Không ít phương tiện truyền thông bắt đầu lật hồ sơ chiến đấu trước kia của Sơn Cung Ba Nhận, cố gắng tìm ra một ít dấu vết… nhưng chả mò ra được gì.

Sơn Cung cũng là một thế gia lớn. Ngoại trừ nhận huấn luyện thường xuyên của trường, thời gian còn lại Sơn Cung Ba Nhận toàn ở trong gia tộc mình huấn luyện, những video ghi lại được Sơn Cung Dương Linh phụ trách nên truyền thông chẳng lấy được.

Mấy ngày nay, các kênh truyền thông lớn đúng là ngày đêm chả ngủ, hết lần này đến lần khác báo cáo một loạt các tin tức nóng hổi. Họ đợi mỏi mòn mới đến được lúc trong sân chỉ còn lại ba trường quân sự. Họ còn đang suy nghĩ trường nào sẽ lấy được vị trí đầu tiên; nhìn thế nào cũng ra được trường Đế Quốc sẽ thắng.

Kết quả là trường Damocles lại bắt đầu lộn xộn, tóm được rất nhiều phấn hoa của cỏ gai mê hoặc rồi còn rắc lên các thành viên đội chủ lực trường Đế Quốc. Ngay cả cá sấu khổng lồ trong đầm lầy cũng bị hạ phấn hoa rồi họ chiếm vị trí đầu tiên thật dễ dàng.

Thắng là thắng, nhưng trên Tinh Võng lại có người bắt đầu khơi chuyện, cái gì mà mỗi lần trường Damocles đoạt giải nhất toàn dùng thủ đoạn âm hiểm; từ nhỏ suy ra được lớn, hiển nhiên quân khu phía sau bọn họ cũng là bọn tiểu nhân, chẳng qua giờ không còn giấu được mà thôi.

Chỉ cần hạt giống nghi ngờ được gieo trong lòng con người thì rất khó để loại bỏ hoàn toàn. Tại thời điểm này mà đứng ra phủ nhận sẽ chỉ làm cho khán giả nghi ngờ nhiều hơn.

Chi bằng thay đổi một thủ đoạn khác.

Đã có người nói trường Damocles âm hiển thì họ nhảy vào thuyết âm mưu, làm tin hóng hớt về couple. So với những suy đoán xấu xí, hiển nhiên mọi người thích trà dư tửu hậu bàn chuyện hóng hớt hơn.

[Giữa Vệ Tam và Ứng Tinh Quyết thì ai mạnh hơn? Chiến sĩ độc lập đánh nhau với chỉ huy?]

Phía dưới tiêu đề là cái cảnh Vệ Tam cưỡng ép Ứng Tinh Quyết trong rừng mưa nhiệt đới. Nếu đổi lại là trước đây, hình ảnh này tư thế này sẽ đẹp như một bộ phim thần tượng.

Đáng tiếc, lần này chỉ có một mình Ứng Tinh Quyết đẹp mắt. Chỉ huy chính có mặt mày sáng láng, mặc một bộ quần áo tác chiến gọn gàng sạch sẽ. Anh hơi ngửa đầu, tóc lộn xộn, để lộ ra cổ thon dài trắng nõn và một miếng da nhỏ đã đỏ hồng do dao găm kề vào. Vệ Tam gần như áp sát vào anh lại trông như người đến từ một thế giới mọi rợ. Mặt cô đầy vết sẹo vảy nến, ống tay áo còn mang theo đủ loại vật bẩn không xác định, khóe môi mang theo nụ cười nhưng trong mắt lại lạnh như băng lạ thường.

Lúc gió thổi qua, cọng tóc lộn xộn đã phất phơ lên khuôn mặt của chiến sĩ độc lập phía sau, làm tăng thêm hoàn cảnh khắc nghiệt xung quanh đầm lầy.

Toàn bộ hình ảnh giống như một con rồng ác bao lấy một bông hoa sang trọng xinh đẹp, giam nó trong địa ngục, đúng là vừa kỳ lạ nhưng lại hài hòa, hấp dẫn sự chú ý vô cùng.

Ngay sau khi bản thảo này được tung ra, chả mấy ai xem nội dung nhưng hình ảnh thì đã bị cơ man là người lưu lại.

[Hu hu hu, thơm quá, hoàn toàn phát đường nà.]

[Đủ rồi, bọn họ vẫn là trẻ con đấy!]

[Tôi mặc kệ, ăn chắc couple này rồi!!]

...

Khi trường Damocles và trường Đế Quốc ra khỏi đấu trường, tin tức này đã bị một cái tiêu đề khác thay thế.

- -- Trận đấu đầu tiên giữa Đôi Sao Liên bang.

Rất rõ ràng, hiện tại tầm nhìn chính của Tinh Võng đã cho rằng người mạnh nhất trong chiến sĩ độc lập là Vệ Tam. Thậm chí còn cố ý thay đổi cái từ Đôi Sao Đế Quốc.

Ngay sau khi họ xuất hiện, các kênh truyền thông khác nhau đã bổ xô tới phỏng vấn. Lần này có quá nhiều mục tiêu, trường Đế Quốc, trường Damocles, và thậm còn có đội chủ lực của trường South Pasadena.

Ban đầu hai người còn hôn mê nên được đưa vào máy bay rồi thì nhận được những nhu yếu phẩm mà các trường quân sự đặt lên trước đó, ví dụ như dịch dinh dưỡng.

Ứng Tinh Quyết tỉnh nhanh hơn, Vệ Tam ngủ trên máy bay hơn một tiếng đồng hồ, chờ mãi đến lúc gần tới lối ra mới tỉnh lại.

Ba trường quân sự gần như đến cùng một lúc, mấy kênh truyền thông đã vây quanh, mục tiêu quan trọng nhất là Vệ Tam kiêm hai nghề thợ và chiến sĩ.

“Vệ Tam, bạn thật sự đi ra từ sao vô danh à?

“Vệ Tam, bạn học kiến thức cơ giáp từ lúc nào? Nghe nói từ mấy đấu trường đầu tiên, trường Quân sự Damocles đã đồng ý lấy ra chip giảng dạy của Ngư Thanh Phi. Có phải khi đó bạn đang học cơ giáp không?”

“Trong thời gian ngắn như vậy mà bạn thật sự có thể học tốt ngành cơ giáp sư rồi cũng là một chiến sĩ độc lập ưu tú sao? Xin hỏi sao làm được?”

...

Vệ Tam nhìn đông đảo truyền thông trước mặt, đột nhiên nghiêng người chỉ vào phương hướng của trường Đế Quốc: “Mau xem, Ứng Tinh Quyết!”

Các phương tiện truyền thông không ngần ngại quay đầu nhìn qua.

Đội chủ lực của trường Damocles ngay lập tức chạy đi, đội tuyển trường nhanh chóng chen ra ngoài.

Các kênh truyền thông quay đầu và nhìn vào vị trí đội chủ lực trống rỗng: “...”

Bốn người vừa đi ra là đã xem quang não tín hiệu hay không.

“Bây giờ Thành Hà vẫn còn ở bệnh viện.” Kim Kha đọc tin tức trong nhóm, Ứng Thành Hà đã gửi định vị một tiếng trước.

“Đi xem cậu ấy một tí.” Vệ Tam mở vị trí ra nhìn một chút rồi nhấc chân muốn đi.

“Trước tiên mua chút hoa quả gì đó đi qua thăm đã.” Hoắc Tuyên Sơn nói.

Mấy người nhất trí, nghĩ rằng ý tưởng này của cậu ta không tệ bèn mua một giỏ trái cây trên đường đi. Kế đó ngồi trên xe buýt bay và chạy tới bệnh viện.

Giỏ trái cây được Kim Kha xách và cậu ấy đứng ở phía trước nhất.

Vệ Tam nhìn về phía trước rồi đưa bàn lặng lẽ mò vào giỏ. Cô chỉ muốn trộm một quả chuối, kết quả vừa đưa vào đụng phải một bàn tay khác: “...”

Cô không nhúc nhích, bàn tay đó cũng không nhúc nhích.

Vệ Tam lén dùng mắt nhìn Hoắc Tuyên Sơn và Liêu Như Ninh. Hai người này có thần sắc tự nhiên, nhìn không ra được là tay ai.

Không ai nhúc nhích, kết quả là một bàn tay khác lại chạm vào vào lúc này.

Ba người sáu mắt nhìn nhau, cuối cùng mỗi người ăn ý sờ mất một quả rồi còn ăn lặng lẽ sau lưng Kim Kha.

Kim Kha: “...” Rấy khó để không biết có người lén cậu ấy để ăn vụng.

Liêu Như Ninh mò được một chùm vải thiều ra còn tốt bụng bóc sạch một quả và đút cho Kim Kha ăn.

Kim Kha há miệng ăn hết mà chả hỏi gì.

Chờ đến được bệnh viện, giỏ thì vẫn là cái giỏ đó, vải đỏ phủ bên trên vẫn là miếng vải đỏ đó, chẳng qua cái giỏ đã nhẹ hẫng.

Ứng Thành Hà đã có thể cử động tự nhiên. Khi bọn họ tiến vào, anh mới vừa bước lên giường từ chỗ cửa sổ, bộ dáng trông thật yếu đuối.

“Các cậu tới thăm tôi mà mang theo cả hoa quả, quá khách sáo rồi.” Ứng Thành Hà nhận lấy, ngoài miệng thì bảo khách sáo cơ mà tay lại hưng phấn cầm rồi mở ra xem. Anh chỉ thấy một quả vải thiều lẻ loi còn sót lại, nó đang “ngồi ngay ngắn” ở giữa giỏ.

Ứng Thành Hà ôm ngực mình: “... Tim tôi đau quá.”

“Chủ tiệm trái cây nói quả vải này có tập hợp tinh hoa trời đất, thích hợp cho người bệnh ăn, đảm bảo ăn vào tim không đau, vui vẻ ngay.” Vệ Tam cầm quả vải lên, bóc ra và nhét vào miệng Ứng Thành Hà.

Ứng Thành Hà ăn xong: “Rất ngọt.”

“Có thể đi không?” Hoắc Tuyên Sơn hỏi, “Tụi này còn chưa ăn gì, đợi lát nữa còn phải đi lĩnh thưởng ở bên kia đó.”

Ứng Thành Hà nhìn bốn người bẩn thỉu cả người: “Làm sao các cậu tới đây được?”

“Đi xe buýt đến.” Liêu Như Ninh ném quần áo trên ghế cho Ứng Thành Hà, “Đừng giả vờ, nhanh, tụi mình ăn gì trước rồi còn trở về nữa.”

Chờ Ứng Thành Hà thay quần áo ra khỏi phòng rồi, năm người cùng nhau lẻn ra khỏi bệnh viện.

“Sơn Cung Dũng Nam cũng ở đây?” Kim Kha hỏi.

“Ngay bên sát vách. Cô ấy có nhiều vết thương hơn tôi nhưng tôi mém tí đã chết.” Ứng Thành Hà hơi ngượng, khi ra ngoài rồi, anh có xem cảnh phát lại và thấy xấu hổ khi bị loại.

“Dù sao tụi mình đã bàn xong rồi, đi ra là để cậu bao.” Vệ Tam nói.

“Được rồi, tôi mời.” Ứng Thành Hà đi trước rồi xoay người nhìn bốn người, “Chúc mừng chúng ta một lần nữa giành chức vô địch.”

Năm người tìm được chỗ, vừa ngồi xuống là Ứng Thành Hà đã đăng hết những tin tức thú vị mình thu thập mấy ngày nay lên nhóm, thậm chí có cả mấy video trực tiếp.

“Shaω Eli... Ha ha ha ha ha ha.” Liêu Như Ninh xem video được phát đầu tiên, “Thì ra qu.ần lót của cậu ta có màu hồng.”

“Không phải cậu cũng vậy à?” Kim Kha vạch trần.

Thiếu gia Liêu: “... Đừng nói với tôi là mấy cậu không có đồ màu hồng phấn nha.”

Bàn ăn đột nhiên rơi vào im lặng hoàn toàn.

Vệ Tam huýt sáo an ủi: “Bé trai mặc màu hồng thì sao, thời trang thôi.”

Khi họ xem video của các trường quân sự khác làm trò mèo, các trường khác cũng thấy video của Vệ Tam và Hoắc Tuyên Sơn gặp cỏ gai mê hoặc trước đó.

Ứng Tinh Quyết đi ra khỏi sân thi đấu, anh đã một mình dựa vào tường và cúi đầu lật tiêu đề trước đấy của Tinh Võng.

Trong đó có những video khác nhau được cắt ra, thích hợp để hiểu thật nhanh những gì đang xảy ra trên toàn bộ sân đấu. Các chi tiết khác thì anh sẽ xem xét lại ở video trực tiếp thật kỹ sau.

Thấy video của trường Samuel, Ứng Tinh Quyết hoàn toàn mở ra một giây xong thoát ra, ánh mắt của anh dừng lại ở video lúc trường Damocles bắt đầu.

Hóa ra vào thời điểm đó họ tụt lại phía sau trường Đế Quốc bởi vì đã trúng cỏ gai mê hoặc. Ứng Tinh Quyết nhìn một mình Vệ Tam đi về phía bờ bên kia trong video thì theo bản năng nhíu mày.

Điểm này là do Kim Kha không kiểm soát tốt cục diện, tình huống rừng mưa nhiệt đới rất đặc thù, không nên để Vệ Tam đi qua.

Về sau nhìn thấy Vệ Tam bị cỏ gai mê hoặc vây khốn, Ứng Tinh Quyết nhìn chằm chằm video mãi cho đến khi cô thoát ra mới hơi dời tầm mắt, thì ra lúc đó đã để lại vết thương trên mặt cô.

Ứng Tinh Quyết nghiêng mặt nhìn bả vai mình, vết máu phía trên là của Vệ Tam để lại.

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Tinh Tinh: Hóa ra vết thương trên khuôn mặt là như vậy (.

.)

- -----oOo------

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio