Đập Nồi Bán Sắt Đi Học

chương 84

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

“sờ thử“

Đấu trường thung lũng mưa.

Sáng sớm chẳng có mưa nhưng cảnh vật xung quanh ảm đạm, ngay cả có cây có cỏ cũng nào có thấy màu xanh lá cây nào, tất cả đều khoác lên màu xám.

Năm trường quân sự lớn chuẩn bị rút túi chuẩn bị chiến đấu, đội chủ lực của trường Quân sự Damocles đang thảo luận ai đi rút.

“Tay ai tốt nào?” Liêu Như Ninh hỏi, “Dù sao tay tôi cũng chả may là bao.”

Ánh mắt Ứng Thành Hà dời về phía Vệ Tam: “Lúc khai giảng cậu ấy rút trúng một phòng ngủ trống duy nhất cho một mình mình.”

Chỉ cần nghe là đủ thấy có vận đỏ rồi.

Vệ Tam khiêm tốn: “Đó là ngoài ý muốn.”

Livestream đã được phát sóng từ đây, Ngư Thiên Hà cười nói: “Bầu không khí của đội ngũ trường Quân sự Damocles dường như vẫn không tệ, các đội mấy trường khác quá nghiêm túc, bầu không khí hơi áp lực.”

Những người phụ trách rút túi chuẩn bị chiến đấu của các trường quân sẽ không thay đổi khác từ đấu trường đầu tiên đến bây giờ, trường Đế Quốc có Ứng Tinh Quyết phụ trách, viện Bình Thông là Tông Chính Việt Nhân... Tất cả đều là những người có tiếng nói lớn nhất trong đội hình chính.

Không có gì thay đổi trên khuôn mặt của các giáo viên dẫn đội ngồi phía dưới, song trong lòng họ thì lại giễu cợt: Rõ rành hồi trước trường Quân sự Damocles mới có áp lực nghiêm trọng nhất, năm nay cũng chả biết tại sao tuyển dụng một nhóm không thèm da mặt.

“Vệ Tam, cậu rút đi, lần sau Liêu Như Ninh rút.” Kim Kha nói dứt khoát, “Nếu vận may đã kém thế thì cũng không có gì khác nhau.”

Mỗi trường quân sự đưa ra một người đi xếp hàng rút túi chuẩn bị chiến đấu, Vệ Tam bị kẹp giữa Ứng Tinh Quyết và Tông Chính Việt Nhân.

Theo lý, Vệ Tam phải cảm thấy khép nép mới đúng, bởi vì các bên đã tổng hợp nhiều mặt nhằm phán đoán ba người mạnh nhất lần này trước giải đấu: Ứng Tinh Quyết, Cơ Sơ Vũ và Tông Chính Việt Nhân.

Bây giờ cô đang đứng giữa hai người, ít nhiều sẽ cảm thấy căng thẳng.

Nhưng tại thời điểm này, cho dù đó là khán giả xem trực tiếp ở hiện trường hay là cư dân mạng trước ống kính trực tiếp thì chỉ trông thấy Vệ Tam cho hai tay đút vào túi quần huấn luyện, một chân vươn ra khỏi hàng, gót chân tì vào mặt đất, mũi chân hướng lên trên, nhàn nhã lắc lư, không cảm thấy bất kỳ áp lực nào.

Tư thế này thường được tìm thấy trong dãy xếp hàng của dân chúng bình thường, chứ không phải trong đội ngũ có từng sinh viên đang đứng nghiêm của mấy trường quân sự.

Mọi người: “...” Cái vị này đúng là làm mới nhận thức của người khác mỗi giờ mỗi phút.

Lúc Vệ Tam chờ bên ban tổ chức chuẩn bị túi chuẩn bị chiến đấu thì ánh mắt cô dừng ở mái tóc dài của Ứng Tinh Quyết phía trước. Nó vừa dài vừa đen lại mềm mại, có cảm giác sờ rất đã. hoàn toàn khác với mái tóc khô cằn thô ráp của em họ anh.

Trong thoáng chốc, Vệ Tam rút tay ra khỏi túi, lặng lẽ tiến về phía trước, cố gắng lén lút sờ một cái.

Trước sờ lên tí, về sau ra tay cũng thuận tiện hơn.

Vệ Tam thầm nghĩ.

Ngón tay của cô chạm vào đuôi tóc dài của anh, xúc giác lạnh lẽo và mềm mại truyền đến từ đầu ngón tay của cô. Một mái tóc tốt như vậy…. không đốt được đúng là đáng tiếc.

Vệ Tam còn chưa sờ lần thứ hai, Ứng Tinh Quyết đã quay đầu nhìn lại: “Cô đang làm gì thế?”

Cô rụt tay lại ngay, nhét tay vào túi và ngửa đầu nhìn lên bầu trời, giả vờ Ứng Tinh Quyết không có nói chuyện với mình.

Chẳng lẽ siêu 3S thì ngay cả sợi tóc cũng có cảm giác? Rõ ràng động tác nhẹ như vậy.

Ngư Thiên Hà luôn nhìn ống kính: “...” Bà ấy nên giải thích như thế nào về chuyện này?

Khán giả trong buổi phát sóng trực tiếp.

[Vệ Tam đang làm gì vậy?]

[Sao cô ả dám ra tay với Ứng Tinh Quyết, chắc chắn là khiêu khích Đế Quốc!]

[Thối không biết xấu hổ! Còn dùng tay chà xát một tí nữa!!]

...

Ai ai trong nhóm khán giả nhìn thấy cảnh này cũng nổ tung!

Ứng Tinh Quyết là ai, là người có xuất thân từ thế gia lớn, dù tướng mạo hay năng lực cũng chả có cái nào không xuất chúng, hơn nữa anh có tác phong quý phái hoa lệ, thuộc loại cao không thể chạm tới.

Vệ Tam này dám đưa tay sờ tóc của Tinh Quyết, cố gắng làm ô uế một trong Đôi Sao của Đế Quốc.

Tiếp theo chắc chắn sẽ có một cuộc tranh chấp nè, tất cả khán giả không hẹn mà có cùng một ý tưởng: Đánh nhau đánh nhau!

Tầm mắt Ứng Tinh Quyết xẹt qua ngón tay cô, hai người cách nhau gần như vậy thì từ khoảnh khắc Vệ Tam giơ tay lên, anh đã cảm nhận được động tác của cô. Sở dĩ không xoay người ngay vì muốn biết Vệ Tam muốn làm cái gì, ai ngờ cô chỉ đụng tóc mình.

Bên kia, thầy giáo đã gọi Ứng Tinh Quyết tiến lên rút túi chuẩn bị chiến đấu, anh hạ mắt xoay người và đi về phía trước.

Ứng Tinh Quyết rút xong là đến lượt Vệ Tam, cô cứ như chưa từng bị người ta bắt gặp, tự nhiên đưa tay rút túi chuẩn bị chiến đấu và cầm về cho các đội viên xem.

“Cậu đưa tay sờ anh họ tôi thật á?” Ứng Thành Hà kéo Vệ Tam qua, đó là anh họ anh đấy! Một trong Đôi Sao của Đế Quốc! Chưa bao giờ bị người khác xúc phạm như vậy!

Vệ Tam liếc nhìn anh: “Thành Hà, dùng từ cần phải đúng, tôi chỉ sờ tóc anh ta một lần.”

Anh nói như thể cô làm bậy bạ với Ứng Tinh Quyết.

Kim Kha nhận lấy túi chuẩn bị chiến đấu, mở kiểm tra rồi im lặng một lúc lâu: “Trận đấu này phải dùng vật liệu thế mà…”

“Đủ tới bến?” Liêu Như Ninh thò đầu lại hỏi.

“Dù một cái cũng không có.” Kim Kha giơ tay ôm tim mình, cảm thấy mình cần thuốc trợ tim khẩn cấp.

“Chả liên quan tới tớ đâu, chắc chắn là phong thủy của trường Damocles có vấn đề.” Vệ Tam lập tức trốn tránh trách nhiệm.

Khi họ còn suy nghĩ về những gì sẽ xảy ra trong trận đấu tiếp theo, phía Samuel đột nhiên có tiếng reo hò.

Vật liệu tuần hoàn cho cơ giáp và vật bảo hộ cá nhân của trường Samuel đầy ắp.

Năm người trong trường Damocles đều ném ánh mắt thù hận sang Samuel, sân thi đấu này không dễ dàng cướp tài nguyên từ túi chuẩn bị chiến đấu. Bọn họ cách xa nhau khi Samuel rơi xuống vị trí cuối cùng; cùng lúc đó khi tiến vào đường đua Cốc Vũ, các chất độc hại trong không khí sẽ ngay lập tức xâm nhập vào đường hô hấp, bọn họ không có thời gian kéo dài, tốt nhất là tiến vào cơ giáp để chiến đấu, lấy tinh thú bị chém giết để đổi lấy tài nguyên.

Sau khi túi chuẩn bị chiến đấu được rút xong, năm trường lần lượt tiến vào sân đấu thung lũng mưa theo thứ tự lần trước.

Trường Đế Quốc vẫn là trường đầu tiên bước vào cuộc đua, ngay sau khi họ bước vào, bầu trời bắt đầu đổ mưa.

“Lần này Trường Quân sự Đế Quốc rút túi chuẩn bị chiến đấu không được tốt lắm,thiếu hụt vật liệu phòng hộ cá nhân vô cùng, chắc chỉ có thể mở trạng thái cơ giáp. Nhưng cứ như vậy thì tiêu hao năng lượng rất nhiều.” Ngư Thiên Hà cất tiếng, “Không biết chỉ huy chính của trường Đế Quốc sẽ lựa chọn như thế nào.”

“Đội ngũ trường không sợ môi trường của Cốc Vũ chỉ có South Pasadena đã đổi vật liệu và Samuel rút được đủ số hết vật liệu.” Tập Hạo Thiên nhìn mưa có xu hướng nặng hạt, “Các trường quân sự khác không có vận may, vừa tiến vào mà trời đã bắt đầu mưa. Nếu như vào hơi trễ một chút, có lẽ bọn họ có thể chém tinh thú đổi lấy tài liệu.”

Chỉ huy chính Ứng Tinh Quyết đột nhiên dừng bước, đội ngũ trường Đế Quốc trong nháy mắt dừng lại, mọi người ở trước màn ảnh cho rằng anh muốn cho tất cả mọi người bật chế độ cơ giáp.

Ứng Tinh Quyết hơi nhắm mắt lại, lập tức dâng hàng rào cảm giác để ngăn những giọt mưa bên ngoài.

Phạm vi rào cản vừa đủ bao kín tất cả mọi người trong trường Quân sự Đế Quốc.

Ở hiện trường trực tiếp có tiếng tiếng hít vào truyền đến.

Đây là hàng rào nhận thức được hóa thật!

Ngay cả người bình luận là Ứng Nguyệt Dung cũng thay đổi sắc mặt.

Khả năng này đã xuất hiện trong lịch sử Liên bang, có rất nhiều bậc thầy ra đời trong thời đại quần anh hội tụ đó. Bất cứ ai trong số họ được mà vào hiện tại toàn là những người hàng đầu, nhưng trong thời đại đó, họ chỉ là thiên tài phổ thông vì có một nhóm người vượt trội hơn hẳn.

“Không thể tưởng được em ấy có thể làm được tình trạng này.” Ngư Thiên Hà lẩm bẩm.

Nhà họ Ứng có quái vật gì thế này.

Sau ngày hôm nay, tên của Ứng Tinh Quyết sẽ mang theo chấn nhiếp, sẽ truyền khắp toàn bộ Liên bang.

Cảnh này chỉ có thể được nhìn thấy bởi những người có màn hình trực tiếp, còn các trường quân sự khác nào có biết gì.

Ở vị trí thứ hai là trường Damocles, tất cả mọi người không được bảo vệ chưa kể khi vào thì mưa càng nặng hạt hơn.

Khán giả xem phát sóng trực tiếp áp chế sự sợ hãi trong lòng, cố gắng xem trường Quân sự Damocles cũng không có đồ phòng hộ, chờ bọn họ tiến vào cơ giáp sẽ bình phục tâm tình.

Kim Kha đứng ở lối vào, cậu mở bản đồ để định hướng, kế đó giải phóng cảm giác vì muốn nhanh chóng tìm kiếm tinh thú, chém giết rồi còn đổi vật liệu.

Vệ Tam tự mình thả cơ giáp ra trước và ném cho Ứng Thành Hà, cô chỉ vào cánh tay của cơ giáp Chu Giáng: “Cậu giúp tôi tháo khối này ra.”

Đó là miếng bảo vệ của cơ giáp, dùng tay làm khiên trong cuộc chiến là có thể chống đỡ các cuộc tấn công của đối thủ.

Ứng Thành Hà cũng không hỏi tại sao, anh leo lên, mở bộ dụng cụ của riêng mình, sau đó tháo ra.

Mặc dù giáp phòng hộ chỉ là một khối trên cánh tay của cơ giáp nhưng cũng đủ để che cho năm người. Vệ Tam đội giáp phòng hộ rồi thì thấy đã không còn cảm giác nóng rực khi bị giọt mưa đập vào người.

“Vẫn là cậu quá dữ!” Liêu Như Ninh lúc này chen vào trốn mưa.

Hoắc Tuyên Sơn và Ứng Thành Hà theo sát phía sau. Đội tuyển trường phía cũng học theo, mỗi tiểu đội bắt đầu tháo dỡ một khối cơ giáp và dùng để che mưa.

Kim Kha dò xét được một bầy tinh thú nhỏ, vừa mở mắt ra muốn nói cho bọn họ biết thì đột nhiên phát hiện trên đỉnh đầu có một bóng lớn. Cậu ấy ngẩng đầu nhìn lên: “…”

Cũng khiếp sợ như Kim Kha còn có khán giả xem phát sóng trực tiếp. Nhìn bọn họ, ngay cả cảm giác rung động vừa rồi giành cho chỉ huy trường Đế Quốc là Ứng Tinh Quyết cũng tiêu tán không ít.

[Nói về hoạt động phá cảnh, chả có trường quân sự nào cũng sánh bằng trường Damocles.]

[Tại sao không ai nghĩ ra chuyện này trước đây? Tôi thấy rất tốt đó.]

[Trước giờ chiến sĩ độc lập bọn họ xem cơ giáp như mạng của mình, nào nỡ hễ đụng tí là tháo ra.]

[Nhưng họ cũng cần phải giết tinh thú càng sớm càng tốt để đổi lấy vật liệu bảo hộ cá nhân. Dù chặn mưa nhưng vẫn còn khí độc trong không khí.]

“Phía trước có bầy tinh thú nhỏ, mỗi chiến sĩ độc lập cơ giáp hạng nặng trong tiểu đội đi ra điều tra, những người khác nhanh chóng theo kịp bước chân.” Kim Kha dẫn đầu đội ngũ chạy theo phương hướng mình điều tra được.

Do không có thiệt hại do mưa gây ra, tốc độ của trường Damocles nhanh hơn nhiều so với lúc huấn luyện, rất mau đã đuổi tới mục tiêu Kim Kha chỉ.

Chẳng bao lâu họ phát hiện ra một điều, đúng là có một bầy tinh thú nhỏ ở đây thật, nhưng còn có một con thú tinh thú cấp cao nữa.

Con tinh thú cấp cao này ẩn nấp ở giữa bầy tinh thú, giấu hơi thở của mình, chờ trường Quân sự Damocles tới mới xuất hiện.

Mồi nhử.

Con thú tinh thú này sử dụng bầy tinh thú nhỏ làm mồi nhử, chuyên hấp dẫn con mồi.

Tất cả mọi người ngay lập tức bước vào trạng thái chiến đấu.

Kim Kha muốn Vệ Tam đối phó với con tinh thú cấp cao này, đồng thời cậu bảo vệ đội tuyển trường ra tay với bầy tinh thú nhỏ.

Con tinh thú cấp cao này không ngừng gào thét, âm thanh phát ra từ miệng không chỉ quấy nhiễu đội ngũ trường Damocles mà còn tăng cường lực tấn công cho bầy tinh thú nhỏ.

Vệ Tam xếp lại giáp phòng hộ cho cánh tay cơ giáp của mình, cô kéo ra đao lớn.

Hiện trường trực tiếp.

Ngư Thiên Hà là cơ giáp sư nên liếc mắt một cái là nhận ra nguồn gốc của chiếc cơ giáp này, “Chiếc cơ giáp này và chủ nhân cũ đã đạt được không ít vinh quang. Vũ khí ban đầu của Chu Giáng không phải là thanh đao này, hẳn là trường Quân sự Damocles đã sửa đổi cho Vệ Tam, xem ra em ấy rất rành chuyện dùng đao.”

Con tinh thú cấp cao này giống như sói nhưng không phải sói, đầu có hai sừng cứng rắn, có một cái đuôi, nó hưng phấn tấn công về hướng Vệ Tam.

Vệ Tam cho cơ giáp nhảy qua những tinh thú khác bên dưới, một tay cầm đao chém về phía con tinh thú cấp cao này. Song, nó hoàn toàn không có dấu hiệu né tránh và grừ thật to về phía cô.

Một đao chém vào lưng nó sauu tới nỗi có thể nhìn thấy xương, nhưng mà đợi cô thu đao trở về, vết thương trên lưng nó lập tức khôi phục như lúc ban đầu.

Cái quái gì vậy?

Vệ Tam híp mắt lại trong khoang điều khiển, đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy loại tinh thú này.

Mà theo tiếng kêu của con tinh thú cấp cao, bầy tinh thú bên kia càng ngày càng hưng phấn, lực tấn công còn tăng lên. Dù đội tuyển trường không bị tấn công bằng tinh thần nhưng rất khó ra tay với chúng, bởi vì chuyện tương tự cũng xảy ra trên những con thú cấp A này.

Vết thương của chúng phục hồi rất nhanh, miễn là cuộc tấn công vừa dứt là chúng sẽ phục hồi như ban đầu, thậm chí sức mạnh còn được tăng lên.

Viên đạn bắn vào các tinh thú cấp A thì chúng có thể tận dụng sự co lại của các cơ bắp bên trong vết thương để bỏ viên đạn ra.

Mặt Kim Kha mặt không chút biểu cảm khi nhìn những tinh thú này. Sao Cốc Vũ có hoàn cảnh đặc thù, thể chất tinh thú biến hóa đa dạng, rất nhiều tinh thú còn không được ghi chép trong sách. Trường Quân sự Damocles kém may mắn đến cùng cực, lần đầu tiên gặp phải tinh thú chưa từng được ghi nhận.

Họ không biết điểm yếu của loại tinh thú này ở đâu, trước mắt có vẻ như làm tổn thương chúng sẽ càng tặng thêm sức mạnh cho bọn chúng.

Kim Kha hơi nhắm mắt lại, kết nối với tất cả các chiến sĩ độc lập thông qua các chỉ huy của đội tuyển trường để tạo thành một mạng lưới vô hình. Bọn họ đang nhập thành một thể, tất cả mọi người đều biết tất cả động tác của mỗi một người; mỗi một lần tấn công cũng mang theo nhịp điệu kỳ lạ, giá trị sát thương cũng không ngừng tăng lên.

Độ bắn chuẩn của một chiến sĩ độc lập ban đầu chỉ là 80%, khi hóa thành một thể thì tài năng của xạ thủ được thêm vào người của mỗi người lính, tỷ lệ trúng mục tiêu trong nháy mắt tăng lên hơn 95%.

Đây chính là chỗ tốt sau khi chỉ huy chính kết nối chiến sĩ độc lập thành một thể, có đểm tương tự với tinh thú cấp cao.

Vệ Tam còn đang chém con tinh thú cấp cao này, cô đã thử các bộ phận khác nhau, chỗ nào nó cũng hồi phục lại như cũ hết.

Mỗi đao của cô giống như chém trên mặt nước, sau khi thu đao về là nước trở lại như cũ, tiêu hao thể lực của cô thật vô ích.

Vệ Tam đang thao tác trong khoang nhìn nhìn chằm chằm tinh thú đối diện, nó không thể nào không có nhược điểm được.

Đầu, mắt, cơ thể, bốn chân... Ánh mắt Vệ Tam ngưng tại đuôi của con tinh thú cấp cao này.

Chỉ là một cái đuôi trông cực kỳ bình thường, nó có màu xám, gần như hòa nhập với môi trường xung quanh đường đua Cốc Vũ.

Vệ Tam nheo mắt lại và lại bắt đầu thăm dò. Đao cũng chém lại một lần nữa, thu đao xong, con tinh thú này đã khôi phục như lúc ban đầu, không có bất kỳ dấu vết bị thương nào.

Chỉ sau khi trải qua vòng thăm dò thứ hai, Vệ Tam mới thông ra một chuyện: Mỗi lần con thú này bị thương, cái đuôi kia sẽ bắt đầu đong đưa liên tục chẳng ngừng, tốc độ nhanh đến mức sinh ra ảo ảnh. Chỉ có điều tất cả mọi người đều tập trung vào vết thương đang được phục hồi nên bỏ qua đuôi của nó.

Mặc kệ cái đuôi tinh thú này đong đưa cực nhanh vì đau hay là nguyên nhân gì khác, Vệ Tam phải thử một lần.

Cô cho cơ giáp tránh thoát móng vuốt của nó, nghiêng người chuyển đến cơ thể và dùng một đao chém vào trên lưng nó.

Hai mắt con thú hiện lên vẻ chế giễu tên con người người, như thể đang trào phúng Vệ Tam không biết tự lượng sức mình.

Vệ Tam rút đao ra, vết thương của nó hồi phục tiếp.

Cô làm bộ như muốn chém tiếp nữa, một giây tiếp theo tay trái cầm cán đao kéo ra thành một cây hợp đao và chém nhanh vào đuôi của con thú, còn một cây hợp đao khác chém sau lưng nó.

Đuôi tinh thú cấp cao bị chém trúng thì bắt đầu chảy máu, không phục hồi như các bộ phận khác, cùng lúc đó con mắt nhạy bén của Vệ Tam phát hiện vết thương ở lưng nó đã phục hồi chậm lại.

Tìm được rồi.

Vệ Tam kiểm chứng suy đoán của mình xong thì nhìn thoáng qua phía Kim Kha, nhất thời tất cả chiến sĩ độc lập của đội tuyển đều được thông báo tấn công đuôi của những tinh thú này.

Thời gian tiếp theo, miễn là đuôi tinh thú bị thương nặng thì dù cơ thể chúng bị thương cũng chẳng thể khôi phục như ban đầu, không khác gì tinh thú bình thường.

Vệ Tam một lần nữa ra tay với con tinh thú cấp cao, hiển nhiên bởi vì cô phát hiện nhược điểm của nó nên nó bắt đầu hóa cuồng. Nó nương theo thân thể tạm thời còn có thể khôi phục để điên cuồng tấn công Vệ Tam.

Vệ Tam lấy cái giá phải trả là cho bụng mình bị hai sừng tinh thú cấp cao đâm thủng để chém một đao vào đuôi nó.

Khán giả trong và ngoài hiện trường trực tiếp chỉ thấy Chu Giáng hơi nghiêng đầu, một tay chống đầu tinh thú cấp cao thật chắc, cơ giáp lùi bước về phía sau và tách khỏi hai sừng tinh thú. Kế đó cơ giáp nắm ngay một sừng của nó và cứ thế mà bẻ gãy luôn.

Vệ Tam nắm chặt sừng gãy, cô nhận ra sừng của nó không thể tái tạo, kế đó cô cầm cái sừng gãy đâm vào cổ nó.

Vết thương trên cổ tinh thú cấp cao không liền lại được, Vệ Tam chậc một tiếng, thì ra cái sừng này mới là khắc tinh.

Cô phi chân đá trúng bụng nó và lập tức xáp gần nhằm găm sừng vào bụng nó, xem như trả lại một phần. Kế đó cô ném cây hợp đao ra nhằm đóng đinh đuôi con tinh thú cấp cao.

Nó phát ra tiếng gào thét đau đớn, không ngừng giãy dụa, muốn tránh Vệ Tam.

Vệ Tam không cầm lại hợp đao, cũng không chặt đuôi tinh thú cấp cao, ngược lại đi tới trước mặt nó để bẻ gãy một cái sừng khác.

Phàm là thứ làm tổn thương cơ giáp của cô, cô nhất định sẽ là người đầu tiên xử lý.

Vệ Tam cầm cái sừng gãy này găm vào đầu con thú. Lúc này máu của nó cũng chảy ra, chẳng còn liền lại được nữa.

Cơ thể nó bắt đầu co giật, bầy tinh thú bên kia đã sớm lộn xộn và đang bị đội tuyển trường vây quét.

Vệ Tam lái cơ giáp đi tới đuôi con thú để rút hợp đao và chém đuôi nó nào có do dự gì.

[Trường Quân sự Damocles giết chết 1 con tinh thú cấp cao không biết, 17 tinh thú cấp A. Lặp lại...]

Chùm tia sáng và loa phóng thanh xuất hiện cùng một lúc.

Hiện trường trực tiếp

“Vận may kém chưa chắc là chuyện xấu.” Ngư Thiên Hà nói, “Tinh thú cấp cao không biết đổi được gấp đôi tài nguyên.”

Tập Hạo Thiên không thèm để ý đến chuyện này, ông cảm thấy hứng thú đối với biểu hiện vừa rồi của Vệ Tam hơn. Em ấy là một chiến sĩ độc lập 3S, theo biểu hiện vừa rồi mà nói.

- --Hoàn toàn không đạt yêu cầu.

- -------------------

Tác giả có lời muốn nói:

Vệ Tam: Cậu nói lại lần nữa xen! Quên đi, nể mặt sờ được tóc của Ngọn Lửa Đế Quốc, không so đo với cậu.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio