Thừa Càn Cung hoa lệ xa xỉ là tẩm cung của các đời hoàng đế Bắc Thiệu, mỗi tân đế trước khi vào điện, đều sẽ rút ra một số tiền của nội vụ phủ để sửa chữa Thừa Càn Cung, từ từ đem tòa cung điện này trở nên càng hoa mỹ. Long sàng được vài đại sư thủ công cùng nhau thiết kế, đông ấm hè mát, chỉ có một trên đời. Chân long phía trên sàng đan đều là các cô nương tay nghề thêu tốt nhất cả nước dùng thời gian nửa tháng từng mũi may mới làm xong, mang theo khí thế phun ra nuốt vào sơn hà, khí chất tương xứng với tân đế.
Mà lúc này, Thiên tử được vạn ngàn bá tính kính ngưỡng, đang trần truồng nằm trên long sàn, hai chân mở ra kẹp tiểu thái giám ở giữa, để y cưỡng hiếp nơi tư mật của mình. Tiểu thái giám hai tay mạnh mẽ giang hai chân, ngạc nhiên nhìn đóa hoa diễm lệ giữa hai chân Thiệu Duẫn Kỳ, nữ nhân lỏa thể không phải y chưa từng nhìn thấy, Lạc Ảnh lúc Thiệu Duẫn Kỳ rời khỏi cung đã hầu hạ hoàng đế trước, tiên hoàng là một quỷ háo sắc, mỗi ba năm đều mở hội tuyển tú nữ giữ lại rất nhiều nữ nhân xinh đẹp ở trong cung, sóng gió trong cung mỗi ngày đều thay đổi, nữ tử tướng mạo xuất chúng đều có thể ở khắc tiếp theo được sủng ái.
Lạc Ảnh đã nhìn qua nhiều thân thể ngây ngô của thiếu nữ, có lúc tiên hoàng còn có thể lưu bọn họ lại trong tẩm cung quan sát hiện trường, cho nên đối với thân thể nữ nhân cũng có hiểu biết. Mà đóa hoa trên người Thiệu Duẫn Kỳ cùng nữ nhân lại có chỗ bất đồng, càng hẹp hơn càng nhỏ hơn, bởi vì có thêm một vật nhỏ thế này, hai túi ngọc kia so với nam nhân bình thường cũng nhỏ hơn rất nhiều, lông nơi đó cũng chỉ lưa thưa vài cọng.
“Bệ hạ ngứa nơi này sao?” Tay đụng vào nơi kia, ngón tay nhẹ nhàng lôi kéo âm đo mềm mại.
Hạ thân của Thiệu Duẫn Kỳ truyền tới khoái cảm kỳ lạ tập kích tới sống lưng, đem tay của Lạc Ánh về hạ thân, nơi đó bị đùa bỡn khiến cảm giác bên trong đầy trống rỗng, hoa huyt run rẩy phun ra nước trong suốt, “A ân… Đúng… Ở bên trong… A… Cẩu nô tài… Mau mau…”
Hoàng đế kiên trì hối, lấy ngón tay đẩy ra âm đo nhiễm đầy nước, Lạc Ảnh duỗi một ngón tay ra từ từ cắm vào trong hoa huyt mềm mại ấm áp kia, mới cắm vào một đốt tay, đã bị hoàng đế lệnh cưỡng chế rút ra.
“Lấy ra… Ưm… Không cho phép cắm vào… Ngón tay cũng không được… A ha… Bên trong khó chịu… Ha… Cẩu nô tài… Nhanh giúp trẫm… A…”
Hết cách rồi, Lạc Ảnh liền đem ngón tay rút ra, khó khăn nắm chặt mắt cá chân của bệ hạ đang làm phiền trên người mình, khổ sở nghĩ phải làm sao để bệ hạ thỏa mãn. Nhớ tới cảnh trượng giao hoan của nam nữ trước đây, hai tay Lạc Ảnh đặt hai bên của Thiệu Duẫn Kỳ: “Không dùng ngón tay, vậy nô tài giúp bệ hạ liếm liếm một chút!”
Hoàng đế liên tục gật đầu, chỉ có cảm giác muốn được như nữ nhân đâm vào huyệt mình, thế nào đều được. Lạc Ảnh chọn tư thế bắt đầu đè sát vào miệng huyệt đang tản ra hương thơm ngọt ngào kia, môi dán lên nhẹ nhàng cắn một cái, hoa huyt liền giữ không nổi chảy nước ra như dòng suối, khiến tiểu thái giám cảm thấy kinh ngạc, lập tức thở ra nhiệt khí với miệng huyệt đang co lại kia, hung hăng làm nơi đang mím lại kia, bệ hạ kích động thân thể co giật một trận, hoa huyt chảy ra từng dòng chất lỏng, dường như muốn đem dm thủy tích lũy hơn hai mươi năm toàn bộ đều tiết ra.
“A… Thật thoải mái… Ưm a… Lại dùng lực… Hướng vào trong chút… A ha…”
Thiệu Duẫn Kỳ bị chơi đùa hoa huyt dâng cao trào, hắn thất thần nhìn nóc giường, hai chân kẹp lấy đầu Lạc Ảnh, hai tay nắm chặt sàng đan hưởng thụ khoái cảm lần đầu trên đời. Sau đó tay hắn bị Lạc Ảnh đưa tới nơi còn đang cương cứng của y, giọng tiểu thái giám trở nên khàn khàn, cùng giọng nữ nhân giả vờ thanh thúy khác nhau, có chút gợi cảm: “Bệ hạ cũng giúp nô tài một chút, vật nơi đó của nô tài trướng đến phát đau rồi!”
Y đã không còn hốt hoảng như lúc đầu, lại trở về hình thức ở chung với Thiệu Duẫn Kỳ trước kia, còn có chút hư hỏng. Thiệu Duãn Kỳ theo bản năng nghe lời của y nắm chặt côn tht tuốt động, nam nhân đối với vật kia của nam nhân vẫn là biết rõ hơn một chút, ngón tay thuần thục đảo quanh phía trên, xoa xoa cán cùng túi, dưới sự hầu hạ của bệ hạ, Lạc Ảnh rất nhanh liền bắn ra.
Cứ như vậy, tiểu Lạc công công trở thành khách quen trên long sàng, chưa tới buổi tối, hoàng đế thời khắc cô quạnh khó nhịn, tiểu thái giám phải bò lên long sàng làm hành động nhiệt tình an ủi hai cái tao động kia của bệ hạ, hơn nữa Thiệu Duẫn Kỳ đối với nam căn của y rất có hứng thú, sau khi được tiểu Lạc công công hầu hạ thư thái, thường xuyên yêu thích nắm thưởng thức không buông tay, khiến tiểu thái giám cũng khoái hoạt một chút.
hoa huyt bị miệng lưỡi Lạc Ảnh thời gian dài khai phá, hiện tại đã chín mùi, chỉ cần bệ hạ nổi lên dục vọng với tiểu Lạc công công, hoa huyt kia liền mở ra khép lại khát vọng y an ủi, hậu huyệt cũng bắt đầu khao khát. Hai cái tiểu huyệt khẩu vị cũng càng lúc càng lớn, Thiệu Duẫn Kỳ cũng càng ngày càng dâm đãng, trước kia mỗi buổi tối đều để Lạc Ảnh ở trên long sàn hầu hạ hắn, hiện tại không quản ban ngày ban mặt, chỉ cần hắn muốn liền để thái giám cung nữ lui ra chỉ lưu lại Lạc Ảnh hầu hạ hoa huyt của hắn.
Tiểu Lạc công công ngày càng không chịu nổi, hoa huyt Thiệu Duẫn Kỳ ngày càng khát khao, lại không cho y làm, xem ra chỉ có thể trước hết cho huyệt của bệ hạ trở nên tốt hơn, người kia mới có thể nhả ra, hai người mới đều có thể thoải mái. Lạc Ảnh vừa nghĩ tới tính khí của mình cắm vào trong hạ thể của bệ hạ liền kích động không ngừng, một diệu kế bắt đầu hình thành trong đầu tiểu thái giám.