Dật Ninh

chương 31

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trên tay cầm một tách trà, trong chén nước vẫn còn nóng, Dật Ninh đột nhiên bị Chu Diên nâng cằm lên hôn, căn bản không có cách phản kháng, sợ nước trà nóng văng vào Chu Diên hoặc chính mình, nên chỉ có thể ngây ngốc đem cái chén giữ chặt.

Chu Diên hôn lên môi Dật Ninh, Dật Ninh trợn tròn đôi mắt ướt át lên nhìn hắn, bên trong đầy kinh ngạc, sau đó chỉ có thể bất lực.

Chu Diên vốn muốn còn khi dễ Dật Ninh một lát, nhưng nhìn cậu nghẹn đến đỏ mặt, mới chịu buông cậu ra.

Được Chu Diên buông ra, Dật Ninh cầm chén trà lui vội hai bước, cố gắng hô hấp mấy hơi, lúc này mới hồi phục nhịp thở, vừa rồi bị Chu Diên bất thình lình đột kích, cậu ngay tức thời nắm chặt tách trà nóng trong tay đến nỗi quên cả hô hấp.

Chu Diên thấy Dật Ninh như vậy, không khỏi nhíu mày, tỏ vẻ bất mãn nói, ” Này, em như vậy là có ý tứ gì. Mới hôn một cái mà thôi, đến mức thế sao?”

Dật Ninh càng đỏ mặt, đem chén trà đặt xuống, cúi đầu nói, ” Vừa rồi trà còn nóng như vậy, nước trà bắn ra sẽ bỏng mất.”

Sắc mặt Chu Diên lúc này mới đỡ, nhìn ngón tay thon dài trắng nõn của Dật Ninh vuốt nhè nhẹ hoa văn hoa hồng trên tách trà, liền cảm thấy trong lòng nhộn nhạo, đi đến bên người Dật Ninh, đưa tay với lấy cái chén, ngón tay Dật Ninh bị hắn chạm đến, ngay lập tức rút lại.

Chu Diên nhìn Dật Ninh như vậy thì càng trêu cậu, bưng cái chén lên uống một ngụm, lúc này trong trà cũng không có vị chát, mang theo hương táo đậm đà, còn có vị ngọt tươi mát, đã không còn vị rượu, chỉ còn một chút hương rượu, uống vào quả thực không giống.

Dật Ninh gương mắt nhìn Chu Diên uống trà, liền hỏi: ” Thế nào? Như vậy có phải ngon hơn không”

Chu Diên cố ý nhíu mày, ra bộ rất khó uống, còn lắc đầu nói: ” không được tốt lắm, so với vừa rồi càng khó uống.”

“Dật Ninh trợn mắt, hiển nhiên có chút kinh ngạc, cậu nghi hoặc nhíu mày, lẩm bẩm nói: ” Sao lại như vậy?”

” Như thế nào lại không?” nhìn Dật Ninh rõ ràng là không tin, Chu Diên lại nói tiếp: ” Không tin, em nếm thử xem.”

” Cả chén đều bị anh uống hết, thử thế nào đây?” Dật Ninh lúc này đã hiểu được Chu Diên e rằng đang muốn trêu chọc mình, căn bản không tin hắn, chính mình lại đi pha một ly tự uống là được.

” Sao lại không thể nếm. Uống xong rồi vẫn có thể nếm.” Chu Diên đã buông cái chén, đưa tay giữ chặt Dật Ninh, kéo cậu vào lòng ngực, đang lúc Dật Ninh kinh ngạc thì nắm cằm cậu lên hôn lên môi cậu, lại cạy ra khớp hàm cậu đem đầu lưỡi với vào khoang miệng Dật Ninh hôn đến say mê.

Dật Ninh đưa tay đẩy Chu Diên, Chu Diên căn bản không để ý, mỗi lần tiến công lại càng thêm kịch liệt.

Dật Ninh phản kháng không được, bị Chu Diên quét khắp khoang miệng, đầu lưỡi dây dưa mút vào một trận, cậu bị Chu Diên hôi lưỡi hồi lâu, trong khoang miệng mẫn cảm truyền khắp toàn thân, thắt lưng mềm nhũn, chân đứng cũng không vững, lui đến mấy bước dựa sát vào mép bàn, lúc này mới có thể trụ được.

Chu Diên đã muốn đưa tay với vào bên trong áo len của Dật Ninh, ở trên lưng sờ sờ vuốt vuốt, vẫn còn hôn chưa buông cậu ra, Dật Ninh bị Chu Diên hôn cho đầu óc choáng voáng, căn bản không thể hoạt động nổi suy nghĩ, trên mặt đỏ ửng, ánh mắt cũng có vẻ mơ mơ màng màng, Chu Diên nhìn ánh mắt kia tựa như ánh trăng dập dờn dưới mặt nước trong veo.

Chu Diên lưu luyến đem đầu lưỡi từ trong miệng Dật Ninh rời đi, Dật Ninh chỉ có thể thở dốc, dựa vào bờ vai Chu Diên mà thở, bất quá, rất nhanh lại bị Chu Diên đặt môi hôn lên lỗ tai cũng khuôn mặt, còn nghe tiếng thanh âm trầm thấp khàn khàn của Chu Diên ghé vào bên tai cậu: ” Nếm được rồi, em thấy mùi vị ra sao?”

Dật Ninh làm sao còn khí lực mà cãi lại, ở lúc cậu vẫn còn thở không ra hơi, môi lại bị hôn tiếp………..

” Ô…Ô… Đừng….” Dật Ninh rên rỉ, trái tim đập loạn, toàn thân nhũn ra như lên cơn sốt, muốn dùng sức thát khỏi Chu Diên, nhưng thắt lưng đã uốn cong gần đến mặt bàn, Chu Diên vẫn không buông cậu ra.

Bởi vì đang trong nhà, Dật Ninh chỉ mặc một cái quần ngủ bằng cotton đơn giản, không có thắt dây lưng, cho nên Chu Diên dễ dàng luồn tay vào, Dật Ninh hoảng sợ, cánh tay chống trên bàn với ra bắt lấy tay Chu Diên không cho hắn làm bậy, khi ngón tay Chu Diên đụng đến phía trước của Dật Ninh, Dật Ninh kêu lên sợ hãi, thắt lưng mềm nhũn, cánh tay khua ở trên bàn, chỉ nghe thấy ‘ Choang ‘ một tiếng, chiếc bình sứ rơi xuống mặt đất.

Bởi vì tiếng động này quá bất ngờ, Chu Diên vòng tay ôm Dật Ninh vào lòng che chở, nhìn thấy trên mặt đất là ấm hồng trà vừa mới pha, ấm trà từ trên mặt bàn bị gạt xuống mặt đất, nắp ấm đã bị vỡ, nhưng bình thì không sao, chính là nước trà đã đổ hết ra ngoài.

Trên bàn cũng còn chút nước, Chu Diên ôm trọn eo Dật Ninh, nhìn Dật Ninh hai mắt đã ngập hơi nước, đỏ mặt thở phì phò, ánh mắt đang nhìn ấm trà bị vỡ kia.

Chu Diên cảm nhận được Dật Ninh đang tức giận.

Hắn đem cánh tay của Dật Ninh vừa va chạm với ấm trà lên xem, nhìn nhìn, phát hiện trên tay có nước, nhưng cũng không có dấu vết bị phỏng, hình như không bị văng đến, nhưng để chắn chắn hắn vẫn cầm trong tay nhìn thật kỹ, lại hỏi, ” Tay có bị phỏng hay không, đau không?”

Dật Ninh đỏ mặt không nhìn hắn, thực sự là bị Chu Diên làm cho phát cáu, cũng không muốn trả lời Chu Diên, dùng sức đem tay rút ra.

Chu Diên nhìn Dật Ninh hờn dỗi, hắn cũng không chịu buông tay Dật Ninh, nắm chặt, tiếp tục hỏi, “Rốt cuộc có phỏng hay không?”

Trong một khắc trong tâm tư Dật Ninh có chút muốn nũng nịu, lúc sau lại cảm thấy không nên sinh hỡn dỗi như vậy, Chu Diên là thật tình quan tâm mình, cũng không nỡ giả bộ nữa, cúi đầu thấp giọng nói,” Không có việc gì, nước trà nguội rồi.”

Chu Diên nghe thấy cậu trả lời, mới lấy ngón tay lau khô nước dính trên tay Dật Ninh, còn quan tâm hỏi, ” Đụng tới có đau không?”

Dật Ninh lắc đầu.

” Vậy là tốt rồi.” Chu Diên cười cười buông tay Dật Ninh ra, sửa sang lại áo len cho Dật Ninh vì bị hắn làm cho rối loạn, lại hôn lên môi cậu, lúc này mới đem cậu buông ra nói,” Tôi đi dọn chỗ này, tuy không bị phỏng, nhưng em vẫn nên dùng nước lạnh xả qua ngón tay đi.”

Lời nói của Chu Diên thể hiện sự quan tâm với cậu, Dật Ninh lúc này ngẩng đầu lên nhìn Chu Diên, nhìn khuôn mặt luôn cứng rắn lạnh lùng của Chu Diên tràn đầy cưng chiều dịu dàng, trong lòng xúc động, đứng luôn ở đó không đi được, một lúc sau mới lên tiếng, ” Tay em không sao, để em thu dọn là được rồi.”

Chu Diên nhìn thấy Dật Ninh cười cười, cúi đầu ở bên tai Dật Ninh thì thầm, ” Em không đi mau lên, tôi sẽ đem em đặt trên bàn này mà yêu đấy.”

Dật Ninh bị hơi thở của Chu Diên thổi tới bên tai, lại là những lời nói như vậy, lập tức đỏ tới tận mang tai, vội thối lui hai bước, chạy ra khỏi bếp.

Chu Diên nhìn theo bóng dáng Dật Ninh, trong mắt tràn đầy nét cười dịu dàng, nhưng trong lòng thầm thở dài, nhìn ấm trà bị rơi vỡ trên mặt đất, hắn thật sự ngồi xổm xuống tự tay thu dọn.

Dật Ninh ở trong toilet dùng nước xả vào ngón tay, nước rõ ràng lạnh như băng, nhưng thân thể của cậu lại nóng lên.

Chu Diên đối với cậu mà nói đúng là một người rất tốt, nhưng Dật Ninh chung quy vẫn không thể dựa dẫm vào người khác, tất nhiên cậu tín nhiệm Chu Diên, nhưng vượt quá tâm tư này thì cậu thực sự chưa từng nghĩ tới.

P/s: Mừng ngày mùng /.

Chúc các nàng nhận được thật nhiều… thật nhiều đoá hồng đẹp.

Ta nghĩ mãi cuối cùng quyết định tặng các nàng chương truyện lun.

Chúc tất cả các nàng hạnh phúc và vui vẻ trong ngày / nhé. ^_^

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio