Đếm ngược ::.
Khánh Trần đi ra cửa hợp kim như ngày thưòng, hắn thấy tù nhân trêи hành lang dùng ánh mắt khác thường nhìn mình, tựa như rất kinh ngạc mình một lần nữa xuất hiện sau năm ngày.
Bất quá lúc này hắn không đi qua hàng lang, mà là thành thật đứng ở tại chỗ.
Chờ đợi loa phát thanh của nhà tù, sau đó theo đội hình xuống lầu lấy cơm.
Các tù nhân lập tức tin lời đồn của mấy ngày trước: thiếu niên này chọc giận Lý Thúc Đồng, bị giam trong phòng tối vài ngày, còn chịu đựng một vài hành hạ.
Cho nên, thiếu niên này hiện tại đã mất đi đãi ngộ đặc biệt trong nhà tù số .
Bất quá tù nhân vẫn không dám trêu chọc hắn như cũ, bởi vì Lý Thúc Đồng có thể đắc tội Khánh thị, nhưng bọn họ không được.
Lúc ăn, Lộ Nghiễm Nghĩa và Khánh Trần ngồi xa chổ của Lý Thúc Đồng.
Khánh Trần cúi đầu ăn cơm, tỉ mỉ nhai nuốt, bảo đảm đồ ăn đều bị nhai nát mới nuốt xuống.
Bao tử của hắn bây giờ rất yếu, phải chú ý.
Trong quá trình ăn Khánh Trần không nói một câu, ngoại trừ im lặng chỉ còn lại có im lặng.
Hắn bên này, Lý Thúc Đồng bên kia, phân biệt rõ ràng.
Dường như mấy ngày hôm trước vẫn là bạn tốt, ngày hôm nay liền trở thành người xa lạ.
Các tù nhân khe khẽ nói nhỏ, cái này rốt cuộc xảy ra chuyện gì, lẽ nào Lý Thúc Đồng ầm ĩ với Khánh thị sao?
Mọi người lại suy đoán, Vật Cấm kỵ do Lý Thúc Đồng trấn thủ rốt cuộc là cái gì, đáng để đối phương cảnh giác cùng với táo bạo như vậy.
Giờ phút này, chỉ có Quách Hổ Thiện còn hình dạng tùy tiện không quan tâm gì cả.
Gã bưng mâm ăn ngồi xuống bên cạnh Khánh Trần, vui cười nói: "Cậu làm sao đắc tội Lý Thúc Đồng, bị lão ta hành hạ thành như vậy?"
Khánh Trần ngẩng đầu nhìn gã: "Ngồi bên tôi, chẳng lẽ không sợ đắc tội Lý Thúc Đồng?"
Quách Hổ Thiện chẳng thèm để ý nói: "Hắc Đào tôi ngay cả Tập đoàn còn không sợ, còn sợ Lý Thúc Đồng?"
"Vậy ông tìm đến tôi để làm chi?" Khánh Trần tựa như không cảm thấy hứng thú đối với một người đàn ông miệng chạy được xe lửa, ăn nói lung tung như Quách Hổ Thiện, cho nên lúc nói chuyện cũng không nhìn đối phương.
"Tôi không giống với người khác, người khác có thể là coi trọng Khánh thị sau lưng của cậu, nhưng tôi không giống, tôi coi trọng năng lực của cậu!" Quách Hổ Thiện nói: "Tôi là nghiêm túc, muốn mời người có chí hướng như cậu."
"Không có hứng thú, " Khánh Trần bình tĩnh nói xong liền đứng dậy, hắn đem mâm ăn ném cho Lộ Nghiễm Nghĩa đi rửa, sau đó lẻ loi một mình đi đến hướng khu đọc sách.
Không đi được hai bước tựa như thể lực cạn kiệt lảo đảo muốn té ngã xuống đất, cũng may hắn dùng tay chống đúng lúc mới không xấu mặt.
Khánh Trần đứng dậy tiếp tục đi đến phía trước.
Trong bất tri bất giác, có hai gã tù nhân đuổi theo phía sau hắn không biết từ bao giờ, không thèm để ý tới gần hắn.
Nhưng mà ngay một giây sau, Khánh Trần phía trước vốn còn suy yếu, chợt xoay người lại nhìn hai người.
Ánh mắt của thiếu niên trong suốt nhưng đặc biệt có cảm giác áp bức, như là nhìn thấu hai người.
Hai gã tù nhân sửng sốt một chút, bọn họ liếc mắt nhìn nhau làm như hạ quyết tâm, trong chớp mắt, hai người đều lấy ra một bàn chãi đánh răng được mài nhọn phần đuôi từ trong lưng quần vọt tới hướng Khánh Trần.
Trong mắt Khánh Trần, phần chân máy của hai người, động cơ thủy lực chợt phát lực, hắn thậm chí có thể thấy có hơi nước từ trong tứ chi sắt thép của đối phương phun ra.
Đây không phải phản ứng vật lý do tứ chi máy gây ra, mà là không biết phần linh kiện nào của tứ chi máy nén không khí, làm hơi nước trong không khí hoá khí trong nháy mắt!
Nhưng bọn họ vừa mới nhào đến, con mắt chợt nhắm lại rồi hôn mê đi.
Khánh Trần đứng ở tại chỗ hạ thấp người, tùy ý để hai người này lướt qua mình, bay đến phía sau mình, lăn vòng tròn trêи mặt đất hơn mười lần mới dừng lại.
Hai người không thể đứng lên, ý thức của bọn họ đã bị ác mộng của Lâm Tiểu Tiếu cuốn lấy.
Khánh Trần ngồi xổm bên cạnh bọn họ quan sát, Lộ Nghiễm Nghĩa đi tới dùng cánh tay máy bài mở miệng của bọn họ, mạnh mẽ nhổ xuống răng trong cùng của hai người.
Các tù nhân đều ngây ngẩn cả người, tất cả mọi người không thấy rõ chuyện gì xảy ra, tất cả xảy ra quá nhanh.
Bọn họ không biết hai gã tù nhân này vì sao phải ra tay với Khánh Trần, cũng không biết bọn họ là vi sao ngã xuống.
Lộ Nghiễm Nghĩa đem một chiếc răng cầm ở trong tay cho Khánh Trần nhìn, rõ ràng là có một túi độc màu bạc.
Giờ phút này Khánh Trần rõ ràng, ba gã tử sĩ chết trước đấy căn bản không phải đến tìm Lý Thúc Đồng, mục tiêu của đối phương. . . Là bản thân mình.
Hai gã tử sĩ ngày hôm nay tiến vào năm ngày trước, cùng thời gian với Giản Sanh ở Xuyên Châu.
Khi đó lực chú ý của mọi người đều ở trêи người Giản Sanh, nhưng mặc dù khi đó hỗn loạn không gì sánh được, Khánh Trần cũng chú ý tới chổ kỳ quái của hai người này.
Lúc đầu hắn cũng không có lưu ý, thế nhưng vào ngày thứ tư trong phòng tối, Khánh Trần càng cô độc lại càng tỉnh táo, thế cho nên tất cả khác thường đã từng xảy ra đều lập lại một lần trong đầu hắn.
Vì vậy hắn cho đối phương một cơ hội, một cơ hội thấy bản thân một mình và suy yếu.
Lấy cái này để xác định những tử sĩ này rốt cuộc vì ai mà đến.
Nếu như hai người này không ra tay, vậy hắn cũng sẽ đem hai người này bắt lại, nếu như hai người này ra tay, như vậy lập tức có thể tra ra manh mối.
Tính toán thời gian, nhóm tử sĩ đầu tiên cùng tiến vào với hắn.
Cho nên, thật ra vào ngày đầu tiên hắn xuyên không tới đã có người muốn giết hắn, nếu không phải hắn tìm đến Lý Thúc Đồng trước tiên, khiến đối phương có kiêng kỵ trong lòng, bản thân mình đã sớm chết.
Đám tử sĩ vào sau tựa như đạt được tử lệnh, tính là liều chết cũng muốn giết chết mình, mới có thể cấp bách như thế.
Rốt cuộc là ai muốn giết mình, người được chọn khác của Cái Bóng sao.
Khánh Trần không thể xác định, nhưng đây là đáp án có khả năng nhất.
Xem ra, cuộc chiến tranh đoạt Cái Bóng càng thêm hung hiểm so với mình tưởng tượng.
Cái Bóng chuyên làm những chuyện dơ bẩn trong Tập đoàn Khánh thị tự nhiên là không từ thủ đoạn, có can đảm loại trừ người chống đối, mới xứng làm Cái Bóng.
Cuộc chạy đua chín người trong bóng tối này, thi đấu ngay từ đầu liền không phải ai chấp hành nhiệm vụ mạnh hơn, mà là ai độc ác cùng với quyết đoán hơn.
Lúc này, bốn cảnh ngục cơ giới đều đồng loạt chạy tới.
Bất quá chúng nó cũng không đi khó xử Khánh Trần, mà là trực tiếp đem hai gã tử sĩ này lôi đi ra ngoài.
Khánh Trần biết bọn họ sẽ đối mặt thẩm vấn và hình phạt cực kỳ nghiêm khắc, bởi vì hắn vừa trải qua.
"Ông chủ, hiện tại làm sao bây giờ?" Lộ Nghiễm Nghĩa hỏi.
"Chờ đợi bọn họ mở miệng, " Khánh Trần nói xong liền cách không liếc nhau với Lâm Tiểu Tiếu, sau đó đi đến khu đọc sách.
. . .
Buổi tối, nhà tù số lại khôi phục yên lặng.
Trong lúc Khánh Trần nằm ở trêи ván giường suy nghĩ, cửa hợp kim phòng giam của hắn lại tự động mở ra.
Hắn cũng không có kinh ngạc, mà là lặng yên không một tiếng động đi ra ngoài, Lý Thúc Đồng, Diệp Vãn, Lâm Tiểu Tiếu đã chờ hắn tại khu tập thể hình dưới lầu.
Đây là mọi người ước định, Lý Thúc Đồng muốn dạy hắn không thể để người khác biết, cũng may sau giờ tất cả tù nhân đều phải cưỡng chế trở về phòng giam, việc này cho Khánh Trần đầy đủ thời gian học tập. . . Làm sao trở thành một người siêu phàm.
Lý Thúc Đồng nhìn Khánh Trần trước mặt mà hỏi: "Có cái gì muốn hỏi không? Trước khi học có thể xử lý việc khác trước."
"Ai muốn giết tôi?" Khánh Trần hỏi.
"Còn chưa có thẩm vấn ra, " Lâm Tiểu Tiếu bên cạnh nói: "Hai người kia rất cứng miệng, trong ác mộng đều có thể cắn răng không chịu khai. Hai người này là thật sự phạm tội, không ai an bài, cho nên phương diện này cũng không điều tra được gì. Tứ chi máy tựa hồ là đặc biệt thay thế qua, vì không cho tìm ra nơi mua bán, nơi sản xuất tứ chi máy của bọn họ. Bất quá cậu yên tâm, cho tôi ngày, tôi cho cậu một câu trả lời."
"Cảm ơn, " Khánh Trần gật đầu.
Lý Thúc Đồng suy nghĩ một chút rồi nói: "Tóm lại là mấy đứa nhỏ nhà họ Khánh, muốn tranh vị trí Cái Bóng, nguy hiểm là đường phải đi qua, cái này cậu phải chuẩn bị tâm lý thật tốt."
"Vì sao đều phải tranh vị trí Cái Bóng này?" Khánh Trần không hiểu được: "Tính là cửu tử nhất sinh cũng sẽ không tiếc?"
Lý Thúc Đồng cười cười nói: "Bởi vì, bắt đầu từ quy tắc không biết đặt ra từ lúc nào củaKhánh thị, người làm qua Cái Bóng, mới có thể làm gia chủ."
. . .