"Hoka no "Ura Sekai" no hito to dōji yō ni, soyade yaban"na node wanaideshou ka."
"Không biết anh ấy có thể giống người khác của thế giới Bên Trong, thô lỗ dã man hay không."
Đây là lần thứ hai Kamidai Soraon dùng tiếng Nhật lặng lẽ nói.
Khánh Trần sau khi trở về thế giới Bên Ngoài lập tức phiên dịch ra.
Nói thật, hắn có chút không rõ cô gái này rốt cuộc có ý đồ gì.
"Hẳn là cần học tiếng Nhật một chút, " Khánh Trần thở dài.
Đối phương cứ chơi trò chơi nhỏ dưới mí mắt của mình, kết quả mình còn phải đợi trở về thế giới Bên Ngoài mới có thể nghe hiểu ý của đối phương, điều này làm cho Khánh Trần cảm giác được có chút bị động.
Theo tin tức hiện nay mà xem, tựa như chỉ có người Nhật Bản và Hàn Quốc, xuyên không tới địa điểm của hắn trong liên bang.
Còn những người nước ngoài khác, thì trực tiếp xuyên không tới bờ bên kia đại dương của thế giới Bên Trong.
Giữa mọi người bị ngăn cách bởi đại dương lớn, cũng không có khả năng sử dụng tàu thuyền đi lại.
Hiện nay, còn chưa có xuất hiện người nước ngoài xuyên không tại Trung Quốc, có truyền thông nói, không ít người nước ngoài bởi vậy đều dự định về nước, nói không chừng còn có thể tham gia "Open Beta" .
Khánh Trần tìm kiếm một chút về tin tức của Kamidai Soraon, thế giới Bên Ngoài tạm thời chưa có người phát hiện cô ta là Người du hành Thời Gian.
Điểm này có chút nói không thông, cô gái ở Nhật Bản dù sao cũng xem như một ngôi sao, ngôi sao nhỏ cũng là ngôi sao mà.
Sao có thể không người phát hiện chứ?
Hay là đối phương vẫn ru rú trong nhà ở thế giới Bên Trong, người thường căn bản không có cơ hội tiếp xúc cô ta?
Lúc này không gian của phòng ngủ vừa vặn với phòng thăm nuôi không sai biệt lắm.
Hắn dù sao vẫn cảm giác, đối phương ở thế giới Bên Trong tựa như cũng không vui vẻ, vì vậy mới có thể lựa chọn đến thăm mình.
Nhưng nguyên nhân đối phương đến thăm căn bản không phải vì mình, có thể là muốn thoát khỏi thế giới bên ngoài.
Mà Khánh Trần bỗng nhiên cảm thấy ngồi đối diện cô gái kia trong phòng thăm nuôi, cũng là thời gian thả lỏng khó có được của bản thân.
Mọi người không cần nói gì, cũng không cần có giao tình và lục đục.
Không cần lo lắng làm sao sinh tồn trong thế giới Bên Trong đầy nguy hiểm, nửa giờ trong phòng thăm nuôi, không quan hệ với bên ngoài.
Giống như là chiếm được cơ hội thở dốc.
Có thể, đối phương thật sự nghĩ như vậy.
Khánh Trần nhìn thoáng qua cánh tay, đếm ngược ::.
Lại là ngày, xuyên không đếm ngược rất loạn, không hề tuân theo quy luật.
Trêи mặt đất còn có một đoạn lưỡi dao bị gãy, đó là lần trước hắn xuyên không thế giới Bên Trong, chỉ mang đi được cán dao qua.
Khánh Trần nhớ tới nhiệm vụ huấn luyện ngày hôm nay còn chưa xong, hắn liền tìm kiếm trêи mạng một video clip dạy học tiếng Nhật, một bên nghe một bên huấn luyện.
Vào giờ sáng, hắn vừa tắm rửa xong đi ra phòng vệ sinh, mở điện thoại di động liền cảm giác thế giới như bùng nổ, các trang mạng đều đang không ngừng cập nhật tin tức.
"Lưu Đức Trụ đêm khuya trở về thế giới Bên Ngoài, nhưng trong ở nhà phát ra tiếng kêu thảm thiết!"
"Tiếng kêu thảm thiết đã kéo dài tiếng đồng hồ, thiếu niên được rất nhiều người cho rằng là nhân vật chính của thế giới Bên Trong, đến tột cùng đã trải qua chuyện gì! ?"
Tới buổi sáng, cửa nhà của Lưu Đức Trụ đã ngồi đầy Paparazzi.
Lưu Đức Trụ cảm giác bản thân giống như bước lên thảm đỏ, bốn phía đều là máy quay và máy ảnh.
Ngày xưa đám Paparazzi còn ẩn núp một vài, bây giờ, đám Paparazzi này hận không thể đem ống kính để trêи mặt của hắn.
Thế nhưng hắn cũng không có mặc tây trang đẹp trai, trái lại vẫn đẩy xe đạp cũ nát.
Bánh xe phía sau của xe đạp có chút cong, buổi tối ngày đó bị đánh lén dưới cầu vượt, một chút khí thế cũng không có.
Một phóng viên ngăn cản lối đi của Lưu Đức Trụ: "Xin chào, tôi là Hãn Thượng Long của nhật báo Lạc Thành, xin hỏi cậu đêm qua rốt cuộc đã trải qua chuyện gì, có bị thương ở thế giới Bên Trong hay không?"
"Không có, " Lưu Đức Trụ vội vã đẩy xe đi ra ngoài.
"Nếu không có bị thương, vậy vì sao kêu thảm thiết như vậy, " Phóng viên Hãn Thượng Long truy vấn.
Lưu Đức Trụ câm miệng không nói, dùng sức chen ra bên ngoài.
Người vây xem càng ngày càng nhiều, không chỉ là phóng viên cùng với Paparazzi, kể cả hàng xóm trong tiểu khu đều đến đây.
Mọi người một bên xem náo nhiệt một bên nói: "Ông nhìn kìa, chính là thằng nhóc gào khóc đến năm giờ sáng, nghe nói rất lợi hại ở thế giới Bên Trong."
Trêи mặt Lưu Đức Trụ nóng lên, rốt cục nhịn không nổi dùng sức đẩy, chỉ thấy những phóng viên cùng với Paparazzi ngăn cản trêи đường, đúng là trực tiếp bị hắn đẩy ngã vài người, có người ngay cả camera đều bị hỏng.
Quần chúng vây xem ngây ngẩn cả người, ngay cả bản thân Lưu Đức Trụ cũng ngây ngẩn cả người.
Trước mặt hắn ít nhất cũng đứng bảy tám người, mặc dù mọi người không hề phòng bị, nhưng uy lực tùy ý đẩy của hắn cũng quá lớn.
Lưu Đức Trụ có chút luống cuống, hắn thừa dịp đoàn người bị đẩy ra, vội vàng ngồi lên xe chạy tới trường học.
Chỉ bất quá ngay khi hắn thoát khỏi đám người, liền rơi vào trầm tư.
Thật ra hắn cũng không có hoảng loạn như trong tưởng tượng, bởi vì Người du hành Thời Gian mang mặt nạ mặt mèo, đã sớm nói cho hắn ngày hôm nay có thể sẽ xảy ra cái gì, cũng dạy hắn làm sao nhìn như trong lúc vô tình biểu diễn lực lượng của mình.
Biểu diễn lực lượng, chẳng khác nào biến tướng thừa nhận bản thân đã nhận được truyền thừa của Lý Thúc Đồng.
Về phần truyền thừa của Lý Thúc Đồng rốt cuộc là cái gì, dù sao thì mọi người cũng không biết.
Lại có thể không phải chiếm được truyền thừa, chỉ là chiếm được tán thành.
Lưu Đức Trụ nghĩ thầm, Người du hành Thời Gian kia làm việc hình như cho tới bây giờ đều rất cẩn thận, thảo nào đối phương được Lý Thúc Đồng tán thành, bản thân không có.
Hắn xem qua rất nhiều Người du hành Thời Gian nói, thật ra thuốc gien vô cùng khó tìm, nhưng mình chỉ nói ra một yêu cầu, Người du hành Thời Gian mang mặt nạ mặt mèo liền tìm được cho mình.
Chỉ trong vòng một ngày.
Loại năng lực vô cùng kì diệu này, khiến trong lòng Lưu Đức Trụ bỗng nhiên có lo lắng.
Tựa như chơi trò chơi, bản thân bạn dở tệ cũng không sao, nhưng chỉ cần bạn ôm bắp đùi tốt, biết hô , vẫn có thể được hưởng lợi!
Chỉ là, Lưu Đức Trụ vẫn không cách nào xác định như cũ, vị lão đại này rốt cuộc đã trâu bò tới trình độ nào.
Hắn ở phòng biệt giam hầu như bị ngăn cách, không có cách nào đạt được bất luận tin tức gì của bên ngoài.
Đêm qua tuy rằng đau đớn của hắn hầu như đã giảm, nhưng hiệu quả cải tạo của thuốc gien đã lộ ra, chỉ trong một giờ Lưu Đức Trụ tựa như đầy máu sống lại, tinh thần tươi tỉnh.
Tới trường học, Lưu Đức Trụ vừa vào lớp liền cảm giác bầu không khí có chút không đúng.
Bất quá lần này mọi người không phải nhìn hắn, mà là đang nhìn điện thoại di động.
Có người đem tin tức gửi tới trong group, là một ID tên là "Sấm Vương" trêи TikTok, đột nhiên gửi một tin tức về thế giới Bên Trong:
Lý Thúc Đồng bước ra nhà tù sau năm, cùng đi ăn với một người nam mang mặt nạ mặt mèo ở tầng cao nhất của cao ốc Vĩnh Hằng.
Lý Thúc Đồng ăn một phần thịt kho tàu, người nam mặt nạ mặt mèo ăn một phần mì trác tương.
Sau đó, cháu trai của thị trưởng Trần, cao thủ cấp A Trần Dã Hồ tự mình đi đến khuyên bảo, hy vọng đối phương trở về nhà tù số .
Đồng thời, căn cứ quân sự của Khánh thị, Lý thị đồng thời làm ra phản ứng, có người đã tận mắt nhìn thấy tàu bay "Người tuần tra lục địa" của Khánh thị bay lên không trung.
Mọi người đều biết, Người tuần tra lục địa vẫn đều được Khánh thị sử dụng dành cho việc thu nhận Vật Cấm kỵ ACE-, nhưng vẫn không ai gặp qua Vật Cấm kỵ này rốt cuộc là cái gì.
Cho nên, Khánh thị rất có khả năng là muốn bắt đầu sử dụng Vật Cấm kỵ, đến xử lý Lý Thúc Đồng đột nhiên xuất thế.
Đến nay, thân phận của người nam mặt nạ mặt mèo thành một bí ẩn, nguyên nhân đi ra nhà tù của Lý Thúc Đồng cũng không biết, việc này đã gây ra sóng to gió lớn trong phạm vi toàn liên bang.
Lưu Đức Trụ yên lặng nhìn tin tức này, chính xác mà nói, là nhìn những chữ "Cùng đi ăn với một người nam mang mặt nạ mặt mèo ở tầng cao nhất của cao ốc Vĩnh Hằng" mà đờ ra.
Hắn rốt cục rõ ràng, nhận thức của bản thân đối với lão đại, vẫn không đủ rõ ràng như cũ.