Ban đêm của nhà tù số , từ đầu đến cuối vẫn yên tĩnh.
Khánh Trần trở về khu vực huấn luyện, Lý Thúc Đồng đang đứng vững ở trêи xà đơn, lẳng lặng nhìn thiết bị đọc, bên trong là sách dạy đánh cờ tàn của thế giới Bên Ngoài được Lâm Tiểu Tiếu sao chép vào thiết bị.
Nhìn thấy Khánh Trần trở về, vị lão sư này vừa cười vừa nói: "Nhìn sắc mặt, tựa như gặp việc khó?"
Khánh Trần đem USB trong tay của mình ném cho Lâm Tiểu Tiếu, sau đó nói với Lý Thúc Đồng: "Đây là tất cả giai điệu của nhạc cổ điển ở thế giới Bên Ngoài mà em có thể tìm được, hẳn là có thể đổi một cơ hội giao dịch trong tay của lão sư."
"Ồ?" Lý Thúc Đồng có hứng thú: "Vậy em lần này muốn đổi cái gì từ chổ của tôi, giúp em vượt qua cửa ải khó khăn này sao?"
Khánh Trần lắc đầu: "Em tự mình nói rồi, con đường của em tự em đi, cho nên lần này đổi lấy cơ hội giao dịch, lão sư cứ nợ trước đi."
Lý Thúc Đồng từ trêи xà đơn nhảy xuống, chỉ là thân thể nhẹ nhàng lả lướt trêи không trung, giống một cọng lông chim không trọng lượng.
Đáp xuống mặt đất cũng không có chút âm thanh.
Ông cười nói: "Đời này tôi không nợ người nhiều, cho nên cảm giác nợ người rất không dễ chịu. Trong khoảng thời gian này em mau chóng suy nghĩ cần cái gì, để tôi thanh toán cơ hội trả nợ này mới tốt."
"Lão sư còn nợ qua người nào sao, " Khánh Trần tò mò nói.
"Có nợ, " Lý Thúc Đồng cười cười: "Đối phương bây giờ hận tôi tận xương, thật ra là không nên gặp lại, nợ của đối phương kiếp sau trả lại đi."
Khánh Trần luôn cảm thấy trong phương diện này có vấn đề.
Chỉ nghe Lý Thúc Đồng nói: "Lần này tôi nhìn ra được, em gặp phải khó khăn không nhỏ. Bất quá tôi sẽ không giúp em, tính là em cầm cơ hội giao dịch này trao đổi với tôi, tôi cũng sẽ không giúp. Em có thể tỉnh táo không cầu tôi, cũng nói rõ trước đây tôi không có nhìn lầm."
Khánh Trần rõ ràng, trợ giúp bản thân mình đặt chân tại thế giới Bên Trong và thế giới Bên Ngoài, mở rộng căn cơ của mình, loại chuyện này Lý Thúc Đồng sẽ giúp.
Chỉ khi nào thật sự gặp phải nguy hiểm, bằng không đối phương trái lại sẽ không quản.
Một bên Lâm Tiểu Tiếu nói thầm: "Ông chủ cũng là thật không biết đau lòng, chờ hắn chết ở thế giới Bên Ngoài, tôi xem ngài có đau lòng không."
Lý Thúc Đồng nở nụ cười: "Trêи thế giới này có một loại ưng tên là Thanh Sơn Chuẩn, lúc chúng nó trưởng thành, ngay cả tàu bay đều không có cách nào làm gì được chúng nó. Nhưng lúc chúng nó còn nhỏ, lá gan đều rất nhỏ, không dám tự mình bay lên trời không. Vì vậy Thanh Sơn Chuẩn trưởng thành sẽ chờ thời cơ thành thục đem chim non đấy đến bên cạnh vách núi, một ổ bảy con, đẩy từng con xuống vách núi."
"Giương cánh sống, tiếp tục nao núng liền ngã chết dưới vách núi, dựa theo quy luật bình quân, Thanh Sơn Chuẩn đại khái đẻ hai lứa, mới có thể sống sót một con, " Lý Thúc Đồng tiếp tục nói: "Nhưng con sống sót, từ giây phút nó bay lên, chính là chúa tể trêи bầu trời."
Khánh Trần tò mò: "Thế giới Bên Ngoài không có Thanh Sơn Chuẩn, rất lợi hại sao?"
"Đương nhiên lợi hại, " Lý Thúc Đồng hồi ức: "Cho dù là nhân loại, dưới tình huống không có tàu bay bảo vệ, cũng không dám trêu chọc chúng nó. Vài năm trước lúc tôi vượt qua cửa ải sinh tử thứ ba, không cẩn thận đi vào lãnh địa của chúng nó, bị một con Thanh Sơn Chuẩn trong đó đuổi chạy ba mươi dặm, thiếu chút nữa chết ở nơi đó."
Khánh Trần nghĩ đến nhân vật như Lý Thúc Đồng, thời tuổi trẻ cũng sẽ bị đuổi chạy tán loạn, liền cảm thấy vô cùng thú vị. . .
Lúc này, Lý Thúc Đồng bỗng nhiên nói: "Không phải chỉ có người siêu phàm sau khi chết mới có thể sinh ra Vùng đất Cấm Kỵ, ngay cả một vài sinh vật mạnh mẽ cũng có thể, ví dụ như Thanh Sơn Chuẩn sau khi chết, thực vật xung quanh thi thể của nó đều sẽ trở nên mạnh mẽ hơn, thậm chí phát triển ra tính tấn công, bởi vì thực vật mạnh mẽ liền cần càng nhiều chất dinh dưỡng."
"Hiện tại có biện pháp ức chế Vùng đất Cấm Kỵ không?" Khánh Trần hỏi: "Cái này rất giống là một loại trạng thái tăng Entropy, nếu như tùy ý để Vùng đất Cấm Kỵ khuếch tán, qua mấy trăm năm chẳng phải là ngay cả lãnh thổ sinh tồn của nhân loại cũng không có?"
[Xin chào,lai là chuyên mục giải thích nhẹ, lần này là Entropy nhé: Thứ nhất, Entropy là một khái niệm quan trọng trong vật lý và hóa học, nó có thể được áp dụng cho các ngành khác, bao gồm vũ trụ học và kinh tế. Trong vật lý, nó là một phần của nhiệt động lực học. Trong hóa học, nó là một khái niệm cốt lõi trong hóa học vật lý. Thứ hai, về Định luật Nhiệt động lực học, hay nguyên lý thứ hai, còn gọi là nguyên lý về entropy, liên quan đến tính không thể đảo ngược của một quá trình nhiệt động lực học và đề ra khái niệm entropy. Nguyên lý này phát biểu rằng entropy của một hệ kín chỉ có hai khả năng, hoặc là tăng lên, hoặc giữ nguyên. Từ đó dẫn đến định luật là không thể chuyển từ trạng thái mất trật tự sang trạng thái trật tự nếu không có sự can thiệp từ bên ngoài. => nói ngắn gọn, Entropy tăng dẫn đến trạng thái mất trật tự, mà cái gì không có trật tự thì sẽ tự động sụp đổ]
Tăng Entropy, lấy Vùng đất Cấm Kỵ ở thế giới Bên Trong làm ví dụ, ý tứ đại khái đó là từ đầu đến cuối nó chỉ tăng thêm, nhưng sẽ không bởi vì quy luật tự nhiên mà giảm xuống.
Cho đến một ngày, nó nuốt trọn toàn bộ thế giới.
Sở Tài phán Cấm Kỵ cũng chỉ có thể ngăn chặn tốc độ tăng thêm của nó, nhưng không cách nào tiêu trừ nó.
"Không có biện pháp ức chế, " Lý Thúc Đồng nói: "Cái này có thể chính là nguyên lý tinh lọc địa cầu, có lẽ có một ngày sinh vật khổng lồ tương tự khủng long sẽ một lần nữa xuất hiện ở trêи địa cầu, loại ác điểu như Thanh Sơn Chuẩn giống như là dực long của thời kì viễn cổ. Khi đó, địa cầu chính là một hình dáng khác."
"Nhân loại làm sao sống sót?" Khánh Trần hỏi.
"Có thể, khi đó chỉ có người siêu phàm mới có thể sống sót, " Lý Thúc Đồng cười cười: "Nhân loại luôn cảm thấy rằng bản thân là chúa tể của nơi đây, nhưng thế giới này sẽ dùng thời gian nói cho em biết, không có chúa tể tồn tại chân chính. Có muốn đi ra ngoài chơi một chuyến hay không, tôi dẫn em đi nhìn Vùng đất Cấm Kỵ thật sự."
Khánh Trần lắc đầu: "Chờ lần sau đi lão sư, hai ngày nay em phải suy nghĩ biện pháp làm sao xử lý chuyện sau khi trở về."
Lâm Tiểu Tiếu rõ ràng phát hiện, trêи mặt Lý Thúc Đồng đúng là xuất hiện thần sắc tiếc nuối.
Lại nghe Lý Thúc Đồng nói: "Em đã suy nghĩ xử lý như thế nào chưa."
Khánh Trần suy nghĩ một chút rồi nói: "Giết người."
"Vậy em biết làm sao giết người không?" Lý Thúc Đồng hỏi.
"Không biết, nhưng em có thể học, " Khánh Trần trả lời.
Lâm Tiểu Tiếu và Diệp Vãn ở một bên xúc động, hai người này đối thoại, thật là thẳng con mẹ nó thắn và trực tiếp.
Khánh Trần nói: "Em nghĩ một biện pháp, chính là hai ngày nay Diệp Vãn đấu luyện với em, để em ghi nhớ tất cả kỹ xảo của phương diện chiến đấu, cùng với khi em chiến đấu, kẻ địch sẽ làm ra tất cả phản ứng. Với phương thức cùng cực này, nắm giữ tiên cơ ở trong chiến đấu. Nhưng sau đó phát hiện, biện pháp thì ổn, nhưng thời gian không đủ."
"Tựa như em đánh cờ tướng, đúng không, " Lý Thúc Đồng như có suy nghĩ, cái gọi là phương thức cùng cực chính là một loại phương pháp cậy mạnh giải quyết vấn đề.
Nước cờ tiếp theo của người khác, bạn nghĩ ra "Tất cả" phương pháp ứng đối, cùng với tất cả thay đổi kế tiếp của đối phương, sau đó chọn một giải pháp tối ưu nhất.
Khánh Trần đánh cờ tướng, chính là nhớ kỹ tất cả thay đổi của tàn cục, khi đối thủ vừa hạ cờ trong nháy mắt, hắn liền biết sẽ có bao nhiêu phương thức xử lý.
Diệp Vãn hỏi: "Có Thuật hô hấp, còn có cậu tự luyện không ngừng, tố chất thân thể thật ra là đã có cơ bản của quân nhân, nhưng đối phương nếu như được trang bị tứ chi máy, cậu vẫn không có bất luận ưu thế gì như cũ."
"Đủ không?" Khánh Trần hỏi.
"Đủ, " Diệp Vãn trả lời: "Nhưng phản ứng của cậu có thể đuổi kịp, tôi nói là, khi đầu óc của cậu đã rõ ràng bản thân có bao nhiêu phương án để lựa chọn, có thể nhanh chóng chọn ra phương án chính xác nhất, sau đó thân thể làm ra phản ứng hay không?"
Lúc này, Lý Thúc Đồng ngắt lời: "Cơ thể người có rất nhiều xương, xương sọ có xương, xương thân mình có xương, trong đó xương sống có xương. Xương tay có xương, xương chi dưới có xương."
"Khớp xương lớn có xương, khớp xương nhỏ có xương."
"Cơ thể người có khoảng chừng cơ, chúng nó do khoảng chừng tỷ sợi cơ nhỏ tạo thành, " Lý Thúc Đồng nói: "Thay đổi của cơ thể người còn nhiều hơn so với cờ tướng, cho nên không nên thử nghiệm trong vòng ngày theo đuổi tất cả thay đổi, trêи thực tế, giết người chỉ cần một chiêu là đủ rồi."
Khánh Trần nghe Lý Thúc Đồng tiếp tục nói: "Diệp Vãn, cậu chỉ cần dạy hắn một chiêu, sau đó dạy cho hắn kẻ địch sẽ có bao nhiêu loại phản ứng, như vậy sẽ đơn giản hơn rất nhiều."
Diệp Vãn suy nghĩ một chút: "Ông chủ, một chiêu là đủ sao?"
Lý Thúc Đồng cười nói: "Đủ rồi, dù sao. . . Sinh mạng rất mỏng manh."
Khánh Trần suy nghĩ một chút rồi nói: "Hai buổi tối, thời gian có khả năng không đủ."
Lý Thúc Đồng không thèm để ý phất phất tay: "Vậy đem đám tù nhân nhốt trong phòng giam của mình, chỉ cho phép bọn họ đi ra lúc ăn, thời gian còn lại đều cút trở về cho tôi. Như vậy, ban ngày em cũng có thể huấn luyện."
Khánh Trần giật mình tại chỗ, tuy rằng đối phương nói sẽ không giúp mình, nhưng vẫn hưng sư động chúng như vậy.
. . .