Mắt Ngô Địch lóe sáng: “Nhóc vừa mới nói cái gì thế?”.
Tiêu Dật hơi hơi mở to mắt ra: “Nói là cháu cùng chị Du sẽ lập tức đi ngay a, chẳng lẽ Ngô gia gia hối hận rồi sao, muốn đem bọn cháu đi chịu phạt sao?”.
Ngô Địch trừng mắt Tiêu Dật một cái: “Đừng có giả nai với ta, nhóc chẳng phải vừa nhắc đến cái gì Ngô Trữ đấy sao?”.
“A, là Ngô Trữ trưởng lão ấy hả”.Tiêu Dật làm bộ dạng bừng tỉnh, “Đúng là cháu có nói đến ông ấy, tai của Ngô gia gia thật là thính”.
“….”.
Chờ đợi kết quả, lại thành ra một hồi im lặng cộng thêm mắt to trừng mắt nhỏ (Ha ha…Mắt to là người nào…mắt nhỏ là người nào …Một chút nữa sẽ biết