Ăn cơm chiều xong,Tiêu Dật đang giúp bà ngoại thu dọn bát đũa, chỉ thấy Tiêu Mẫn Nhi như có điều suy nghĩ mà theo dõi nhìn hắn.
“Dật Dật” Mẫn Nhi vẻ mặt nịnh hót mà mở miệng nói: “Ngươi có nghĩ tới hay không việc đến trường a.”
Tiêu Dật liếc nàng bằng một mắt: “Không phải đã nói không được chưa? Không đi ”.
Nhân tiện nhắc tới vấn đề đi học tiểu học này, quá trình thảo luân của hai mẹ con bọn họ là cái dạng này:
“Ha ha, ha ha ha——————-”.
Tiêu Mẫn Nhi bị tiết mục hài của TV D plasma chọc cho nước mắt cũng chảy xuống rồi.
Đang trong lúc chờ đợi quảng cáo kết thúc,nàng vừa nhìn thấy tiểu học Tại Tố đang quảng cáo chiêu sinh.Vì thế nhân tiện hỏi vừa nhìn nguyên văn sách điện tử của Tiêu Dật: “Dật Dật, ngươi muốn đi học tiểu học không?”.
Tiêu Dật cũng ngẩng đầu lên: “Không đi”.
“Nga,vậy không đi sao,cũng có thể tiết kiệm ít tiền”.Tiêu Mẫn Nhi gật đầu đáp lời theo dõi tiết mục kế tiếp, tiếng cười của nàng lại một lần nữa vang lên.
Quay về hiện tại.
“Đã nói qua chưa?Nga,ta thiếu chút nữa quên mất,ha ha,ha ha”.Tiêu Mẫn Nhi sờ sờ mũi cười ngây ngô hai tiếng,không nói,nhưng mà ánh mắt thường xuyên một mắt liếc Tiêu Dật.
“Ngươi rốt cuộc muốn nói cái gì?” Tiêu Dật gọi tới Maria, kiểm tra chương trình của nó một chút,cho dù là quay lưng về phía Tiêu Mẫn,hắn vẫn cảm giác được nàng muốn nói nhưng lại thôi.
“Ngạch, cái đó, Dật Dật, đến trường vẫn là rất vui, gặp mặt rất nhiều loại người, ngạch, học được rất nhiều việc, còn có —————–”.
“Mẹ,ngươi lại làm cái gì?”.Tiêu Dật xoay người lại đôi mắt màu tím thạch anh xinh đẹp kia giống như có thể hiểu rõ hết thảy.
Tiêu Mẫn Nhi đùa bỡn với ngón tay của mình: “cái kia không thể trách ta a,chính là những chuyện tầm phào kia ở chỗ làm việc, từ sau khi ngươi sinh thì chưa thấy qua ngươi,sau đó a,trước đó nhiều ngày,thời điểm ta tan tầm trở về nhà,nghe thấy các nàng ở sau lưng nói Dật Dật nhất định ngày sinh ra đã có khuyết tật,cho nên không ra khỏi cửa,ngay cả học cũng không đi,trí lực khẳng định có vấn đề.Ta,ta rất tức giận a, Dật Dật nhà chúng ta xinh đẹp như vậy lại thông minh,so với đám các nàng ấy hơn ngàn vạn lần”.
“Nói trọng điểm”.Nhìn Tiêu Mẫn Nhi có xu hướng phát triển trở thành liệt kê các ưu điểm lớn của Dật Dật,Tiêu Dật kịp thời đem nàng kéo lại chủ đề chính.
“Nga,sau đó ta khí không thông a,liền lao ra mắng cho các nàng một trận, kết quả..”Mẫn nhi lè lưỡi: “không cẩn thận đã nói Dật Dật ngươi lập tức đi học tiểu học rồi,muốn các nàng chờ xem nên nói như vậy”.
“Ngươi lúc đó là do tức giận,ngươi không cho là thật,kẻ khác cũng không cho là thật được”Tiêu Dật không để ý mà nói.
Tiêu Dật từ sau khi sinh ra được đón về nhà,cũng không có ra khỏi cửa.Đây cũng không phải nói Tiêu Dật có bao nhiêu quái gở hoặc đa số là tự khép kín.Chính là hắn vừa đến thế giới như thế này,đối với hết thảy sự vật mới lạ cùng khao khát tri thức,làm cho hắn càng không ngừng học tập,tiếp thu. Hơn nữa bất quá cũng là một đứa trẻ sáu tuổi,tinh thần và thể lực có hạn,học tập tiêu hao của hắn quá nhiều thể lực rồi,căn bản không có bản lãnh đi ra ngoài.
“Không phải,Dật Dật,mẹ lần này nói rất nghiêm túc,những nữ nhân kia vẫn chờ xem chê cười ta ni”.Mẫn Nhi kéo tay áo của Dật Dật “Ngươi nên đáp ứng mẹ đi,bằng không về sau mẹ phải đối đãi trong tiểu khu ở đây như thế nào đây?”.
Bất quá là một câu nói mà thôi,có cái gì có thể ảnh hưởng đến đối đãi của ngươi sao?Tiêu Dật thật sự cảm thấy bản thân đích thực là cổ nhân rồi,đều không theo kịp suy nghĩ trước mắt của Tiêu Mẫn Nhi này: “Trong nhà không dư giả,đến trường rất phiền phức”.
Kỳ thật nguyên nhân Tiêu Dật không đến trường có một chút là hắn cảm thấy với khả năng hiện tại của hắn,đi học tiểu học giống như lãng phí thời gian cùng tiền bạc, còn một chút là tình trạng kinh tế trong nhà.
Lưu Kim là một nơi đứng đầu,cho nên bất cứ một trường tiểu học nào tại đây học phí cũng đều rất cao.Vì bồi dưỡng nhân tài sau này nên số tiền đầu tư là chuyện cần thiết.
“Dật Dật,bà ngoại có tiền, có khả năng tạo điều kiện cho ngươi đi học được”.Trương Ngọc Quyên nhìn một tiểu oa nhi xinh đẹp như thế nhưng lại hiểu chuyện như vậy,trong lòng vừa chua xót vừa ngọt ngào.
“Không có việc gì,không có việc gì”.Mẫn Nhi vừa nghe Tiêu Dật nói đã biết hắn có chút không kiên trì rồi. “Ta hỏi thăm qua rồi,Tiểu Học Lưu Kim nói không cần nộp học phí nga”.
“phải không?”.Tiêu Dật cảm thấy Tiêu Mẫn Nhi vẫn chưa nói hết lời.
“Hắc hắc,nó hàng năm chiêu sinh đều có chiêu bài miễn toàn bộ cho học sinh,là thông qua cuộc thi để lựa chọn,chỉ cần vào trong TOP là có thể miễn toàn bộ học phí”.
Tiểu học Lưu Kim,nghe tên của nó,nếu đã có thể sử dụng tên thành phố Lưu Kim để đặt tên đã nói lên tầm quan trọng và tính chất hạng nhất của nó rồi.Nó thật sự được khen là [chiếc nôi của nhân tài đứng đầu thế giới].Đại đa số giới thượng lưu Lưu Kim đều tốt nghiệp tại trường tiểu học này.
Người ta có tiền nguyện ý xài so với trường tiểu học bình thường, muốn coi trọng hơn gấp mười lần để đưa con em đi học tại Tiểu học Lưu Kim.Mà rất nhiều gia đình trung lưu cùng với dưới trung lưu,ngay từ nhỏ đã dạy tiểu hài tử của mình,muốn bọn chúng có thể lọt vào TOP để miễn giảm toàn bộ học phí, một phân tiền cũng không mất mà tiến vào viện tiểu học tốt nhất.
Mắt thấy nghi hoặc nụ cười đắc ý của Tiêu Mẫn Nhi,Tiêu Dật như có một dự cảm nàng đã mưu đồ rất lâu.