Vương lão đại là lão đại trong nhà, so tuổi thì lớn hơn Trương Nhị, Khi còn trẻ, Trương Nhị từng nhận ân huệ của Vương lão gia , nên hắn rất là e ngại Vương lão đại , nương Bàn Nha luôn nhu nhược, chịu đựng, bị ủy khuất chưa từng cùng người nhà mẹ đẻ tố khổ, cho nên Trương Nhị càng ngày càng lớn mật.
Trượng phu đánh thê tử là chuyện trong nhà , đại cữu đau lòng muội muội đánh muội phu cũng là chuyện nhà, nhưng Trương Nhị không ngờ rằng Bàn Nha sẽ lên trấn gọi cứu viện, đem 3 người cữu cữu của nàng đều mời tới.
Bàn Nha biết rất rõ bạo lực gia đình là vấn đề phổ biến, đã có một lần tức có lần thứ hai, tuyệt không thể nhân nhượng.
Cách giải quyết bạo lực gia đình hiệu quả nhất là lấy bạo lực chống bạo lực.
Thời đại này, chuyện bạo lực gia đình quan phủ đều mặc kệ, nếu đánh chết cũng là chuyện nhà mà thôi.
Nương nàng càng nhu nhược chịu đựng sẽ càng khiến Trương Nhị bạo lực hơn mà thôi.
Nếu không nhổ răng chó của Trương Nhị, sau này lúc nàng đi vắng hắn còn đánh nương nàng khi thành cái dạng gì?.
Ba cữu cữu đều là những đại hán khoẻ mạnh, ba biểu ca biểu đệ của nàng tuổi trẻ khí thịnh, khí huyết bừng bừng, khi sáu người đàn ông cường tráng này đứng trước mặt Trương Nhị gầy gò, Trương Nhị cảm thấy sợ hãi, toàn thân run rẩy, người đầy mồ hôi lạnh, dáng vẻ kiêu ngạo khi đánh nương Bàn Nha đều không còn nữa.
“Đại ca, tam đệ, Tứ đệ, chất tử sao mọi người lại đến đây?” Nương Bàn Nha ôm ngực, nhìn thấy các ca ca đệ đệ, mặt bà đầm đìa nước mắt.
"Tỷ tỷ đừng sợ, chúng ta tới đây hỗ trợ tỷ.
Sau này tên khốn kiếp này nếu dám động vào một ngón tay tỷ hoặc cháu gái của ta, ta sẽ chặt đứt tay của hắn, để các ngươi hả giận!" Tam cữu đi tới trước mặt nương Bàn Nha nói, đồng thời từ bên hông rút ra một thanh trường đao, lạnh lùng nói: “Tỷ phu, Vương Lão Tam ta là một tiêu đầu.
Công việc hằng ngày của ta đều là Đầu dắt bên hông, đi trên lưỡi đao li3m máu.
Vương Lão Tam ta xuất đạo mấy chục năm, con dao này không biết đã dính bao nhiêu máu của cường đạo phỉ đồ.
Nếu tỷ phu ngươi không tin ,ngươi cứ thử chạm vào một sợi tóc của tỷ tỷ và cháu gái ta lần nữa xem, ta không đem tên khốn nhà ngươi chặt ra thành từng mảnh ta không mang họ Vương!”
Những năm còn trẻ, tam cữu lăn lộn giang hồ, bái một tiêu sư làm sư phụ, và từng làm tiêu đầu.
Về sau tích lũy được một chút bạc liền trở về quê mở tiêu cục, cưới vợ và đã có con.
Bây giờ ông ấy là chưởng quỹ kiêm Tổng tiêu đầu, một thân khí tức sắc bén.
Trương Nhị run rẩy nói: “Tam đệ, ta không dám nữa, ta không dám nữa! ta không đánh bà ấy, ta chỉ đẩy bà ấy chút thôi, vô tình dùng lực quá mạnh, vô tình làm tổn thương bà ấy a”
“Vô tình bị thương?” tam cữu xì một tiếng khinh miệt, kề dao vào cổ Trương Nhị, dùng lưng dao vỗ ba ba vào mặt hắn ta rồi nói: “Nếu dao của ta vô tình cắt vào tai con lừa nhà ngươi thì đó cũng là vết thương do vô tình mà thôi!”
"Ai Nha các lão gia của ta ! Ta biết mình sai rồi về sau ta sẽ không bao giờ dám nữa!" Trương Nhị sợ đến mức suýt tè ra quần.