Dấu Chân Thời Gian

chương 53

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Buổi tối, đã mấy ngày mới thấy được Trịnh Thanh vui vẻ nấu cơm trong phòng bếp, cả tuần nay Thẩm Diệu Đông đều không được ăn cơm thoải mái, cuối cùng cũng có khẩu phúc rồi, ăn hết sạch sẽ đồ ăn trong ba đĩa, còn chủ động yêu cầu rửa bát.

Anh xắn cao tay áo sơ mi, lại đeo tạp dề vào, cúi lưng chăm chỉ trong phòng bếp.

Trịnh Thanh đi qua, chủ động ôm anh từ phía sau.

Thẩm Diệu Đông nhẹ nhàng phả chút hơi lạnh, giọng nói căng thẳng, “Đừng quậy nữa, anh đang rửa bát.

“Em cứ muốn ôm anh đấy.

“Đây là em đang muốn cho anh phúc lợi trước đúng không?”

Thẩm Diệu Đông lau tay khô, quay người ánh mắt sâu xa nhìn người trước mặt.

“Nói cho anh một bí mật.

“Bí mật gì?”

Trịnh Thanh kiễng chân, ghé sát tai anh nói nhỏ, “Hôm đó nhân lúc anh ngủ, em đã hôn trộm anh.

Điều này quả thật như một sự trêu chọc không có tý vỏ bọc, anh tháo tạp dề trên người ra, kéo cô đi vào phòng ngủ, sau đó bắt đầu cở cúc áo sơ mi của mình.

Lúc cô bị đẩy xuống giường, anh cũng cúi người đè , thậm chị còn mở rộng đôi chân cô, đặt mình vào giữa.

Hơi thở nóng ẩm của anh phả vào mặt cô, vệt sáng chuyển động trên hai con ngươi đen láy mà tuyệt đẹp đó như hai hạt ngọc lưu ly biết cử động trong sâu thẳm, mãnh liệt làm linh hồn Trịnh Thanh có chút sợ hãi.

Cánh môi gợi cảm đặt lên môi cô, dùng răng thăm dò nơi đầu lưỡi ẩm ướt của cô.

Trịnh Thanh không kiềm chế được mà rên nhẹ một tiếng, lúc này cơ thể như có một dòng nhiệt chạy đến, bất giác đưa tay ôm lấy cơ thể anh.

Cô ôm lấy lưng anh, đường vân rõ ràng khêu gợi sự nhận biết của cô về thân thể ủa anh, những ngón tay mềm mại như đang lướt trên những phím đàn đặt sau lưng anh, men theo xương cốt sống, một đường leo lên phía trên, khát vọng không biết gọi tên đang tràn đầy lưu chuyển trong đôi mắt sâu thẳm tuyệt đẹp.

"Thật muốn để em nhìn thấy bộ dạng bây giờ của em.

"Nhưng đây cũng là một điểm của cô khiến anh bị thu hút sâu đậm, khiến anh đã cúi đầu thỏa hiệp với cô năm lần bảy lượt.

Trong lúc trầm ngâm, tay của cô đã vươn ra dây thắt lưng bằng da ở bụng anh, anh nghe thấy tiếng cọ sát của kim loại, theo sau đó khóa quần bò bị kéo xuống, hơn nữa đôi tay nhỏ mềm mại hư không của cô đang nhẹ nhàng linh hoạt nắm lấy nơi mại nằm giữa hi chân anh.

Toàn thân anh cứng lại, cảm giác phần giữa hi chân mình đang to lên rõ ràng, dường như anh chỉ muốn có một sức lực nào đó nuốt cô sạch sẽ.

"Ngày mai em không muốn dậy nữa?" Khi hai người đã lột quần áo, Thẩm Diệu Đông cắn vào môi cô hỏi.

"Anh không xuống giường được còn chưa biết, anh vẫn nên cẩn thận lưng mình bị đau đấy!" Trịnh Thanh đỏ mặt phản kích, trong mắt ngập tràn sự khiêu khích.

Một câu nói đã kích động khiến Thẩm Diệu Đông đầy ắp ý chí chiến đấu, bàn tay to lớn đang đỡ ở mông cô ma sát càng mạnh như mang tính chừng phạt, trong hơi thở kinh ngạc xem chút kháng ngự của cô không chút do dự báo động sự tiến sâu vào trong.

Lúc này người dưới thân mình đã bị bóp nghẹt đến yết hầu không còn phát ra tiếng nữa, bàn tay đang nắm lấy cánh tay của anh lại giống như muốn sa vào da thịt của anh.

Thẩm Diệu Đông cười gian xảo, cúi người hung dữ chiếm đoạt đôi mơ cô, thêm vào đó lực ở dưới người theo tiết tấu lặp đi lặp lại tiến vào, rút ra.

Trịnh Thanh dần dần bình phục lại, chạm phải sự trêu ghẹo ranh mãnh sâu trong đáy mắt Thẩm Diệu Đông, gò má cô lại ửng hồng như lửa đốt.

Cô nhắm mắt lại, cảm cung nhạy bén dần dần tiếp nhận sự chiếm hữu lúc dịu dàng lúc lại điên cuồng của anh.

Ngược lại hai tay không an phận trìu mến đón đến đón đi trên cơ thể anh, lướt thẳng một đường đi xuống từ vòm ng,ực cường tráng của anh, một lát sau đã đặt tay đến chỗ rừng rậm, lần mò tìm kiếm nơi kết hợp của hai người, cảm giác ngón tay đã đặt đến nơi giải phóng sự nóng nhiệt ẩm ướt, có chút sợ hãi khiến tim đập loạn một nhịp, muốn rút tay về nhưng lại bị Thẩm Diệu Đông giữ chặt.

Anh dừng lại, rút mình khỏi cơ thể cô một chút, dùng tay của mình đưa bàn tay cô mở ra phủ lên nơi nóng rực bùng phát ấy, xúc cảm khi chạm vào đó khiến lông tơ trên toàn thân cô hưng phấn mà dựng thẳng lên.

"Đã nói là cho anh phúc lợi mà.

" Anh hôn môi cô, nhẹ giọng nói, kéo tay cô ôm lấy bản thân mình đang gắng gượng những động tác lên xuống.

Cô tiếp nhận một đợt sóng nóng nực bị xông thẳng vào đại não, trái tim đập mãnh liệt phối hợp với anh, hai chân bị anh tách ra không có lực đỡ dần dần thu chặt lại, gác lên người anh.

Anh buông đôi môi cô ra, cúi đầu nhìn thoáng qua gương mặt trên đó có hai cánh hoa mềm mại ẩm ướt đang khát vọng vì sự tiến vào của anh mà nhấp nhô, gây xanh trên chán cũng theo đó mà nhộn nhàng cử động, không thể kiềm chế được kéo tay cô ra, ôm chặt lấy lưng cô hung dữ tiến vào nơi phòng kín bị bao vây bởi ẩm nóng của cô.

Sắc đêm ngoài cửa càng thêm đậm nồng, còn hai người như không hề hay biết thời gian đã trôi đi, chìm đắm sa vào khiến dục của tình yêu luồn trong lòng hm muốn, dục sinh tử của con người, không ngừng dành cho, đòi lấy và chiếm giữ.

Trịnh Thanh ngồi trên cơ thể Thẩm Diệu Đông, mái tóc dài mềm mại như nước nhảy múa theo động tác đong đưa của cô.

Thẩm Diệu Đông giữ chặt lưng cô, nhìn những giọt mồ hôi lóng lánh theo sự chuyển động mà rơi xuống, trượt qua cổ cô, chảy xuống nơi tròn trĩnh trước ngực cô, ngưng đọng lại nơi nụ hoa thẳng đứng kết tinh lại thành giọt sương lấp lánh, rực rỡ, mê hoặc con người ở điểm cùng cực, đẹp khiến anh không chớp mắt.

Khi một lần nữa lại leo đến đỉnh cao trào, Thẩm Diệu Đông nghe thấy giọng nói kiên định bên tai, "Em yêu anh.

"Anh bỗng nhiên mở mắt, còn cô lại quá đỗi mệt mỏi nhắm mắt lại.

Đặt người trong lòng nhẹ nhàng xuống gối, Thẩm Diệu Đông cúi cằm nhìn Trịnh Thanh đang ngủ say, lại bị quấy nhiễu bởi những suy nghĩ về vấn đề trước đây của bản thân.

Mấy năm trước khi anh học ở Mỹ, đã từng có rất nhiều bạn gái, có những cô gái là người gốc Mỹ, con lai, còn có những cô gái Trung Quốc qua đây du học.

Khuôn mặt thiên sứ, thân thể hấp dẫn, là những đặc điểm chung của họ, bạn của Thẩm Diệu Đông còn đùa vui nói, những bạn gái trước đây của anh tập học lại có thể thành một sàn Victorias Secret.

So với họ, Trịnh Thanh thực sự quá khác biệt, nhiều tuổi hơn mình, dù cô rất xinh đẹp nhưng vẫn có những dấu vết của tuổi tác.

Gần đây vì tập nhảy nên vóc dáng càng ngày càng đẹp, nhưng so với những cô gái Mỹ vốn sinh ra đã có thân hình gợi cảm, cũng không thể sánh bằng.

Sau khi từ Mỹ trở về, Thẩm Diệu Đông gia nhập vào công ty của nhà anh, dần dần quen với những quy trình nghiệp vụ trong cô ty, mãi cho đến khi có thể độc lập làm việc, bố anh chính thức rút khỏi hội đồng quản trị, đã giao hết toàn bộ công ty cho anh, khi ấy anh căn bản không có thời gian và sức lực dư thừa để tìm hiểu yêu đương, bên cạnh mình ngoài đồng nghiệp, đến một người bạn khác giới cũng không có, hoàn toàn trong trạng thái cấm dục.

Cũng may Thẩm Diệu Đông cũng làm lên được một số thành tích trong công việc, có được sự khẳng định của hội đồng quản trị, lúc này trong nhà lại giục anh tìm bạn gái, lúc anh cũng muốn lập gia đình ổn định, thì Trịnh Thanh xuất hiện.

Từ trước tới giờ cô không chủ động tìm anh, ngược lại còn đã từ chối anh mấy lần, cũng chính vì như vạy, đã dục chinh phục mãnh liệt của một người đàn ông trong Thẩm Diệu Đông, càng bị từ chối lại càng thêm dũng cảm.

Một đến hai đi, điều này cũng đều là thật lòng thật ý, anh đã quyết một lòng yêu cô, bây giờ thậm chí còn có suy nghĩ không có cô anh sẽ không lấy một ai.

Thẩm Diệu Đông không kiềm được cười nhẹ, ai mà có thể nghĩ ra trong cuộc đời này của anh lại xuất hiện một người con gái khác biệt như vậy.

Tiếng chung điện thoại bên ngoài phòng khách vọng vào đã cắt đứt mạch suy nghĩ của anh, anh xuống giường đi đến bàn trà, cầm điện thoại trên bàn, là cuộc gọi đến của mẹ, anh vừa ấn nghe đã bị hỏi, "Nghe nói con lại đến Hạ Môn, xem ra lần này con rất để tâm tới người bạn gái này, lần này về nhất định phải đưa về cho bố mẹ xem mắt đấy.

"Thẩm Diệu Đông vừa rồi mới đắm chìm trong hạnh phúc, lúc này đây lại bị lôi về hiện thực, đưa Trịnh Thanh về, một gia đình như nhà anh sẽ đồng ý họ qua lại không, nhưng đây cũng sẽ là một cánh cửa mà họ bắt buộc phải trải qua.

.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio