Ring...ring...ring...
Tôi lần mò cái điện thoại.
- Nhoa nhô...
- Cái gì mà nhoa nhô mặt trời lên cao lắm rồi mà vẫn ngủ ak.
Tôi để điện thoại xa tai vì người nào đó bên kia nói lớn quá.
Tôi nhìn vào điện thoại là tên mập.
- Mới sáng ra đã gọi tôi dậy là sao.
- Mới sớm gì mà mới sớm sắp trễ học rồi đó đồ con lợn.
Tôi quay lại nhìn đồng hồ... Ôi cái gì thế này : am rồi sao.
Tôi chạy như bay đến trường thì cổng trường đã bị đóng phải làm sao đây. Không nhẽ lại trèo tường tôi đang tính trèo tường thì Bác bảo vệ mở cửa ra.
- Sao cháu lại đến trường?
Sao hôm nay bác lại bảo thế nhỉ.
- Cháu đi học ạ. Cháu bị kẹt xe nên đến muộn bác cho cháu vào nha bác.
- Cháu không biết hôm nay được nghỉ à.
Cái gì được nghỉ sao. Ôi thôi chít tôi quên hôm nay được nghỉ hôm qua cô giáo vừa nhắc xong mà tôi lại quên. Ak mà quên là tên mập giám lừa tôi.
Tôi cầm điện thoain lên gọi cho tên mập.
- Tên đầu heo thối giám lừa tôi ak.
- Haha... sao hả. Quay lại đằng sau đi.
Tôi quay lại ra sau thì thấy tên mập, Sun Dương, Hân, An, Nam và còn cả tên đầu gấu nữa sao lại ở đây.
- Y Y mau ra đây nhanh lên.
Hân chạy đến kéo tôi đi.
- Chuyện gì vậy tôi không hiểu?
- Thì đi chơi chứ sao nữa bọn tôi chờ bà lâu lắm rồi đó.
Cái gì đi chơi, đi chơi mà cũng phải kéo tôi đi là sao.
Tên mập chạy đến kéo tay tôi đi như bay.
- A...từ...từ từ thôi...
- Chân ngắn thì phải đi nhanh chứ.
Tên mập đáng ghét hắn béo thế này sao mà đi nhanh thế không biết không bù một phần cho mình là sao.
- Lên xe nhanh.
Tôi đẩy hắn ra.
- Tại sao tôi phải đi theo ông chứ. Đau hết cả tay.
Tôi đang xót xa cho cái tay của mình thì...tôi bị vác như một bao cát.
- A...a...bỏ tôi xuống bỏ tôi xuống tên đầu heo đáng chít mau thả tôi xuống.....
- Tôi đâu có ngu mà thả cậu xuống chứ.
Ôi mất mặt quá đi, bao nhiêu người nhìn mình làm sao mà mình lấy chồng đây làm sao kiếm người yêu đây.
- Yên tâm cậu khác lấy được chồng.
Cái gì sao cậu ta lại đọc được suy nghĩ của mình chứ.
- Đầu óc đơn giản như cậu thì tôi biết thừa.
Tên này tỏ vẻ quá đó. Tôi ghé lại vào tai của cậu ta.
- BỚ NGƯỜI TA.
Tên mập hất tôi xuống một cách vũ phu. Đau quá đi thôi...đau...đau quá... tôi là con gái chứ đâu phải con trai đâu chứ.
- Anh cậu làm gì vậy chứ.
Kim chạy đến chỗ tôi mọi người cũng chạy theo.
- Cậu có sao không.
Kim hỏi tôi với đầy lo lắng. Tôi ngây người nhìn đây là lần đầu tiên tôi thấy cậu ta lo lắng cho người khác như vậy cả. Có một lần tôi gặp cậu ta trên đường. Cậu ta thấy người bị thương cầu xin cậu ta giúp câu ta lơ đi như không phải chuyện của mình. Mà bây giờ lại có bộ mặt này là sao chứ.
- Trời chân bà chảy máu rồi. Phải làm sao đây.
Dương với Hân chạy đến cầm máu cho tôi. Bây giờ tôi mới biết mình bị thương nặng như vậy.
Thôi xong luôn rồi.
Tôi chưa định thần lại thì Kim bế tôi lên.
- Cậu làm gì bỏ tôi xuống bỏ tôi xuống mau.
Tôi làm thế nào Kim cũng không bỏ xuống. Thế này mà gặp phải fan của cậu ta thì tôi đi đời luôn quá.
- Yên tâm tôi sẽ bảo vệ cho cậu.
o cậu ta nói cái gì vậy chứ tôi nghe nhầm sao????
Ôi cậu ta đối với tôi tốt như vậy không phải vì tối hôm qua tôi cứu cậu ta chứ.
-Đừng nghĩ đến chuyện đêm qua tôi làm vậy vì cậu là bạn của tôi mà thôi.
Trời mình dấu cảm xúc kém như vậy sao. Sao ai cũng đọc được suy nghĩ của tôi là sao ?????????????????????