Cô giáo bước vào đây là môn mà tôi ghét nhất luôn không hiểu sao nữa. Thôi tôi lại tiếp tục công cuộc của mình đọc chuyện nào ôi quyển tiểu thuyết tôi vừa mới mua hôm qua ^_^
- Thưa cô bạn Y Y đọc truyện trong giờ học ạ.
Cái gì vậy tôi quay lại là tên mập đáng chết giám méc cô thôi chết tôi rồi.
- Lâm Y Y em coi thường môn tôi quá thì phải.
Tên mập đắng chết nhìn mặt cậu ta hớn hở thật muốn đấm quá đi mất thôi.
- Dạ không ạ.
Cô giáo đi xuống chỗ tôi cầm quyển chuyện lên sao mà tôi thấy đau lòng vậy nè. Tôi vừa mua hôm qua bây giờ mà bị thu thì phải kiếm ở đâu cơ chứ tôi đã phải mất tháng để mua quấn chuyện này. hu...hu chuyện ôi...hu...huuuuuuuuuuuuu
- Yêu anh hơn cả tử thân à. Hay nhỉ
Tôi dưng dưng nước mắt nhìn cô giáo thân yêu mong rủ lòng thương tha thứ cho em
- Em xin lỗi cô...em ...em biết lỗi rồi...cô ơi...
Cô giáo nhìn tôi cười như hoa.
- RA NGOÀI ĐỨNG CHO TÔI...
Khinh công cô giáo vừa phát ra làm tôi sợ đến nỗi tôi chạy ra ngoài đứng từ bao giờ tôi cũng không biết nữa.
-HA...HA...HA...
Thật tức mà tôi bị như vậy mà mấy tên kia vẫn còn cười hả hê cả cái tên mập cũng vậy thật là tức mà tôi chưa bao giờ bị sỉ nhục như vậy cả từ lúc tôi đi học đây là lần đầu tiên tôi bị đứng só ôi sao tôi lại phải chịu đựng như vậy chứ. Tên mập ngươi đợi đó chưa xong đâu.
Tôi phải đứng hết cả hai tiết học chân tôi đau muốn chết đi được lần này khỏi đi luôn rồi.
Ring...Ring...
Tốt quá tiếng chuông cất lên rồi ôi chân của tôi. Tôi lê từng bước đến chỗ ngồi của Linh.
-Y Y bà có sao không chân có bị làm sao không có động đến vết thương cũ của bà không tôi ở trong này lo cho bà quá. Bà mau nói đi có sao không sao bà không nói nói đi để tôi còn biết chứ...
Mội lần cậu ta lo lắng là mỗi lần tai của tôi phải chịu những đợt công kích của cô bạn tôi.
- Sắp gãy luôn rồi chắc mai phải đi băng bó chân thôi.
- THẬT SAO???
Trời! làm gì mà cô bạn tôi la đến kinh thiên động địa thế này. Chưa kịp để tôi nói gì cậu ta chạy như bay đến chỗ của tên mập.
- ĐỒ CON TRAI HẸP HÒI THÍCH BẮT NẠT CON GÁI MÀY CÓ TƯ CÁCH LÀM CON TRAI KHÔNG. NẾU KHÔNG BIẾT RA ĐÂY BÀ DẠY CHO MÀY BIẾT.
Cả lớp kinh ngạc nhìn Linh như một sinh vật lạ đến cả tôi cũng không ngờ luôn chưa bao giờ cậu ta để mình mất hình tượng đến vậy. Cậu ta có chết chứ chưa bao giờ để mất hình tượng đến kinh khủng như vậy.
- Này bà làm sao vậy đáng ra tôi mới là người chưởi cậu ta thì đúng hơn đấy.
Bậy giờ cậu ta mới nhìn cả lớp bao nhiêu ánh mắt đều đang hướng về mình @[email protected]
- Tao uống lộn thuốc rồi...
Thế là cô nàng chạy biến mất tiêu luôn làm cho tôi và cả lớp???