Đấu La Chi Lăng Thanh

chương 12: 12: mạnh mẽ kim cương hùng 2

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Trận chiến tiếp tục.

Dưới sự phối hợp ăn ý của Đường Tam cùng Tiểu Vũ, còn có những đòn đánh hiểm bất ngờ của Chu Trúc Thanh đã khiến cho Triệu Vô Cực ăn mệt.

Phong Lăng đứng ở phía sau “xem” mùi ngon.

Lúc này, Chu Trúc Thanh thừa dịp Triệu Vô Cực tập trung đối phó Đường Tam hai người, nàng liền nháy mắt bay lên không trung, cả người xoay tròn phóng về phía Triệu Vô Cực.

Đồng thời thi triển đệ nhị Hồn Kỹ, U Minh Trảo (cả trăm bàn tay đồng thời đánh ra).

Bằng vào thân thể xoay tròn, cộng với trảo bén nhọn, lực xuyên thấu gia tăng cực hạn, trong thời gian tích tắc công kích trăm đòn, lại tập trung một chỗ, uy lực cực kỳ kinh người.

Triệu Vô Cực bị Tiểu Vũ đá trúng, lại thêm Chu Trúc Thanh dùng trảo đánh một đòn đau đớn sau lưng.

“Rống…” Một tiếng rống giận của Triệu Vô Cực vang lên, trong mắt phát ra tia lạnh lẽo, hai nắm đấm co lại, trên người Hồn Hoàn thứ bảy chợt phóng ra, sáng bừng lên.

Mãnh liệt kim quang cơ hồ trong nháy mắt bộc phát, thi triển U Minh Trảo là Chu Trúc Thanh ở gần Triệu Vô Cực bị chấn kích bay ra xa, trong không trung phát ra tiếng kêu thảm.

Đới Mộc Bạch dùng tốc độ cực nhanh, xuất hiện tại nơi nàng rơi xuống, đưa tay chuẩn bị đón lấy.

Nhưng rất tiếc là có người còn nhanh hơn Đới Mộc Bạch, Phong Lăng đã tiếp được Chu Trúc Thanh ở trên không, ôm nàng vào lòng, nhẹ nhàng đáp xuống.

Chu Trúc Thanh bị chấn kích ngất xỉu, hai tay buông thõng.

Đồng dạng gặp phải tai ương còn có Tiểu Vũ, dù đã được Đường Tam nhanh chóng dùng Lam Ngân Thảo kéo về nhưng vẫn bị chấn động mạnh, phun ra một ngụm máu tươi, toàn thân run rẩy tại không trung.

Ba âm thanh đau đớn cơ hồ phát ra đồng thời.

Bị thương nặng nhất chính là Chu Trúc Thanh, tiếp theo là Tiểu Vũ.

Cảm nhận được cơ thể nhẹ bẫng mất đi ý thức trong lòng mình, hai tay cũng bị chấn đến gãy.

Phong Lăng tâm giống như bị ai hung hăng bóp chặt, khó thở vô cùng.

Phong Lăng thật sự tức giận, đã lâu lắm rồi cô mới có lại cảm giác này, muốn cho người đem đến cho cô cảm giác này muốn sống không được, muốn chết cũng không xong.

Trong khoảnh khắc, mảnh hắc ám nhất trong cô như được đánh thức, cuồn cuộn không ngừng mà trào ra ngoài.

Nhưng trước mắt cần phải trị thương cho người này trước đã.

Thất Bảo Lưu Ly Tháp của Ninh Vinh Vinh còn chưa có khả năng trị thương.

May mắn, lý trí của Phong Lăng còn đủ vững để đè nén cơn sóng cảm xúc ập đến bất chợt này.

“Ký chủ, ngươi còn ổn chứ?” Tiểu Bạch cảm nhận được Phong Lăng cảm xúc dao động dữ dội, nó dè dặt lên tiếng.

“Ta không sao.Tiểu Bạch, ngươi kiểm tra xem trên người nàng còn bị thương ở chỗ nào nữa không?” Phong Lăng khàn giọng trả lời, như ở ẩn nhẫn.

Phong Lăng cũng không rõ vì sao phản ứng của mình lại kịch liệt đến vậy, có lẽ là do lão Triệu Vô Cực sai đi.

Thân là Hồn Thánh mà lại tự cao tự đại, không kiểm soát được trận chiến với bọn nhỏ chưa tới cấp, đến khi ăn đau thì lại mất bình tĩnh, còn làm bị thương học sinh của mình.

Nhanh chóng đặt Chu Trúc Thanh xuống đất, một cánh tay vòng ra ôm lấy nàng sau lưng, đồng thời phát động Võ Hồn “Lăng Thiên Phiến”.

“Ký chủ, Chu Trúc Thanh chỉ bị lực chấn kích quá lớn dẫn đến ngất xỉu, hai tay có lẽ do trong lúc đưa lên chống đỡ lực chấn dẫn đến bị gãy, không có tổn thương nào khác.

Ký chủ đưa Hồn Lực vào là có thể đánh thức.”

Lăng Thiên Phiến xuất hiện, đệ tứ Hồn Hoàn sáng lên, Phong Lăng đặt tay trên vị trí gãy của Chu Trúc Thanh tay, sử dụng Hồn Kỹ “Gia tốc”.

Tên gọi Gia tốc, nhưng nó không được sử dụng để gia tăng tốc độ của người dùng, mà gia tăng tốc độ sinh trưởng của các phân tử, hay tế bào trên cơ thể.

Nói cách khác, Hồn Kỹ này có thể đẩy nhanh tốc độ sinh trưởng của tế bào sống, giúp vết thương hồi phục nhanh hơn, có thể hiểu đây là một Hồn Kỹ trị thương.

Hồn Kỹ này thậm chí còn có thể khôi phục bộ phận cơ thể đã mất của con người, nhưng chỉ đối với những bộ phận do bị thương tạo thành, không thể đối với những khuyết thiếu bẩm sinh.

Chỉ cần đủ Hồn Lực, thật sự có thể “cải tử hoàn sinh” nếu thời gian tử vong còn trong thời hạn hữu hiệu.

Hồn Kỹ này lấy được từ một đầu hơn Vạn năm Hồn Thú, hiệu quả không cần phải nói, chỉ là tiêu hao Hồn Lực quá nhiều mà thôi.

Nếu là vết thương nghiêm trọng, có thể tiêu hao đến phân nửa Hồn Lực của Phong Lăng.

Nhưng cũng không trách được, loại Hồn Kỹ “biếи ŧɦái” này thì phải chấp nhận đánh đổi thôi.

Vì lý do này mà Phong Lăng ưa thích sử dụng dược liệu và thuốc trị thương hơn là sử dụng “Gia tốc”, chỉ khi nào cần thiết lắm thì mới dùng tới.

Với Hồn Sư mà nói, phải luôn duy trì Hồn Lực ở mức độ an toàn để sẵn sàng đối mặt với mọi tình huống, Hồn Lực là con bài tẩy để bảo mạng.

Vậy mà hiện tại Phong Lăng không hề ngần ngại mà sử dụng nó để trị thương cho Chu Trúc Thanh.

“Ký chủ, Triệu Vô Cực bên kia có vẻ đã muốn kết thúc, vẫn còn một hơn phân nửa nén hương.

Ngươi có muốn ra mặt không?” Tiểu Bạch quan sát tình hình, báo cáo với Phong Lăng.

“Trận khảo thí này chỉ là hắn tùy hứng mà thôi, vốn dĩ cả năm bọn ta đã đủ tiêu chuẩn vào Học viện rồi.

Để Đường Tam hắn phát tiết cảm xúc một chút đi, Tiểu Vũ bị thương cũng không nhẹ.” Phong Lăng trả lời Tiểu Bạch.

Hai cánh tay của Chu Trúc Thanh lấy tốc độ mắt thường có thể thấy được tan đi vết sưng tím, dần trở lại màu trắng bạch tuyết.

Ninh Vinh Vinh cùng Đới Mộc Bạch há hốc mồm nhìn một màn này.

Khả năng trị thương này cũng quá ngưu đi!

Chu Trúc Thanh tỉnh, đập vào mắt nàng là gương mặt tuấn tiếu anh khí của Phong Lăng, mày đẹp hơi nhíu, nghiêm túc vận chuyển Hồn Lực trị thương cho nàng.

Chỉ cảm thấy hai cánh tay ngay từ đầu đau nhức không thôi, dần dần trở nên dễ chịu.

Hồn Lực của Phong Lăng như một dòng nước ấm áp, rửa trôi đi những khó chịu của nàng.

“Cảm ơn.” Chu Trúc Thanh nói, thanh âm êm dịu hơn rất nhiều, không còn lạnh nhạt như trước.

“Tỉnh? Còn chỗ nào khó chịu hay không?” Phong Lăng quan tâm hỏi, nếu không có băng mắt, Chu Trúc Thanh chắc chắn sẽ thấy được ánh mắt đầy lo lắng của cô.

Nhưng qua giọng nói và ngữ điệu, không khó để nhận thấy người này thực lòng quan tâm nàng.

“Không có.” Chu Trúc Thanh lắc đầu.

“Không có thì tốt.” Phong Lăng thở ra nhẹ nhõm.

“Ký chủ, ngươi có vẻ rất quan tâm Chu Trúc Thanh a.” Tiểu Bạch thành thật nói ra nó nghi hoặc.

Phong Lăng trầm mặc.

Được Tiểu Bạch nhắc nhở, cô mới cẩn thận xem xét lại thái độ của bản thân.

Vì cái gì Chu Trúc Thanh bị thương cô lại tức giận? Đã rất lâu rồi cô không hề có cảm xúc này.

Cảm giác phẫn nộ, muốn người gây ra thương tích cho Chu Trúc Thanh phải trả giá gấp mười lần.

Nhưng người này là Triệu lão sư a.

Cô là người luôn rất kính trọng trưởng bối, đặc biệt là lão sư.

Nhưng vừa nãy cô lại muốn Triệu lão sư muốn sống không được muốn chết không xong? Đây không phải là cô a.

Dù Lão Triệu hành vi quá đáng là thật.

Nhưng có một điều Phong Lăng chắc chắn.

Cô không muốn Chu Trúc Thanh bị thương.

Phong Lăng không rõ cảm giác này là gì.

Nhưng việc nóng giận đánh mất lý trí vừa rồi là không được phép tồn tại, cô cần phải khống chế tốt cảm xúc của chính mình.

Đáng thương mộc đầu Phong Lăng cho rằng đây là một hồi sơ suất, không quản tốt cảm xúc của cô mà không biết đây gọi là tình yêu lực lượng a!

“Ký chủ, người ta là yêu từ cái nhìn đầu tiên, ngươi đây là yêu từ cái ngửi đầu tiên sao.

Hahahaha.” Tiểu Bạch vui vẻ trêu chọc Phong Lăng.

“Im đi ngươi!” Phong Lăng thẹn quá thành giận, không khỏi quát nó.

Này nói cũng không sai a, Phong Lăng còn chưa thấy được dung mạo của Chu Trúc Thanh, nhưng đã bị thu hút bởi mùi hương của nàng.

_______________________

Lúc này, Đường Tam ôm Tiểu Vũ tiến đến, đối Ninh Vinh Vinh nói, “Có thể chiếu cố Tiểu Vũ giúp ta một tí không?”

Ninh Vinh Vinh sửng sốt một chút, rồi thu hồi Thất Bảo Lưu Ly Tháp, đón Tiểu Vũ vào lòng.

Có Võ Hồn hỗ trợ, đương nhiên ôm một nữ hài thì không khó nhọc gì.

“Còn một phần ba thời gian, Phong Lăng, ngươi có muốn chiến?” Đường Tam hướng Phong Lăng hỏi.

“Ngươi có đứng dậy được không?” Phong Lăng không đáp lại Đường Tam, mà quay sang hỏi Chu Trúc Thanh đang trong lòng ngực mình.

“Đã không ngại.” Chu Trúc Thanh gật đầu.

Lúc này, Phong Lăng mới đỡ Chu Trúc Thanh đứng dậy, phủi phủi bụi trên người mình, hướng Đường Tam nói, “Nếu ta nói, cả năm người chúng ta đã đủ tiêu chuẩn nhập học Học viện Shrek, ngươi còn muốn tiếp tục chiến?”

Cả năm người, bao gồm Đới Mộc Bạch khó hiểu nhìn Phong Lăng.

Phong Lăng chỉ chỉ Triệu Vô Cực, nói, “Này khảo thí chỉ là hắn tùy hứng, ngứa tay ngứa chân muốn đấu với chúng ta thôi.

Nếu bây giờ chúng ta nói với hắn, chúng ta nhận thua và rời đi, ta đảm bảo hắn sẽ tìm đủ mọi cách để giữ chúng ta lại, thậm chí Hiệu trưởng cũng sẽ xuất hiện để mời chúng ta nhập học.

Vậy Đường Tam, người còn lý do gì để chiến?”

“Ta…” Đường Tam ấp úng, nhưng vẫn cứng đầu đáp trả, “Ngươi như thế nào dám chắc chúng ta đã được nhận?”

“Bởi vì cấp bậc Hồn Sư của chúng ta a.

Ngươi phóng nhãn toàn đại lục, có bao nhiêu người có thể dưới mười ba tuổi đều trên cấp như chúng ta?” Phong Lăng nhàn nhạt nói, “Còn chưa kể, chúng ta không nhất thiết phải vào được học viện này.

Vẫn còn nhiều học viện khác cho chúng ta lựa chọn, nếu Shrek không nhận chúng ta, đó là tổn thất của bọn họ.”

“Ngươi muốn chiến một trận nghiêm túc với Triệu lão sư để biết khả năng của mình đang ở đâu cũng có thể.

Hoặc là chiến để phát tiết cảm xúc của ngươi cũng được, rốt cuộc ngươi muội muội bị thương cũng không nhẹ.

Thế nào, ngươi có muốn tiếp tục?” Phong Lăng hỏi.

“Ta muốn chiến!” Đường Tam kiên quyết trả lời.

“Vậy một mình ngươi chiến.” Phong Lăng nói.

“Ta không có nhu cầu phát tiết cảm xúc, nhưng ta cũng sẽ không bỏ qua cho Lão Triệu.

Ngươi chính mình nhìn làm đi.”

Cả năm người ở đây ánh mắt nhìn Phong Lăng giờ phút này chỉ có thán phục.

Đây là lời của một người tự tin đến như thế nào a, còn có thể nắm bắt rất nhanh chóng và thấu đáo không chỉ tình hình mà còn là nhân tâm.

Hơn nữa cũng có đủ tư bản để kiêu ngạo.

Ngưu a!

Để mình nhắc lại cho mọi người về cấp bậc và giả thiết của Đấu La đại lục nha.

Cấp bậc Hồn sư

-: Hồn Sư

-: Đại Hồn Sư

-: Hồn Tôn

-: Hồn Tông

-: Hồn Vương

-: Hồn Đế

-: Hồn Thánh

-: Hồn Đấu La

-: Phong Hào Đấu La

Cấp bậc Hồn thú và Hồn Hoàn

Thập niên hồn thú: Hồn hoàn màu trắng

Trăm năm hồn thú: Hồn hoàn màu vàng

Ngàn năm hồn thú: Hồn hoàn màu tím

Vạn năm hồn thú: Hồn hoàn màu đen

Mười vạn năm hồn thú: Hồn hoàn màu đỏ

Hồn Hoàn

Hấp thu Hồn Hoàn cũng để đề thăng Hồn Lực, sinh ra Hồn Kỹ tương ứng.

Hồn Hoàn niên hạn càng cao, tiến cấp sau đó Hồn sư sẽ đạt được càng nhiều Hồn Lực.

Hồn Sư muốn có Hồn Hoàn thì phải săn gϊếŧ Hồn Thú, chỉ có người cuối cùng gϊếŧ chết Hồn Thú mới có thể hấp thu Hồn Hoàn.

Và khi mãn cấp mới có thể hấp thu Hồn Hoàn để tiếp tục thăng cấp, nếu không cũng không thể hấp thu được.

Hồn Hoàn sau giờ không hấp thu sẽ tự động biến mất.

Hồn Hoàn một khi đã hấp thu không thể thay đổi, Hồn Kỹ sinh ra từ nó cũng sẽ vĩnh sinh bất biến ở mỗi Hồn Sư.

Cho nên, khi săn gϊếŧ Hồn Thú để lấy Hồn Hoàn, các Hồn Sư cân nhắc lựa chọn rất kỹ.

Trong phạm vi Hồn Sư có thể chịu đựng, hấp thụ Hồn Hoàn có niên hạn càng cao, tiến cấp sau đó sẽ đạt được càng nhiều hồn lực.

Giới nạn tối đa có thể chịu đựng là:

Đệ nhất Hồn Hoàn có thể đạt năm.

Đệ nhị Hồn Hoàn có thể đạt năm

Đệ tam Hồn Hoàn cao nhất là . năm.

Đệ tứ Hồn Hoàn là . năm.

Đệ ngũ Hồn Hoàn tối đa là . năm.

Đệ lục Hồn Hoàn là . năm.

Đệ thất Hồn Hoàn là . - . năm.

Đệ bát Hồn Hoàn là trên . năm.

Đệ cửu Hồn Hoàn là . năm.

Hồn Cốt

Tương tự như Hồn Hoàn, nó xuất phát từ Hồn Thú.

Nhưng nó khác nhau ở chỗ: Tỉ lệ xuất hiện Hồn Cốt là /, thậm chí còn thấp hơn.

Nó xuất hiện ở những Hồn Thú cường đại và đặc thù, cho nên cực kỳ trân quý và hi hữu.

Một điểm khác biệt nữa là không cần phải trực tiếp gϊếŧ Hồn Thú sinh ra Hồn Cốt mới có thể sử dụng được Hồn Cốt, cho nên Hồn Cốt có thể mua bán.

Và giá của nó đương nhiên vạn kim khó cầu, là mộng ước của mỗi Hồn Sư.

Hồn Cốt quý giá ở chỗ, nó tăng cường cực đại tố chất thân thể của Hồn Sư.

Và Hồn Cốt sẽ tăng trưởng theo thực lực của Hồn Sư, thời gian hấp thu Hồn Cốt càng lâu, Hồn Cốt càng có nhiều thời gian tiến hóa, cải tạo thân thể Hồn Sư càng vững chắc.

Nó cũng một phần giúp tăng khả năng hấp thu Hồn Hoàn và Hồn Lực của Hồn Sư, bởi khi trở thành một bộ phận của cơ thể, khả năng chứa đựng năng lượng của Hồn Sư lại càng nhiều.

Ngoài ra, một vài Hồn Cốt đặc biệt còn có thể sinh ra kỹ năng, đây là trường hợp cực kỳ hiếm gặp.

Cũng là lý do vì sao Hồn Sư tranh nhau để có được Hồn Cốt, niên đại của Hồn Thú sản sinh Hồn Cốt càng cao, khả năng xuất hiện kỹ năng cũng càng lớn.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio