Đấu La Đại Lục 2 (Tuyệt Thế Đường Môn)

chương 257: chấn thiên phủ (hạ)

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Lần này Hoắc Vũ Hạo trông thấy rõ ràng khi Mễ Già xuất kiếm, bất kể là bộ áo giáp hay thanh kiếm trên tay hắn đều được phủ một tầng lôi điện màu xanh lam, mà những tia điện quang đó không hề phân tán mà còn tập trung ở mũi kiếm, mạnh mẽ bộc phát ra xung quanh.

Lôi điện là thứ bất ổn định đến nhường nào vậy mà có thể thông qua một món Hồn Đạo Khí phong ấn nó đồng thời khống chế sử dụng. Hoắc Vũ Hạo quả thật không thể hình dung nổi rốt cuộc món Hồn Đạo Khí đó tuyệt diệu đến nhường nào. Theo hắn thấy, món Hồn Đạo Khí ấy không chỉ là cáp năm, chưa chắc Mễ Già có thể tự chế tạo ra được. Nhất là chuôi kiếm, lôi điện bay ra từ nó như một thực thể bình thường, trong thời gian sử dụng thậm chí cảm nhận được như có dao động sóng nướng vậy.

Nhưng, lúc này Mễ Già đã tính sai.

Khương Bằng ở xa xa đột nhiên đưa tay lên không trung vẫy một cái, Chấn Thiên Phủ trên không trung vốn đang hùng hùng hổ hổ bay đến tức thì rẽ một đường quỷ dị, nháy mắt vòng ra sau lưng Mễ Già, đập mạnh xuống.

Phản ứng của Mễ Già cũng không chậm, hắn phát hiện không ổn lập tức lao người về trước, bộ giáp trên người sáng rực rỡ, nhưng lúc này không phải tăng tốc cho hắn vọt thẳng về trước mà trực tiếp bắn ra tia sáng về phía sau, hắn cố gắng muốn ngăn cản một kích của Chấn Thiên Phủ.

Tuy vậy, Hồn Đế vẫn là Hồn Đề, Mã Già mặc dù nhờ vào Hồn Đạo Khí tăng tu vi lên rất nhiều nhưng Khương Bằng là ai, là đệ nhất thiên tài trong lịch sử học viện Đế Á chứ nào phải người tầm thường, lúc này Hồn Hoàn màu vàng đầu tiên trên người hắn đã nhấp nháy, có điều nó không nhấp nháy mạnh như những Hồn Sư khác sử dụng Hồn Kỹ, nó nhẹ nhàng như nhịp đập của trái tim vậy.

Nếu có ai thường chú ý Khương Bằng trong những trận đấu trước nhất định sẽ phát hiện từ trước đến nay hắn chưa bao giờ sử dụng Hồn Kỹ thứ nhất.

Theo lẽ thường, Hồn Kỹ của Hồn Sư càng về sau càng mạnh, vì khi đó những Hồn Hoàn được phụ thêm sẽ tăng dần năm tuổi. Nhưng Khương Bằng lại khắc, Hồn Kỹ đầu tiên của hắn không thuộc lại công kích hay phòng ngự mà lại là một kỹ năng khống chết, khống chế bản thân Vũ Hồn.

Vũ Hồn Chấn Thiên Phủ là một Khí Vũ Hồn cực kỳ mạnh mẽ của hệ Cường Công, bản thân còn có cả lực phá hủy hiếm ai bì nổi, thậm chí còn so sánh được với Hạo Thiên Chùy của Vương Đông. Nên dù không dùng đến kỹ năng ấy, thì lực phá hoại của nó đã quá mạnh rồi. Ban đầu khi Khương Bằng chọn Hồn Hoàn đầu tiên nhất thời ngoài ý muốn chọn sai Hồn Thú, có điều kết quả lại mang đến một Hồn Kỹ khống chế tuyệt vời như vậy, bản thân hắn có thiên phú cực cao cộng thêm sự chỉ điểm của các lão sư ở học viện Đế Áo, hắn đã mở ra một con đường mới, sáng tạo nên một phương thức công kích độc đáo vô cùng, được hắn đặt cho cái tên là Đồ Long Thập Bát Trảm.

Đồ Long Thập Bát Trảm của hắn mạnh nhất ở chỗ nó không phải là Hồn Kỹ, xét ra nó còn mạnh hơn Hồn Kỹ nữa, hơn nữa nó có thể kết hợp sử dụng cùng những Hồn Kỹ bình thường. Nhờ vào sự khống chế của Hồn Hoàn thứ nhất này, hắn có thể liên tục điều khiển Chấn Thiên Phủ trên không trung oanh kích mười tám lần, đòn sát thủ này đến tận trận thi đấu cá nhân ngày hôm nay hắn mới đem ra sử dụng.

Ầm.

Một tiếng động thật lớn vang lên, Chấn Thiên Phủ mạnh mẽ bay đến xé rách tầng ánh sáng màu xanh thành hai phần, mạnh mẽ đập vào lưng Mễ Già.

Nháy mắt sau, lại vang lên một tiếng nổ khác, Mễ Già chật vật ngã nhào về trước.

Tiếng động ấy là tác dụng từ kỹ năng oanh kích mạnh mẽ của Chấn Thiên Phủ, đây là tấn công vào cơ thể, dĩ nhiên sẽ tạo ra vết thương không nhẹ.

Cụ thể nhìn bộ giáp của Mễ Già kia, phía sau lủng một lỗ to, lôi điện không ngừng bắn ra bên ngoài, Mễ Già cũng phun ra một ngụm máu, lảo đảo ngã xuống đất.

Không phải vì Khương Bằng quá mạnh mà do lần này đòn tấn công của hắn quá đặc biệt, so với những thông tin mà học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư có về Khương Bằng hoàn toàn khác hẳn. Đấy là lý do chủ yếu tại sao Mễ Già lại chịu thiệt thòi đến vậy. Khương Bằng thông qua Chấn Thiên Phủ lại một lần nữa phát tiết cơn bức bối trong lòng, Chấn Thiên Phủ nháy mắt nương theo tiếng nổ chói tai kia lại một lần nữa chém đến, lần này vẫn là vị trí cũ. Lần một, Mễ Già nhờ vào bộ áo giáp với lực phòng ngự khủng bố như vậy mà vẫn không chịu nổi thì thêm lần thứ hai này cho dù hắn không chết cũng sẽ trọng thương.

Đúng lúc này, vị trọng tài trên không tức thì ra tay chặn đứng Chấn Thiên Phủ, đồng thời cũng như tuyên bố trận đấu này đã chấm dứt.

Khiên Bằng triệu hồi lại vũ hồn của mình, hắn xoay người, lạnh lùng nhìn về phía đội Nhật Nguyệt ngoắc ngoắc ngón tay.

Tiếu Hồng Trần lập tức đứng dậy muốn lên sàn đầu nhưng bị Mã Như Long đưa tay ngăn cản.

Tiếu Hồng Trần vẫn không chịu bỏ qua, hắn nhìn chằm chằm Mã Như Long, nhưng Mã Như Long khẽ lắc đầu rồi liếc mắt nhìn hắn. Sau đó xoay người bước lên sàn đấu.

Quả thật trong đoàn chiến, tác dụng của Hồn Đạo Khí rất lớn nhưng nếu thi đấu cá nhân thì khó mà dùng Hồn Đạo Khí bù đắp sự chênh lệch giữa Hồn Vương và Hồn Đế được. Đừng quên Khương Bằng không phải một Hồn Đế bình thường, hắn là tinh anh do học viện Đế Áo đặc biệt đào tạo, có thể nói đã tập trung toàn bộ tinh thần vào hắn. Trong thời khắc quyết định thắng bại, làm sao hắn có thể nương tay nữa?

Ngay cả người đầu tiên ra thi đấu là Mễ Già cũng không nghĩ mình sẽ thắng được Khương Bằng, những việc hắn làm chỉ hi vọng có thể tiêu hao được một chút hồn lực của đối thủ. Nhưng hiện tại, với kết quả này e là phía học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư chịu thiệt thòi nhiều hơn.

Thấy Mễ Già bị đánh bại, hai mắt Vương Ngôn sáng bừng, có lẽ trong đầu hắn lại nghĩ ra một biện pháp gì đó. Học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư tuy rằng cực mạnh về mặt Hồn Đạo Khí nhưng một Hồn Đạo Sư chỉ ỷ lại vào Hồn Đạo khí thì làm sao vượt trội hơn một Hồn Sư tinh anh được.

Khương Bằng có thể bức Mã Như Long ra thi đấu, đối với học viện Sử Lai Khắc là một việc tốt vô cùng, bọn họ có thể quan sát phương thức chiến đấu của vị đội trưởng kia mà sắp xếp chiến thuật phù hợp.

Thấy Mã Như Long ra thi đấu, Khương Bằng cũng biến sắc, hai mắt híp lại, nếu hắn có thể thắng Mã Như Long không chừng học viện Đế Áo vẫn còn cơ hội chuyển bại thành thắng. Trận chiến này cực kỳ quan trọng.

- Ta nhất định sẽ đánh bại ngươi. Khương Bằng cầm Chấn Thiên Phủ trong tay chỉ về phía Mã Như Long, ánh mắt đầy vẻ khiêu khích.

Mã Như Long cười nhạt một tiếng nói:

- Ngươi nghĩ chỉ một câu như vậy là có thể chọc ta tức giận sao?

Cả hai nói xong liền tự động lui về sau.

Khương Bằng hừ lạnh một tiếng nói:

- Mã Như Long, ta sẽ cho ngươi thấy, Hồn Đạo Sư nương nhờ sức mạnh từ Hồn Đạo Khí tuyệt đối không thể sánh được với một Hồn Sư dựa vào chính sức mạnh của mình, ngươi cũng sẽ như tên kia bị ta đánh ngã khỏi sàn đấu.

Mã Như Long lắc đầu nói:

- Mễ Già cũng chưa phát huy ra hết thực lực, mà ngươi thắng hắn cũng không có nghĩa Hồn Sư mạnh hơn Hồn Đạo Sư. Hồn Đạo Khí Mễ Già sử dụng không phải Hồn Đạo Khí do hắn tự chế tạo, món đồ đấy chủ yếu nhằm vào ngươi, vì vậy hắn mới không thể phát huy hết thực lực của mình. Cho nên, Hồn Đạo Sư mạnh nhất là khi sử dụng Hồn Đạo Khí của chính mình. Những Hồn Đạo Khí ta sử dụng đều là tự tay ta chế tạo, ta sẽ cho ngươi thấy, một Hồn Đạo Sư thật sự là như thế nào.

Khương Bằng hừ một tiếng nói:

- Ta tin ngươi mới là lạ, ngươi từng dùng một kiện Hồn Đạo Khí cấp bảy, không lẽ cũng là do ngươi chế tạo?

Mã Như Long lạnh nhạt nói:

- Ta không cần phải gạt ngươi.

Lúc này, hai người bọn họ đều đã di chuyển đến mép rìa sàn đấu, sau đó, nương theo hiệu lệnh bắt đầu của trọng tài, trận chiến bắt đầu.

Khương Bằng vẫn như cũ vọt nhanh về phía Mã Như Long.

Mã Như Long nâng tay phải lên, có thể thấy trên mỗi ngón tay phải của hắn đều có một chiếc nhẫn bằng bac, chiếc nhẫn đầu tiên lóe sáng, một ống pháo kim loại dài chừng một thước, đường kính hơn mười phân bỗng nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay của hắn, nháy mắt sau đã được hắn nâng lên vai, Vũ Hồn của hắn cũng xuất hiện.

Vũ Hồn của Mã Như Long vừa được phóng thích thì cơ thể hắn bỗng biến hóa vô cùng kỳ quái, đầu của hắn phình to, hoàn toàn không cân xứng với cơ thể nữa, tóc tai cũng thưa thớt hơn, trông vừa xấu xí vừa quái dị.

Vũ Hồn của hắn gọi là Đại Đầu Linh Viên, một dạng Thú Vũ Hồn có tác dụng phụ trợ, cũng giống như đa số các Hồn Đạo Sư khác, vì để có thể sử dụng Hồn Đạo Khí lâu hơn, các Hồn Kỹ của Mã Như Long chủ yếu đều có tác dụng phụ trợ tăng Hồn Lực hoặc tăng cường Hồn Kỹ. Đây cũng là lý do tại sao hắn có thể vượt cấp chế tạo ra Hồn Đạo Khí cấp bảy.

Về phương diện chế tạo Hồn Đạo Khí, Mã Như Long tuyệt đối đủ tư cách gọi là thiên tài của học viện Nhật Nguyệt Hoàng Gia Hồn Đạo Sư, nếu không phải tu vi hắn chưa đủ thì có lẽ lúc này đã được đánh giá là Hồn Đạo Sư cấp bảy rồi.

Hai vàng, hai tím, hai đen, sáu cái Hồn Hoàn đồng thời xuất hiện. Ống pháo kia cũng phát ra ánh sáng chói mắt.

Một viên đạn ánh sáng màu trắng tức thì bắn thẳng về phía Khương Bằng với tốc độ khủng khiếp, gần như nháy mắt đã đến ngay trước mặt hắn.

Khương Bằng tập trung mọi sự chú ý vào Mã Như Long nên dĩ nhiên cũng trông thấy đòn tấn công, hắn lập tức tung người tránh né, Hồn Hoàn thứ hai lóe sáng, nháy mắt sau, bỗng xuất hiện hai ảo ảnh hợp cùng hắn là ba bóng người khác nhau, hơn nữa cả ba còn làm những động tác khác biệt nữa.

Hai bóng người bay thẳng đến đối mặt trực tiếp với viên đạn ánh sáng, còn một bóng người còn lại thì cố gắng tránh đòn công kích kia.

Nhưng dường như Mã Như Long đã sớm đoán được Khương Bằng sẽ hành động như vậy nên nháy mắt sau, ứng biến của Khương Bằng đã trở thành công cốc vì viên đạn ánh sáng ấy bỗng nhiên phát nổ.

Một màn ánh sáng màu bạc tức thì bao phủ lấy sàn đấu, chừng mười vạn khán giả ở Quảng Trường Tinh La đang chăm chú theo dõi trận đấu cũng phải nhắm mắt lại, ánh sáng màu bạc trên sàn đấu càng lúc càng thêm rực rỡ.

Khương Bằng tuy đã tạo nên ba ảo ảnh như phân thân nhưng kiểu gì vẫn là người đứng mũi chịu sào, ngay khi màn ánh sáng bùng nổ, hắn hét lên một tiếng thảm thiết, ngay khi hắn nhắm mắt lại thì mọi thứ trước mắt đã hóa thành một mảnh trắng xóa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio