Trong mắt tất cả mọi người, Bối Bối cũng là cường giả cấp Hồn Đế nhưng dù thế nào hắn cũng không thể mạnh mẽ bằng Vương Thu Nhi. Nhưng tại sao đột nhiên họ lại dùng chiến thuật giống chiến đội Sử Lai Khắc? Độitrưởng thượng đài đầu tiên, nếu bị thua thì sẽ gây nên sự đả kích rất lớn đối với toàn đội.
Nhưng Bối Bối đã ra sân, không có ai có thể thay đổi được sự thật này.
Hai người bước đến trung tâm đài thi đấu, rất nhanh đã đến trước mặt Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến. Trịnh Chiến nhìn hai người rồi hạ giọng nói:
- Hai bên báo tên.
- Đường Môn, Bối Bối.
- Thánh Linh Tông, Cát Lợi.
Cát lợi? Cái tên nghe có vẻ tốt đẹp đấy, nhưng đáng tiếc đó lại là một tà Hồn Sư. Khán giả không hẹn mà cũng có chung một suy nghĩ.
Vòng bảo hộ hồn đạo xung quanh đài thi đấu chậm rãi dâng lên đồng nghĩa với việc trận đấu sắp bắt đầu.
- Hai bên lui về phía sau.
Bối Bối nhìn đối phương một cái thật sâu, Cát Lợi có dáng người thấp bé nhưng đôi mắt rất âm trầm. Đôi mắt hắn có đồng tử màu xanh sẫm kỳ dị hơn nữa đang không ngừng biến đổi như rắn độc nhìn chăm chăm vào con mồi của mình.
Hơi thở âm trầm của đối thủ không hề ảnh hưởng đến Bối Bối, giờ khắc này khí thế của hắn đã tăng đến trạng thái cao nhất.
Bối Bối quay người đi đến biên đài thi đấu bên phần sân của mình. Cát Lợi cũng lùi về phần sân của mình, hai bên cách nhau khá xa.
Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến quay người nhìn thoáng qua đài khách quý rồi lại nhìn sắc trời sau đó mới giơ tay phải lên cao:
//
Truyencuatui.Net/ - Trận đấu... Bắt đầu!
Cùng với tiếng hô của Trịnh Chiến trận đấu thứ hai trong vòng bán kết cũng chính thức bắt đầu.
Bối Bối hoàn toàn thay đổi so với trước trận đấu, Trịnh Chiến vừa tuyên bố bắt đầu trận đấu hắn đột nhiên quát lên một tiếng, tiếng quát của hắn thậm chí còn lấn át cả tiếng "bắt đầu" của Trịnh Chiến. Ngay sau đó thân thể hắn bỗng nhiên lớn hơn vài phần, vảy rồng màu xanh lam nhanh chóng xuất hiện từ trong cơ thể, chẳng mấy chốc đã lan ra toàn thân.
Nếu hôm nay Bối Bối là người đầu tiên xuất chiến thì có lẽ khán giả còn chưa cảm nhận được gì nhiều nhưng sáng nay họ vừa được chiêm ngưỡng trận quyết đấu giữa Hoàng Kim Long và Lam Điện Bá Vương Long. Vậy nên lúc này Bối Bối thả ra vũ hồn của mình khán giả lập tức nhận ra đội viên này của Đường Môn cũng có vũ hồn là rồng. Điều này có thể không khiến người ta kinh ngạc được sao?
Đến tận trận đoàn chiến trong vòng đấu trước Bối Bối mới xuất hiện, trong trận đấu cũng không biểu hiện vượt trội như Từ Tam Thạch nhưng bên phía Thiên Long Môn cũng chú ý đến hắn, nhất là vũ hồn biến dị của hắn.
Lam Điện Bá Vương Long? Ngọc Thiên Long híp mắt nhìn, vũ hồn của hắn ta là vũ hồn biến dị của Lam Điện Bá Vương Long? Như vậy xem ra hắn cùng mình cũng có chút quan hệ. Trong vòng đấu trước vảy rồng của Bối Bối có ánh vàng nhưng màu này khác với màu của Vương Thu Nhi, kim quang trên người Bối Bối nhạt hơn Vương Thu Nhi một chút nhưng lại sáng hơn. Tiếc là bị vòng bảo hộ ngăn cách nên không thể cảm nhận khí thế trên người hắn rốt cuộc là cái gì.
Vì có vũ hồn là Lam Điện Bá Vương Long nên hiểu biết của Ngọc Thiên Long đối với vũ hồn này càng sâu sắc. Hắn hiểu được vũ hồn Lam Điện Bá Vương Long thuần của mình thật ra không phải loại mạnh mẽ nhất. Vạn nắn trước, vũ hồn của ông tổ Ngọc Tiểu Cương sinh ra biến dị khiến thực lực trở nên vô cùng yếu kém nhưng sau khi ông tổ hợp lực cùng đồng đội của mình tạo ra Hoàng Kim Thiết Tam Giác thì lại có thể gọi ra Hoàng Kim Thánh Long mạnh mẽ vô cùng.
Vũ hồn của Bối Bối có màu vàng kim nhạt, hơn nữa hắn lại xuất thân từ chính Học Viện Sử Lai Khắc. Chẳng lẽ hắn chính là truyền nhân của ông tổ Ngọc Tiểu Cương?
Vừa nghĩ vậy ánh mắt Ngọc Thiên Long nhìn Bối Bối dịu đi không ít. Hơn nữa đối thủ của Bối Bối là một tà hồn sư, là một hồn sư chính thống hắn không có lý do gì mà lại đi ủng hộ một tà hồn sư. Trong lòng Ngọc Thiên Long không khỏi âm thầm cổ vũ vị đội trưởng của Đường Môn có huyết thống kề cận với mình.
Cùng lúc đó một đám người tiến vào khu nghỉ ngơi, Ngọc Thiên Long hơi sững lại, cuối cùng thì Vương Thu Nhi cũng dẫn theo chiến đội Sử Lai Khắc đến. Nhìn dáng vẻ của nàng dường như đang vội nhưng cũng đến kịp lúc trận đấu sắp bắt đầu.
Vương Thu Nhi vừa ngồi xuống phía trước thấy người thi đấu đầu tiên là Bối Bối thì nhẹ nhàng thở ra sau đó đứng lên nhìn Đái Hoa Bân đứng sau ý bảo lại gần rồi nhỏ giọng nói vài câu gì đó.
Trên mặt Đái Hoa Bân toát ra vẻ kinh ngạc nhưng nhất nhanh đã gật đầu rồi thay Vương Thu Nhi ngồi ra vị trí phía trước. Tiếp đó những đội viên phía sau của Sử Lai Khắc cũng lần lượt tiến lên bỏ ra vị trí cuối cùng. Vương Thu Nhi đi vòng ra phía sau ngồi xuống sau đó nhắm mắt như muốn nhập định.
Nàng đang làm gì vậy? Ngọc Thiên Long tò mò nhìn Vương Thu Nhi, nàng là đội trưởng sao lại xuống cuối ngồi? Chẳng lẽ thương thế của nàng rất nặng nên muốn tiếp tục chữa thương sao?
Không có khả năng, thương thế của ta còn nặng hơn nàng mà ta còn ngồi ở đây xem trận đấu được. Dựa vào khí lực của Hoàng Kim Long thì một chút thương thế như vậy phải khôi phục từ sớm rồi mới đúng chứ. Rốt cuộc nàng muốn làm gì? Hành động của Vương Thu Nhi khiến hắn nghĩ mãi không ra.
Nhưng lúc này Ngọc Thiên Long chẳng còn tâm trạng chú ý nhiều đến Vương Thu Nhi vì trận đấu đã chính thức bắt đầu.
Bối Bối quát lên một tiếng, sáu hồn hoàn: Hai vàng, hai tím, hai đen dâng lên từ dưới chân, Lam Điện Bá Vương Long giáp rực rỡ bao trùm toàn thân, nhất là đôi tay càng trở nên cường tráng hơn, ngay cả tóc cũng phát ra một tầng hào quang màu tím.
Mũi chân điểm xuống đất, Bối Bối vọt về phía đối thủ.
Cát Lợi cũng vọt lên, cả người như mất đi trọng lượng bay về phía trung tâm đài thi đấu.
Tốc độ của hai người không quá nhanh như sự bộc phát tức thời của Vương Thu Nhi nhưng cũng chỉ qua hai lần hô hấp đã đến trung tâm đài thi đấu.
Bối Bối nhấc tay, một trảo rồng bằng lôi điện quét về phía đối thủ. Trảo rồng của hắn không có khí thế hừng hực như Ngọc Thiên Long nhưng chỉ cần quan sát cẩn thận sẽ phát hiện ra mặc dù cùng là trảo rồng nhưng trảo của Bối Bối nhỏ hơn của Ngọc Thiên Long, hơn nữa lôi điện lượn lờ xung quanh cũng không lớn lắm.
Tấn công bằng hồn kỹ không phải cứ càng lớn càng tốt, nhiều khi thể tích và uy lực lại tỷ lệ nghịch với nhau. Ngay cả Ngọc Thiên Long thấy đòn này của Bối Bối cũng cảm thấy kinh ngạc, trên phương diện lôi điện Bối Bối cũng không hề yếu hơn hắn.
Phản ứng của Cát Lợi rất kỳ lạ, đối mặt với lôi đình long trảo mãnh liệt như vậy mà thân thể Cát Lợi nhoáng lên một cái sau đó giãn ra. Một cỗ khí tức lạnh thấu xương màu lam nhạt phát ra từ trên người Cát Lợi, ngay sau đó thân thể thấp bé của Cát Lợi bỗng lớn lên, áo choàng đen trên người bị kéo căng đến mức rách nát, một thân hình vô cùng kỳ dị lộ ra.
Sau khi bành trướng hai hồn hoàn thứ nhất và thứ ba trên người Cát Lợi lóe lên, một tầng vảy màu xanh xám bao trùm thân thể khiến Cát Lợi trở nên rất hùng dũng. Hai chân của hắn càng ngắn hơn, cơ bắp nổi lên cuồn cuộn, đầu biến thành hình tam giác, răng nanh ghê rợn nhô ra ngoài.
Vì đầu bị biến hình nên bây giờ không thể nhìn ra hình dáng vốn có của Cát Lợi, gương mặt bị bao trùm bởi những chiếc vảy xanh xám, đôi mắt nhỏ lộ ra những tia sáng lạnh lẽo.
Hai cánh tay tráng kiện của hắn giao nhau chắn trước người, cứng rắn đón đỡ trảo rồng của Bối Bối. Ngay sau đó chân trái bước lên một bước, ngay tức khắc chân trái hắn cũng biến lớn vàđược bao trùm bởi lớp vảy xanh xám. Chân đạp xuống mặt đất một cước lập tức tiếng "oanh" thật lớn vang lên, một luồng khí hùng hậu dâng lên định va chạm với Bối Bối.
Cỗ khí màu xanh xám này mang theo hơi thở tanh mặn, sau khi xuất hiện thì ngưng thành một cái miệng khổng lồ tựa như quái thú.
Bối Bối không hề sợ mà ngược lại còn cảm thấy vui mừng, một tầng ánh sáng bạc từ trên người hắn tỏa ra hóa thành một màn sáng.
- Phốc!- Luồng khíđụng phải màn sáng trên người Bối Bối thì lập tức tiêu tán.
Vòng bảo hộ hồn đạo khí cấp sáu! Nên nhớ rằng trên người đội viên Đường Môn không chỉ có vũ hồn mà còn có cả hồn đạo khí.
Thấy Bối Bối đột nhiên mở vòng bảo hộ hồn đạo khí ra dường như Cát Lợi sửng sốt một chút. Lúc này Bối Bối đã tới gần hắn, tay phải duỗi ra, cánh tay lập tức lớn hơn một xích, móng vuốt Lam Điện Bá Vương Long sắc bén bổ thẳng đến đầu Cát Lợi.
Nhất thời lôi điện lượn lờ, một trảo rồng bằng lôi điện xuyên thấu qua sau đó vuốt rồng trên tay phải Bối Bối mới theo sau.
Cát Lợi không hề né tránh, một đôi móng vuốt sắc bén không kém xuất hiện trên tay hắn nghênh đón đòn tấn công của Bối Bối. Đầu tiên muốn đánh nát trảo rồng bằng lôi điện sau đó mới đón trảo rồng của Bối Bối.
Không chỉ như thế trong đôi mắt nhỏ của Cát Lợi chợt lóe lên tia sáng lạnh lẽo, cặp răng nanh thò ra bên ngoài bỗng nhiên nhấc lên, ngay sau đầu lưỡi màu tím đen bắn ra như mũi tên nhắm vào mi tâm Bối Bối.
Dùng lưỡi tấn công? Xem ra hồn sư này thật kỳ dị, ít nhất là hồn sư như vậy chưa từng xuất hiện ở những giải đấu trước. Nhưng không thể không thừa nhận đòn tấn công này hết sức bất ngờ.
Bối Bối vô thức nhấc tay trái lên chắn trước mặt mình. Vòng bảo hộ hồn đạo khí cấp sáu vẫn đang mở nhưng bị đầu lưỡi xuyên qua đâm thẳng vào cánh tay của hắn.
- Bang!- Âm thanh nổ tung vang lên, Bối Bối ngã xuống, trảo rồng của hắn cũng vì thế mà không chạm được vào đối phương.
Chỉ dựa vào lực lượng của đầu lưỡi mà có thể đánh lui Lam Điện Bá Vương Long, như vậy phải mạnh mẽ đến mức nào?
Hơn nữa tay trái của Bối Bối sau khi trúng đòn đã bốc khói. Bối Bối vội phản ứng, móng vuốt sắc bén đảo qua cắt đi mấy mảng lân phiến trên tay mình mới loại trừ được độc tố có tính chất ăn mòn trên tay.
- -----------
**Chú thích: Bữa trước có một vị đại ca hỏi về vũ hồn của Bối Bối và Vương Thu Nhi, Ngọc Thiên Long có bị dịch nhầm hay trùng lặp gì không. Hôm nay em giải thích chút a!
Vũ hồn của Bối Bối là vũ hồn biến dị từ Lam Điện Bá Vương Long của gia tộc Lam Điện Phách Vương. Hắn là truyền nhân của ông tổ Ngọc Tiểu Cương hay còn gọi là Đại Sư- sư phụ của nhân vật chính Đường Tam trong phần 1 Đấu La Đại Lục (thuộc gia tộc Lam Điện Phách Vương) có vũ hồn biến dị là La Tam Pháo. La Tam Pháo sau khi dung hợp hồn kỹ với 2 người bạn đã trở thành Hoàng Kim Thánh Long. Vậy nên, thân là truyền nhân của Ngọc Tiểu Cương, vũ hồn của Bối Bối biến dị giữa Lam Điện Phách Vương Long và Hoàng Kim Thánh Long. Nên có lúc tác giả viết là Lam Điện Phách Vương Long, lúc lại Hoàng Kim Long (ở đây là Hoàng Kim Thánh Long)
Điểm khó đối phó nhất của tà hồn sư đó là không thể nào đoán được phương thức chiến đấu và năng lực của họ. Giống như Bối Bối lúc này chỉ tiếp xúc một thoáng thôi đã phải ngậm quả đắng. Đây là vẫn may hắn có long lân (vảy rồng, giáp rồng) kiêncố phòng ngự bằng không thứ bị chém xuống có thể chỉ đơn giản là mấy mảnh lân phiến thôi sao?
- Là Thực Não Thú, ta nhận ra rồi, vũ hồn của hắn là Thực Não Thú- Trong khu chờ chiến Tiêu Tiêu đột nhiên hô lên.
Ánh mắt tất cả mọi người đều dồn về phía Tiêu Tiêu, Tiêu Tiêu trầm giọng nói:
- Ta nghe sư phụ nói phía nam đại lục có một loại hồn thú vô cùng kinh khủng, tên nó là Thực Não Thú. Chúng chuyên dùng óc sinh vật làm thức ăn, vô cùng hung tàn. Nơi nào có Thực Nao Thú xuất hiện thì nơi đó sẽ trở nên vô cùng hỗn loạn, nếu có một, hai con Thực Não Thú đi qua thì cả một thôn trấn cũng có thể biến thành vùng đất chết. Bất kể là con người hay sinh vật khác đều bị đâm thủng một lỗ ở mi tâm, não tủy bị hút hết sạch.
- Sư phụ cũng nói Thực Não Thú là loại hồn thú độc ác nhất, một khi phát hiện thì hồn sư tại nơi đó phải không tiếc bất cứ giá nào tiêu diệt nó. Thậm chí Đế quốc Tinh La còn lập ra tổ chức chuyên săn giết Thực Não Thú khiến loại hồn thú này đã gần như tuyệt chủng. Nhưng không ngờ tới lại có một người có loại vũ hồn này.
Tất cả mọi người ở đây đều chưa được tận mắt thấy Thực Não Thú. Đúng như lời Tiêu Tiêu nói, Thực Não Thú đã gần như bị tuyệt chủng nhưng thật không thể ngờ rằng lại xuất hiện trên vũ hồn.
Hoắc Vũ Hạo vội vàng hỏi:
- Nặng lực của Thực Não Thú là gì? Nhược điểm thế nào?
Sư phụ của Tiêu Tiêu chính là Huyền lão, kiến thức của ông rất uyên bác tất nhiên là hiểu rõ Thực Nạo Thú hơn...
Tiêu Tiêu nói:
- Lực của Thực Não Thú rất mạnh, nhất là đầu lưỡi có hình dạng như ống hút dài, khi bắn ra sẽ có uy lực vô cùng lớn. Chúng cũng dùng đầu lưỡi này để hút lấy não tủy. Ngoại trừ lực lượng ra thì Thực Não Thú còn có tốc độ cực nhanh và khả năng phòng ngự kinh người. Khuyết điểm là không am hiểu tấn công từ xa nên khi đối phó với Thực Não Thú người ta thường chọn phương thức tấn công từ xa, áp chế sau đó mới giết chết nó.
Nghe xong mấy tin tức này Hoắc Vũ Hạo gật đầu, kim quang trong đáy mắt chợt lóe nhưng rất nhanh đã khôi phục lại bình thường.
Trên đài thi đấu, Bối Bối bị đầu lưỡi của Cát Lợi đánh lui. Cát Lợi không có ý buông tha cho Bối Bối, chân hắn đạp xuống mặt đất một cái, bắn người lên, giơ đôi cự trảo chộp thẳng về phía Bối Bối. Đồng thời đầu lưỡi sắc bén lại bắn về phía Bối Bối lần nữa.
Đối mặt với thế công mãnh liệt của kẻ địch Bối Bối vẫn lộ ra sự trầm ổn, hồn hoàn thứ ba trên người hắn lóe sáng. Lôi điện xung quanh thân thể hắn chợt trở nên dày đặc hơn, quang điện màu tím tách ra khỏi người hắn, trong quá trình ngã xuống thân hình Bối Bối lập lòe. Tốc độ rơi xuống của hắn không quá nhanh nhưng lại lay động, lơ lửng, nhìn qua vô cùng kỳ dị. Đây đúng là tuyệt học của Đường Môn, Qủy Ảnh Mê Tung Bộ.
Đầu lưỡi của Cát Lợi như tia chớp xẹt qua đầu Bối Bối. Bối Bối đã đến bên cạnh hắn, đôi trảo rồng đồng thời chộp vào tay trái của Cát Lợi.
Xét về lực lượng Lam Điện Bá Vương Long sẽ yếu hơn Thực Não Thú sao? Làm sao có thể!
Thấy Bối Bối đột nhiên né tránh Cát Lợi có chút kinh ngạc, miệng phát ra một tiếng kêu to, thân hình biến đổi giữa không trung, hai tay như tay cái búa tạ đập tới Bối Bối.
- Phanh, phanh!
Hai tiếng nổ vang lên, Bối Bối lui về sau ba bước nhưng đôi trảo rồng đã để lại mười vết trắng bạc, thậm chí có mấy lân phiến bị trảo lật lên trên cánh tay Cát Lợi.
Hơn nữa có hồn kỹ Lôi Đình Chi Nộ trợ giúp Cát Lợi muốn ngăn được lực lôi điện của Bối Bối là rất khó. Lúc này lôi điện lượn lờ trên cánh tay trái của hắn, khiến hắn tê dại.
Nhưng không đợi Bối Bối đuổi theo thì Cát Lợi đã hất đầu lên, đầu lưỡi dài lại bắn ra.
Đầu lưỡi của hắn, bất kể là lực lượng hay tốc độ đều quá mạnh mẽ, hơn nữa lực đâm xuyên rất mạnh. Sau khi cường ngạnh tiếp nhận, chỉ thoáng một phút sau trên cánh tay trái của hắn không ngừng truyền đến đau đớn. Giáp rồng trên người Bối Bối có cứng rắn hơn nữa cũng không muốn bị đầu lưỡi này đâm chính diện. Lúc trước hắn dùng vòng bảo hộ hồn đạo khí cấp sáu ngăn cản một chút mới dám lấy tay đón đỡ. Có thể nói đầu lưỡi này chính là sát khí của Cát Lợi, cho dù quá trình chiến đấu thế nào thì một khi bị đầu lưỡi này của hắn đâm phải thì trận đấu cũng coi như kết thúc. Thậm chí còn có nguy cơ phải trả giá bằng cả tính mạng mình.
Khoảng cách gần như thế, phạm vi tác động lần này của đầu lưỡi vì động tác hất đầu lên mà lớn hơn. Bối Bối muốn tránh cũng không kịp nữa rồi.
Đúng lúc này, Bối Bối làm một động tác kỳ quái. Đối mặt với đầu lưỡi như mũi tên lao tới Bối Bối không hề có ý né tránh, cũng không ngăn cản mà áp hai lòng bàn tay đối diện nhau. Trong chốc lát, trong lòng bàn tay của hắn xuất hiện vô ánh sáng lóng lánh tựa như lôi điện ngưng kết thành.
- Đây là Lô Đình Vạn Quân?- Hoắc Vũ Hạo khó tin nói.
Nếu như không phải hồn hoàn thứ hai trên người Bối Bối sáng lên thì thậm chí hắn không dám nói ra lời này.
Lôi Đình Vạn Quân vốn là hồn kỹ tấn công diện rộng được tung ra ngoài cơ thể hóa thành một lưới điện để tấn công đối thủ. Bây giờ lại bị Bối Bối áp súc lại trong lòng bàn tay, cái này cần khả năng khống chế phải đạt đến trình độ nào mới có thể làm được?
Đầu lưỡi của Cát Lợi đi qua mảnh lôi điện chằng chịt như rừng rậm, thế như chẻ tre đâm xuyên qua, thoáng chốc đầu lưỡi như mũi tên đã đến trước mặt Bối Bối.
Trong khoảnh khắc này gần như tất cảđội viên của Đường Môn đều đứng lên vìđã biết khả năng đáng sợ của Thực Não Thú nên họ kinh sợ.
Bên Thánh Linh tông, hai tay Đường Nhã nắm chặt tay ghế dựa chỉ trong chốc lát tay ghế đã hóa thành bột mịn.
Nhưng ngược lại, là người trong cuộc nhưng lúc này Bối Bối lại bình tĩnh lạ thường, ánh mắt hắn không hề có bất kỳ sự dao động nào. Thấy đầu lưỡi tím hồng đến ngay trước mặt mình mà Bối Bối cũng không có ý né tránh.
Ngừng!
Đầu lưỡi của Cát Lợi dừng lại cách mặt Bối Bối không đến hai tấc, đầu lưỡi hồng chảy ra dịch nhờn, mùi tanh tưởi phát ra bốn phía.
Lôi điện lượn lờ bắt đầu lan ra trên đầu lưỡi, Cát Lợi liều mạng đâm, đầu lưỡi cũng nhích được chút ít nhưng so với tốc độ lúc trước thì thật sự quá chậm, hai bên lập tức rơi vào tình trạng giằng co.
Mọi người Đường Môn vừa đứng lên và cả Hoắc Vũ Hạo đều thở phào nhẹ nhõm. Vương Đông Nhi vỗ ngực:
- Đại sư huynh cũng dọa người quá rồi.
Từ Tam Thạch nói:
- Hẳn là hắn cố ý, với tính cách của Bối Bối chưa bao hắn làm gì mà không nắm chắc. Muội xem đi, khả năng sử dụng và khống chế hồn kỹ thì hắn còn vượt qua ta. Haiz, vốn là thực lực của hắn và ta không cách biệt mấy nhưng từ khi tên này có được hồn kỹ thứ năm thì đã bắt đầu có sự chênh lệch. Dù sau này ta có được Huyền Vũ Chi Vực nhưng tối đa cũng chỉ có thể một mực phòng ngự trước mặt hắn. Tên Bối Bối này dạo gần đây rất giảo hoạt, hắn muốn xuất trận đầu tiên thì nhất định đã có phần nắm chắc rồi.
Người hiểu rõ nhất sức chiến đấu của Bối Bối tất nhiên là Từ Tam Thạch, người đã quen biết lâu nhất và thường xuyên luận bàn với hắn nhất.
Mặc dù Hoắc Vũ Hạo cũng rất hiểu đại sư huynh nhưng dù sao thì hắn cũng rời xa Sử Lai Khắc hai năm, sau khi trở về lại gặp nhiều chuyện làm cho cơ hội luận bạn cũng rất ít.
Nghe Từ Tam Thạch nói vậy Hoắc Vũ Hạo cuối cùng cũng yên lòng. Mặc dù có lúc Từ Tam Thạch biểu hiện có chút không đáng tin nhưng khi nói về vấn đề sống chết thì hắn không bao giờ thuận miệng an ủi mọi người, nhất định là lời nói có căn cứ.
Ngay lúc Sử Lai Khắc Thất Quái nói chuyện với nhau thế cục giằng co cũng xảy ra đột biến.
Hai tấc, một tấc rưỡi, một tấc.
Đầu lưỡi mang theo mùi tanh tưởi đã cách Bối Bối càng ngày càng gần. Ai cũng biết chỉ cần đầu lưỡi kia chạm đến thì Bối Bối chỉ có đường chết.
Nhưng trong quá trình giằng co Bối Bối cũng có sự thay đổi, tiếng rồng ngâm trầm thấp vang lên, dần dần trở nên cao vút. Lôi điện màu lam tím càng ngày càng sáng, dần dần từ màu lam tím chuyển sang màu vàng. Lân phiến chằng chịt trên người cũng bắt đầu sáng rực giống như hoàn toàn bị bao phủ bởi một tầng thủy tinh màu vàng. Hơi thở quang minh nồng đậm không ngừng phát ra, lôi điện trong lòng bàn tay cũng bắt đầu biến đổi từ màu lam tím sang màu vàng.
Điện quang lượn lờ khiến tốc độ di chuyển của đầu lưỡi càng trở nên khó khăn. Thân thể tráng kiện của Cát Lợi đã phát huy hết lực lượng toàn thân, hai chân trụ trên mặt đất, hai hồn hoàn thứ nhất và thứ ba trên người sáng lên, thậm chí ngay cả hồn hoàn thứ hai cũng phát sáng sau đó.
Hắn dùng 3 hồn hoàn để trợ giúp mình càng khiến thân thể của hắn trở nên giống Thực Não Thú, có được lực lượng và tốc độ như một Thực Não Thú thực sự. Mà đầu lưỡi có khả năng đâm xuyên mạnh mẽ kia thực tế chính là năng lực trời sinh được vũ hồn Thực Não Thú bổ sung. Khi hắn có được hồn kỹ thứ nhất để đầu biến hóa thành hình dáng giống Thực Não Thú là đã có thể sử dụng.
Còn từ hồn kỹ thứ tư trở đi, không phải hắn không muốn sử dụng mà trong tình huống này không thể nào dùng được.
Đúng vậy, đầu lưỡi của hắn là bộ phận có lực công kích mạnh nhất của hắn nhưng nhiều khi điểm mạnh nhất cũng là điểm yếu nhất.
Bình thường tà hồn sư có hai đặc điểm, một là phương thức chiến đấu không giống lẽ thường, hai là tu vi tăng lên rất nhanh.
Cát Lợi có được vũ hồn Thực Não Thú nên tốc độ của hắn phải tăng lên để nuốt lấy não tủy của kẻ địch. Cho dù là con người hay hồn thú đều có thể, nuốt lấy não tủy của đối thủ càng mạnh thì tu vi của hắn tăng lên càng nhanh chóng.
Lúc trước, sau khi vũ hồn giác tỉnh chính hắn cũng không biết mình có thể trở thành hồn sư nên vẫn sống cuộc sống như bình thường. Mãi cho đến năm mười hai tuổi bị Thánh Linh giáo phát hiện hắn mới bắt đầu tu luyện. Trong vòng chưa đến tám năm ngắn ngủi liền từ một thiếu niên ngây thơ chỉ có hai cấp hồn lực đã biến thành một tà hồn sư cấp Hồn Đế. Tốc độ tăng tu vi như vậy căn bản không có khả năng xuất hiện ở những hồn sư bình thường.
Hơn nữa theo tu vi không ngừng tăng lên một lượng lớn não tủy bị nuốt chửng khiến bản tính vốn có của hắn dần dần trở nên vặn vẹo. Đây cũng là tình trạng xuất hiện trên người đa số tà hồn sư.
Nhưng khả năng hút não tủy cũng có thể sử dụng để tấn công, vũ khí chính là đầu lưỡi của hắn. Đầu lưỡi này cũng là vũ khí lợi hại quan trọng nhất của vũ hồn Thực Não Thú. Chính vì vậy đầu lưỡi bị thương cũng là sự đả kích lớn nhất đối với hắn.
Bởi vậy bây giờ Cát Lợi chỉ có thể thu đầu lưỡi lại mới có thể tiếp tục thi triển hồn kỹ mạnh hơn hoặc là phải dùng đầu lưỡi này trực tiếp giết chết Bối Bối.
Với tính cách vặn vẹo như hắn, khi đối mặt với một cường giả cấp bậc Hồn Đế mà có khả năng hút lấy não tủy mỹ vị kia thì làm sao hắn có thể chọn phương án thứ hai được? Đây cũng là tâm bệnh tệ hại của tà hồn sư, suy nghĩ vặn vẹo.
Điện quang màu vàng càng ngày càng mạnh đang dần đến gần đầu lưỡi, trên mặt Bối Bối toát ra một tia lạnh lẽo. Đôi long trảo đang hướng vào phía trong khép lại đột nhiên phát sáng, quang mang màu vàng rực rỡ lập tức dung hợp vào lôi điện giữa hai lòng bàn tay làm cho những dòng lôi điện chằng chịt biến thành một lôi cầu màu vàng.
- Xèo... Xèo- Kêu thảm một tiếng, cuối cùng Cát Lợi cũng ý thức được chuyện không ổn nên không dám tiếp tục đâm về phía trước mà liều mạng thu lại đầu lưỡi của mình. Nhưng mà lúc này đã hơi trễ rồi.
Không thể không nói lưỡi của hắn quả thật rất cứng cỏi, cho dù là lôi điện sau khi chuyển hóa thành quang minh lôi điện cũng không thể trực tiếp phá hủy đầu lưỡi của hắn. Nhưng đây cũng không phải đòn tấn công của Bối Bối, hắn hạn chế đầu lưỡi của đối phương cũng chỉ để thuận lợi hoàn thành chuyển hóa Lam Điện Bá Vương Long thành Quang Minh Thánh Long.
Hào quang lôi điện khủng bố lập tức phát ra chói mắt, thân thể Bối Bối hơi nghiêng một chút. Long trảo trên tay trái hướng về hư không nắm một cái đã khống chế được quang cầu màu vàng đang giữ chặt lấy đầu lưỡi của Cát Lợi, tay phải thì lập tức nâng lên.
Chỉ thấy hồn hoàn thứ năm trên người Bối Bối đột nhiên tỏa sáng, hồn hoàn đen tựa như mực kia dường như biến thành màu vàng. Ngay sau đó không ngờ long trảo của Bối Bối lại biến về hình dạng bàn tay lần nữa, nhưng lúc này lân phiến (vảy) màu vàng bao trùm lấy bàn tay.
Sau lưng của hắn hiện ra một hư ảnh Quang Minh Thánh Long khổng lồ. Tay phải lập tức biến thành trạng thái trong suốt như thủy tinh, lân phiến trên tay dường như cũng trở nên mơ hồ. Một tiếng rồng ngâm cao vút thoát ra từ miệng Bối Bối, một chưởng bổ vào đầu lưỡi của Cát Lợi.
- Két á- Một tiếng lôi điện lớn vang lên.
Lúc trước, tuy hắn công kích nhiều như vậy nhưng lại không thể đánh đối thủ bị thương một chút nào. Bây giờ hắn đánh ra chưởng này thì một màn quỷ dị xuất hiện.
Một đoàn lôi điện mãnh liệt, bạo ngược bắn ra từ chưởng của Bối Bối. Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, đầu lưỡi của Cát Lợi tràn đầy điện quang màu vàng.
Tay trái Bối Bối dùng sức kéo một cái, thân thể của Cát Lợi không thể tự khống chế mà lảo đảo đi về phía trước, trong mắt hắn tràn đầy sự khiếp sợ. Lân giáp màu xám xanh cũng nổi lên tầng điện quang màu vàng nhàn nhạt.
Chân Bối Bối dùng lực, thân hình chỉ lóe lên đã đến trước mặt Cát Lợi, hai tay phát động, chưởng lực liên tiếp phân biệt bổ vào đầu vai và trước ngực của hắn.
Cát Lợi như kẻ đần độn, đầu lưỡi hắn phun ra vẫn thẳng băng nhưng cả người lại run lên không ngừng. Khi chưởng lực của Bối Bối bổ vào ngực hắn thì trên người hắn đã chằng chịt lôi điện to bằng cánh tay, tất cả lân phiến trên người cũng đồng loạt mở ra hết.
Trên đài cao, quốc sư thần bí vẫn luôn trầm mặc ngồi bên cạnh Từ Thiên Nhiên đột nhiên nâng tay phải lên đánh vào tay vịn ghế dựa. Không có bất kỳ tiếng vang nào truyền ra nhưng tay vịn của chiếc ghế như bị hòa tan, biến mất không thấy.
- Long Thần Đấu La- Mục Ân, Long Hoàng Phá Tà Liệt, thật không ngờ có hậu nhân.
Long Hoàng Phá Tà Liệt? Đối với Từ Thiên Nhiên mà nói đây là một cái tên vô cùng lạ lẫm nhưng có thể khiến vị quốc sư bên cạnh hắn phải khiếp sợ, tức giận như thế thì đây tuyệt đối là một hồn kỹ khó lường.
Trên đài thi đấu, sau khi đánh ra bốn chưởng liên tiếp Bối Bối nhảy lên, không hề tiếp tục tấn công mà ngược lại lùi về phía sau vài bước. Hai tay nâng lên, kim quang quanh người dần dần rút đi, không ngờ hắn thu lại vũ hồn cùng hồn lực của mình rồi bình tĩnh đứng trên đài thi đấu.
Bất Phá Đấu La Trịnh Chiến hơi ngẩn người.
Tuy rằng mấy đòn tấn công của Bối Bối cũng có tính uy hiếp nhưng xét về lực phòng ngự thì Cát Lợi hoàn toàn có thể thừa nhận mới phải. Bốn chưởng kia nhìn từ ngoài thì thanh thế kinh người, mỗi chưởng đánh xuống đều khiến thân thể Cát Lợi run lên bần bật, điện quang cũng bốc lên nhưng cũng không thể cứ như vậy mà thua trận chứ? Dù sao hắn cũng là tà hồn sư mà.
Thế nhưng Bối Bối đã dùng hành động để chứng minh trận đấu này thực sự đã xong. Hắn lấy ra bình sữa lặng lẽ khôi phục hồn lực, thậm chí khép hai mắt lẳng lặng đứng ở giữa đài thi đấu.
Tại khu vực khán giả, một thân ảnh cao lớn yên lặng đứng ở vị trí cách không quá xa đài thi đấu chậm rãi nói ra hai chữ:
- Hoàn mỹ.
- Hoàn mỹ?- Bên cạnh hắn, một nữ tử tuyệt sắc kinh ngạc hỏi:
- Ngạo Thiên, sao chàng lại nói hoàn mỹ?
Đúng vậy, thân ảnh cao lớn kia đúng là đệ nhất cường giả trẻ tuổi của Bản Thế tông, Long Ngạo Thiên. Nữ tử bên cạnh hắn tất nhiên là công chúa Duy Na rồi.
Sắc mặt Long Ngạo Thiên trầm xuống, hắn gật đầu:
- Chúng ta bại dưới tay Đường Môn không hề oan, tên Bối Bối này che dấu thật sâu, hồn kỹ này của hắn rất mạnh, vô cùng mạnh.
Duy Na khó hiểu nói:
- Nhìn bên ngoài cũng không đến mức như vậy nha.
Long Ngạo Thiên liếc nàng một cái nói:
- Đó là bở vì nàng chưa đạt tới cảnh giới kia nên mới cảm thấy như vậy. Vừa rồi tinh thần lực, hồn lực, hồn kỹ cùng chiến kỹ của hắn hợp thành một, hoàn mỹ dung hợp. Vậy nên mới có thể xuất hiện đòn tấn công hoàn mỹ như vậy. Nhìn từ ngoài vào chỉ là bốn chưởng đơn giản nhưng mỗi chưởng đánh ra đều làm cho ta có cảm giác tâm linh bị chấn nhiếp. Ngày đó khi chiến đấu với chúng ta mà hắn sử dụng năng lực này thì ngay cả ta cũng không nắm chắc phần thắng mà nhất định phải thi triển Vũ hồn chân thân mới có thể chiến thắng nhưng tất nhiên cũng sẽ bị trọng thương. Đây tất nhiên là dưới tình huống không biết hồn kỹ kia là cái gì. Qủa không hổ là Học Viện Sử Lai Khắc, Đường Môn này xuất thân từ Sử Lai Khắc Thất Quái, mỗi một người đều thâm tàng bất lộ. Bối Bối so với Từ Tam Thạch còn đáng sợ hơn.
Trên mặt Duy Na cũng dần toát ra vẻ khiếp sợ, hiển nhiên là nàng tuyệt đối tin tưởng Long Ngạo Thiên, càng hiểu rõ về ngạo khí của hắn. Nhưng nay hắn lại hết lời khen ngợi Bối Bối như vậy...
Duy Na cười khổ nói:
- Ta hiểu được, chúng ta vẫn còn có chút khinh thường Đường Môn rồi. Thừa dịp chưa rời khỏi Minh Đô ta muốn tìm cơ hội tăng cường quan hệ với bọn họ.
Long Ngạo Thiên gật đầu: "Ừ."
Trên đài thi đấu, thân thể Cát Lợi run rẩy dữ dội giống như tên say rượu lảo đảo lúc nghiêng đông lúc ngả tây, cuối cùng hai chân hắn mềm nhũn "phù phù" thoáng một cái quỳ rạp xuống đất.
Sau đó toàn thân không bị khống chế mà co giật, lân phiến trên người bong ra từng vảy, từng vảy, phát ra những âm thanh "xích chi xích chi" nhưng một câu cũng không nói lên lời.
Từng tia sáng giống như tơ vàng từ trên người hắn tràn ra ngoài, thời gian dần trôi qua những sợi tơ này dần dần ngưng thành luồng sáng, một cỗ kim quang (ánh sáng vàng) phát tán ra bốn phía. Hơi thở hôi tanh trên người hắn dần dần nhạt đi rồi chuyển thành hương vị thơm mát giống như vừa mới bị mặt trời hong qua.
- Phanh!
Thân thể Cát Lợi bỗng nhiên nổ tung hóa thành vô số mảnh vỡ. Kỳ dị chính là dù thân thể nổ tung nhưng không hề có máu tươi phun ra, cũng không có cảnh tượng máu thịt bay tứ tung chỉ là thân thể nghiền nát sau đó bị ánh sáng vàng kim hóa thành tro tàn.
Ánh sáng vàng kim mãnh liệt ngưng tụ lại một chỗ rồi dần dần hóa thành Hoàng Kim Thánh Long, giữ nguyên mấy giây thời gian sau đó mới dần dần nhạt đi.
Toàn trường... Lặng ngắt như tờ!
Một màn này thật sự quá mức rung động lòng người, rung động đến mức làm cho người ta khó có thể tưởng tượng được. Đây là hồn kỹ gì mà mãnh liệt như thế?
Thời gian diễn ra trận đấu này cũng không dài, lúc đầu Bối Bối còn rơi vào thế hạ phong. Năng lực của tà hồn sư Cát Lợi quả thật quỷ dị khó lường, nhất là chiếc lưỡi kia của hắn cùng với kháng tính mạnh mẽ của bản thân hắn đều làm người ta thấy Bối Bối phải chịu thiệt thòi.
Thế nhưng trận đấu lại kết thúc vô cùng nhanh, bốn đòn sét đánh lôi đình lúc trước mới là thứ khiến lòng mỗi người đều rung động. Một gã tà hồn sư cấp bậc Hồn đế cứ như vậy mà chết.
Bên khu chờ chiến của Đường Môn Hoắc Vũ Hạo ngồi tại chỗ ngơ ngác nhìn Bối Bối trên đài thi đấu thì thào tự nhủ:
- Đây là... Đây là Long Hoàng Phá Tà Liệt của sư phụ. Đại sư huynh đã thật sự dung hợp được hồn kỹ này? Khó trách cho tới bây giờ khi tỷ thí cùng chúng ta huynh ấy không chịu dùng đến hồn kỹ thứ năm, không ngờ đó là Long Hoàng Phá Tà Liệt. Dùng Quân Lâm Thiên Hạ làm cơ sở, vũ hồn Hoàng Kim Thánh Long làm gốc, có thể loại trừ hết thảy tà ác. Hơn nữa theo tu vi tăng lên mà không ngừng tiến hóa, có thể trở thành hồn kỹ mạnh mẽ của Phong Hào Đấu La, thậm chí cả siêu cấp Đấu La- Cực Hạn Đấu La, Long Hoàng Phá Tà Liệt.
Cho dù Hoắc Vũ Hạo là đệ tử đích truyền của Thân Long Đấu La- Mục Ân, nhưng ngoại trừ được truyền dạy Quân Lâm Thiên Hạ thì chỉ được truyền dạy các loại kinh nghiệm cùng những tri thức về vũ hồn. Dù sao thì vũ hồn của hắn cũng không giống sư phụ nên tất nhiên cũng không có cách nào mô phỏng hoàn toàn năng lực của sư phụ.
Nhưng mà Bối Bối lại có thể a! Sau khi Bối Bối đem Lam Điện Bá Vương Long tiến hóa thành Quang Minh Thánh Long, những năng lực Mục lão dùng Quang Minh Thánh Long làm gốc nghiên cứu ra thì hắn đều có thể tu luyện được. Với tư cách là hậu duệ của Mục lão từ nhỏ Bối Bối đã theo Mục lão tu luyện. Hoắc Vũ Hạo được truyền dạy những kinh nghiệm, ý niệm chiến đấu nhưng Mục lão cho hắn thêm tri thức và lĩnh ngộ để hắn tự tìm kiếm con đường của mình. Còn Bối Bối, con đường hắn đi chính là con đường của Mục lão, truyền thừa tất cả từ Long Thần Đấu La.
Hoàng Kim Long Nữ - Vương Thu Nhi là người có vũ hồn Long mạnh nhất trong giải đấu này sao? Ý nghĩ này như bão tố lập tức quét qua toàn trường.