Hồn hoàn thứ ba của Hoàng Chinh đột nhiên tản mát ra ánh sáng tím, thoạt nhìn như là hết sức nhu hòa, nhưng mà ngay sau đó phát ra một cỗ khí tức tràn ngập âm trầm. Hai mắt của hắn theo đó biến thành màu đỏ như máu, trong miệng phát ra âm thanh rù rì trầm thấp. Lấy thân thể của hắn làm trung tâm, đường kính mười thước trong phạm vi xung quanh đấy cũng một tầng ánh sáng màu tím đen nhàn nhạt bao phủ lấy.
Bóng tối bao phủ xuống.
Vũ hồn của Hoàng Chinh ở trong đám tà hồn sư cũng không tính là mạnh nhất, có tên là Tà Thị. Là một loại vũ hồn quỷ dị mang dáng dấp con người. Căn cứ vào thuyết pháp của Thánh Linh Giáo, loại vũ hồn này có từ chính oán linh được tạo thành sau khi nhân loại chết đi. Sau khi oán linh được thiên địa tà khí lây nhiễm chút ít, sẽ biến thành một loại sinh vật đặc thù, trở thành Tà Thị đặc biệt, có thể cùng chia sẻ mọi thương tổn thông qua thiên địa tà khí.
Loại Tà Thị này một khi chui vào trong bụng phụ nữ có thai, như vậy thì vũ hồn cũng là theo lẽ đó khắc dấu ở trên người thai nhi. Nhưng người phụ nữ có thai khi sinh con ra chắc chắn không có nghi ngờ là phải chết. Máu tươi của nàng sẽ trở thành chất dinh dưỡng cho Tà Thị, cung cấp cho thai nhi trong cơ thể..
Nhưng mà, tà hồn sư có vũ hồn Tà Thị cũng không được xem là cường đại, thậm chí còn tương đối yếu ớt. Cùng với cốt long, khô lâu pháp vương v. V... Mà Hoắc Vũ Hạo đã từng đối mặt so sánh, yếu tới phát nổ. Đây cũng là lí do mà Hoàng Chinh ở trong Thánh Linh Giáo muốn đi con đường trở thành hồn đạo sư, mà không phải thành tà hồn sư thuần túy. Thật sự là bởi vì không có không gian để phát triển a.
Mặc dù Tà Thị có thể không được mạnh cho lắm, nhưng mà dù sao thì nó cũng là loại vũ hồn của tà hồn sư. Năng lực chủ yếu của nó ở phương diện phụ trợ, thi triển ra các loại hồn kỹ tràn đầy hơi thở tà ác tới làm đối thủ bị suy nhược, gián tiếp tương tự như bản thân được tăng cường.
Lúc này đây, cái mà Hoàng Chinh thi triển ra chính một trong những hồn kỹ mang tính chất phụ trợ của Tà Thị: Bóng tối phủ xuống. Ở trong một phạm vi nhất định có khả năng ảnh hưởng to lớn đến thị giác của đối thủ. Hơn nữa đem tà khí âm lãnh xâm nhập vào trong cơ thể đối phương. Khi thi triển vào ban đêm thi triển thì được tăng cường thêm hiệu quả rất nhiều.
Quả nhiên, Diệp Cốt Y cảm giác được ánh sáng chung quanh đột ngột tối sầm lại, thấy không rõ lắm Hoàng Chinh ở ngay phía trước. Nàng giống như có hơi hốt hoảng, lui về phía sau mấy bước theo bản năng. Lại càng múa may lấy thanh trường kiếm ở trước người như gió thổi không lọt. Mặc dù đỡ hết công kích liên tục không ngừng nghỉ của Hoàng Chinh, nhưng cũng liên tiếp bị đẩy lui về phía sau, rơi vào thế hạ phong tuyệt đối.
Khóe miệng của Hoàng Chinh toát ra một nụ cười lạnh, hồn hoàn thứ năm trên người theo đó sáng lên. Tính cách hắn rất trầm ổn, một khi chiếm được ưu thế thì tuyệt đối sẽ không cho đối thủ có cơ hội lật ngược tình thế.
Hồn hoàn vạn năm màu đen, khiến cho khí lạnh chung quanh chợt nhanh chóng dâng lên. Trong nháy mắt, một tầng sương mù màu tím đen bay lên từ trên mặt đất. Màn sương mù đặc kẹo cứ thế bắt đầu thổi về hướng thân ảnh của Diệp Cốt Y.
Thân ảnh của Diệp Cốt Y vốn là mờ mờ hư ảo nhất thời trở nên chậm lại, hơn nữa, một luồng hơi thở âm hàn không ngừng thâm nhập mãnh liệt vào thân thể mềm mại của nàng. Ở ngay sau lưng nàng, xuất hiện một quang ảnh màu vàng, bị luồng ánh sáng màu tím đen điên cuồng cắn xé.
Cấu xé linh hồn!
Cho dù có là một hồn kỹ phụ trợ, đây cũng chính là một hồn kỹ phụ trợ có cấp bậc vạn năm a! Có thể có tầm ảnh hưởng thật lớn đến linh hồn của đối thủ. Nếu như tu vi của đối thủ chênh lệch quá nhiều, như vậy thì linh hồn sẽ chân chính bị phân tách ra, xé cho nát bấy, trở thành chất dinh dưỡng cho Tà Thị. Lúc trước Hoàng Chinh hạ thủ với mấy bình dân, đa số nạn nhân hễ là bị hắn dùng linh hồn cấu xé mà tấn công, đều sẽ biến thành ngu ngốc bởi vì mất đi linh hồn.
Tia sáng trên cự trảo trở nên mãnh liệt ngay tức khắc, mũi nhọn đai ba thước của lưỡi dao phóng ngang ra, chém thẳng về phía Diệp Cốt Y. Ngươi có ý đồ lấy mạng của ta? Vậy trước hết chết ở dưới truy hồn trảo của ta đi. Không có thân thể thì linh hồn của ngươi cũng chỉ có con đường còn lại là bị ta cấu xé. Một linh hồn của cường giả cấp bậc Hồn Đế, vẫn là hết sức mỹ vị, chắc chắn có thể để cho tu vi của ta tăng lên một bậc.
Dữ tợn, đắc ý cùng với vẻ mặt phức tạp hòa lẫn nhau xuất hiện ở trên khuôn mặt Hoàng Chinh. Để bảo đảm cho một kích tất sát, trên cái đầu móng vuốt nhọn hoắc còn thấm đẫm một lớp màu tím đen nồng đậm. Đây là hồn kỹ thứ hai của hắn, bóng tối va chạm, là một loại kịch độc của hắc ám nguyên tố.
Nhìn thấy Diệp Cốt Y đó sẽ phải hương tiêu ngọc vẫn. Cuộc tranh tài này, như thể Tịch Thủy Minh nhất định sẽ đạt được thắng lợi, hơn nữa vô địch trước thời gian cuối cùng kết thúc.
Trừ một người ngoại lệ, đó chính là Bình Phàm Minh minh chủ, Thượng Quan Vi Nhi. Ở trên khuôn mặt kiều diễm không phán đoán được tuổi tác của nàng, hiện ra nụ cười lạnh khinh thường. Chẳng lẽ bọn họ cũng không biết thế lực sau lưng Tịch Thủy Minh là gì? Đối mặt với những tà hồn sư, bọn họ sẽ không có chuẩn bị một chút nào sao?
Tịch Thủy Minh thì chuẩn bị cho Hoắc Vũ Hạo kim loại hay hợp kim trân quý hi hữu, mà Bình Phàm Minh cũng chuẩn bị một ít đồ vật...
Linh hồn Diệp Cốt Y bị quấy cho rối loạn, thân thể đã lộ ra vẻ ngốc trệ. Nhưng mà, đúng ngay thời điểm cự trảo sắp đánh xuống, bất chợt mũi của thanh trường kiếm trong tay hướng về phía trước khuấy đảo nhanh như chớp.
//truYencuatui.
net/
Trong khoảnh khắc, bảy ngôi sao khắc trên thân kiếm đột nhiên lóe sáng, kim quang mang theo một tầng ánh sáng màu trắng thánh khiết chợt khuếch tán ra mãnh liệt.
Cái bóng tím đen ở sau lưng nàng đang điên cuồng ăn mòn linh hồn của nàng như là phát ra một tiếng thê gầm thét thê lương, tan thành mây khói nhanh chóng. Bóng tối ở chung quanh cũng tan ra thành vô số điểm giống như là một bức tranh nghệ thuật.
- Đinh!
Trường kiếm đánh lên vị trí lòng bàn tay của móng vuốt, đem cái móng vuốt đã sắp phách đến lên trên đỉnh đầu cho ngăn trở. Linh hồn sau lưng trở về vị trí cũ. Trên gương mặt đẹp đẽ của Diệp Cốt Y cũng nở ra một nụ cười lạnh.
Linh hồn cấu xé bị phá, vũ hồn Tà Thị của Hoàng Chinh cũng run rẩy lên. Tà Thị ảnh hưởng trực tiếp đến linh hồn của hắn, mặc dù hắn không có bị thương, nhưng vẫn phải hơi chậm lại.
Ngay sau đó, luồng ánh sáng màu trắng thánh khiết đã tràn vào phủ lên người hắn. Hoàng Chinh chỉ cảm thấy toàn thân ấm áp, đại lượng khí lưu màu tím đen bốc lên trên thân thể hắn. Cả người liền liền run lên, kịch liệt, kêu thảm một tiếng lảo đảo lui về phía sau.!
Đây là, thánh quang chứa hơi thở thần thánh?
Lần này, ở trong khu nghỉ ngơi, ngay cả phó giáo chủ của Thánh Linh Giáo Phó cũng đứng ngồi không yên. Tia thánh quang này là khắc tinh của tà hồn sư bọn hắn a! Chẳng lẽ là, trên võ hồn của Diệp Cốt Y có cổ điều cổ quái, vậy mà có mang theo thần thánh thuộc tính hiếm có hay sao?
Diệp Cốt Y cũng sẽ không có giải thích vấn đề này cho bọn họ, chợt lóe thân hình xông về phía trước, chém thẳng thanh trường kiếm trong tay ra. Cùng lúc đó, trong sáu cái hồn hoàn được dung hợp với đẳng cấp tốt nhất trên người nàng, hồn hoàn màu đen ở vị thứ năm sáng lên: Linh hồn thăng hoa. Uy lực kinh khủng đó liền tăng lên tới cực hạn trong nháy mắt.
Khoảnh khắc đó, vẻ thần thánh siêu phàm thoát tục từ trên gương mặt xinh đẹp của Diệp Cốt Y tỏa ra. Giờ phút này, mọi thứ ẩn giấu lúc trước của nàng đều đã được bộc lộ không còn sót lại chút gì. Đúng như vậy, thuộc tính của nàng chính là thiên sứ thánh khiết cực kỳ hiếm thấy, bản thân nàng cũng không là người của Bình Phàm Minh. Lần này đến đây dự thi, chính là vì mượn thế lực Bình Phàm Minh mà nhằm vào các tà hồn sư của Tịch Thủy Minh.
Việc mà tà hồn Sư am hiểu nhất chính là giết hại sinh linh đề cao tu vi cho bản thân, mà như Diệp Cốt Y lại là hồn sư có thần thánh thuộc tính, am hiểu nhất cũng là đánh chết những tên tà hồn sư này để tăng cường tu vi cho mình.
Dung nhan thánh khiết của Diệp Cốt Y cũng làm cho khuôn mặt Hoắc Vũ Hạo khẽ run lên, trong giây phút này linh hồn của nàng trong này hình như đã đạt đạt đến tầm vóc mãnh liệt cực độ. Toàn thân tản ra ánh sáng màu trắng bạc chiếu sáng cả đài tranh tài, như cả thiên không đang chìm trong bóng tối cũng muốn bị xé toạt ra mà sáng bừng lên.
Đây là... Thần quang (ánh sáng thần thánh)...
Thần quang không giống như ánh sáng quang minh, hoàn toàn là một loại khí tức khác hẳn nhau. Nhưng so sánh với ánh sáng quang minh, có tính sát thương lớn hơn hẳn đối với những thứ tà ác.
Cánh tay phải của Diệp Cốt Y hiện tại đã hoàn toàn biến thành màu trắng bạc, một tầng kiếm quang mãnh liệt cũng kéo theo bao trùm lên bảy ngôi sao trên thân thanh kiếm trong tay nàng.
Đồng thời, hai cái cánh chim trắng noãn ở sau lưng nàng mọc dài ra. Trường kiếm trong tay chỉ tới trước. Mũi nhọn của đại kiếm như trong nuốt sống lấy thân thể Hoàng Chinh trong chớp mắt.
Hồn kỹ thứ năm, thánh kiếm.
Thiên sứ, vũ hồn của nàng là thiên sứ. Dĩ nhiên có thuộc tính thần.
Thiên sứ là thần được các tông giáo thờ phụng từ thời kỳ thượng. Ngay từ ở vạn năm về trước, tiền thân của Vũ Hồn Điện chính là giáo hội. Mà giáo hội sở dĩ cường đại như vậy là bởi vì bọn họ có lực lượng thần thánh của các thiên sứ. Lúc ấy, trên Đấu La đại lục có thật nhiều hồn thú mang huyết mạch tà ác. Giáo hội chính là dựa vào tinh lọc bọn chúng mà nhận được sự sùng bái của thế nhân. Chỉ tiếc là, sau khi những hồn thú tà ác từ từ bị tiêu diệt, thế lực của giáo hội bắt đầu thoái hóa, nhân tài điêu linh. Cho nên sau này mới bị Vũ Hồn Điện thay thế đi.
Ánh sáng khổng lồ màu trắng bạc của thanh kiếm hiện lên, Diệp Cốt Y ngạo nghễ tung bay ở trên đài tranh tài, Hoàng Chinh lẫn hồn đạo khí hắn cầm theo ngay cả hài cốt không còn, tan biến hoàn toàn.
Hoắc Vũ Hạo cảnh tượng ở trên đài đó, cũng không thể kềm chế được trong một thời gian. Quả nhiên là một nhân tài nổi bật so với quần hùng đồng lứa a! Đã thất truyền nhiều năm lại xuất hiện lần nữa vũ hồn thiên sứ vũ thần thánh. Từ ý nào đó mà nói, thần thánh vũ hồn cũng được xem như là một loại cực hạn. Có điều, Diệp Cốt Y này cũng quá mức vọng động. Chẳng lẽ nàng nghĩ rằng dựa vào Bình Phàm Minh là có thể che chắn cho nàng được sao? Trừ khi nào nàng cũng có một cái tổ chức cường đại ủng hộ giống như Thánh Linh Giáo. Hơn nữa, nàng cũng xem thường sự kiêng kị của những tà hồn sư đối với loại vũ hồn đặc biệt của nàng, e rằng...
Trong thâm tâm của Hoắc Vũ Hạo mới vừa nghĩ tới đây, hơi thở bên cạnh đã trở nên cực kỳ âm lãnh.
Lấy phó giáo chủ Thánh Linh Giáo cầm đầu, tất cả tứ đại trưởng lão đều cùng nhau đứng lên một lượt. Đối với bọn họ mà nói, loại vũ hồn thần thánh như vậy mà trưởng thành, có thể là mối họa ảnh hưởng đến căn cơ tồn vong của Thánh Linh Giáo.
Trong lòng Hoắc Vũ Hạo thầm than khổ một tiếng, lúc này hắn tự lo cho mình còn không xong, cho dù có ý muốn đi giúp Diệp Cốt Y cũng là lực bất tòng tâm a!
Làm như thế nào mới vẹn cả đôi đường đây?
Đúng lúc ấy, phó giáo chủ Thánh Linh Giáo Phó lại giơ tay phải lên, ra lệnh:
- Sau khi kết thúc cuộc tranh tài này rồi hãy tính.
- Vâng!
Tứ đại trưởng lão đồng thời khom lưng đáp ứng lại một tiếng. Nhưng mà, ở trong mắt bọn hắn, Diệp Cốt Y là một người đã chết. Không chỉ là Diệp Cốt Y thôi, ngay cả ở tận bên Bình Phàm Minh, Thượng Quan Vi Nhi cũng cảm nhận được những ánh mắt lạnh lẽo đến từ phía Tịch Thủy Minh.
Trong lòng hơi hơi quặn thắt, Thượng Quan Vi Nhi cũng dự tính được cái gì sẽ đến. Mình lợi dụng Diệp Cốt Y đến đối phó với Tịch Thủy Minh, cách làm đó có phải là sai lầm rồi hay không? Thôi thì mặc kệ, phía sau mình còn được hoàng thất chống lưng, những tên tà hồn sư này cho dù lớn lối cách mấy, cũng dám đối đầu với hoàng thất sao?
Đáng tiếc, Thượng Quan Vi Nhi không hề nghĩ tới một điều, chính là bất cứ kẻ nào đều có một điểm mấu chốt, tà hồn sư càng phải nên như vậy!
Trên gương mặt xinh đẹp của Diệp Cốt Y khi này mang theo một tầng hào quang thánh khiết trên đang tràn đầy năng lượng. Lúc này ai cũng có thể nhận ra được, y phục trên người nàng kín đáo nhất trong số ba vị nữ tử lên đài, là một người duy nhất không có bất kỳ nơi nào lộ ra da thịt.
Trường kiếm chỉ xéo về phía của Tịch Thủy Minh, vẻ mặt ngạo nghễ cùng khinh miệt. Mũi kiếm run run, chỉa ngay vào Hoắc Vũ Hạo đang được nhân hình hồn đạo khí bao trùm lấy toàn thân.
Nha đầu này thật là không biết sống chết a! Lại còn dám khiêu khích bọn chúng...
Thật sự Hoắc Vũ Hạo hiện tại không còn gì để nói a. Đây mới thật đúng là nghé con không sợ hổ.
Bình Phàm Minh làm sao có thể so sánh với Thánh Linh Giáo đây!