[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

chương 1112: kẻ thù đến

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Khi Đường Tam tỉnh lại từ trong minh tưởng đã là một ngày sau đó.

Mở mắt ra và thở một hơi dài.

Huyết mạch Thần Thánh Cự Long đã vững chắc, hỗn độn chi khí tăng lên, tất cả lạc ấn huyết mạch được hỗn độn chi khí nuôi dưỡng đều rất ổn định và hài hoà.

"Cận huynh." Từ An Vũ đổi một bộ quần áo mới, đang ngồi ở ghế sô pha bên cạnh.

Nhìn qua hắn đã khôi phục lại trạng thái như trước, khí tức toàn thân không có biến hoá quá lớn. Chỉ là đôi mắt kém trong trẻo đi một chút, âm trầm hơn một chút.

"Thân thể Từ huynh tốt rồi chứ?" Đường Tam hỏi.

Từ An Vũ đứng người lên, cúi đầu thật sâu chào Đường Tam, "Tạ ơn ân cứu mạng của Cận huynh."

Đường Tam đứng lên nâng y dậy, "Không nên nói như vậy. Chúng ta là huynh đệ, càng là đồng minh giúp đỡ lẫn nhau. Đây là việc nên làm."

Từ An Vũ cười khổ nói: "Lần này nếu ngươi không đến kịp, tộc nhân của ta cũng không biết nên cứu ta như thế nào, mạng ta đây cũng sẽ không còn. Ở trong đó, ta biết năng lượng kia khó hoá giải thế nào. Lần này nhất định ngươi đã tổn thất không nhỏ. Càng hổ thẹn là, ta không thể bảo vệ tốt cho Tam trưởng lão. Ta thật sự rất xấu hổ."

Đường Tam cau mày lại, "Chuyện này các ngươi có manh mối chưa? Rốt cuộc là ai tập kích các ngươi?"

Sắc mặt Từ An Vũ lập tức trở nên cực kỳ âm trầm, nói: "Trước mắt còn chưa có manh mối gì. Người đánh lén chúng ta lúc ấy hẳn là cấp độ Đại Yêu Vương, nhưng bọn họ không thi triển năng lực gì, chỉ dùng ba kiện Thần Khí dùng một lần. Ba kiện a! Ba kiện Thần Khí dùng một lần phát nổ, uy năng của mỗi kiện đều không kém Diệt Thần Toa, kiện cuối cùng là tồn tại ta mới thấy lần đầu. Nó khiến ta chịu thiệt lớn và gần như không thể chống đỡ được."

"Chí dương chí âm, trước mắt trên đại lục chỉ có hai vị Thiên Tinh Hoàng có loại năng lượng này." Đường Tam trầm giọng nói.

Từ An Vũ im lặng một lát, "Chuyện này, chúng ta chưa hỏi Nhật Thần Đế Quốc."

Sự tình liên quan đến hai đại đế quốc, hai đại chủng tộc. Một điều không tốt sẽ dẫn đến một cuộc biến động lớn.

Đường Tam gật đầu, nói: "Ta không cho rằng hai vị Thiên Tinh Hoàng phái người ra tay. Nếu bọn họ thật sự muốn gây bất lợi cho ngươi thì có thể trực tiếp ra tay, ngươi căn bản không thể chạy trốn."

Từ An Vũ yên lặng gật đầu, "Đây rất có thể là điều hung thủ muốn thấy, muốn xem chúng ta chống lại hai vị Thiên Tinh Hoàng. Nhưng lần này bọn họ che giấu quá tốt, không để lại bất kỳ dấu vết nào."

Đường Tam lạnh nhạt nói: "Có những lúc không phải chuyện gì cũng cần bằng chứng. Tập kích ngươi, người nào có lợi ích lớn nhất. Ngươi suy nghĩ một chút, ai hận ngươi nhất, nếu ngươi chết, ai có lợi nhất?"

Từ An Vũ không nói gì, nhưng ánh mắt của y ngày càng trầm ngưng. Lời Đường Tam nói, y hiển nhiên đã sớm nghĩ đến.

"Bây giờ không phải lúc hành động thiếu suy nghĩ, hãy chờ một chút. Trong tình huống này, đoán chừng rất nhanh sẽ có manh mối xuất hiện." Đường Tam nói. Đây cũng là lý do lúc trước hắn không cho Đại trưởng lão nói rõ với bên ngoài Từ An Vũ đã khoẻ.

Từ An Vũ khẽ gật đầu, "Ta hiểu, chúng ta đã chuẩn bị rồi. Nếu hắn đã động thủ thì nhất định sẽ có hành động tiếp theo, nếu không cũng không có ý nghĩa. Năng lực của Âm Dương nhị khí khủng bố như thế, hắn khẳng định biết rõ. Hắn tuyệt đối không nghĩ tới ngươi có thể giải trừ Âm Dương nhị khí cho ta."

Đường Tam suy nghĩ một chút rồi nói: "Từ huynh, nếu như thuận tiện, hãy tìm cho ta một tĩnh thất yên tĩnh trong Phủ thành chủ. Ta muốn ở bên này tu luyện một thời gian, ngươi thấy thế nào?"

Ánh mắt Từ An Vũ sáng lên, vành mắt có chút đỏ, "Cận huynh, ta không biết nên nói gì cho phải. Ngươi thật sự là cứu tinh của ta."

Đường Tam mỉm cười nói: "Đã nói là giúp đỡ lẫn nhau mà. Không chỉ có ta, ta sẽ mời vị hôn thê của ta đến. Trong lịch sử đại lục, đây là cuộc chiến đầu tiên ba đại Chuẩn Hoàng liên thủ."

Từ An Vũ hít sâu một hơi, "Cận huynh..."

Đường Tam xua tay, nói: "Cái gì cũng đừng nói, đợi xong chuyện này rồi hẵng nói. Đây cũng là báo thù cho tộc nhân của ta. Chẳng lẽ trưởng lão tộc ta lại chết vô ích sao?"

Từ An Vũ đưa tay bắt lấy tay Đường Tam, "Cái khác không nói, tất cả đều ở trong lòng ta."

--------------------

Mỹ công tử tất nhiên là truyền tống đến. Thành Thuỷ Tinh không xa như thành Kiến Mộc, Đường Tam không cần bố trí pháp trận. Sau khi Từ An Vũ sắp xếp cho hắn một gian tĩnh thất không có bất kỳ ai quấy rầy, hắn liền dùng Thời Không Chi Tháp truyền tống về thành Gia Lý, rồi dẫn Mỹ công tử truyền tống trở lại.

"Chàng đối với Từ An Vũ thật tốt." Nghe Đường Tam kể lại chuyện đã xảy ra, Mỹ công tử không nhịn được nói.

Đường Tam mỉm cười, nói: "Long tộc là đệ nhất cường tộc trên đại lục, cường giả như mây. Được Long tộc ủng hộ vô điều kiện, chúng ta độ kiếp thành Hoàng sẽ dễ dàng hơn nhiều. Đệ nhất cường tộc, riêng về phương diện vận khí và trấn áp vị diện, bọn họ có năng lực các chủng tộc khác không thể so sánh được. Đến lúc đó, nếu Long tộc và Phượng Hoàng Yêu tộc đều ủng hộ chúng ta thì sẽ có trợ giúp rất lớn khi độ kiếp. Huống chi ta rất thích sự tình danh chính ngôn thuận sát Hoàng này. Có thêm Hoàng Giả chết, chúng ta độ kiếp càng dễ."

Mỹ công tử cười nói: "Chàng đúng là có hương vị của một kẻ âm mưu."

Đường Tam nói: "Âm mưu là vì thực lực chưa đủ mạnh. Thực lực đủ thì không cần âm mưu."

Mỹ công tử nói: "Chàng đoán đối phương đến lúc nào?"

Đường Tam giơ lên năm ngón tay.

Mỹ công tử nói: "Trong vòng năm ngày?"

Sau đó Đường Tam thu lại một ngón tay.

Mỹ công tử sững sờ, ngay sau đó Đường Tam lại thu thêm một ngón.

"Ba, hai, một!"

Đúng lúc này, một thanh âm lớn vang vọng trên bầu trời, "Ám Ma Đại Yêu Hoàng giá lâm, chư tộc tiếp đón."

Mỹ công tử chớp mắt mấy cái, hoá ra năm ngón tay là đếm ngược sao?

--------------------

Trên không thành Thuỷ Tinh, không biết từ lúc nào bầu trời đã tối xuống, những con Hắc Long rất lớn xuyên qua mây đen, lực áp cường đại từ trên trời giáng xuống.

Một cột sáng màu tím chiếu xuống, rơi thẳng xuống quảng trường phía trước Phủ thành chủ.

Ám Ma Đại Yêu Hoàng mặc áo choàng màu đen với hoa văn mây tím bên trên. Khí tràng cường đại của Hoàng Giả lập tức chấn nhϊếp quần luân.

Trên không, những con Hắc Long cũng hạ xuống, trong quá trình rơi xuống hoá thành hình người, vây quanh Ám Ma Đại Yêu Hoàng. Hắc Long cấp Đại Yêu Vương, còn có Hắc Long cấp Yêu Vương.

Về phía thành Thuỷ Tinh, Đại trưởng lão Lưu Úy Siêu đã đi tới quảng trường, từng cường giả Long tộc cũng xuất hiện, bảo vệ xung quanh Lưu Úy Siêu, ánh mắt lạnh lùng nhìn Ám Ma Đại Yêu Hoàng.

"Ám Ma miện hạ tới thành Thuỷ Tinh có việc gì?" Ánh mắt lạnh như băng của Lưu Úy Siêu nhìn chăm chú Ám Ma Đại Yêu Hoàng.

Ám Ma Đại Yêu Hoàng thở dài một tiếng, nói: "Lão Lưu, ta nghe nói Từ An Vũ bị thương nặng, đặc biệt tới thăm, xem có thể trị liệu cho hắn hay không. Bây giờ hắn thế nào?"

Lưu Úy Siêu lạnh nhạt nói: "Tình huống ổn định, rất nhanh có thể khôi phục khỏe mạnh, không phiền miện hạ nhọc lòng lo lắng."

Ám Ma Đại Yêu Hoàng cau mày lại, nói: "Lão Lưu, Long tộc ở tuổi này hẳn chỉ còn lại ta và ngươi. Lúc còn trẻ, mặc dù chúng ta từng tranh đấu, nhưng dù sao mọi người đều là đồng tộc. Đây là thái độ ngươi đối xử với Hoàng Giả bổn tộc sao?"

Lưu Úy Siêu cười lạnh một tiếng, nói: "Không dám làm đồng tộc với miện hạ. Miện hạ là hắc ám, ta là quang minh, từ khi nào đã là đồng tộc? An Vũ cần tĩnh dưỡng, miện hạ, mời ngài trở về đi."

"Lớn mật! Dám mạo phạm Hoàng Giả, đây là tội gì?" Một tên Ám Hắc Ma Long Đại Yêu Vương bên cạnh Ám Ma Đại Yêu Hoàng gầm lên, khí thế cường thịnh bộc phát sau đó, ùn ùn kéo về áp bách Lưu Úy Siêu.

Lưu Úy Siêu cười lạnh, bất động thanh sắc. Kim quang lóe lên trên người, tất cả hắc ám trong nháy mắt bị quét sách, ngày cả uy áp của Ám Ma Đại Yêu Hoàng cũng bị đẩy về một nửa.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio