Sự thật đã chứng minh Đường Tam phán đoán chính xác. Vừa rồi hắn cảm nhận được Thần Thức của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng đảo qua trên người hắn, nhưng khi cảm nhận được khí tức của Thuỷ Tinh Kính thì lập tức thu hồi lại. Đường Tam đã chuẩn bị sẵn sàng kích phát khí tức của Tinh Tinh, Tinh Tinh rốt cuộc là một tồn tại như thế nào hắn không biết, nhưng nhất định là có quan hệ với Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng.
May mắn, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng không chú ý quá nhiều đến hắn. Trên thực tế, Đường Tam cũng thu được tán thành từ núi Thiên Hồ, chỉ là không phải trực tiếp do Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng tán thành thôi. Rút thăm hoàn tất, cuối cùng cũng vượt qua được cửa ải này. Tiếp theo chính là so sánh dấu hiệu.
Tới đây, Đường Tam không còn ý nghĩ gì. Sau khi nhìn thấy Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, hắn biết mình chỉ có thể dựa vào vận khí cơ bản để rút thăm, dù gặp người nào cũng không còn quan trọng. Nếu hắn gặp Mỹ công tử thì trực tiếp nhận thua, để nàng vào top cũng không tệ, có thể lấy cớ là muốn tiếp tục tham gia thi đấu hai người.
Mà khi tuyên bố kết quả rút thăm, Đường Tam hơi kinh ngạc.
Khổ tận cam lai rồi?
Kết quả cuối cùng cho thấy, hắn, Mỹ công tử cùng Đại Miêu lần lượt đối mặt với ba đối thủ khác nhau. Ba người bọn họ không gặp nhau ở lượt đầu tiên.
Trong đó, Đường Tam cùng Đại Miêu ở thượng khu, vận khí cực tốt, bọn họ muốn chạm mặt thì phải đến trận bán kết mới có thể đụng phải, tranh đoạt vị trí tiến vào trận chung kết.
Mà Mỹ công tử ở hạ khu, Đường Tam cùng Đại Miêu muốn đụng phải nàng thì phải đến trận chung kết, tranh giành vị trí quán quân.
Không hề nghi ngờ, đây chính là kết quả tốt không thể tốt hơn. Ở vòng loại liên tục đối mặt với cường địch, từng bước đi đến ngày hôm nay, cuối cùng may mắn cũng đã giáng lâm.
Quả nhiên, may mắn và vận rủi cân bằng, xui xẻo nhiều rồi thì tự nhiên vận may sẽ đến.
Với kết quả rút thăm như vậy, ba người bọn họ đều vui mừng quá đỗi.
Kế tiếp chính là muốn so tài.
Trong ba người bọn họ, người đầu tiên ra sân chính là Đại Miêu.
Trận của Đại Miêu là trận đầu tiên, đối thủ của hắn đương nhiên cường đại, không mạnh không có khả năng đứng ở nơi này.
Đường Tam cùng Mỹ công tử trở về khu vực chờ, nơi nghỉ của bọn họ được an bài ở gần đài khách quý, có thể nhìn rõ tình huống trên đài thi đấu, bởi vậy bọn họ có thể vừa nghỉ ngơi vừa xem thi đấu.
Mà Đại Miêu thì đến khu hậu trường, chuẩn bị cho trận thứ nhất.
Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng đã trở về ghế của mình. Ghế của hắn cái thứ bảy đếm từ bên trái sang, cũng không phải là hai cái trung tâm.
Hai ghế trung tâm hẳn là dành cho Thuỷ Tinh Đại Yêu Hoàng cùng Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng, hai người mạnh nhất trong Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc.
"Ca, vận khí hôm nay của chúng ta thật tốt, rút thăm rất không tồi! Nếu chúng ta có thể gặp nhau ở trận chung kết thì quá tốt rồi." Mỹ công tử rõ ràng có chút hưng phấn.
Bọn họ phân biệt ở hai phòng chờ khác nhau, lại có thể giao tiếp qua máy truyền tin.
Đường Tam nói: "Thận trọng từ lời nói đến việc làm, có Hoàng Giả quan chiến. Hãy chuẩn bị tốt trước trận đấu."
Thượng và hạ khu hôm nay đều có bốn trận tranh tài, Đường Tam xuất chiến ở trận thứ ba thượng khu, còn Mỹ công tử xuất chiến ở trận thứ hai hạ khu.
Nếu hôm nay Đại Miêu có thể thắng, lượt sau hắn sẽ gặp người chiến thắng trận thứ hai hôm nay, còn nếu Đường Tam thắng thì sẽ gặp người chiến thắng trận thứ tư. Cho nên trước bán kết bọn họ sẽ không gặp nhau.
Cũng không biết bên ghế khách quý kia có bao nhiêu Hoàng Giả đến quan chiến, Đường Tam không dám dùng Thần Thức đi tìm kiếm, nhưng hắn nghĩ không chỉ có Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng. Dù sao, trừ ba người bọn họ thì còn lại đều là hậu đại Hoàng Giả.
"Vòng chung kết, trận đấu thứ nhất sắp bắt đầu, mời song phương đăng tràng."
Trên đài thi đấu, một trọng tài cấp độ Đại Yêu Vương đã đứng đó. Từ khí tức trên người thì hắn chính là cường giả Hoàng Kim Mãnh Mã.
Ở vòng chung kết, trên đài sẽ có trọng tài, tuỳ thời có thể tạm dừng thi đấu. Bởi vì tiến vào chung kết đều là các thiên kiêu chi tử trong các tộc, nên tuyệt đối không thể tổn thất, do đó vòng chung kết Tổ đình tinh anh đại tái trước nay đều không có tình huống tuyển thủ tử trận.
Đại Miêu leo lên đài thi đấu, bộ dạng của hắn không khác gì so với thi đấu vòng loại. Mà khi đối thủ của hắn leo lên tranh tài thì trong hắn có vẻ hơi đơn bạc.
Không có cách, Sư Hổ tộc đúng là nghèo rớt mùng tơi a! Đừng nói Thần Khí, dù là một vũ khí kém một chút cũng không có. Mà đối thủ của hắn thì trang bị từ đầu đến chân. Thậm chí khi đối phương vừa ra sân, Đại Miêu cũng không thể nhận ra được ngay chủng quần của hắn.
Đó là một người cao chừng ba mét, thân hình to lớn, toàn thân được bao phủ bởi một bộ áo giáp nặng nề, trên áo giáp được khảm nhiều bảo thạch, toả ra quang mang lấp loé. Vũ khí trong tay hắn là một cây trường mâu, dài chừng năm mét, tản ra khí tức lạnh lẽo, xem ra cũng không phải vật tầm thường.
Trước khi rút thăm người này không mặc trang bị, lúc này được trang bị đầy đủ, Đại Miêu cẩn thận phân biệt một chút, tính đến thân hình của đối phương mới biết được tên trước mặt này là ai.
Người này là cường giả Tinh Quái Tộc đến từ Nhật Thần Đế Quốc, cũng là hậu đại Hoàng Giả, chính là Hoàng Giả tu luyện từ thạch Lưu Ly thành tinh, cuối cùng thành Hoàng, danh xưng Thiên Kỳ Bách Quái Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng.
Thạch Lưu Ly là một loại bảo thạch kỳ lạ, nó có ánh sáng trong như thuỷ tinh. Thạch Lưu Ly tu luyện thành tinh, có năng lực thiên phú là phản xạ, có thể phản xạ các loại năng lực công kích, phi thường kỳ dị. Mặc dù không thể phản xạ được tất cả năng lực nhưng như vậy đã cực kỳ lợi hại. Phương thức chiến đấu của Lưu Ly tộc cũng thiên kỳ bách quái cho nên mới có danh xưng như vậy, phi thường khó đối phó.
Trong các Thiên Tinh Hoàng, Lưu Ly Thiên Tinh Hoàng bài danh thứ năm.
Người trước mắt này có thể tiến vào vòng chung kết hiển nhiên không phải dễ đối phó. Hơn nữa, ở bên Tinh Quái Tộc, tộc có nhiều tiền nhất chính là Lưu Ly tộc.
Chủng quần này có một năng lực thiên phú cường đại là rất giỏi khám phá các mỏ bảo thạch khác nhau, tất cả các chỗ chế tạo tiền tệ lớn trên Yêu Tinh Đại Lục đều thuộc về Lưu Ly tộc. Cho nên không có gì lạ khi tộc này có nguồn tài phú dồi dào, một thân "trang phục lộng lẫy" của tên trước mặt này chính là do tiền đắp lên.
Thiên Thông thương hội đến từ Nhật Thần Đế Quốc, cũng chính là thương hội có người quản lý Phì Biên mà Đường Tam từng thấy, sau lưng nó chính là bộ tộc Lưu Ly Thạch giàu có.
Đối mặt với đối thủ nhiều tiền này, con ngươi Đại Miêu co vào, dấy lên chiến ý. Không nói đến năng lực thiên phú của đối phương là gì, riêng một thân trang phục này đã thật không đơn giản, không chừng còn kèm theo một số năng lực khác, đối thủ như vậy rất khó giải quyết.
"Sư Hổ tộc Đại Miêu đến từ thành Gia Lý giao đấu với Lưu Ly tộc Cổ Lam đến từ thành Lưu Ly, tranh tài bắt đầu!"
Đến vòng chung kết, cuối cùng cũng được xưng tên, loại đãi ngộ này so với thi đấu vòng loại thì tốt hơn nhiều.
Sau khi tuyên bố trận đấu bắt đầu, trọng tài Đại Yêu Vương liền lui ra rìa sân đấu, tự mình phóng ra một tầng phòng hộ, nhìn chăm chú hai bên.
Đài thi đấu trong vòng chung kết lớn hơn nhiều so với trước, đường kính chừng mét bao phủ một diện tích cực lớn, song phương trong mắt đối thủ cũng chỉ là một chấm đen nhỏ, cần tập trung mới có thể nhìn rõ. Nhưng sân thi đấu lớn như vậy cũng có thể cung cấp cho song phương nhiều không gian chiến đấu hơn.
Đại Miêu hít sâu một hơi, ngửa mặt lên trời phát ra một tiếng rống, thân hình biến lớn, trong giây lát đã biến thành một chiến sĩ thân cao năm mét, sải bước về phía đối thủ.