[Đấu La Đại Lục 5] Trùng Sinh Đường Tam

chương 761: đừng nhìn lại

Truyện Chữ
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ

Hào quang lập loè, Đường Tam và Mỹ công tử đã xuất hiện ở trong truyền tống trận trung chuyển bên ngoài thành Hắc Long.

Đường Tam không tiếp tục truyền tống quay về Hoàng Kim sơn cốc. Bởi vì thời khắc này, tâm tình hắn quả thực khó có thể diễn tả được.

Quá trình hắn độ kiếp và Mỹ công tử báo cáo công tác có thể nói là nằm trong kế hoạch, tất cả các tình huống đều trong tầm khống chế, thậm chí không có sử dụng tất cả các lá bài tẩy đã hữu kinh vô hiểm độ kiếp thành công, cũng đạt được mục đích cuối cùng.

Nhưng hắn tuyệt đối không thể ngờ được, sau khi độ kiếp mình lại minh tưởng sâu lâu như thế, do đó để Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng có cơ hội xuất thủ với khu quần cư nhân loại.

Không biết bao nhiêu sinh mệnh đã mất mạng dưới sự tập kích của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, đây là thái độ của Yêu Quái Tộc với nhân loại, không thể khống chế thì đem nó huỷ diệt.

Hiện tại hắn thậm chí có chút sợ hãi, bởi vì không dám đối mặt. Hắn không biết sau khi trở về sẽ biết có bao nhiêu đồng bạn đã chết trong trận tai nạn này.

Lão sư, Vũ Băng Kỷ, Độc Bạch, Cố Lý, Trình Tử Chanh và các người khác ở học viện Cứu Thục, còn có người bình thường tụ tập ở khu quần cư nhân loại. Trong bọn họ có bao nhiêu người đã chết trong tay Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng?

Mỹ công tử đứng bên người Đường Tam, ánh mắt cũng đờ đẫn.

Báo cáo công tác thành công, nàng đã chính thức trở thành Thành chủ thành Gia Lý, Đường Tam cũng hoàn thành độ kiếp, trở nên cường đại hơn, có thể chống lại Hoàng Giả. Nhưng khu quần cư nhân loại không còn rồi. Tất cả là vì sao? Vì mình thành lập khu quần cư quá nhanh, bởi vì mình báo cáo công tác thành công để các Hoàng Giả Yêu Quái Tộc thấy mình nên trở thành Yêu Quái, phải phân rõ giới hạn với nhân loại. Ngay cả ông ngoại của nàng, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng cũng đã ủng hộ hành động của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng.

Có thể nói tất cả là do nàng mà đến. Nếu nàng không thừa kế vị trí tộc trưởng Khổng Tước Yêu tộc, không trở thành Thành chủ thành Gia Lý thì sẽ không có nhiều nhân loại đến dựa vào nàng. Bọn họ mang theo hy vọng mà đến a! Kết quả cuối cùng lại ...

Nếu bọn họ không tới thì ít nhất vẫn còn sống, mà bây giờ bọn họ đã ...

Hai người không nói gì, vui sướng khi gặp lại không còn lại chút nào, không khí dường như bị đè nén.

"Thực xin lỗi, thực xin lỗi, đều là lỗi của ta ..." Mỹ công tử rốt cuộc không khống chế được mà rơi nước mắt.

Đường Tam vội vàng kéo nàng vào lòng mình: "Không phải lỗi của nàng, là ta, là ta cân nhắc không chu toàn, là ta phán đoán sai lầm về các Hoàng Giả. Ta không nên cho rằng bọn họ cường đại mà khinh thường ra tay với người bình thường, ta đánh giá thấp sự tàn nhẫn của bọn họ, cũng đánh giá thấp sự đề phòng nhân loại của bọn họ."

Mỹ công tử khóc lớn trong lòng Đường Tam, trong lúc nhất thời, cảm xúc suy sụp.

Đường Tam ở bên cạnh an ủi nàng, đồng thời chôn một hạt giống cừu hận dưới đáy lòng. Tổ đình, hay cho một cái Tổ đình. Trong mắt Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng, hoặc là nói trong mắt các Hoàng Giả, nhân loại là con sâu con kiến tuỳ thời đều có thể gϊếŧ chết.

Hôm nay bọn họ tạo ra thảm kịch như vậy, ngày nào đó, hắn nhất định khiến bọn họ phải trả giá.

Mình đúng là vẫn hạ thủ lưu tình, ngày đó nên huỷ diệt toàn bộ hạt sen may mắn của Thiên Hồ tộc. Mình hạ thủ lưu tình lại đổi lấy sự thận trọng và tàn nhẫn của Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng.

Sau nửa ngày, tiếng khóc của Mỹ công tử mới dần dừng lại.

"Đường Tam, chúng ta nên làm cái gì bây giờ?" Mỹ công tử nhẹ giọng hỏi. Hiện tại nàng thật sự không biết nên làm gì mới tốt, cũng không biết nên đối mặt như thế nào.

Đường Tam nắm lấy bờ vai nàng, hắn lúc này đã bình tĩnh lại từ trong phẫn nộ, "Tiểu Mỹ, nàng nghe ta nói. Bây giờ không phải là lúc tự trách, bởi vì tự trách và hối hận đều không có ý nghĩa gì. Trên thế giới này không có hối hận, chuyện đã xảy ra, chúng ta chỉ có thể đối mặt."

"Dù đau khổ hay trốn tránh đều không có bất kỳ ý nghĩa gì, đừng nhìn lại. Chúng ta phải làm chính là bảo vệ thật tốt các tộc nhân còn sống, trợ giúp bọn họ trở nên cường đại, để bọn họ thực sự có năng lực đối kháng với Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc. Còn có, vì các tộc nhân tử nạn, báo thù."

Nói đến hai chữ cuối cùng, trong mắt Đường Tam lộ ra hàn quang.

Nghe hắn nói, Mỹ công tử hơi dừng lại một chút, nhẹ nhàng gật đầu, nhưng vẫn rơi lệ như cũ.

Đường Tam hít sâu một hơi, nói: "Trước mắt chúng ta sẽ tách ra. Ta vốn nên luôn thủ hộ bên cạnh nàng, nhưng hiện tại, ta phải về trước, dù khu quần cư bên kia bây giờ như thế nào, ta đều phải về nhìn một chút, xem tình huống đã phát sinh. Ít nhất có ta ở đó, sẽ không có người làm tổn thương bọn họ lần nữa."

"Còn ta thì sao?" Mỹ công tử có chút mờ mịt hỏi.

Đường Tam thở dài một tiếng, nói: "Ta sẽ đưa nàng trở về bên cạnh Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng. Từ góc độ của hắn mà xét, hắn cũng không làm gì sai, hắn là vì bảo vệ nàng. Ta đã bại lộ năng lực trước mặt hắn, nàng phải làm hắn ổn định lại, không thể để hắn đối lập với chúng ta. Hiện tại chúng ta thiếu nhất chính là sức mạnh."

"Chỉ khi chính thức lớn lên, chúng ta mới có khả năng đối kháng với Tổ đình. Hơn nữa, thật vất vả nàng mới hoàn thành báo cáo công tác, đạt được thân phận Thành chủ, tương lai dù là trả thù Yêu Quái Tộc hay trợ giúp nhân loại đều cần thân phận này của nàng. Làm tốt vị trí Thành chủ mới là chuyện dũng cảm nhất nàng làm vì các tộc nhân tử nạn. Nàng hiểu không?"

Mỹ công tử hai mắt đẫm lệ mơ hồ nhìn hắn, nói: "Ta, ta cũng muốn trở về với ngươi."

Đường Tam nhẹ hôn lên trán nàng rồi ôm chặt lấy nàng, "Ta biết, ta biết. Ta hiểu được lòng nàng. Nhưng thời điểm này, nàng nhất định phải ở Tổ đình, hoàn thành trăm ngày học tập. Về sau ta sẽ đến đón nàng. Nếu bây giờ nàng đi rồi, một khi bên cạnh Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng bất ổn, như vậy, dù là chúng ta hay tộc nhân đều gặp phải tai hoạ lớn hơn. Chúng ta càng sợ chứng kiến Yêu Tinh Đại Lục toàn diện triển khai đồ sát nhân loại. Cho nên, chúng ta không thể để việc đó xảy ra."

"Được, được." Mỹ công tử hai mắt đẫm lệ gật đầu.

Đường Tam hít sâu một hơi, nói: "Điều nàng có thể làm cho tộc nhân của chúng ta chính là cố gắng tu luyện, tăng lên chính mình, làm cho mình trở nên càng cường đại hơn. Chỉ trong tương lai chúng ta trở thành Hoàng Giả thì mới chính thức có thể thủ hộ bọn họ. Nàng hiểu sao?"

"Ân." Mỹ công tử lần nữa gật đầu.

Đường Tam nhẹ nhàng vuốt ve mái tóc dài của nàng, chỉ khi ôm nàng, lòng hắn mới dễ chịu hơn một chút. "Ta đưa nàng trở về. Nàng phải điều chỉnh tâm trạng thật tốt. Đối với Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, trước tiên nàng phải khiến hắn ổn định."

Ngân quang dâng lên, vây quanh hai người, truyền tống lần nữa được phát động.

Đường Tam có Thời Không Chi Tháp, có thể nói là tiến hành truyền tống viễn trình dễ dàng. Hào quang lại lóe lên, bọn họ đã về tới khách sạn Bạch Hổ.

Đúng vậy, bọn họ không trực tiếp truyền tống đến Cung Bạch Hổ. Đó là Bạch Hổ Thánh Sơn, nếu trực tiếp truyền tống đi vào sẽ gây động tĩnh rất lớn. Hơn nữa cũng cần thông qua truyền tống trận ở khách sạn Bạch Hổ mới có thể thi triển truyền tống xa như vậy.

Trở lại căn phòng quen thuộc, Đường Tam kéo Mỹ công tử tới phòng vệ sinh để nàng rửa mặt. Nước trong gột rửa, Mỹ công tử dần tỉnh táo lại, tuy rằng sắc mặt vẫn tái nhợt, nhưng nàng đã bình tĩnh hơn nhiều.

"Ngươi sao rồi? Vừa nãy có bị thương hay không?" Mỹ công tử khẽ hỏi.

Đường Tam lắc đầu, nói: "Năng lực tự lành bây giờ của ta rất mạnh, hơn nữa thương thế không nặng, rất nhanh sẽ tốt."

Có thân thể Vô Lậu Kim Thân, căn bản không cần sử dụng niết bàn trùng sinh của Bất Tử Hoả Phượng, tổn thương khi đối chiến với Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lúc nãy đã khôi phục rất nhanh. Đây cũng là lực lượng khiến Đường Tam dám đánh một trận với Hoàng Giả.

Truyện Chữ
logoLẤY MÃ NGAY
logo
Truyện ChữTruyện Audio