Ngay cả một cường giả siêu cấp như Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, ở trước mặt Vô Định Phong Ba cũng bị mắc kẹt trong ba giây trở lên. Trong tình huống cùng tu vi, năm đó khi Đường Tam còn ở Thần giới, bằng vào Vô Định Phong Ba, bất kỳ Thần Vương nào đều khó thoát khỏi trong vòng giây.
Giờ đây nếu là tử chiến, ba giây đã đủ để Đường Tam không tiếc một cái giá lớn thi triển công kích cường đại hơn, chính là cá chết lưới rách, làm trọng thương Hoàng Giả cũng không phải là không thể.
Hơn nữa, bên cạnh hắn còn có Mỹ công tử. Hiện tại, Mỹ công tử đã là cường giả cấp độ Đại Yêu Vương, liên hệ với Tu La Kiếm tự nhiên cũng đạt tới một tầng khác. Hai người đều có kiếm ý Tu La Kiếm, nếu Đường Tam và Mỹ công tử liên thủ, dùng Vô Định Phong Ba khống chế, sau đó dùng Tu La Kiếm tấn công thì Hoàng Giả cũng phải ăn đủ. Thậm chí đánh chết Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng bài danh cuối cùng cũng không phải là không thể. Đây là sự tự tin của Đường Tam.
Bị Vô Định Phong Ba vây khốn, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lần nữa cảm nhận được cảm giác không thể làm gì. Cảm giác này khiến người ta cực kỳ thống khổ, nhưng hắn lại không có biện pháp nào.
Bởi vì lần này không bị tấn công, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng thử một chút, sau tròn giây mới giãy giụa ra khỏi Vô Định Phong Ba của Đường Tam và tấn công lại.
Đường Tam hiển nhiên không ngăn được công kích của hắn, hơn nữa lần này Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng dùng % lực lượng để tấn công.
Khải giáp Kim Mông Biến trên người Đường Tam phá toái một mảng lớn, trên người cũng xuất hiện từng vết máu. Ân, đúng là như vậy.
Khi vết máu xuất hiện, Mỹ công tử kinh hô còn chưa kết thúc thì nó đã tự động biến mất, khải giáp Kim Mông Biến cũng nhanh chóng tự hồi phục. Toàn thân Đường Tam giống như không có chuyện gì xảy ra. Sau đó, bởi vì không thi triển Được Ăn Cả Ngã Về Không, Thần Thức tiêu hao không lớn nên rất nhanh Vô Định Phong Ba lại xuất hiện. Và rồi, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng lại biệt khuất bị định trụ.
Bên ngoài Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng trầm mặc nhưng trong lòng càng thêm chấn động. Hắn vẫn cho rằng, nếu mình toàn lực bộc phát thì có thể đánh chết Đường Tam. Nhưng thần kỹ khống chế này quá mạnh rồi, nếu Đường Tam tiếp tục phát triển thì có thể trực tiếp vây khốn mình. Hơn nữa hắn cũng cảm giác được, nếu Đường Tam toàn lực ứng phó thì đủ để làm mình bị thương.
Lúc trước khi đối mặt với Ám Ma Đại Yêu Hoàng, cuối cùng Đường Tam đã đe doạ được đối phương nhưng trên thực tế không có năng lực làm đối phương bị thương. Sử dụng Vô Định Phong Ba đã tiêu hao toàn bộ lực lượng của hắn.
Nhưng hiện tại hắn đã không giống lúc xưa, hắn đã thật sự có năng lực làm trọng thương cường giả. Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng mơ hồ cảm giác được huyết mạch chi lực của Đường Tam chưa thi triển tới cực hạn. Ví dụ như huyết mạch Âm Dương quan trọng nhất chưa có bộc phát. Hắn luôn có chỗ giữ lại, nhìn qua là khống chế bản thân, nhưng thực tế là bị động phòng ngự, dùng phương thức quần chiến.
Nếu là sinh tử chiến thì căn bản không có Vô Định Phong Ba lần thứ hai, sau khi thi triển lần đầu tiên khống chế mình thì hắn sẽ không tiếc tất cả bộc phát toàn bộ lực lượng để công kích. Rất khó để nói công kích đó sẽ gây tổn thương như thế nào, nhưng bị thương là điều chắc chắn.
Một tên nhân loại mới bước vào Thập giai lại có thể đả thương một Đại Yêu Hoàng, đây là điều phi thường không thể tưởng tượng được, nhưng sự thật chính là như thế, Đường Tam thật sự có thể làm được.
Hai mắt Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng híp lại, sau khi thoát khỏi trói buộc thì lần nữa tăng cường công kích về phía Đường Tam.
Và lần này, Đường Tam đã sử dụng nhiều lực lượng hơn khi ứng đối.
Trước khi công kích đáp xuống người mình, trên người Đường Tam bắn ra bạch quang, Sư Hổ Biến, Kim Mông Biến dung hợp, bộc phát ra lực bài xích mạnh mẽ, đánh tan một phần sát khí tấn công đến hắn.
Sau đó áo giáp Kim Mông Biến trên người hắn bị vỡ nát, lúc này Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đã công kích với % lực lượng. Trên người Đường Tam cơ hồ trong tích tắc xuất hiện vô số vết thương do sát khí chấn động gây nên.
Nhưng trong chớp mắt cơ thể hắn đã nhanh chóng khôi phục, chỉ là lần này tốc độ khôi phục có hơi chậm một chút.
% cũng đỡ được? Lần này Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng không dừng lại, sau lưng hai cánh đập rung, thân hình lóe lên, trong nháy mắt đã đến trước người Đường Tam. Hổ chưởng cực lớn bỗng tăng vọt và chụp lấy Đường Tam.
Bạch Hổ Đại Cầm Nã! Hắn đã bị Đường Tam khống chế ba lần rồi, tôn nghiêm Hoàng Giả ở đâu?
Hắn cũng nhìn ra được, mỗi lần Đường Tam thi triển Vô Định Phong Ba thì phải trả giá không nhỏ, khôi phục tu vi và Thần Thức cũng không nhanh như vậy. Sở dĩ có thể liên tiếp thi triển thần kỹ khống chế này là vì không sử dụng các huyết mạch chi lực khác, dùng tất cả lực lượng để khôi phục bản thân, sau đó tiếp tục sử dụng Vô Định Phong Ba.
Ngươi không phải có thể vẽ vòng tròn sao? Ta khiến người vẽ không được thì ngươi khống chế ta như thế nào?
Đối mặt với Bạch Hổ Đại Cầm Nã không thể né tránh, Đường Tam vẫn không bối rối như trước. Hai mắt đột nhiên biến sắc, phân biệt biến thành màu đen và trắng, toàn thân lập tức khiến người ta có cảm giác yêu dị.
Ngay sau đó, một điểm hoả tinh từ đầu ngón tay trái của hắn bắn ra.
Ngay khi hoả tinh xuất hiện, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đột nhiên cảm thấy trái tim mình run rẩy kịch liệt. Bạch Hổ Đại Cầm Nã cơ hồ là lập tức tản đi, hai cánh sau lưng đập rung và bay ngược ra như thiểm điện.
Trực giác của Hoàng Giả nói cho hắn biết, không thể bị hoả tinh nhiễm lên, nếu không sẽ rất phiền toái.
Nhưng đúng lúc này, hắn nhìn thấy nụ cười trên mặt Đường Tam.
"Hứ ----" Một tiếng phượng hót vang lên, hoả tinh bỗng phóng lớn, hoá thành một đầu hoả điểu, đuổi theo Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Hoả điểu có chín màu, đỉnh đầu có kim quan màu đỏ vàng.
Chín màu phân biệt là xích, chanh, hoàng, lục, thanh, lam, tử (đỏ, cam, vàng, xanh lá, xanh thẫm, xanh da trời, tím), đồng thời còn có đen và trắng.
Đối mặt với hoả điểu này, Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng bộc phát Thất Sát Lĩnh Vực, vô số sát khí xoắn gϊếŧ mà tới.
Một màn quỷ dị xuất hiện ngay sau đó, hoả điểu bay lượn trên không trung, những nơi nó đi qua, sát khí vậy mà lần lượt biến mất, không gì có thể ngăn cản được.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng biến sắc, hắn hoảng sợ phát hiện, sát khí hay huyết mạch chi lực mình phóng xuất ra đều trở thành nhiên liệu cho con hoả điểu này, chẳng những không làm suy yếu đối phương mà ngược lại khiến hoả điểu nhanh chóng bay về phía mình hơn.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng hừ lạnh một tiếng, tay phải hư bắt, năm đạo quang nhận hiện ra. Đó là năm lưỡi dao sắc bén từ bắn ra từ đầu ngón tay, toàn thân màu đen như mực.
Bạch Hổ Địa Ngục Trảo, năm đạo hào quang màu đen trực tiếp tạo ra một lỗ đen, cưỡng ép thôn phệ hoả điểu vào bên trong.
Với kinh nghiệm chiến đấu của Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng, hắn nhìn ra được hoả điểu này có đặc tính không gì không đốt, ngay cả Thần Thức cũng có thể đốt cháy. Đối phó với một vật như vậy, đem nó tới một không gian khác là tốt nhất, không thể cứng rắn va chạm.
Nhưng đúng lúc này, bởi vì Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng đặt hết tinh lực lên trên hoả điểu, mà trong tay Đường Tam, Thời Không Chi Tháp lại xuất hiện. Vầng sáng kỳ lạ bỗng lập loè trên Thời Không Chi Tháp.
Trong nháy mắt khi hoả điểu bị lỗ đen thôn phệ, nó ngưng tụ lại và trồi ra. Quang diễm chín màu lập tức bành trướng, hoá thành hoả vũ đầy trời bao trùm tới Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng.
Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng biến sắc, hai tay hư không cầm ra, trảo ảnh màu đen nở rộ đầy trời, cắt không gian thành từng mảnh, tạo thành vô số vết nứt không gian, thôn phệ những hoả tinh này.
Khi hoả tinh va chạm với cạnh của vết nứt không gian, các vết nứt không gian này đều bị thiêu đốt vặn vẹo đến sụp đổ, có thể thấy được hoả tinh này có uy lực cường đại cỡ nào.
"Thời gian hồi tưởng!" Bạch Hổ Đại Yêu Hoàng nghi hoặc nói.
Đúng vậy, vì sao hoả điểu rõ ràng đã bị thôn phệ lại có thể trở về, chính là do thời gian hồi tưởng, hồi tưởng lại khoảnh khắc trước khi bị thôn phệ.
Năng lực của tiểu tử này, thật sự là tầng tầng lớp lớp a!
Đường Tam mỉm cười, "Miện hạ không đánh sao?"