Hơn đồng bào tử nạn, nỗi căm hận tích tụ trong lòng hắn chưa từng được giải toả. Nếu tương lai Tổ đình dám đến biển rộng, vậy hắn sẽ cho đám Hoàng Giả kia một giáo huấn khắc sâu, để cho Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng biết, biển rộng không thể xâm phạm.
Hiện tại khu quần cư ở hải ngoại đã hình thành sơ bộ, một khi các Hoàng Giả Tổ đình đến hải ngoại làm loạn thì bọn họ là người đứng mũi chịu sào. Cho nên đối với Đường Tam, đến lúc đó đã không còn đường lui.
Nhưng Tổ đình không thể quyết định tấn công Vô Tận Lam Hải trong thời gian ngắn. Hoàn toàn trở mặt với Hải tộc, đối với toàn bộ Yêu Tinh Đại Lục cũng là một tai nạn. Số lượng Hải tộc rất khổng lồ, tuy rằng thực lực không bằng hai tộc Yêu Tinh, nhưng Yêu Tinh Đại Lục rất lớn, hải cương kéo dài hàng ngàn vạn dặm, số Hoàng Giả kia không thể trấn thủ tất cả. Vì vậy, rốt cuộc giải quyết vấn đề số mệnh như thế nào còn rất khó nói.
Hiện tại Mỹ công tử đã là Thành chủ thành Gia Lý, Tổ đình bên kia có động tĩnh gì, bọn họ cũng có thể biết sớm.
Đường Tam cũng cần có thời gian, nếu cho hắn đủ thời gian để tu vi tăng lên trình độ mạnh hơn thì hắn sẽ càng không sợ hãi.
"Tất cả đều tuân theo phân phó của Hải Thần đại nhân." Hải Long Vương cung kính nói với Đường Tam.
Đường Tam nhẹ gật đầu, nói: "Tổ đình sẽ không dễ dàng khai chiến với Vô Tận Lam Hải, hiện tại đệ nhất Hoàng Giả ở Tổ đình đã vẫn lạc, Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng cũng không có khả năng một tay che trời. Tiếp theo ta sẽ ở đảo Nguyệt Nha một thời gian, tiếp tục chúc phúc cho Vô Tận Lam Hải, các ngươi trở về tộc mình, truyền đạt lại ý của ta cho các tộc nhân, để bọn họ chăm chỉ tu luyện. Còn có một ít chuyện phải làm phiền các ngươi."
"Hải Thần đại nhân xin phân phó." Các vị Hải vương đồng thời khom người nói.
Đường Tam nói: "Ta muốn thành lập một quốc gia trên biển cho nhân loại di dân và thiết lập chế độ nhà nước, tạo điều kiện để nhân loại phát triển tốt hơn. Nhưng hiện tại rất nhiều hòn đảo nằm phân tán và liên hệ giữa nhân loại với nhau vì vậy mà sinh ra một số vấn đề. Chư vị đều là chúa tể trong Vô Tận Lam Hải, các ngươi có đề nghị gì không."
Trong Vô Tận Lam Hải tuy rằng có rất nhiều hòn đảo, cũng có một ít quần đảo, nhưng số lượng nhân loại di dân càng lúc càng nhiều, khi dân số đạt tới trình độ nhất định thì phải mở rộng ra nhiều hòn đảo hơn, vì vậy nhân loại cũng trở nên phân tán hơn. Mà tác dụng của nhà nước là thống nhất quản lý, nếu quá phân tán thì quản lý như thế nào? Nếu dùng truyền tống trận kết nối thì cũng bất tiện. Dù sao, không có Đường Tam ở đây, sử dụng truyền tống trận cần trả giá bằng rất nhiều tài nguyên.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương luôn không lên tiếng bỗng tiến lên hai bước, nói: "Hải Thần đại nhân, ta có một đề nghị. Các hòn đảo trong Vô Tận Lam Hải không thể di động, bởi vì sẽ ảnh hưởng đến sinh thái trên đảo. Vì vậy không thể tập hợp các hòn đảo. Nhưng chúng ta có biện pháp có thể kết nối các hòn đảo, điều này sẽ tạo ra một không gian rộng lớn hơn."
"Kết nối đảo? Làm như thế nào?" Đường Tam nghi ngờ hỏi. Cho dù là Hải Thần, hắn cũng không nghĩ ra biện pháp có thể kết nối đảo, dù sao, trên biển rộng cũng không phải là gió êm sóng lặng.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương trầm giọng nói: "Bẩm Hải Thần đại nhân, tộc nhân tộc ta sau khi vẫn lạc thân hình đều trở về biển rộng, ở trong biển hoá thành trụ lớn. Có rất nhiều trụ lớn như vậy ở tổ địa tộc ta, chúng được xưng là Hải trụ."
"Xung quanh Hải trụ sinh ra một loài thực vật đặc thù, tộc ta gọi là Hải Thiên Thụ, ý là có thể kết nối bầu trời và biển rộng. Hải Thiên Thụ có thể sinh trưởng cao đến nghìn mét từ dưới đáy biển, đường kính có thể đạt đến trăm mét, là thực vật khổng lồ nhất trong biển rộng. Hải Thiên Thụ có một đặc điểm là chỗ nó ở sóng biển rất bình lặng. Cho dù khi có bão, trong phạm vi nhất định cũng không nhấc lên sóng lớn."
"Tộc ta có thể vì Hải Thần đại nhân thu thập Hải Thiên Thụ, vận chuyển đến bên này, gieo trồng nó ở giữa các hòn đảo. Phía dưới dùng Hải Thiên Thụ chống đỡ, phía trên dùng Hải Thiên Thụ kết nối, hình thành một cầu nối, do đó kết nối các hòn đảo. Thậm chí có thể dùng Hải Thiên Thụ thành lập rất nhiều bình đài, hóa thành lục địa trên biển, khi cần thiết, Hải Thiên Thụ có thể tự động co lại xuống dưới biển, để biển rộng che giấu, do đó lục địa trên biển có thể chìm nổi tuỳ ý."
Nghe hắn nói như vậy, Đường Tam không khỏi cảm thấy hứng thú, thế giới trước đây của hắn cũng không có tồn tại thần kỳ như thế.
Đường Tam nói: "Hải Thiên Thụ còn có ý thức? Vậy có thể tu luyện hay không?"
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương nhẹ gật đầu, nói: "Có thể. Bản thân Hải Thiên Thụ là Thần Thụ thủ hộ Hải Cự Nhân tộc chúng ta, cộng sinh với Hải trụ sau khi chúng ta chết đi, phụ thuộc lẫn nhau. Bản thân nó có tác dụng ngưng tụ linh khí biển rộng nên tộc ta đều tu luyện ở bên cạnh Hải Thiên Thụ, sau khi chết lại hoá thành Hải trụ, phản hồi cho Hải Thiên Thụ."
Đường Tam nhẹ gật đầu, nói: "Nếu như vậy, ta sẽ tới thăm tộc này. Xin nhờ Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương dẫn đường."
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương nói: "Tính cách Hải Thiên Thụ Vương có chút táo bạo, và đúng là ngài cần tự mình đến thuyết phục hắn. Dù sao, thành lập lục địa trên biển chỉ sợ cần phải cả Hải Thiên Thụ tộc di chuyển mới được. Tộc của ta cũng sẽ di chuyển theo."
Đường Tam nhẹ gật đầu, nói: "Không vội di chuyển, trước tiên ta cần hiểu tình huống cụ thể của Hải Thiên Thụ tộc, sau đó chúng ta sẽ xác định phương án."
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương không hề nghi ngờ đã mang lại cho Đường Tam một mạch suy nghĩ hoàn toàn mới, tuy rằng trước kia hắn là Hải Thần nhưng ở vị diện khác nhau, biển rộng cũng có chỗ khác nhau. Ít nhất ở vị diện này, biển rộng có rất nhiều chỗ khác với nhận thức trước đây của hắn. Chủng tộc mới mang đến khả năng mới.
Nhân loại nhất định phải di dân ra biển, hiện tại Đường Tam không chỉ cân nhắc tình cảnh trước mắt của nhân loại mà còn phải cân nhắc tương lai nhân loại phải làm gì sau khi hắn mang Mỹ công tử rời khỏi Pháp Lam tinh.
Hắn đã hứa với Vị Diện Chi Chủ sau khi thành tựu Thần Vương sẽ rời đi, vậy sau khi thành tựu Thần Vương hắn không thể tiếp tục quấy nhiều vị diện này. Nếu chỉ là Hoàng Giả thì hắn cũng không thể làm gì khi đối mắt với quá nhiều Hoàng Giả Yêu Quái Tộc và Tinh Quái Tộc.
Cho nên hắn phải vì nhân loại mà bố trí tốt cho nhân loại, đặt nền móng cho nhân loại tiếp tục phát triển và lớn mạnh trong tương lai gần, cuối cùng có thể cạnh tranh với hai tộc Yêu Tinh.
Trước mắt, việc di dân ra hải ngoại là điều cần thiết, chỉ có ở trên biển rộng, nhân loại mới có thể có cơ hội phát triển.
Sau một hồi suy nghĩ, Đường Tam nói: "Tiếp theo ta sẽ ở lại đảo Nguyệt Nha tiếp tục tiến hành chúc phúc. Trung Trụ Vương, phiền ngươi về trước, nói sơ qua về ý nghĩ của chúng ta với Hải Thiên Thụ Vương, năm ngày sau ta sẽ đến khu quần cư của các ngươi và thảo luận cụ thể với nó."
"Vâng." Trung Trụ Vương nhẹ gật đầu.
Mấy ngày sau đó, Đường Tam ở lại đảo Nguyệt Nha, hiện tại hắn còn chưa kịp đi trao đổi với nhân loại di dân bên này, mà tiếp tục dùng thần lực Hải Thần chúc phúc cho Vô Tận Lam Hải. Điều này tương đương là Hải Thần hắn đang câu thông với biển rộng, hoàn thành chính thức định vị Thần Vị. Điều này vô cùng quan trọng, cắm rễ ở Vô Tận Lam Hải là hắn có thể ảnh hưởng đến sự phát triển của biển rộng trong thời gian dài, đồng thời ngưng tụ số mệnh cho Vô Tận Lam Hải.
Nhân loại sinh hoạt trên các hòn đảo ở Vô Tận Lam Hải, ngưng tụ số mệnh cho Vô Tận Lam Hải để Hải tộc tập trung hơn cũng tương đương là ngưng tụ số mệnh cho nhân loại. Ngược lại với Đường Tam, tín ngưỡng lực do Hải tộc phản hồi chính là trợ giúp tốt nhất cho hắn. Đây cũng là cơ sở để hắn có thể trở thành Thần Vương trong tương lai.
Trước sau dùng tám ngày thời gian, ý chí Hải Thần của Đường Tam đã đi sâu vào biển rộng, cơ bản đã hoàn thành liên kết Thần Vị. Trong tương lai cần có thời gian để toàn bộ Vô Tận Lam Hải cảm thụ được ý chí của hắn.
Hải tộc càng cường đại thì cảm thụ càng rõ ràng. Sau khi Đường Tam toả ra thần lực Hải Thần, Vô Tận Lam Hải đã thay đổi. Đó là một loại tinh lọc kỳ diệu, thanh lọc tất cả những điều xấu, ngưng tụ những điều tốt đẹp. Dường như Vô Tận Lam Hải hấp thu thiên địa linh khí trở nên dễ dàng hơn, để cho tất cả Hải tộc đều cảm nhận được chỗ tốt.