Nói đến đây, ánh mắt Đường Tam lần nữa tập trung trên người Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương, "Kỳ thật trước đó khi ngươi nói với ta Hải Thiên Thụ tộc có thể xây cầu, thậm chí là kết nối các hòn đảo, ta cũng đã đoán được một màn trước mắt này. Nhưng ta vẫn tới. Ta ở đây để nói cho các ngươi rằng, thực ra các ngươi không cần phải lo lắng. Nhiều lắm là năm, hoặc có thể ngắn hơn, ta sẽ rời khỏi Pháp Lam tinh, cùng người yêu của ta rời khỏi nơi này. Trong khoảng thời gian là Hải Thần ở nơi đây, ta chỉ muốn làm một ít chuyện cho Vô Tận Lam Hải, đồng thời cũng làm gì đó cho nhân loại, để nhân loại có thể có được không gian sinh tồn của mình, không hơn. Cống hiến mà Hải Cự Nhân tộc làm cho Vô Tận Lam Hải sẽ không bị xoá nhoà. Chúng ta hẳn là nên phối hợp với nhau để cho Vô Tận Lam Hải càng thêm tốt đẹp, mà không phải đi tranh đoạt quyền khống chế biển rộng. Ta đối với Lam Hải không có đòi hỏi, chỉ có cống hiến. Tín ngưỡng là vì Thần Cách mà ngưng tụ một cách tự nhiên, đúng là có lợi cho ta, nhưng đó không phải là thứ ta có thể cắt đứt."
"Cho nên ta chân thành hy vọng có thể hợp tác với các ngươi, cũng hy vọng các ngươi có thể tiếp tục trợ giúp nhân loại, kể cả tương lai khi ta rời khỏi nơi này."
Một vị Hải Cự Nhân Vương trầm giọng nói: "Chúng ta làm sao biết ngươi đang nói là sự thật? Ngươi trực tiếp rời đi mới là tốt nhất đối với chúng ta. Ngươi giải quyết hải ôn, chúng ta cảm tạ ngươi. Nhưng ngươi nói trong vòng năm sẽ rời đi, vậy nếu ngươi không rời đi thì sao? Thời gian năm đã sớm để vị trí Hải Thần thâm căn cố đế, được rất nhiều Hải tộc tôn sùng. Đến lúc đó dù ngươi làm gì chúng ta cũng không ngăn cản được."
Đường Tam cau mày lại: "Ngươi cho rằng ta không có biện pháp gì sao? Có phải các ngươi cảm thấy, hôm nay là cơ hội đặc biệt tốt, tập trung năm vị cường giả Hải Cự Nhân, cộng thêm Hải Thiên Thụ Vương là có thể vây chúng ta ở chỗ này, thậm chí có thể giam cầm và gϊếŧ chúng ta, còn Vô Tận Lam Hải là thế giới của các ngươi?"
Các vị Hải Cự Nhân Vương im lặng không lên tiếng, mà Hải Thiên Thụ Vương lại trầm giọng nói: "Đúng là như vậy. Chúng ta sẽ không gϊếŧ ngươi, dù sao, ngươi đã giải quyết hải ôn cho Vô Tận Lam Hải, làm ra cống hiến rất lớn. Nhưng chúng ta sẽ phong cấm tu vi của ngươi, để ngươi ở chỗ này, không ảnh hưởng đến Vô Tận Lam Hải nữa."
Đường Tam thở dài một tiếng, nhìn về phía Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương, nói: "Nói thật thì, ta có chút thất vọng. Các ngươi đúng là quá thiển cận. Toàn bộ Vô Tận Lam Hải đã cải thiện, xem như là chủng tộc mạnh nhất, lợi ích các ngươi nhận được cũng là lớn nhất. Lịch sử lâu dài đã mang đến cho các ngươi vô số lắng đọng, nhưng lại để các ngươi thiếu đi tầm nhìn về tương lai. Trong trường hợp này thì nói gì cũng vô ích. Các ngươi muốn giam cầm chúng ta thì chỉ cần hạ gục chúng ta. Nếu các ngươi làm được thì tất cả sẽ theo ý muốn của các ngươi. Nhưng nếu các ngươi không làm được thì xin lỗi rồi."
Nói xong, Đường Tam kéo tay Mỹ công tử chậm rãi đứng dậy.
Rất rõ ràng là không thể thuyết phục được đám Hải Cự Nhân Vương, bọn họ có lý do của mình. Bọn họ thừa nhận Đường Tam có cống hiến cho Vô Tận Lam Hải, nhưng đồng thời điều đó ảnh hưởng tới địa vị thống trị của bọn họ, do đó bọn họ không thể tha thứ. Mâu thuẫn này cũng chỉ có thể hoá giải bằng thực lực.
Năm vị Hải Cự Nhân Vương, cộng thêm Hải Thiên Thụ Vương, tổng cộng là vị Vương giả. Trong đó có bốn vị là Đại Yêu Vương, còn hai vị là Yêu Vương. Nơi này là cung điện Hải Cự Nhân, hiển nhiên là địa bàn của bọn họ. Tất cả tựa hồ đều nằm trong khống chế của bọn họ.
Hải Cự Nhân Vương thở dài một tiếng, "Hải Thần đại nhân, xin lỗi. Vì tộc quần."
Nói rồi, hắn chậm rãi giơ tay lên, một đạo ánh sáng màu lam bay lên từ tay hắn. Trong nháy mắt tiếp theo, toàn bộ nơi này đều phát ra âm thanh vù vù trầm thấp.
Từng Hải trụ chống đỡ cung điện đều sáng lên, có thể thấy trên các Hải trụ có rất nhiều phù điêu. Những bức phù điêu này ghi lại những kinh nghiệm của Hải trụ trước khi chết.
Hải trụ có thể ở lại trong đại điện này hầu như đều là Vương giả trong Hải Cự Nhân tộc. Những Vương giả này không hề nghi ngờ là rất cường đại. Mà các Hải trụ này có chút giống Hoàng Thiên Trụ ở Tổ đình, có lưu lại một ít khí tức năng lượng trước đây của bọn nó. Tuy rằng không thể so sánh với Hoàng Thiên Trụ, nhưng cũng là lực lượng chống đỡ đại điện.
Nương theo cây Hải trụ thắp sáng, toàn bộ đại điện cũng được bao phủ bởi một tầng lam quang mãnh liệt, ngăn cách hoàn toàn với ngoại giới, còn có một năng lượng khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
Được những năng lượng này kíƈɦ ŧɦíƈɦ, khí tức của năm vị Hải Cự Nhân Vương và Hải Thiên Thụ Vương đều tăng vọt, thực lực rõ ràng tăng lên một đoạn.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương nhìn Đường Tam, trầm giọng nói: "Hải Thần đại nhân, ngài không cần chống cự. Ta thật sự không muốn xúc phạm tới ngài. Nơi này được tổ tiên tộc ta che chở, mấy người chúng ta cộng lại, cho dù là Hoàng Giả trên Yêu Tinh Đại Lục cũng rất khó chống lại, dù sao, nơi này là thế giới của chúng ta. Hải Thiên Thần Điện này vốn là một Thần Khí phi thường cường đại."
Đường Tam nhìn hắn, thản nhiên nói: "Nếu như là ở trên Yêu Tinh Đại Lục, đúng là Thập giai ta đây không thể chính diện chống lại Hoàng Giả. Nhưng nơi này là Vô Tận Lam Hải, các ngươi kỳ thật trước sau đều không hiểu rõ một vị Thần Cách là tồn tại như thế nào trong thế giới của mình. Ta vốn không muốn dùng lực áp người, nhưng nếu các ngươi ép ta, vậy không bằng chúng ta đánh cược, thế nào?"
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương sửng sốt, "Đánh cược gì?"
Đường Tam nghiêm túc nói: "Trận chiến hôm nay, nếu chúng ta thua, không cần nói thêm gì nữa, các ngươi muốn như thế nào thì sẽ thế đó, ta thậm chí có thể công khai từ bỏ vị trí Hải Thần, hơn nữa có thể phát huyết thệ, vĩnh viễn không đi vào Lam Hải. Chỉ có như vậy các ngươi mới có thể danh chính ngôn thuận trở thành bá chủ hải dương. Nhưng nếu chúng ta thắng, ta cũng không làm khó các ngươi, dù sao các ngươi cũng là Định Hải Thần Châm của Vô Tận Lam Hải, có cống hiến to lớn làm ổn định Lam Hải. Nhưng phương án trước đó ngươi nói nhất định phải tiến hành, dù ngươi dùng Hải trụ hay Hải Thiên Thụ cũng được, phải kết nối đảo cho nhân loại, thành lập một vương quốc trên biển."
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương nhìn về phía Hải Thiên Thụ Vương, Hải Thiên Thụ Vương đột nhiên cười ha hả, "Trung Trụ Vương, không cần phải do dự, đáp ứng hắn. Nếu chúng ta thua chẳng lẽ còn phản kháng được sao?"
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương nhẹ gật đầu, trầm giọng nói: "Được, Hải Thần đại nhân, xin chỉ giáo."
Đường Tam không để ý đến bọn họ, mà quay đầu nhìn Mỹ công tử ở bên cạnh, mỉm cười, nói: "Nàng không cần ra tay, để cho nàng xem một chút ở trong biển rộng, lão công của nàng cường đại như thế nào. Nàng an tâm. Bọn họ nói không sai, nếu một vị Hoàng Giả ở chỗ này và bị Hải Thiên Thần Điện áp chế, bọn họ đúng là có thể đối kháng được, nhưng với điều kiện là Hoàng Giả không phải đặc biệt mạnh. Nếu là Bất Tử Đại Yêu Hoàng thì chỉ sợ nơi này không áp chế được. Nhưng đối với ta, chỉ cần trên Vô Tận Lam Hải, bất kỳ Hoàng Giả nào ta cũng có thể chống lại. Về phần Hải tộc ..."
Nói đến đây, hai mắt Đường Tam đột nhiên sáng lên, kim quang xán lạn bắn ra từ trên người hắn.
Hải Cự Nhân Trung Trụ Vương và Hải Thiên Thụ Vương phản ứng nhanh nhất, hầu như ngay tức khắc phóng xuất ra khí tức của mình, đồng thời dẫn động Hải Thiên Thần Điện, tập trung lực lượng trấn áp Đường Tam.
Bốn vị Hải Cự Nhân Vương kia cũng nhanh chóng phản ứng và gia nhập, sáu đại Vương giả tập trung lực lượng trấn áp Đường Tam.
Nhưng khi lực lượng khổng lồ được Hải Thiên Thần Điện gia trì va chạm với kim quang tách ra từ người Đường Tam thì sắc mặt sáu người đều thay đổi.
Kim quang vẫn xán lạn như cũ, khi lực lượng của sáu đại Vương giả rơi xuống kim quang thì không những không thể áp chế mà lại giống như đổ thêm dầu vào lửa, kim quang càng thêm sáng chói. Ánh sáng rực rỡ chiếu rọi cả Hải Thiên Thần Điện.