Những ngày gần đây hắn vừa tu luyện vừa nghiên cứu, nhưng khi nghiên cứu gặp phải nút thắt. Hơn nữa, hắn chưa nghĩ ra giải pháp tốt để xử lý.
Thân thể nhân loại quá yếu ớt, nếu chỉ cấy thiên phú vào cơ thể thì chưa chắc đã tốt. Hơn nữa cũng không truyền thừa được, thậm chí có thể ảnh hưởng đến khả năng sinh sản.
Nếu dùng khả năng sinh sản làm đại giá để có được thiên phú cường đại thì cũng không có ý nghĩa gì với nhân loại. Vì vậy khi nghiên cứu, Đường Tam phải cân nhắc toàn diện.
"Không được, không thể tiếp tục như vậy nữa. Tiếp tục suy nghĩ như vậy không phải là cách." Đường Tam tỉnh lại từ trong minh tưởng, lẩm bẩm nói.
Đúng lúc này, ngân quang sáng lên trong nhà gỗ, hai thân ảnh đồng thời xuất hiện, chính là Mỹ công tử và Tiêu Hà.
Nhìn thấy Mỹ công tử, Đường Tam vốn cau mày lập tức thả lỏng, đứng lên nghênh đón.
"Sao vậy? Liệt Thiên Thành chủ đã an bài tốt rồi?" Đường Tam hỏi.
Mỹ công tử nói: "Đã đi rồi."
Đường Tam kinh ngạc: "Nhanh như vậy? Lần này bọn họ đến có mục đích gì?"
Mỹ công tử tự tiếu phi tiếu nhìn hắn, nói: "Là tới cầu hôn, muốn lấy ta. Chàng có sợ không?"
Trong mắt Đường Tam cơ hồ ngay lập tức ánh lên kim quang, nhưng trên mặt lại mang theo ý cười nói: "Đương nhiên không sợ, ta tin tưởng nàng. Nàng đã đuổi bọn họ đi sao?"
Mỹ công tử bất đắc dĩ nói: "Bằng không thì làm sao?"
Sau đó, nàng kể lại phán đoán của mình và Tiêu Hà.
Sau khi nghe nàng kể lại, Đường Tam nói: "Tể tướng đại nhân của chúng ta nói đúng, chuyện này chỉ có thể chờ đợi xem Thiên Hồ Đại Yêu Hoàng còn có thủ đoạn gì. Ta đã nể tình mới không gây phiền phức cho hắn, vậy mà hắn lại tìm cách chèn ép chúng ta. Trước khi rời khỏi vị diện này, các Hoàng Giả khác không tính, nhưng ta tuyệt đối không tha cho hắn."
Nhìn Đường Tam nói những lời đó với nụ cười trên môi, tâm Tiêu Hà khẽ động, nói: "Hải Thần đại nhân, hiện tại Hải Cự Nhân tộc đã đến, bọn họ đã thảo luận với ta cách kết nối đảo, nếu nó thật sự có hiệu quả thì đó là một đại công trình. Tương lai sẽ mang đến lợi ích khôn lường cho sự phát triển của nhân loại ở hải ngoại. Ngươi nghĩ gì về phương án cụ thể?"
Đường Tam cười khổ nói: "Gần đây ta bận nghiên cứu, cũng không biết kế hoạch cụ thể. Người nói nghe một chút."
Tiêu Hà vỗ vỗ trán, "Ngươi thật sự chuẩn bị vung tay chưởng quầy sao?"
Đường Tam bật cười nói: "Có người ở đây còn cần ta quản sao? Không phải ta muốn vung tay, mà chủ yếu là ta muốn hạ thấp sự tồn tại của ta trong lòng mọi người. Tương lai ta sẽ dẫn Tiểu Mỹ rời đi, đây là điều ta đáp ứng Vị Diện Chi Chủ nên nhất định phải làm. Đối với tuyệt đại đa số Hải tộc, Hải Thần ta đây là mơ hồ, hơn nữa đa số Hải tộc có trí tuệ thấp nên dễ giải quyết hơn. Nhưng với nhân loại, nếu ta tồn tại quá mạnh mẽ, thậm chí thu được tín ngưỡng lực từ nhân loại thì hoàn toàn khác với Hải tộc. Ta là Hải Thần, hấp thu tín ngưỡng lực từ biển rộng là tự nhiên, nhưng đổi lại là nhân loại thì sẽ có rất nhiều phiền toái. Vị diện cũng sẽ có phản ứng, rất có thể sẽ mang đến tai hoạ cho nhân loại, vì vậy chỉ có thể làm phiền người."
Tiêu Hà bất đắc dĩ nói: "Dù ngươi nói thật hay giả, ta tạm thời tin đó là thật, nhưng vẫn phải nói cho ngươi biết phương án. Cụ thể là thế này. Trước mắt đảo lớn mà nhân loại di cư đến chia làm khu vực. Mỗi khu vực đều có một số hòn đảo lớn nhỏ. Giống như đảo Nguyệt Nha bên này, thực tế có mấy chục đảo lớn nhỏ. Sáu khu vực này nằm tương đối phân tán, vì vậy sau khi thảo luận với Hải Cự Nhân Vương, bọn họ sẵn sàng làm một hành động lớn để giải quyết triệt để vấn đề sinh tồn. Nếu công trình này thành công thì có thể chứa hơn vạn nhân loại, thậm chí có thể nhiều hơn."
Nghe hắn nói, Đường Tam và Mỹ công tử không khỏi xúc động.
Tiêu Hà tiếp tục nói: "Trong đó, cơ sở quan trọng nhất là là Hải Cự Nhân tộc không tiếc một cái giá lớn di chuyển tất cả Hải trụ trấn hải tới đây. Chúng ta gộp sáu khu vực thành một khu vực tổng thể, sau đó di chuyển tất cả Hải trụ vào khu vực này. Nói cách khác, lấy quần đảo là đỉnh vẽ ra một khu vực lớn. Có Hải trụ dưới biển trấn trụ thì sẽ không xuất hiện tình huống thời tiết ảnh hưởng đến hải vực. Do đó, hải vực có thể an ổn hơn, cũng thuận tiện để thực hiện các bước tiếp theo."
"Theo lời Hải Cự Nhân Vương, chỗ sâu nhất ở hải vực này chưa xác định rõ, nhưng đa số đều sâu khoảng đến mét, tương đối có thể hoạt động được. Dùng Hải trụ trấn hải cũng xem như là chống đỡ sau này. Sau đó Hải Thiên Thụ tộc được thúc đẩy sinh trưởng trong phạm vi lớn ở khu vực này. Sau khi Hải Thiên Thụ tộc vẫn lạc, thân cây ở phía trên sẽ dung hợp với cành cây. Đầu tiên là xây một cây cầu vượt biển rộng khoảng mét kết nối quần đảo với nhau. Với năng lực hiện tại của Hải Cự Nhân tộc và Hải Thiên Thụ tộc thì hoàn toàn có thể làm được. Bước thứ hai là để Hải Thiên Thụ tộc tiếp tục sinh trưởng trong khu vực, để cho càng nhiều tán cây Hải Thiên Thụ có thể sinh trưởng trên mặt biển. Lại có Hải trụ là điểm chống đỡ, ở phía trên hình thành "lục địa" trên biển. Với trữ lượng hiện tại của Hải Thiên Thụ tộc, giới hạn lớn nhất là xây dựng một phần ba lục địa. Đương nhiên, cái gọi là "lục địa" này thật ra là nổi trên mặt biển, phía dưới có Hải Thiên Thụ và Hải trụ chống đỡ. Khi cần thiết, Hải Thiên Thụ tộc và Hải Cự Nhân tộc có thể điều khiển Hải trụ và thân cây Hải Thiên Thụ chìm xuống dưới biển, che giấu vùng đất mới hình thành kia. Đây là giai đoạn thứ hai của công trình. Sử dụng lục địa trên biển như thế nào thì cần thương lượng kỹ càng hơn."
"Bước cuối cùng cũng là bước mất nhiều thời gian nhất, chính là điền hải. Sau khi Hải Thiên Thụ tộc và Hải trụ cắm xuống chỗ này thì có rất nhiều trụ cột, do đó có thể tạo ra nhiều phù sa, khoáng thạch từng bước cải thiện toàn bộ khu vực này. Với sự giúp đỡ của Hải Thiên Thụ tộc và Hải trụ, nền móng của lục địa được điền hải sẽ vững chắc. Khi khu vực được tạo ra từ quần đảo được lấp đầy thì nó chính là một đại lục nhỏ. Theo tính toán của chúng ta, diện tích của nó gần bằng một phần mười Yêu Tinh Đại Lục, đủ để cho nhân loại sinh sống."
Dù Đường Tam là người khởi xướng nhưng khi nghe Tiêu Hà giảng thuật lại quá trình thì không khỏi hít sâu một hơi.
"Làm lớn như vậy sao?" Đường Tam theo bản năng kêu lên, "Nhưng đây cũng là biện pháp tốt giải quyết hoàn toàn vấn đề."
Tiêu Hà gật đầu, nói: "Đúng vậy! Đây là biện pháp rất tốt. Điều kiện tiên quyết là Tổ đình sẽ không tập kích hoặc gây ảnh hưởng đến đây. Ta nghĩ rằng giai đoạn và sẽ không bị phát hiện, nhưng đến giai đoạn , bên này xuất hiện một lục địa khá lớn, lại cách Yêu Tinh Đại Lục không quá xa thì rất khó để không bị phát hiện."
Đường Tam nói: "Đợi đến lúc đó chúng ta nhất định phải có năng lực thủ hộ toàn bộ khu quần cư nhân loại mới được. Giai đoạn kéo dài trong bao lâu?"
Tiêu Hà nói: "Giai đoạn đầu là nhanh nhất, mất khoảng gần một tháng. Giai đoạn dự tính mất một năm, còn giai đoạn chỉ sợ mất năm đến mười năm. Đây là dưới tình huống được Hải Thần ngươi ủng hộ. Dù sao, Hải Thiên Thụ muốn sinh trưởng nhanh thì cần ngươi chúc phúc nhiều hơn. Vì vậy, đối với Hải Cự Nhân tộc và Hải Thiên Thụ tộc cũng không phải chuyện xấu."
Đường Tam gật đầu, "Nói như vậy hẳn là đủ thời gian. Vậy liền tiến hành a."
Tiêu Hà nói: "Sau khi giai đoạn đầu hoàn thành, chúng ta có thể cân nhắc xây dựng đất nước. Việc hình thành hệ thống quốc gia rất quan trọng. Ngươi có nên đặt tên cho quốc gia của chúng ta không?"
Đường Tam cười nhẹ nói: "Hải Thiên Thụ tộc có vai trò rất lớn trong việc dựng nước, kết nối các hòn đảo và quần đảo đều do Hải Thiên Thụ tộc hoàn thành. Nó giống như một chiếc bè khổng lồ trên biển, vậy tạm thời gọi là Kiến Mộc Quốc đi, để làm kỷ niệm. Đợi đến khi nhân loại thực sự phát triển thì đổi lại cũng không muộn."