Nhìn thấy một màn này, Đường Tam rất muốn chửi thề. Nhiều Hoàng Kim Thụ như vậy, nếu giao cho hắn điều chỉnh thì năng lượng sinh mệnh mà chúng mang lại có thể bao phủ toàn thành phố. Nhưng ở đây, nó chỉ được xem là gỗ bình thường để xây tường thành.
Trên bờ hào có thủ vệ canh gác, cùng chủng tộc với thủ vệ ở cửa thành. Tinh Quái Tộc bình thường không được phép đến gần đây, xem ra bọn họ vẫn khá quý trọng Sinh Mệnh Chi Thủy này.
Nội thành? Đây là nội thành đi.
Đường Tam không có tới gần, chỉ là đứng ở chỗ này quan sát một hồi, trong lòng thì có cảm giác rỉ máu. Đồng thời hắn cũng có nhận thức mới về sự dồi dào tài nguyên trên Pháp Lam tinh.
Thiên Vũ Đế Quốc bên cạnh có tài nguyên dồi dào đã đủ khiến người ta kinh ngạc, lại không ngờ rằng Nhật Thần Đế Quốc bên này, tài nguyên còn kinh khủng hơn gấp bội. Đây mới chỉ là một toà thành biên giới mà thôi! Vậy mà xa xỉ đến mức dùng thân Hoàng Kim Thụ để làm tường thành. Vậy chủ thành của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng và Địa Âm Thiên Tinh Hoàng có tài nguyên dồi dào đến mức độ nào.
Khó trách lúc trước lại nghe được Linh Tê thương đội ở thành Gia Lý nói rằng Nhật Thần Đế Quốc không quan tâm đến việc phát triển kinh doanh. Nhân gia người ta không cần mưu cầu danh lợi, chỉ cần dựa vào tài nguyên cũng có thể sống vô cùng tốt.
Đường Tam thậm chí đã hiểu ra, chênh lệch thiên phú giữa Tinh Quái Tộc và Yêu Quái Tộc không phải là một chút, nhưng lại có nhiều Hoàng Giả như vậy, hơn nữa còn có địa vị ngang bằng với Yêu Quái Tộc, chỉ sợ là vì Nhật Thần Đế Quốc có tài nguyên quá khổng lồ.
Trước nguồn tài nguyên khổng lồ như vậy, dù nhân loại có thể di dân ra hải ngoại thì vẫn quá mức cằn cỗi. Thậm chí so với nó, Vô Tận Lam Hải cũng chỉ được coi là cằn cỗi. Khó trách trên Yêu Tinh Đại Lục lại có thể ra đời nhiều Hoàng Giả như thế.
Cho dù thân là Thần Vương, Đường Tam cũng phải thừa nhận vào giờ khắc này, hắn rất ghen tỵ. Đúng vậy, là ghen tỵ!
Lúc hắn đang quan sát tường thành thì đột nhiên, tường thành làm bằng Hoàng Kim Thụ nứt ra, Hoàng Kim Mộc phía trên tách sang hai bên. Sau đó, từng đám Hoàng Kim Mộc từ bên trong lăn ra, những cây Hoàng Kim Mộc này được nối bằng dây leo. Sau khi lăn ra thì hình thành một cây cầu bắc ngang trên hào.
Cầu cũng làm từ Hoàng Kim Mộc? Quá phí phạm! Đường Tam chỉ cảm thấy lòng đau đến không thở được. Nếu Hoàng Kim Thụ có thể tiến hoá tốt thì nó có thể trở thành Vĩnh Hằng Chi Thụ. Đây là lãng phí đến mức nào. Nhưng ngay sau đó, đồng tử Đường Tam co rút lại, bởi vì hắn chợt nhìn thấy một thân ảnh từ trong đi ra.
Mà thân ảnh này chính là lý do khiến đồng tử của hắn co rút lại.
Tóc dài màu lam phiêu dật phủ xuống sau lưng, thân cao chừng một mét tám, dáng người thon dài. Người đó mặc một chiếc váy màu vàng nhạt. Váy dài do nhiều lá cây xếp thành, mỗi lá cây đều không phải bình thường, chúng đều toả ra ánh sáng vàng rực rỡ. Dường như đó là lá Hoàng Kim Thụ, lấy kinh nghiệm của Đường Tam thì còn không phải là lá cây Hoàng Kim Thụ bình thường.
Nàng có tướng mạo rất giống nhân loại, chỉ là làn da, đôi mắt và tóc đều là màu lam, sau lưng có cây gai mở ra.
Nhìn bộ dạng của nàng, Đường Tam không khỏi sững sờ. Đây, đây không phải giống bộ dáng mình đang giả trang hay sao?
Hắn theo bản năng nghĩ đến Linh Tê Thiên Nhãn của mình, số mệnh a! Linh Tê Thiên Nhãn Thập giai thực sự khác biệt. Hắn có thể ở Hỏa Lê tộc tăng lên huyết mạch Bất Tử Hoả Phượng, lại ở đây gặp được tình huống trước mắt, chuyện này tuyệt đối có liên quan đến vận khí. Hơn nữa, đây còn là tình huống hắn không chủ động sử dụng Linh Tê Thiên Nhãn.
Nếu thời gian dài không chủ động ảnh hưởng tới số mệnh thì dường như số mệnh sẽ luôn tự tẩm bổ chính mình.
Và vào lúc này, sau lưng Đường Tam có cây dây leo. Khác biệt duy nhất là dây leo sau lưng hắn là rủ xuống, mà vị trước mắt này thì có hình dáng gai nhọn.
Chuyện này còn không đơn giản sao? Cơ hồ trong nháy mắt tiếp theo, dây leo sau lưng Đường Tam đã dựng lên, điều chỉnh góc đó theo bộ dạng của người ta. Nhìn lại lần nữa thì quả thật rất giống nhau, hơn nữa sau lưng Đường Tam còn nhiều hơn cây.
Dùng khí tức Lam Ngân Hoàng ảnh hưởng đến khí tức của mình, bây giờ Đường Tam giống hệt một Tinh Quái Tộc đích thực. Dù Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng ở chỗ này, nếu chỉ dùng Thần Thức cảm nhận thì không thể phát hiện hắn không phải là Tinh Quái Tộc. Dù sao, trong Lam Ngân Hoàng có một giọt hỗn độn chi thủy, và cấp độ của nó là tồn tại cao nhất trên vị diện này.
Có lẽ cảm nhận được Đường Tam nhìn chăm chú, ánh mắt nữ tử Tinh Quái Tộc tóc lam sau đó đã nhìn đến Đường Tam. Mà khi nàng nhìn thấy cây gai nhọn sau lưng Đường Tam thì lập tức trừng to mắt, vẻ mặt khó tin. Sau đó ba bước thành hai bước, vội vàng chạy tới chỗ Đường Tam.
Quả nhiên đến! Thần Thức của Đường Tam đảo qua, yên lặng cảm thụ khí tức của đối phương.
Điều khiến hắn cảm thấy kỳ lạ là, khí tức của nữ tử Tinh Quái Tộc này rất lạ, đương nhiên là khác với Lam Ngân Hoàng, nhưng năng lượng sinh mệnh của bản thân thì cực kỳ nồng đậm và dồi dào. Quả thực giống như bản thân nàng là do năng lượng sinh mệnh áp súc mà thành.
Cái khác không dễ giả bộ, nhưng năng lượng sinh mệnh mạnh mẽ không dễ giả bộ sao? Huyền Thiên Công của Đường Tam chính là sinh sôi không ngừng a! Năng lượng sinh mệnh phóng thích, trong đó bao hàm cả thần tính, khí tức sinh mệnh của Đường Tam bốc lên. Thậm chí các gai nhọn trên dây leo sau lưng cũng trở nên trong suốt hơn nhiều.
Nữ tử nhanh chóng đến trước mặt Đường Tam, nhìn hắn từ trên xuống dưới. Ngay sau đó, nàng hét lên một tiếng rồi mãnh liệt đánh về phía Đường Tam. Gai nhọn sau lưng bỗng bắn ra, hoá thành dây leo mềm mại quấn lấy hắn.
Cái quái gì vậy?
Đối mặt với tình huống như vậy, Đường Tam đương nhiên không thể để dây leo của đối phương quấn lên người mình. Từ khí tức của nàng hắn đã phân biệt được, đây là cường giả Thập giai. Trước khi biết được năng lực của đối phương là gì, làm sao có thể tới gần chứ.
cây dây leo sau lưng cũng nhanh bắn ra, xét về lực khống chế, Đường Tam tuyệt đối mạnh mẽ. Trong đó, dây leo nhanh chóng quấn lấy dây leo của đối phương, còn dây khác thì quấn chặt lấy đối phương.
Làm hắn ngoài ý muốn là nữ tử này vậy mà không né tránh, tuỳ ý để dây leo của hắn quấn lấy, và đã có nước mắt chảy ra từ khoé mắt nàng.
"Ca, ca, là ngươi trở về sao? Tuy rằng ngươi đã thay đổi, nhưng chỉ có ngươi, chỉ có ngươi mới có thể a! Quá tốt rồi, quá tốt rồi, ngươi rốt cuộc đã trở về."
Nghe những lời nói không thể giải thích được của đối phương và việc xác nhận thân phận của mình, Đường Tam không khỏi sững sờ. Nhưng lúc này hắn không thể phủ nhận. Hắn chỉ có thể gật đầu, sau đó rất phối hợp thở dài một tiếng.
Hơn nữa, Đường Tam có thể cảm nhận được trong dây leo quấn quanh giữa mình và đối phương có truyền đến Thần Thức, nhưng không phải để thăm dò, mà tràn ngập tâm tình chấn động. Đó là một cách biểu hiện tâm tình.
Đường Tam cũng vội vàng dùng dây leo phóng ra tâm tình nhu hoà cho đối phương, để làm dịu tâm tình kích động của nàng.
"Ca, nhiều năm như vậy, ngươi đi chỗ nào a! Ngươi thành công, ngươi thật sự thành công. Lam Kim Thụ nhất mạch chúng ta có hy vọng, rốt cuộc đã có hy vọng a!" Nói xong, nữ tử đã rơi lệ đầy mặt.
Trong thời gian ngắn ngủi này, suy nghĩ của Đường Tam thay đổi rất nhanh, trong lòng có vô số ý nghĩ. Làm sao bây giờ? Bây giờ nên làm gì?
Nếu đối phương nhận nhầm hắn thì hiện tại, đâm lao thì phải theo lao thôi.
Trong chốc lát, hắn đã sắp xếp lại suy nghĩ của mình, dùng thanh âm bình thản nói: "Ngươi, ngươi là ai? Ngươi là muội muội ta sao?"