Nói xong, hắn khom người thi lễ với Ám Ma Đại Yêu Hoàng, sau đó mới quay về phòng khách quý của mình.
Trong phòng khách quý số , Mỹ công tử nhìn màn hình thuỷ tinh trước mặt, ánh mắt toát ra vẻ nghi hoặc.
Trong các cuộc đấu giá trước, nàng không có tham gia, bởi vì chưa gặp được đồ vật phù hợp. Khổng Tước Yêu tộc rất giàu có, nhưng đồ vật cạnh tranh hôm nay hơi bị thổi phồng quá, nàng cần giữ lại tiền để mua những thứ cần thiết với mình.
Nàng có muốn Lam Kim quả không? Đương nhiên là muốn. Loại thiên tài địa bảo có thể khiến năng lượng sinh mệnh tăng lên rất lớn và có thể sử dụng trực tiếp trong chiến đấu, có ai mà không muốn? Nhưng giá thật sự quá đắt, tử kim tệ, đây tuyệt đối có thể nói là mức giá kinh khủng. Cái giá này đã đủ để mua một thành phố nhỏ và còn dư.
Lời nói vừa rồi của vị tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc nghe có vẻ xúc động, nhưng không hiểu sao Mỹ công tử lại thấy có chút quen thuộc, cảm giác rất thuyết phục đó làm nàng có cảm giác từng quen biết.
"Thực sự là lừa đảo. Vị tộc trưởng mới của Lam Kim Thụ tộc này thật không đơn giản." Khổng Tước Vương Phi ở một bên lạnh lùng nói. " tử kim tệ, còn nói gì không muốn thấy giá tiếp tục tăng lên. Lúc trước là ai tiếp tục tăng giá lên hả? Hắn lấy ra thêm bốn quả, nhưng không hề nói đến sự khan hiếm có ảnh hưởng tới giá trị của nó. Quả là một gian thương! Năm quả chính là hai vạn năm nghìn tử kim tệ, số tiền này có thể mua được một kiện Thần Khí đỉnh cấp ở phía sau."
Tô Cầm mỉm cười, nói: "Nghe nói gần đây Lam Kim Thụ tộc quật khởi, ở Nhật Thần Đế Quốc bên kia phong sanh thủy khởi. Đặc biệt là sau khi Thụ Tổ đánh chết một vị Thiên Tinh Hoàng, hiện tại các đại chủng tộc đều quan hệ tốt với bọn họ. Ngay cả Thiên Vũ Đế Quốc bên này cũng không ngoại lệ. Ngươi không nghe hắn vừa nói gì sao? Bản thân hắn còn chưa sinh ra Lam Kim quả. Lời này là nói cho các Hoàng Giả nghe đấy. Nếu sau khi hắn thành Hoàng và sinh ra Lam Kim quả thì sẽ như thế nào? Có giá trị bao nhiêu? Ai có thể không động tâm chứ? Hắn chính là muốn đem mình trở thành một tài nguyên quan trọng mà ngay cả Hoàng Giả cũng phải tranh giành."
Mà lúc này, Đường Tam vừa trở lại phòng khách quý số thì ngay lập tức nghênh đón một Thần Thức phẫn nộ, "Đã nói trời biết đất biết ngươi biết ta biết cơ mà, ngươi đang làm cái gì?"
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng thật sự là phẫn nộ. Hắn vừa mới dặn dò Đường Tam, nhưng những lời vừa rồi của hắn đã trực tiếp nói ra tình huống của bản thân. Điều này chắc chắn sẽ thu hút sự thèm muốn của các Hoàng Giả khác.
Đường Tam cố làm mình có vẻ kinh ngạc, nói: "A, lời này của ngài ta nghĩ là đang nói về việc ta đồng ý đưa cho ngài trái Lam Kim quả đầu tiên mà ta sinh ra. Sau khi ta thành Hoàng, sinh ra Lam Kim quả không phải là việc của ta sao? Ta không có nói sẽ sinh ra ngay bây giờ. Nhưng trên thực tế, ta sẽ bế quan càng sớm càng tốt để nuôi dưỡng Lam Kim quả, sau đó sẽ mang đến cho ngài. Ta nghĩ đó là trời biết đất biết ngươi biết ta biết, miện hạ bớt giận, ta sai rồi."
Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng: "..."
"Miện hạ, ngài phải giúp ta một chút, để ta nhân cơ hội này bán mấy quả có giá cao. Vừa rồi ta đã đề nghị, ngài mau để Liệt Dương Hoa Tinh tộc đồng ý đi."
"Hừ! Hai quả, đừng quên." Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng tức giận hừ một tiếng, không biết vì sao, Đường Tam nghe được trong thanh âm của hắn có vẻ hậm hực.
Vừa rồi hắn dám nói ra những lời như vậy hiển nhiên là đã sớm nghĩ kỹ nên đối phó với vị Hoàng Giả này như thế nào, cho nên không sợ bị trách phạt.
"Đối với đề nghị của tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc, các phòng khách quý tham gia cạnh tranh có đồng ý hay không? Nếu không đồng ý, chúng ta tiếp tục đấu giá." Ám Ma Đại Yêu Hoàng trầm giọng nói.
"Phòng khách quý số đồng ý." Thanh âm đầu tiên truyền ra là từ phòng Liệt Dương Hoa Tinh tộc.
Ngay sau đó, "Phòng khách quý số đồng ý!"
"Phòng khách quý số đồng ý!"
"Phòng khách quý số đồng ý!"
"Phòng khách quý số đồng ý!"
Tất cả năm phòng khách quý cạnh tranh đều đồng ý. Cuộc đấu giá cho vật phẩm này kết thúc ở đây. Đường Tam dùng một trái Lam Kim quả nâng giá, cuối cùng lại bán đi năm trái, trên thực tế là xuất ra sáu trái. Không hề nghi ngờ, lần này hắn đã kiếm cho Lam Kim Thụ tộc đầy bồn đầy bát. Trong tình huống bình thường, Lam Kim quả cấp Đại Tinh Vương có thể bán được tử kim tệ đã là cái giá rất lời rồi.
Lúc này, các trưởng lão trong phòng khách quý số đều kích động đến hoa chân múa tay, các gai nhọn màu lam sau lưng đung đưa kịch liệt.
Phía trước Đường Tam mới tiêu hơn , nhưng lần này đã kiếm lại được hai vạn năm nghìn tử kim tệ. Hơn nữa còn kiếm được bằng giá cao như vậy, quả thực là lời to a! Trong lòng bọn họ càng thêm khâm phục vị tộc trưởng này.
Những người trong các phòng khách quý không nhìn ra Đường Tam đang cố ý sao? Đương nhiên không phải. Tất cả đều có Hoàng Giả chống lưng, ai lại không nhìn ra thủ đoạn này? Nhưng vì sao cuối cùng bọn họ lại đồng ý? Nguyên nhân rất đơn giản, không ai muốn đắc tội với tộc trưởng Lam Kim Thụ tộc, người sau này nếu trở thành Hoàng Giả nhất định sẽ sinh ra thiên tài địa bảo trân quý nhất thiên hạ.
Tuy rằng bây giờ bọn họ chỉ có thể tưởng tượng Lam Kim quả cấp độ kia có giá trị như thế nào, nhưng Thụ Tổ là bản nguyên sinh mệnh vị diện, một khi huyết mạch trực hệ của hắn đạt đến cấp độ Hoàng Giả thì giá trị của Lam Kim quả có thể tưởng tượng được.
Đường Tam chính là nắm chắc tâm lý đó của bọn họ nên mới thành công trong một lần hành động, kiếm được rất nhiều tiền. Đây chính là nói rõ ta muốn hố ngươi, nhưng ngươi không thể không nhận.
Hội đấu giá tiếp tục diễn ra, Đường Tam đã để Đại trưởng lão đưa bốn trái Lam Kim quả tới các phòng khách quý, đảm bảo hoàn thành giao dịch.
Ba lần ra tay, ba lần đều khiến tất cả người đấu giá phải chú ý. Trong bất tri bất giác, tộc trưởng mới của Lam Kim Thụ tộc, Đường Tam đã trở thành đối tượng vạn chúng chú mục.
Đối với chuyện này, Đường Tam cũng không thèm để ý. Hiện tại hắn đang đóng một vai trò như vậy.
Đây cũng là bước đệm hắn chuẩn bị vì tương lai thành Hoàng của mình. Các Hoàng Giả luôn cực kỳ khao khát một tài nguyên đỉnh cấp như hắn, nhưng điều kiện là phải để hắn thật sự đạt đến cấp độ đó mới được.
Đề xuất của Đường Tam về vấn đề Lam Kim Thụ tộc trung lập còn chưa được cao tầng Tổ đình thảo luận chung, bản thân nó đã trở thành ván cờ của hai đại đế quốc. Đợi sau khi luận võ chiêu thân kết thúc, nhất định sẽ có một câu trả lời hợp lý.
Đấu giá tiếp tục, các vật đấu giá tiếp theo cũng rất không tệ. Cuộc đấu giá bùng nổ hết lần này tới lần khác, Đường Tam lại lần nữa im lặng, âm thầm quan sát những người đấu giá khác.
Phòng khách quý số ra tay nhiều nhất trong các phòng khách quý, thu được không ít thứ tốt. Các phòng khách quý khác thì yên lặng hơn. Dù sao, đối với các đại chủ thành và các chủng tộc huyết mạch cấp một, nội tình của bọn họ rất dồi dào. Không cần phải lấy đủ thứ trên hội đấu giá này mới có nắm chắc tham dự luận võ chiêu thân.
Ngược lại, một số chủng tộc nhỏ gần như tận hết sức lực đem tất cả nội tình trong tộc lấy ra để trang bị cho các tộc nhân Thập Nhất giai.
Cạnh tranh rất khốc liệt, hầu như các vật đấu giá được bán ra với giá cao hơn ít nhất là gấp đôi giá trị của nó. Giá như vậy thực sự là rất khủng bố, người được lợi lớn nhất dĩ nhiên chính là Tổ đình.
Rất nhanh, nửa ngày đã trôi qua. Tiếp theo có một giờ nghỉ ngơi và điều chỉnh. Lúc này không thể rời khỏi phòng đấu giá, chỉ có thể hoạt động bên trong phòng đấu giá, giải quyết các vấn đề ăn cơm, uống nước và đi vệ sinh. Một giờ sau, hội đấu giá sẽ tiếp tục.
Ưu thế của phòng khách quý được hiện ra rõ ràng, mỗi phòng khách quý đều có không gian sinh hoạt riêng, xung quanh được hộ vệ Tổ đình thủ hộ. Các cường giả có thể hoạt động xung quanh phòng khách quý một lát. Ngoài ra còn có đầy đủ đồ ăn nước uống, cũng không cần tranh giành nhà vệ sinh với người đấu giá bình thường.
Đường Tam đi ra khỏi phòng khách quý số , các trưởng lão đều ở bên cạnh hắn, tự động bảo vệ xung quanh.
Đường Tam duỗi người, lúc này sắc trời đã dần tối, trời đã về chiều. Buổi tối còn có một vòng đấu giá nữa, kéo dài tới tận đêm khuya, sau đó sẽ nghỉ ngơi tại chỗ. Thời gian nghỉ ngơi buổi tối ước chừng là ba giờ. Sáng sớm ngày mai sẽ tiếp tục đấu giá. Bằng cách này, hội đấu giá diễn ra liên tục trong ba ngày. Đối với những người đấu giá có không gian nhỏ hẹp thì chắc chắn là có chút dày vò.
Các trưởng lão Lam Kim Thụ tộc lúc này đang chuẩn bị đồ ăn cho bữa tối. Chỉ có Cận Miểu Sâm đi bên người Đường Tam.
Đúng lúc này, cách đó không xa truyền đến một thanh âm, "Cận tộc trưởng, không biết chúng ta có thể nói chuyện hay không?"
Đường Tam nhìn về hướng giọng nói này, chính là phòng khách quý số cách bọn họ một gian phòng, Quang Minh Long Vương Từ An Vũ đang mỉm cười đầy hương vị ánh mặt trời.